BÀI VIẾT CHUYÊN SÂU: Sự tham gia của người chuyển giới vào các môn thể thao ở trường trung học hủy hoại khát vọng thể thao của các nữ sinh
Các nữ vận động viên kể về nỗi đau của họ khi thua cuộc trong các cuộc đua, vuột mất cơ hội thi đấu ở các cấp độ ưu tú, và các học bổng tiềm năng
Khi còn là một cô bé, Selina Soule chạy bộ đơn giản chỉ vì niềm vui khi chạy. Đôi chân nhỏ bé thoăn thoắt, mái tóc đen phấp phới đằng sau khi cô bé chạy băng qua những sân chơi đầy cỏ.
Selina nói với The Epoch Times rằng mẹ cô đã giới thiệu cô đến với môn điền kinh từ khi cô còn rất nhỏ. Khi lên 5, cô bắt đầu tham gia các cuộc thi chạy bộ vui nhộn ở quê nhà Glastonbury, tiểu bang Connecticut. Từ đó một niềm đam mê đã hình thành trong cô.
Selina chia sẻ rằng, năm 8 tuổi, cô bắt đầu tham gia các sự kiện chạy bộ ở trường tiểu học. Khi tiếng súng báo hiệu bắt đầu vang lên, Selina chinh phục đường đua trong bộ đồ thể thao màu hồng của mình. Ngay cả hiện giờ, khi đã là một thanh niên, cô vẫn nhớ lại cảm giác hồi hộp của những cuộc đua tuổi thơ đó.
Và khi đến tuổi là học sinh trung học, cô đã là một đối thủ hàng đầu. Thế nhưng trong suốt 4 năm trung học, các vận động viên chuyển giới đã đạt được 15 danh hiệu vô địch cấp tiểu bang dành cho nữ giới ở môn điền kinh.
Trên khắp đất nước, những nam sinh trung học tự nhận là nữ giới đã bất ngờ chiến thắng các nữ sinh trong các môn thể thao. Các cô cho rằng mình đã bị tước đi cơ hội để đạt được thành tích ưu tú trong các môn thể thao dành cho mình, hay cơ hội kiếm được học bổng đại học, cũng như nhận được danh hiệu cho những năm luyện tập chăm chỉ của mình.
Trong 5 năm qua, xu hướng cho phép các vận động viên chuyển giới thi đấu theo giới tính mà họ nhận định đã bùng nổ đối với cả các môn thể thao ở đại học và thể thao quốc tế.
Trao đổi với The Epoch Times, các cô gái, vốn đang ở đỉnh cao trong môn thể thao của mình, cho rằng xu hướng này đã hủy hoại khát vọng của các nữ vận động viên.
Khởi đầu của sự kết thúc
Khi bước vào học trung học, Selina đã rất xuất sắc trong môn chạy nước rút và nhảy xa. Cô yêu thích chạy bộ và tự thách thức giới hạn của mình, và mỗi ngày mong chờ đến cuối buổi học để có thể luyện tập.
Selina đang có triển vọng trở thành một trong những nữ vận động viên điền kinh xuất sắc nhất của tiểu bang với nhiều hy vọng được thi đấu ở cấp tiểu bang.
Thế nhưng, giấc mơ đó sắp vỡ tan bởi hệ tư tưởng giới tính.
Các nam sinh tự nhận là nữ bắt đầu xuất hiện trong các trường học. Thế rồi, các cậu nam sinh này bắt đầu thi đấu và thống trị các môn thể thao dành cho nữ giới.
Lần đầu tiên Selina chạy đua với một nam sinh (về mặt sinh học) là vào năm 2017. Khi đó, cô là một học sinh lớp 9.
Năm đó, Hiệp hội Các trường học Connecticut-Hội nghị Thể thao Liên trường Connecticut (CIAC) đã thông qua một chính sách cho phép nam giới tự nhận là nữ giới tham gia thi đấu trong các sự kiện thể thao dành cho nữ giới. Một số người gọi chính sách đó là khởi đầu cho sự kết thúc của các môn thể thao nữ.
