Cascais: Điểm đến tuyệt vời từng là nơi nghỉ dưỡng mùa hè của hoàng gia Bồ Đào Nha
Một chuyến đi trong ngày dễ dàng từ thủ đô Lisbon đến Cascais.
Trong những chuyến thăm Bồ Đào Nha của mình, có hai lần tôi đã lỡ duyên với Cascais. Thành thật mà nói, lần đầu tiên là do sự thiếu hiểu biết của tôi. Tôi đã có ý tưởng sơ sài về vẻ đẹp và sự kỳ diệu của nơi này. Khi tôi được người bạn mời dùng bữa trưa tại một khách sạn ven biển ở đó, trong một buổi chiều bận rộn được lên dự định ở nơi khác, tôi đã dùng bữa quá vội vàng. Sau đó, chúng tôi đi ngang qua trung tâm thị trấn Cascais xinh đẹp với sự ngạc nhiên hiện rõ trên khuôn mặt. Nhìn nhau, chúng tôi thốt lên: “Tại sao chúng mình không dành thêm thời gian ở đây nhỉ?”
Tôi cố gắng quay trở lại Cascais càng sớm càng tốt. Nhưng nỗ lực lần thứ hai lại [rơi vào] thời điểm hoàn toàn không may mắn. Trong chuyến thăm thủ đô Lisbon, Bồ Đào Nha cùng gia đình chị gái, chúng tôi đã dành trọn một ngày ở Cascais. Trong suốt những tháng lên dự định, tôi không ngừng ca ngợi thị trấn ven biển này — dù những gì bản thân tôi chứng kiến chỉ là một phần rất nhỏ. Cascais là một điểm nhấn quan trọng trong hành trình đến Lisbon của chúng tôi.
Ấy thế mà, cùng thời điểm đó, ở Bồ Đào Nha cũng đang diễn ra hội nghị thanh niên trọng đại, thu hút hàng triệu người từ khắp nơi trên thế giới. Và đúng vào ngày chúng tôi dự định đến Cascais, thì những người tham dự hội nghị cũng đổ về đây.
Các chuyến tàu đông nghẹt thanh thiếu niên và những người trẻ tầm tuổi đôi mươi hát hò hăng hái, và phất cao cờ. Hàng dài người xếp hàng tại nhà ga không di chuyển. Thậm chí, có người còn cố gắng trèo qua cổng để đến gần đường ray. Cuối cùng thì chúng tôi đành bỏ cuộc và lên dự tính khác. Chúng tôi đi phà và thưởng thức bữa trưa tuyệt vời trong một nhà hàng nhỏ bên kia sông.
Có lẽ lần thứ ba sẽ suôn sẻ chăng? Lúc này, Cascais đã trở thành một địa danh gần như là huyền bí. Giống như Vườn Địa Đàng mà tôi không thể bước vào, hay Thành phố Ngọc Lục Bảo (vùng đất hư cấu trong tác phẩm ‘Phù Thủy Xứ Oz’) với vô vàn trở ngại dọc theo con đường lát gạch vàng.
Lần thứ ba, tôi thận trọng bước vào ga Cais do Sodre, nơi từng diễn ra cảnh hỗn loạn trong chuyến đi trước đó. Lúc này, tôi đã chuẩn bị tinh thần cho tình huống xấu nhất. Trời nắng chói chang, điều này có nghĩa là nhà ga sẽ đông đúc. Tuy nhiên, hôm đó là một buổi chiều ngày thường, vậy nên cơ hội lên tàu của tôi sẽ cao hơn.
Tôi thở phào nhẹ nhõm khi nhìn thấy nhà ga gần như trống không. Thanh toán khoản vé tàu chẳng là bao, tôi tìm được một chỗ ngồi trên tàu. Không lâu sau, tàu lăn bánh trên đường ray, đưa tôi đến một trong những thị trấn nhỏ ven biển tuyệt vời nhất thế giới.
Trải dài giữa những vách đá gồ ghề và triền cát, Cascais (phát âm là kash-kise) là nơi hội tụ của bến du thuyền, những vịnh nhỏ đẹp như tranh vẽ, và 17 bãi biển. Danh tiếng của Cascais tăng lên đáng kể vào những năm 1870, khi Vua Luis Đệ nhất và Nữ hoàng Maria Pia biến nơi đây thành nơi nghỉ dưỡng mùa hè của hoàng gia Bồ Đào Nha. Giới quý tộc từ Lisbon cũng đổ về đây, và cả các quân vương khác từ khắp châu Âu cũng chọn Cascais cho những chuyến thăm kéo dài, trong đó có vua Tây Ban Nha, Ý và Anh.
Chuyến đi thật êm đềm và mãn nhãn, những toa tàu thép uốn lượn dọc theo dòng Sông Tagus và bên dưới cây cầu 25 de Abril cao vút (cây cầu này trông rất giống Cầu Cổng Vàng). Thời tiết ấm áp bất thường, và tất cả các ghế trên toa tàu đều kín chỗ.
Rời khỏi Lisbon, mật độ đô thị giảm xuống nhanh chóng. Bên trái đường ray, tuyến đường thủy mở rộng cùng với tầm nhìn ra Bắc Đại Tây Dương. Bên phải là những ngôi làng nhỏ bé nhấp nhô trên triền dốc hướng về Dãy núi Sintra. Mặc dù tàu dừng lại thường xuyên, nhưng chúng tôi đã đến cuối bến trong chưa đầy một tiếng. Cuối cùng thì tôi đã đặt chân đến Cascais rồi!
Khám phá Cascais
Làm gì trước đây nhỉ? Tôi chẳng có dự định cụ thể nào. Xét về nhiều mặt, việc đến thăm một thị trấn nhỏ lần đầu tiên có thể còn đáng ngại hơn nhiều so với việc đến thăm một thành phố lớn. Ở thành phố lớn, bạn có thể sẽ có một danh sách các điểm tham quan chính nên ghé thăm trước.
Thay vì vạch ra bất cứ lộ trình cụ thể nào, tôi thong dong bước xuống dốc, hòa theo dòng người. Đôi chân dẫn lối tôi đi ngang qua những quán cà phê ngoài trời, tấp nập người cười nói rôm rả vang lên từ các bàn ăn. Không ai vội vã, và mỗi người đều có những chiếc cốc mát lạnh hoặc những ly rượu vang hồng lấp lánh sủi tăm trước mặt.
Cuối cùng, tôi đặt chân lên bãi cát ở Praia da Rainha, Bãi biển Nữ hoàng. Đây là một bãi biển nhỏ, xinh đẹp, với những mỏm đá nhô ra ngay chính giữa. Không khí ở đây nhộn nhịp nhưng không quá đông đúc.
Nơi đây từng là địa điểm tắm biển yêu thích của Nữ hoàng Maria Amelia, vị nữ hoàng cuối cùng của Bồ Đào Nha. Bà là người phụ nữ phi thường mang dòng dõi quý tộc Pháp và luôn gần gũi với thường dân. Kết hôn với Vua Carlos Đệ nhất, bà đã học tiếng Bồ Đào Nha và thậm chí còn sáng tác các bài hát Bồ Đào Nha. Sau này, bà còn lấy được bằng y khoa và tích cực tham gia cuộc chiến chống bệnh lao. Nhưng vào năm 1910, bà cùng những thành viên còn lại của hoàng gia đã bị lưu đày, khi một cuộc đảo chính quân sự dẫn đến việc thành lập Đệ nhất Cộng hòa Bồ Đào Nha.
Tôi tiếp tục lang thang xuống những con phố rợp bóng các cửa hàng bán mũ rơm và đồ bơi. Sau khi đến bãi biển Praia da Ribeira, tôi đi ngang qua vòng đu quay khổng lồ và một dãy quầy bán đồ ăn nhỏ. Họ bán đủ thứ, từ bia ủ thủ công cho đến món hummus và cả những ly cocktail đựng trong trái dừa.
Bên kia đường là bảo tàng thị trấn. Ghé tham quan một lát, tôi nhận ra mình là người duy nhất ở đó. Nhưng nơi này lại chứa đầy thông tin thú vị. Mặc dù ngày nay, Cascais vẫn là điểm thu hút khách du lịch biển hàng đầu, nhưng trước đây, nó thậm chí từng là địa danh mang tính biểu tượng của Âu châu.
Chẳng hạn: Bạn có thể cho rằng sòng bạc Monte-Carlo là nguồn cảm hứng cho nhà văn Ian Fleming khi ông viết tiểu thuyết James Bond “Casino Royale” (Sòng bạc Hoàng gia), nhưng thực tế không phải vậy. Đúng hơn là Casino Estoril (Sòng bạc Estoril) gần đó, nơi lui tới của những điệp viên và các vị vua lưu vong trong Đệ nhị Thế chiến. Sòng bạc này mở cửa vào năm 1931 và vẫn là một trong những sòng bạc lớn nhất châu Âu cho tới ngày nay.
Các khu trưng bày trong bảo tàng sẽ dẫn dắt bạn đi qua tất cả các giai đoạn phát triển đã biến dải bờ biển xinh đẹp nhưng vô danh này thành Costa do Sol lấp lánh, bao gồm cả Cascais và Estoril lân cận của Bồ Đào Nha. Đường sắt điện được xây dựng và hệ thống đèn khí gas được lắp đặt. Nhiều khách sạn nguy nga mọc lên có trang bị cả hồ khoáng và spa lớn. Các cuộc thi thể thao lớn cũng diễn ra ở đây, bao gồm các cuộc đua xe hơi thời đầu, đua thuyền buồm, và các giải quần vợt. Những năm cuối thế kỷ 19 và đầu thế kỷ 20 là thời kỳ hoàng kim.
Khi tôi bước ra khỏi bảo tàng dưới ánh dương rực rỡ, mọi thứ vẫn khá xinh đẹp ở Cascais. Có lẽ không còn dáng vẻ hào nhoáng như xưa, và chắc chắn cũng chẳng còn những cuộc đua xe đường phố, hay bóng dáng những vị vua lưu vong dạo bước xung quanh. Dẫu vậy, tôi vẫn dạo qua những con phố khác, ghé thăm những cửa hàng và quán cà phê. Tôi tìm thấy khu chợ lớn có mái che nhưng hôm ấy chợ đóng cửa. Tôi ngắm nhìn Praia da Rainha lần cuối và thầm nghĩ về Nữ hoàng Amelia.
Khi tôi lên tàu trở về Lisbon sôi động, ánh chiều dần tàn hắt lên mặt nước và nhuộm những vách đá màu nâu xám thành sắc thái ấm áp hơn. Chẳng mấy chốc, tôi sẽ lại quay về nhịp sống hối hả và náo nhiệt của thủ đô. Nhưng tôi mừng vì lần thứ ba này thực sự thành công. Cuối cùng thì tôi cũng được trải nghiệm những điều kỳ diệu của Cascais rồi.
Kinh nghiệm du lịch Cascais
Hãng hàng không: Phi trường Quốc tế Humberto Delgado Lisbon (LIS) của Lisbon chỉ nằm cách trung tâm thành phố vài dặm về phía bắc, giúp du khách dễ dàng đến khách sạn nhanh chóng sau khi hạ cánh. LIS là trung tâm chính của Hãng Hàng không Quốc gia Bồ Đào Nha TAP Air Portugal, với các chuyến bay thẳng khắp châu Âu và trên toàn thế giới. Một số hãng hàng không Bắc Mỹ cung cấp các chuyến bay thẳng từ các thành phố gồm Philadelphia, New York, và Montreal.
Di chuyển: Tàu đi đến Cascais sẽ khởi hành từ ga nhỏ Cais do Sodre nằm gần khu vực ven sông. Tàu thường khởi hành với tần suất 20 phút một chuyến, và giá vé chỉ tầm vài euro. Chuyến đi ngắm cảnh mất khoảng 40-45 phút. Khi đến Cascais, du khách gần như có thể thăm thú mọi nơi chỉ bằng đi bộ.
Lưu trú: Vì giá phòng khách sạn ở Cascais có thể đắt hơn nhiều so với ở Lisbon, nên tôi khuyên bạn ở trong thủ đô và du ngoạn đến Cascais như một chuyến đi trong ngày. Cách ga Cais do Sodre chưa đến năm phút đi bộ là khách sạn Corpo Santo Historical — một trong những khách sạn 5 sao thân thiện nhất mà bạn có thể tìm thấy ở bất cứ đâu. Nơi đây cung cấp đầy đủ các tiện nghi miễn phí: tiệc nhẹ và thức uống ưu đãi, đồ ăn nhẹ nửa đêm, dịch vụ massage, và kem phục vụ 24/7 giờ. Đây hẳn là một khách sạn đáng nhớ dành cho du khách.
Hòa Long biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times