Vợ qua đời do COVID-19 trong lúc chồng cầu xin bệnh viện điều trị bằng ivermectin
Ông David DeLuca ở Sicklerville, New Jersey, sẽ không bao giờ biết liệu ivermectin do một bác sĩ bên ngoài tiểu bang kê đơn cho vợ ông có thể cứu sống được bà ấy hay không. Bà Colleen DeLuca, 62 tuổi, đã qua đời vì COVID-19 hôm 10/10, tại Bệnh viện Jefferson Washington Township ở Sewell, New Jersey, trước khi ông có thể nhận được một lệnh của tòa án cho phép sử dụng loại thuốc này.
Ivermectin đã cứu chữa được trong một số trường hợp, nhưng trên khắp Hoa Kỳ, nhiều bệnh viện không đưa loại thuốc này vào phác đồ điều trị COVID của họ và từ chối sử dụng, ngay cả khi đó là nỗ lực điều trị cuối cùng cho một bệnh nhân sắp chết.
Luật sư Ralph Lorigo ở Buffalo, New York, đã dành 11 tháng qua để giải quyết các vụ việc gia đình muốn thử dùng ivermectin và phải có được một lệnh của tòa án để buộc các bệnh viện phải cho phép sử dụng loại thuốc này. Ông DeLuca đã yêu cầu ông Lorigo thu thập các giấy tờ để thưa kiện, nhưng vì ông Lorigo không hành nghề ở New Jersey, nên ông đã hướng dẫn ông DeLuca tìm một luật sư ở New Jersey để nộp các giấy tờ đó và giải quyết vụ việc. Tuy nhiên, ông DeLuca đã không thể tìm được một luật sư sẵn sàng nhận việc này.
“Họ liên tục nói với tôi rằng các thẩm phán của New Jersey sẽ không bao giờ để chuyện này xảy ra. Bây giờ tôi phải trải qua 25 năm tiếp theo mà không có bà ấy,” ông David DeLuca, 62 tuổi, vô cùng đau buồn nói với The Epoch Times. “Cháu gái 3 tuổi của tôi hôn ảnh bà ấy vào buổi đêm”.
Một cuộc sống tươi đẹp
Ông David trìu mến nhớ lại cái ngày ngồi trong lớp Lịch sử Hoa Kỳ của khối 10 khi đó cô gái xinh đẹp, mới quen ngồi gần chỗ của ông. Gia đình của bà Colleen đều ở trong quân đội và bà mới từ Đức chuyển về. Bà ít nói nhưng lại thích nghe ông nói chuyện. Đến năm cuối, họ là một cặp và cùng nhau đi dự vũ hội cuối cấp. Và khi nhận được học bổng vào Đại học Bucknell ở Lewisburg, Pennsylvania, ông đã không thể hình dung cuộc sống mà không có bà. Ông sắp xếp chỗ ở cùng với một vị thẩm phán địa phương, và vào năm 1977, đôi uyên ương trung học 18 tuổi khiến gia đình hai bên chấn động và bỏ trốn [để kết hôn].
“Mọi người đều nói rằng [cuộc hôn nhân] sẽ không đi đến đâu”, ông David cho biết. “Nhưng cuối cùng bố mẹ tôi đã yêu thương cô ấy như con gái trong nhà”. Họ về nhà vào dịp Lễ Tạ ơn và ngập trong các vật dụng gia đình truyền lại, chứng tỏ gia đình họ đang làm quen với cuộc hôn nhân này.
Ông David làm hai công việc; bà giúp đánh máy các tài liệu học và nấu bữa tối cho ông và ba người bạn cùng trường đại học, những người này đã trở thành bạn thân suốt đời. Vào thời điểm ông tốt nghiệp, họ đã có ba đứa con dưới bốn tuổi. Tổng cộng, họ có sáu người con. Hai người con nhỏ nhất được dạy học tại nhà cho đến khi tốt nghiệp. Và hiện tại có 10 cháu. Bà Colleen thích cười khúc khích với các cháu của mình và rất thích những cái ôm.
Là những người Công giáo sùng đạo, họ chủ tâm chuyển đến gần một nhà thờ để tham gia Thánh Lễ bằng tiếng Latinh (Mass in Latin) và gắn bó sâu sắc với đức tin của mình. Bà Colleen tham gia một dòng của các nữ tu Dòng Kín Cát Minh dành cho những phụ nữ đã lập gia đình.
