Verona — thành phố dành cho những người đang yêu
Chỉ khoảng hai giờ di chuyển từ thành phố Milan nhộn nhịp hoặc từ thành phố du lịch Venice là đến Verona — một màn chào đón của một nước Ý thuần khiết, dễ chịu. Nổi tiếng bởi những tác phẩm về những đôi tình nhân bất hạnh của nhà văn Shakespeare, Verona là một trong những thành phố thu hút nhiều khách tham quan nhất nước Ý — đứng thứ hai chỉ sau Venice của vùng Veneto về dân số và tầm quan trọng nghệ thuật. Nếu bạn không cần đến những điểm tham quan đẳng cấp thế giới, thì Verona sẽ mang đến cho bạn niềm hứng khởi.
Tác phẩm “Romeo và Juliet” của đại thi hào Shakespeare làm cho Verona trở thành một từ quen thuộc. Ngôi nhà của Juliet, nơi gia đình Cappello ngoài đời thực từng sống, là một khung cảnh đông đúc, náo nhiệt. Khoảng sân nhỏ lãng mạn tự nó đã là một màn trình diễn, với những du khách từ khắp nơi trên thế giới đứng tạo dáng trên ban công và thay phiên nhau chụp ảnh cảnh xoa bộ ngực bằng đồng của Juliet, với hy vọng rằng sẽ được may mắn trong tình yêu.
Thành phố này rất nổi tiếng về tình yêu đến nỗi nơi đây nhận được vô số thư từ chỉ đơn giản là gửi đến “nàng Juliet, Verona, nước Ý.” Thậm chí còn có những tình nguyện viên viết thư hồi đáp những người si tình ấy (xem ở www.julietclub.com). Và họ ngày càng bận rộn hơn, nhờ vào bộ phim “Letters to Juliet” (Những lá thư gửi nàng Juliet), nói về một cô gái (Amanda Seyfried) tìm thấy một bức thư khi tham quan Ngôi nhà của Juliet và chu du khắp nước Ý để giúp tác giả của bức thư đó đoàn tụ với “người tình lạc mất”.
Bên cạnh những tiểu thuyết lãng mạn, nhưng thị trấn này chứa đầy lịch sử chân thật. Bởi vì những người La Mã cổ đại xem Verona là một địa điểm nghỉ ngơi lý tưởng trước khi băng qua dãy núi Alps, nên thành phố này có vô số di tích của người La Mã. Nhà hát tròn được bảo tồn tốt, đây là nhà hát lớn thứ ba trong thế giới La Mã, có niên đại từ thế kỷ thứ nhất và vẫn giữ được phần lớn chất liệu đá nguyên thủy của nó. Trong nhiều thế kỷ, khán giả lên đến 25,000 người đã cổ vũ các trận đấu của đấu sĩ La Mã, các vụ hành quyết thời trung cổ, và các vở kịch hiện đại — trong đó có lễ hội opera nổi tiếng vào mùa hè của Verona, sự kiện tận dụng lợi thế âm thanh acoustics nổi tiếng của đấu trường.
Corso Porta Borsari là tuyến phố chính của thành phố Verona La Mã. Đi dạo ở đây giống như là tham gia trò chơi truy tìm kho báu cổ xưa đầy thú vị. Những tàn tích của quá khứ lừng lẫy của thị trấn — những mảnh vỡ của các cột trụ thời La Mã, những bức phù điêu thời trung cổ, những mặt tiền của công trình cổ xưa tráng lệ, và các hóa thạch được tìm thấy trong đá cẩm thạch — nằm rải rác trong các cửa sổ của cửa hàng sang trọng thời hiện đại.
Bạn sẽ dừng chân tại Piazza Erbe, quảng trường chợ của Verona, nơi mà những người bán hàng đến để thái mỏng và bán bất cứ thứ gì có theo mùa. Quảng trường chợ nhộn nhịp này là điểm yêu thích của các nhiếp ảnh gia. Các tòa nhà màu pastel hội tụ những đài phun nước, chim bồ câu và những người dân đến sống ở đây từ thời La Mã, khi nơi này còn là một khu chợ.
Bạn hãy để ý đến chú sư tử Venice ngự trên đỉnh của chiếc cột ở quảng trường. Hình tượng này nhắc nhở người dân địa phương về cuộc chinh phục Verona của Venice vào năm 1405. Nếu lúc đó bạn đang đứng ở đây, bao quanh bạn sẽ là những tòa tháp kiêu hãnh của các gia đình quý tộc. Những quý tộc thời trung cổ thể hiện [sự giàu có] bằng các tòa tháp. Các quý tộc thời Phục Hưng thể hiện [gia thế] qua các mặt tiền được sơn vẽ tinh xảo trên những cung điện của họ. Những tàn tích của thời kỳ Phục Hưng vào thế kỷ 16, khi Verona có biệt danh là “thành phố được tô vẽ,” vẫn còn tồn tại.
Thời nay, quảng trường Piazza Erbe là nơi dành cho người dân địa phương, những người bắt đầu buổi tối của họ với ly khai vị aperitivo. Đó là một cảnh tượng sành điệu, khi những cư dân thành phố Veron trẻ tuổi ngồi khắp các quán bar để thưởng thức cocktail, ô liu, và khoai tây chiên.
Verona có đầy đủ nhà hàng tuyệt hảo. Một trong những kỷ niệm đẹp nhất của tôi trong một chuyến đi là ăn bữa với bạn tôi Franklin tại một enoteca (quán rượu) nổi tiếng ở địa phương. Món carne cruda (thịt bò sống), như anh Franklin nói, “giống như nhìn thấy nụ cười của một người phụ nữ xinh đẹp sau 10 năm. Bạn sẽ không bao giờ quên cô ấy.” Món mortadella (xúc xích Bologna/baloney kiểu Ý — không phải một loại thịt cao cấp) được phục vụ kèm nấm truffle đen. Món ăn đó thật tinh tế.
Hãy tưởng tượng bạn gọi món Spam (thịt heo đóng hộp) ngon miệng — chỉ cần thêm nấm truffle. Rồi họ phục vụ món polenta (cháo ngô Ý) tuyệt hảo nhất mà tôi từng ăn, với cá cơm. Hóa ra, sự kết hợp cá cơm và polenta là một “cuộc hôn nhân tốt đẹp.” Đối với món tráng miệng: một đĩa phô mai lát đầy hấp dẫn. “Ngay cả khi chúng ta không nói chuyện,” anh Franklin nói, “với những lát phô mai này, chúng ta vẫn có một cuộc trò chuyện thú vị.” Khi tôi ôm chiếc bụng no căng đầy ấm áp và hạnh phúc, tôi đã nghĩ về cách người Ý sống cuộc sống không lo toan — và cách họ thưởng thức món ăn của mình.
Bên cạnh ẩm thực, đối với tôi nét nổi bật của thành phố Verona là phần passeggiata (đi dạo) vào buổi tối. Đó là một hoạt động không phân biệt thế hệ. Giống như những con chim công, những người trẻ tuổi và các bạn đến tuổi hẹn hò tự tin sải bước đi dạo trên vỉa hè rộng rãi, đã được mở rộng do sự quá tải của cư dân Venice ở thị trấn này vào thế kỷ 17, nhờ vậy những người dân xinh đẹp của thị trấn có thể nhìn thấy và được nhìn thấy trong trang phục lộng lẫy của họ.
Bất kể khi nào tôi đi dạo ở đây, tôi đều thấy bản thân mình được vây quanh bởi những câu chuyện tình yêu nho nhỏ — những khung ảnh lãng mạn bay vào và bay ra thế giới của tôi như một con bươm bướm. Một chàng trai trên chiếc xe đạp uyển chuyển vụt qua, bạn gái của anh ấy ngồi trên tay lái ôm lấy anh. Một người phụ nữ kể tôi nghe rằng chồng cô ấy là mezza mela, tức là nửa quả táo của cô ấy. Rõ ràng, khi những người tri kỷ tìm thấy nhau ở Ý, điều đó khiến quả táo trở nên nguyên vẹn.
Minh Chi biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times