Khi Selina đang chuẩn bị ở vạch xuất phát cùng với những vận động viên còn lại, cô nhớ rằng đã trông thấy một đối thủ rất vạm vỡ với mái tóc dài đứng trước mặt mình.
Cô gạt suy nghĩ đó sang một bên khi tập trung vào cuộc đua 200 mét này. Cô đã thua cuộc trước vận động viên vừa thu hút sự chú ý của cô.
Khi cô trở lại khán đài, đồng đội và cha mẹ của cô cho biết cô đã chạy đua — và thua cuộc — trước một nam sinh tự nhận mình là một cô gái.
“Tôi đã bối rối vì tôi không nhận ra rằng thí sinh có giới tính sinh học là nam lại được phép thi đấu với nữ giới,” cô nói. “Quý vị biết đấy, điều đó hủy hoại toàn bộ mục đích của các môn thể thao dành cho nữ giới.”
Cuộc chiến giữa Cánh tả và Cánh hữu
Selina cho hay, mọi việc chỉ trở nên tệ hơn khi cô và các vận động viên nữ khác thường xuyên bị buộc phải thi đấu với các vận động viên nam tự nhận là nữ giới trong môn điền kinh tại Connecticut.
Vấn đề này đã trở thành chiến trường mới nhất trong cuộc chiến văn hóa giữa Cánh hữu và Cánh tả.
Sau khi buộc phải thi đấu với các vận động viên có giới tính sinh học là nam, cùng với cha mẹ mình, Selina đã tìm cách giải quyết vấn đề về việc chuyện này đã gây hại cho các cô gái trong môn điền kinh đến thế nào.
Cô cho biết họ nhận được những câu trả lời thoái thác.
Từ hiệu trưởng Trường Trung học Glastonbury đến các nhà lập pháp tiểu bang, cho đến CIAC — tất cả đều hướng họ đến nơi khác.
“Về căn bản, mọi người đều đổ lỗi cho nhau. Vì vậy, không ai thực sự muốn làm bất cứ điều gì để giúp đỡ chúng tôi,” Selina nhớ lại.
Cô không phải là nữ vận động viên duy nhất ở Connecticut nghĩ rằng việc thi đấu với nam giới tự nhận là nữ giới là bất công.
Hồi tháng 02/2020, cô và các nữ vận động viên trung học khác như Alanna Smith, Chelsea Mitchell, và Ashley Nicoletti đã đệ trình một đơn kiện liên bang lên tòa án địa hạt Connecticut để kiện CIAC và một số hội đồng trường.
Liên minh Bảo vệ Tự do (ADF), một tổ chức bất vụ lợi thuộc phái bảo tồn truyền thống, đang làm đại diện cho họ.
Đơn kiện này cho rằng bởi vì các bị đơn đã cho phép nam giới vốn tự nhận là nữ giới thi đấu trong các sự kiện thể thao dành cho nữ giới, nên các nam sinh này liên tục tước đi vinh dự và cơ hội thi đấu ở các cấp độ ưu tú cũng như học bổng tiềm năng của các nữ sinh như Selina, Alanna, Chelsea, và Ashley.
Đơn kiện này cũng tuyên bố rằng chính sách của CIAC trái với Đề Mục IX, một luật dân quyền liên bang được thiết lập để tạo ra các cơ hội bình đẳng cho nữ giới trong giáo dục và thể thao.
Luật sư cao cấp Christiana Kiefer của ADF nói với The Epoch Times rằng, yêu cầu duy nhất đối với một người nam để thi đấu trong tư cách là một người nữ ở Connecticut là phải tự nhận mình là nữ giới.
“Vì vậy, tôi nghĩ điều thực sự quan trọng cần lưu ý là chính sách của Connecticut là một trong những chính sách cực đoan nhất trong cả nước,” cô Kiefer cho biết. “Do đó, chúng ta có thể thấy được tác động của điều đó đối với các cô gái trên khắp tiểu bang Connecticut.”
Hồi tháng 12/2022, một hội đồng gồm ba thẩm phán trong Tòa Phúc thẩm Khu vực 2 đã ra phán quyết bất lợi cho các vận động viên nữ trong vụ án Soule kiện Hiệp hội Các trường học Connecticut.
Cân bằng sân chơi
Thế nhưng, trong một hành động hiếm hoi, hồi tháng Hai Tòa Phúc thẩm Khu vực 2 đã thông báo rằng toàn bộ tòa án đã quyết định xét xử vụ án này.
Đôi khi, toàn bộ tòa án sẽ xét xử các vụ án nếu vấn đề có tầm quan trọng đặc biệt đối với công chúng hoặc nếu có một mâu thuẫn với một phán quyết trước đó của tòa án.
Cô Kiefer hy vọng toàn bộ tòa án sẽ nhận ra những sai sót trong phán quyết ban đầu và xem xét lại lập luận này.
Cô cho biết, đơn kiện này yêu cầu xóa tất cả hồ sơ của các vận động viên nam khỏi hồ sơ chính thức và ghi nhận thành tích cho các vận động viên nữ, vốn là những người lẽ ra đã được công nhận thành tích đó.
Selina hy vọng vụ kiện có thể cân bằng sân chơi cho nữ giới một lần nữa.
Tại Giải Tiểu bang Mở Rộng 2019, Selina đã thua cuộc ở vòng loại Giải vô địch Trong nhà New England 2019 ở cự ly 55 mét vì những vận động viên nam chuyển giới đã chiếm mất hai vị trí. Cô đã về đích ở vị trí thứ tám.
Cô nói trải nghiệm này khiến cô cảm thấy đau lòng.
Không riêng gì Selina, các cô gái trẻ trên khắp đất nước đã buộc phải cạnh tranh và thua cuộc trước những vận động viên nam chuyển giới khi cuộc tranh luận này diễn ra gay gắt.
Hãy lấy trường hợp của Natalie Church, một cựu vận động viên đua xe đạp ở Arizona, làm ví dụ. Natalie nói với The Epoch Times rằng cô từng mơ ước được thi đấu cho Đội tuyển Hoa Kỳ tại Thế vận hội.
Natalie đã giành được tám danh hiệu vô địch cấp tiểu bang ở Arizona. Cô đã thi đấu cho các đội xe đạp dưới 23 tuổi hàng đầu của Arizona, như Arizona Devo và Hatch Toyota Racing. Năm 2019, cô đã lọt vào Top 10 trong các cuộc đua trong nước và quốc tế khi cô học lớp 12.
Cô kể lại, khi còn là một thiếu niên, cô thường xuyên phải đối mặt với việc phải cạnh tranh với những người phụ nữ lớn tuổi hơn bởi vì cộng đồng đua xe đạp nữ còn thưa thớt.
Tuy nhiên, điều mà thiếu nữ 17 tuổi này không tính đến là phải thi đấu với một người đàn ông 40 tuổi tự nhận là một phụ nữ.
Cô hồi tưởng rằng, cô từng nghe được những tay đua xe đạp nữ khác hỏi người đàn ông này ở vạch xuất phát trước cuộc đua về lý do vì sao ông ấy vắng mặt trong các cuộc thi gần đây.
Natalie nhớ ông ấy đã nói: “Ồ, tôi vừa mới phẫu thuật xong, và tôi vẫn đang tiếp tục hành trình [chuyển giới] của mình.”
“Nghe vậy, tôi quay sang nhìn, và tôi nghĩ, ‘Ồ, vậy là một người chuyển giới đang đua,’” cô nói.
Khi cuộc đua bắt đầu, tay đua xe đạp chuyển giới kia tỏ ra khỏe nhất trên đường đua và chiếm ưu thế trong suốt cuộc đua này.
“Vì vậy, khi về đích nước rút trong vòng nửa dặm cuối cùng, gã đàn ông này đã biến mất, kiểu như biến mất. Và sau đó, những gì còn lại chỉ là một cuộc đua cho vị trí về nhì, vào thời điểm đó,” Natalie kể lại.
Sau cuộc đua đó, Natalie đã đăng một video lên mạng xã hội quay cảnh người đàn ông 40 tuổi này băng qua vạch về đích. Cô cho biết cô đã gắn thẻ USA Cycling nhưng không nhận được hồi đáp.
USA Cycling là cơ quan quản lý các cuộc đua xe đạp quốc gia. Cơ quan này cũng giám sát việc lựa chọn các vận động viên Olympic cho bộ môn thể thao này.
Một tuần sau, tại một cuộc đua khác có vận động viên chuyển giới này thi đấu, Natalie quyết định thách thức vị trí dẫn đầu của ông ta ngay lập tức để xem liệu cô có thể vượt lên dẫn trước hay không. Do dùng hết tất cả năng lượng của mình khi bắt đầu cuộc đua, cô đã quá kiệt sức. Cô về đích ở vị trí thứ 10.
Sau cuộc đua thứ hai phải đối mặt với ông này ở nội dung dành cho nữ, cô đã khiếu nại. Cô cho hay cô là người duy nhất nêu lên vấn đề. Cô tin rằng lựa chọn lên tiếng đã làm mất đi các cơ hội tham gia đua xe ở cấp quốc gia của mình.
Cô cho biết, mặc dù cô là một ngôi sao đang lên trong môn đua xe đạp nữ, nhưng USA Cycling chưa bao giờ đáp lại những mối quan tâm của cô.
“Tôi gần như đã từ bỏ vụ việc đó. Họ là những người lựa chọn ai cho một đội Olympic,” Nathalie nói. “Vì vậy, khi tôi liên lạc với họ, tôi biết rằng mình đang mạo hiểm làm phật lòng nhầm người.”
USA Cycling tuân thủ chính sách cho phép các vận động viên chuyển giới thi đấu với nữ giới mặc dù họ đưa ra một số điều kiện ở các hạng mục ưu tú.
Đối với Natalie và những tay đua xe đạp nữ khác, việc cạnh tranh với một nam giới dẫn đến việc mất tiền thưởng, rớt hạng — và cuối cùng là đánh mất những giấc mơ.
Năm 18 tuổi, Natalie ngừng tham gia đua xe đạp nữ. Tại sao lại tiếp tục chứ, cô tự hỏi.
Lợi thế thể thao của nam giới
Diễn đàn Phụ nữ Độc lập (IWF) đã nghiên cứu sự khác biệt giữa giới tính sinh học từ góc độ thể thao và đưa ra một báo cáo cho thấy nam giới có tim và phổi lớn hơn, khối lượng xương và cơ nhiều hơn, bà Kelsey Bolar, một phát ngôn viên của viện nghiên cứu dành cho phụ nữ này cho biết.
Các nhà nghiên cứu đã chỉ ra trong báo cáo kể trên rằng một khi đến tuổi dậy thì, thì nam giới có một lợi thế thể thao mãi mãi.
Điều đó đã thôi thúc IWF đối diện trực tiếp với vấn đề này bằng cách công bố những câu chuyện như của cô Natalie. Tổ chức kể trên nhắm đến mục đích duy trì cho vấn đề này được nhắc đến trên mạng xã hội dưới khẩu hiệu “Save Women’s Sports” (Hãy cứu lấy Các môn thể thao Dành cho Nữ giới).
Bà Bolar cho biết, IWF muốn trợ giúp các vận động viên nữ, những người thường bị đe dọa và bịt miệng khi họ cố gắng lên tiếng.
Bà cho rằng, trong một số trường hợp, quyền tự do ngôn luận trong Tu chính án thứ Nhất của các vận động viên hầu như đã bị tước bỏ.
Bà cho biết một số cơ quan tổ chức thể thao đã đe dọa sẽ không cho các vận động viên nữ thi đấu nếu họ lên tiếng phản đối sự cạnh tranh không công bằng từ những người là nam giới về mặt sinh học.
Bà cho biết những người khác đã bị đe dọa theo những cách khác.
Bà cho hay: “Một số vận động viên trung học mà tôi đã phỏng vấn — họ biết rằng khi nói ra, họ sẽ bị phỉ báng như là những kẻ cố chấp, như những kẻ sợ người chuyển giới.”
“Điều này là sai. Và tôi nghĩ ngay cả khi quý vị không đồng ý với quan điểm của Diễn đàn Phụ nữ Độc lập về vấn đề này, thì ít nhất quý vị nên đồng ý với chúng tôi rằng, theo quan điểm của Tu chính án thứ Nhất, điều đó không nên xảy ra.”
Không có quyền tự do ngôn luận
Một trường hợp điển hình là vụ tấn công gần đây nhắm vào cô Riley Gaines, cựu vận động viên bơi lội của trường Đại học Kentucky. Cô đã phản đối việc bị buộc phải thi đấu với Lia Thomas hồi năm 2022, một nam vận động viên bơi lội của Đại học Pennsylvania tự nhận là một phụ nữ.
Hôm 06/04, cô Gaines đã đăng trên Twitter rằng cô “bị một người đàn ông phục kích và đánh hai lần,” sau khi cô có buổi giao lưu chia sẻ tại Đại học Tiểu bang San Francisco.
Trong lúc rời khỏi sự kiện trên, cô bị bao vây bởi một đám đông các nhà hoạt động chuyển giới đang la hét đe dọa và chen lấn xung quanh cô. Họ buộc phải ở lại trong một căn phòng trong khuôn viên trường trong ba tiếng đồng hồ.
Đảng Cộng Hòa đang nhắm đến vấn đề này để tăng cường trợ giúp về mặt chính trị khi đất nước bước vào một chu kỳ bầu cử tổng thống khác.
Để thu hút sự chú ý đến vấn đề này trong Ngày Quốc gia Dành cho Các Cô gái và Phụ nữ trong Thể thao, các vận động viên Macy Petty và Chloe Satterfield — các nữ vận động viên thi đấu ở trường trung học với nam giới tự nhận là nữ giới — đã được mời đến thăm Chủ tịch Hạ viện Kevin McCarthy ở Hoa Thịnh Đốn hôm 01/02.
Chloe từng là một vận động viên quần vợt nổi bật ở trường trung học và hiện đang theo học tại Học viện Công nghệ Georgia, thường được gọi là Georgia Tech.
Cô nói với The Epoch Times về điều mà cô nhớ nhất khi thi đấu với một người có giới tính sinh học là nam — đó là sức mạnh áp đảo của những cú giao bóng và cú đánh của người đó.
Cô cho biết cô đã luyện tập để trau dồi cú đánh của mình khi còn là một học sinh cuối cấp. Nhưng ngay cả với kỹ thuật tuyệt vời, thì thân hình cao 5 foot 2 inch (1.58 mét) của cô cũng không thể sánh được với cậu thiếu niên cao hơn, vạm vỡ hơn đang đối mặt với cô ở bên kia lưới.
Người này tự nhận mình là một nữ sinh lớp 9.
“Cậu ấy khỏe hơn tôi rất nhiều,” Chloe nói. “Thật khó để đánh trả một quả bóng khi nó bay đến chỗ mình quá nhanh.”
Cô đã nhớ lại cảm giác bối rối sau khi thua trận đó. Cô không thể tin được tại sao một người đàn ông lại được phép thi đấu với những người phụ nữ.
Vào thời điểm đó, cô đã giữ im lặng, ngại bị gắn mác sợ người chuyển giới.
Khi Chloe nhìn thấy những gì đã xảy ra với cô Gaines khi cô đối mặt với Thomas trong hồ bơi, điều đó đã khiến cô nhớ lại trải nghiệm hoang mang của chính mình. Giờ đây cô đang nói chuyện về vấn đề này tại các trường học trên toàn quốc, với tư cách là một thành viên của Young Women of America (YWA), một tổ chức Cơ Đốc Giáo theo phái bảo tồn truyền thống về mặt chính trị.
Giống như cô Gaines, cô Chloe đã từng bị đe dọa vì nói rằng thật không công bằng khi những người phụ nữ bị buộc phải cạnh tranh với những người có giới tính sinh học là nam.
Có thời điểm, một sĩ quan cảnh sát đã phải theo sát cô Chloe, 19 tuổi, xung quanh khuôn viên trường của cô để đề phòng, sau khi có những lời đe dọa cô vì đã lên tiếng phản đối việc Thomas được phép thi đấu với tư cách là một cô gái.
Cô cho biết các sinh viên sử dụng ứng dụng Yik Yak bắt đầu đăng những lời đe dọa cô. Một trong số đó nói: “Cô nên đi chết đi.”
Cô kể rằng: “Có người đã biểu tình phản đối tôi và bạn bè của tôi ở bên kia đường khi chúng tôi lên tiếng phản đối điều này, và họ tỏ ra đầy ác ý.”
“Nhưng điều đó thực sự chỉ là động lực để thúc đẩy tôi hành xử kiểu như, Chúng ta không thể để những người này bịt miệng chúng ta,” cô tiếp tục. “Điều này thật không công bằng.”
Nỗi lo chấn thương
Macy là một thành viên của YWA hiện đang chơi bóng chuyền trong Hiệp hội Thể thao Đại học Quốc gia (NCAA). Cô chia sẻ với The Epoch Times rằng nữ giới cũng phải lo lắng về việc những người có giới tính sinh học là nam khiến họ bị chấn thương trong các trận đấu.
Cô kể lại rằng, hồi năm 2018, các nhà tuyển sinh của trường đại học đã tham dự một trận đấu mà khi đó cô và các đồng đội của mình đối đầu với một đội nữ khác có một cầu thủ nam về mặt sinh học với vóc dáng rõ ràng là nam giới cùng sức mạnh của một cậu thanh niên trẻ mạnh mẽ.
Đội của cô đã thua. Trong tâm trạng buồn bã, những cô gái này đã cảm thấy điều đó vô lý đến nỗi lẽ ra nó không thể xảy ra lần nào nữa. Tuy vậy, trong vòng loại Giải Bóng chuyền Trẻ Hoa Kỳ, cô Petty và các đồng đội của cô lại phải đương đầu với một cầu thủ nam.
“Chúng tôi đã thua thảm hại,” cô Petty nói. “Người vận động viên [chuyển giới] đó chỉ cứ thế mà đập quả bóng vào mặt chúng tôi.”
Cô cho biết sự chênh lệch về sức mạnh giữa một cầu thủ nam và một cầu thủ nữ khi đánh bóng chuyền là rất lớn. Trong các trận đấu bóng chuyền nam, chiều cao của lưới cao thêm 7 inch nữa (khoảng 17.8 cm).
Macy nói, “Nhờ ông trời phù hộ mà không ai trong chúng tôi bị thương.”
Một nữ vận động viên bóng chuyền trung học khác ở North Carolina đã không may mắn như vậy.
Trong khi thi đấu với một đội có một cầu thủ chuyển giới, cô gái này đã bị tổn thương não và chấn thương cổ sau khi cầu thủ có giới tính sinh học là nam này đánh quả bóng vào người cô. Vụ việc đã khiến cả nước xôn xao.
Trận chiến vì quyền của phụ nữ
Đảng Cộng Hòa đã tập hợp xung quanh các vận động viên nữ trong trận chiến của họ khi vấn đề về quyền của phụ nữ được đưa ra trước tòa.
Hồi tháng Một, văn phòng của ông McCarthy đã đưa ra một thông cáo báo chí nói rằng phụ nữ đã phải đối mặt với sự phân biệt đối xử không công bằng trong thể thao.
Đảng Cộng Hòa đã bảo trợ cho “Đạo luật Bảo vệ Phụ nữ và Trẻ em gái trong Thể thao” để chống lại những gì họ xem là sự phân biệt đối xử với phụ nữ.
Dự luật đó có mục đích bảo đảm rằng Đề mục IX dựa trên việc công nhận rằng giới tính của một học sinh là dựa trên sinh học sinh sản và di truyền khi sinh.
Dự luật này sẽ cấm các chương trình thể thao của trường học và đại học do liên bang tài trợ cho phép một người có giới tính sinh học là nam tham gia các môn thể thao dành cho trẻ em gái hoặc phụ nữ.
Cô Chloe hy vọng Tổng thống Joe Biden sẽ xem xét lại vấn đề này từ quan điểm của một người phụ nữ và khôi phục Đề mục IX để bảo vệ các môn thể thao của phụ nữ.
Cô nói: “Quy định mới mà ông ấy đang đề xướng thực sự sẽ khiến các cô gái bị phân biệt đối xử trên sàn thi đấu.”
Nhóm biên dịch tin tức Anh ngữ Epoch Times Tiếng Việt
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times