Khi bệnh COVID-19 xuất hiện, họ lo lắng. Bà Colleen đã hai lần đánh bại bệnh ung thư và còn mắc bệnh hen suyễn cũng như các vấn đề sức khỏe khác. Ông David cũng có các vấn đề về sức khỏe.
Ông David cho biết, “Chúng tôi biết mình là những bệnh nhân có nguy cơ cao”.
Bà Colleen may 500 chiếc khẩu trang và đã tặng đi tất cả. Họ đã thực hiện tất cả các biện pháp phòng ngừa có thể thực hiện. Hầu hết thời gian bà ở trong nhà, Họ đã đeo khẩu trang và khử trùng.
Nhưng khi các loại vaccine xuất hiện, họ không thể sử dụng vì chúng có mối liên hệ trực tiếp tới các tế bào của thai nhi đã bị nạo phá.
Sự đau đớn
Giữa tháng Chín, bà Colleen bắt đầu xuất hiện các triệu chứng hen suyễn. Họ gọi cho bác sĩ chuyên khoa phổi của bà và bà bác sĩ này đã kê những loại thuốc điều trị hen suyễn thông thường, bao gồm cả máy xông khí dung cho bà.
“Chúng tôi đã không nghĩ đến COVID vào thời điểm đó”, ông David cho biết. Không có gì lạ khi bà Colleen lên cơn hen suyễn. Bà bị khó thở và phải dùng máy xông mũi họng và máy tạo oxy khi ngủ. Ngay sau đó, bà bị ho và họ bắt đầu theo dõi mức độ bão hòa oxy của bà.
Ông David đã làm những gì có thể để chăm sóc bà nhưng vào ngày 21/09, ông đột nhiên cảm thấy như mình va phải một bức tường gạch.
“Tôi đi ngủ ngay lập tức,” ông David nói. Sáng hôm sau, ông đi xét nghiệm và biết là bị nhiễm COVID, và vị bác sĩ nói với ông chắc chắn bà Colleen cũng mắc bệnh này. Bác sĩ đa khoa này đã kê một loạt các loại thuốc, bao gồm cả hydroxychloroquine.
Ngày 23/09, mức oxy bão hòa của bà Colleen giảm xuống còn 88%.
“Tôi nói, tôi phải đưa bà đến bệnh viện. Bà ấy nói, nếu ông đưa tôi đến bệnh viện, tôi sẽ chết ở đó. Tôi đã nói, nếu tôi không đưa bà đi, thì bà sẽ chết ở đây”. Bà muốn ngủ ở nhà qua đêm, nhưng ông kiểm tra lại mức oxy của bà và nó đã giảm xuống còn 86%.
Do quá yếu vì bị nhiễm COVID và không thể tự mình đưa bà đi bệnh viện, nên ông David đã gọi xe cấp cứu.
Đội xe cấp cứu đặt bà Colleen ngồi trên xe cáng với mặt nạ dưỡng khí đeo vào miệng, vì vậy ông đã không thể hôn tạm biệt bà. Đôi mắt bà trông có vẻ sợ hãi. Dùng ngón tay cái vạch dấu thánh giá lên trán bà, ông David đã cầu Chúa ban phước cho bà. Họ vẫy tay chào tạm biệt và đó là lần cuối cùng ông nhìn thấy bà trong trạng thái tỉnh táo.
Bệnh viện đã cho bà dùng máy thở áp lực dương liên tục và tại nhà, ông David cũng đang bị COVID. Ngày 28/09, ông nhận được cuộc gọi từ một bác sĩ tại bệnh viện này. Họ sắp cho bà Colleen dùng máy thở và bà muốn nói chuyện với ông David. Giọng bà yếu ớt, và đang gắng gượng cùng với máy thở oxy.
“Tôi đang thở máy. Hãy chôn tôi trong chiếc khăn choàng nghi lễ của tôi. Tôi yêu ông và bọn trẻ”.
Ông David bắt đầu gọi điện cho bạn bè xin họ cầu nguyện cho bà Coleen và một người bạn đã nói với ông về ivermectin.
Ông hỏi vị bác sĩ đa khoa của mình về loại thuốc này và, mặc dù ông David cảm thấy vị bác sĩ của ông đang cố gắng hết sức, nhưng bác sĩ này cho biết dữ liệu không cho thấy thuốc này sẽ giúp ích và đã không kê đơn. Ông David nhận được đơn thuốc cho mình và bà Colleen thông qua một cuộc khám bệnh từ xa với một bác sĩ từ Oklahoma.
Ông David đã dùng ivermectin và sau vài ngày, ông bắt đầu cảm thấy tốt hơn, mặc dù hiện giờ ông vẫn thỉnh thoảng bị ho. Ông yêu cầu bệnh viện cho bà Colleen dùng ivermectin.
“Họ nói không, đó không phải là một phần trong phác đồ điều trị của chúng tôi. Thuốc đó không hiệu quả”, ông David nói. “Tôi đã nói với các bác sĩ đó, các vị cần phải phát loại thuốc này. Họ đã nói không”.
Bấy giờ ông đang cố gắng tìm một luật sư, đang cố gắng thuyết phục bệnh viện sử dụng thuốc ivermectin mà ông đã có sẵn, và ông đang cố gắng để được cho phép vào phòng của vợ mình. Ông cho biết họ sẽ không cho ông đến thăm bà ấy vì bà ấy sẽ lây bệnh, nhưng vì ông đã bị COVID, nên ông cho là lẽ ra ông có thể vào được.
Cuối cùng, ông có thể nhìn thấy bà qua cửa sổ, nhưng ông muốn nắm tay bà và để bà nghe thấy giọng nói của mình.
Bệnh viện Jefferson Washington Township cho biết họ không bình luận về từng bệnh nhân và, khi được hỏi về chính sách về ivermectin của bệnh viện, thì họ đã không đưa ra bình luận.
Ngày 10/10, ông David đến nhà thờ sớm. Ông đã nhận được hai cuộc gọi từ bệnh viện này ngay trước khi Thánh Lễ bắt đầu. Cuộc gọi đầu tiên cho ông biết bà Colleen đang bị suy thận. Ông nói sẽ đến bệnh viện ngay sau lễ nhà thờ.
“Ông không hiểu. Vợ ông sắp qua đời,” ông David nhớ lại cuộc gọi thứ hai. Ông đã đến thẳng bệnh viện và lần này họ cho ông vào phòng với áo choàng và khẩu trang.
“Tôi có thể thấy bà ấy sắp qua đời. Tôi đã gọi cho các con và các cháu của mình trên khắp Hoa Kỳ”. Đó là một cuộc gọi video.
Bà Colleen đã được cho dừng dùng thuốc giảm đau.
Ông David nói: “Bà ấy tỉnh táo và bà ấy đang đau đớn”.
Ông David là một phi công của Lực lượng Không quân trong 28 năm và đã thực hiện các nhiệm vụ chiến đấu mà trong đó ông phải chịu trách nhiệm về hàng trăm sinh mạng. Ông được huấn luyện để đưa ra các quyết định sinh tử trong vài giây. Nhưng ông chưa bao giờ nghĩ mình sẽ rơi vào hoàn cảnh này. Ông cho phép họ đưa bà ra khỏi máy thở.
“Tôi nói, Lene, tôi không thể làm điều này với bà, và bà ấy siết chặt tay tôi. Chúng tôi đã rút ống thở và bà ấy qua đời trong vòng 30 giây. Tôi không thể ôm bà ấy vì tất cả những thứ xung quanh bà ấy. Tôi đã cầu Chúa ban phước cho bà ấy”.
Nỗi đau buồn của ông chuyển thành tức giận khi ông nghĩ về trải nghiệm đó. Ông cho là bệnh viện đã đoán trước bà ấy sẽ qua đời ngay sau khi cho bà dùng máy thở.
“Theo tôi, họ đã từ bỏ bà ấy ngay ngày đầu tiên. Các phác đồ điều trị của họ đã giết chết bà ấy,” ông David nói. “Hệ thống pháp luật sẽ không thực hiện công việc của mình. Mọi người cần biết (ivermectin) đang ở ngoài kia. Tôi muốn câu chuyện của bà ấy được kể vì tôi muốn những người khác được bảo vệ và không phải trải qua những gì các con tôi đã trải qua, mất đi mẹ của chúng”.
“Tôi đã tin tưởng hệ thống này trợ giúp, và họ đã không quan tâm”.
Bà Beth Brelje là một ký giả điều tra đưa tin về chính trị, tòa án, cũng như những tin tức đáng chú ý nhất và đôi khi bị che giấu của khối thịnh vượng chung Pennsylvania. Quý vị có thể gửi các ý tưởng cho bà qua địa chỉ: [email protected]
Cẩm An biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc tại The Epoch Times
Xem thêm: