Từng bị 100 cơn co giật mỗi ngày, cậu bé phục hồi kỳ diệu và thông thạo 3 ngôn ngữ
Một đứa trẻ được sinh ra với hội chứng rối loạn co giật gây nguy hiểm đến tính mạng đã vượt lên trên mọi khó khăn. Bác sĩ đã dự đoán em không thể sống để đón chào sinh nhật đầu tiên, nhưng hiện tại em đã 18 tuổi và thậm chí thay đổi cả chẩn đoán bệnh của mình.
Cậu thiếu niên, James Laberee, hiện đang lớn nhanh và thông thạo một ngôn ngữ thứ ba.
Cha mẹ của James là Rosemary và Peter có ba người con trước khi em được sinh ra.
“Tôi đã quyết định từ bỏ sự nghiệp đang phát đạt của mình khi tôi và chồng đón đứa con đầu lòng”, bà mẹ Rosemary, 62 tuổi, kể cho The Epoch Times qua email. “Khi đó tôi 37 tuổi. Sau đó tôi có thêm ba đứa con nữa và tôi đã quyết định áp dụng các kỹ năng quản lý để tự nuôi nấng và dạy dỗ chúng”.
Cặp vợ chồng đã dạy dỗ ba đứa con của họ tại nhà rất thành công ở tiểu bang New Jersey.
Khi đứa con thứ tư của cặp vợ chồng, James, được sinh ra, bé được chẩn đoán mắc MMPSI: chứng rối loạn co giật bộ phận ác tính ở trẻ sơ sinh. Theo Medline Plus, một dịch vụ thông tin trực tuyến của Thư viện Y khoa Quốc gia Hoa Kỳ, dạng động kinh nghiêm trọng này bắt đầu từ rất sớm và các phương pháp điều trị thường không mấy hiệu quả với các cơn động kinh.
“Các nhân viên xã hội của bệnh viện có mặt ở trong phòng với chúng tôi khi họ thông báo với chúng tôi rằng James có khả năng sẽ không thể sống sót qua năm đầu tiên,” Rosemary nói với The Epoch Times. “Cảm giác lúc ấy giống như toàn thân bị tê liệt vậy… Điều đó thật quá khó tin vì James trông thật đẹp và hoàn hảo.”
Việc mang thai của Rosemary đã diễn ra “thuận lợi”. James nặng 8.5 pound (tương đương 3.8 kg) lúc mới sinh. Tuy nhiên, không thể chữa khỏi các cơn co giật của bé, mà chúng chỉ tạm ngưng khi bé sử dụng một hỗn hợp các loại thuốc dùng để ứng chế hầu hết các hoạt động của não bộ.
Rosemary nói: “Chúng tôi rất sợ hãi. Sợ hãi cho bé James. Sợ hãi cho tương lai của chúng tôi. Sợ hãi với nỗi đau và mất mát mà cả gia đình chúng tôi có thể phải gánh chịu.”
James đã trải qua vài tuần trong NICU cùng với người mẹ đau khổ luôn túc trực bên cạnh, những cơn co giật có khi lên đến 100 lần mỗi ngày. Tuy vậy, nhiệm vụ khó khăn nhất vào thời điểm ấy là làm thế nào giải thích tình trạng của James cho ba anh chị em của bé chỉ mới 9 tuổi, 7 tuổi và 3 tuổi.
Sau khi trải qua cảm giác đau khổ tuyệt vọng, “chúng tôi nói với các con rằng chắc có thể Chúa muốn mang James trở lại bên Ngài, rằng có lẽ là chúng ta chẳng thể giữ được bé James ở lại,” Rosemary giải thích. “Các con của tôi lắng nghe lời giải thích đơn giản của tôi về chứng rối loạn co giật hiếm gặp của bé James, và chúng đã khóc.”
Tuy vậy, Rosemary nói, tâm trí của một đứa trẻ là “chỉ giải quyết những gì chúng nhìn thấy”. Những đứa trẻ nhìn thấy em trai đáng yêu của chúng; “Chúng tin rằng chúng sẽ có thể chữa lành cho em trai bằng tình yêu,” mẹ của bọn trẻ nói. “Có lẽ chúng đã làm được điều ấy.”
“Chúng đã bế em trai liên tục. Hát cho em nghe. Đọc cho em nghe. Chơi nhạc cho em. Chăm sóc em. Gọi 911 khi thấy em ngừng thở sau một cơn co giật đặc biệt kéo dài”, Rosemary chia sẻ trong một bài đăng trên Quora có tiêu đề, “Điều khó khăn nhất mà bạn từng phải nói với các con là gì?”
Năm đầu tiên của James thật khó khăn đối với tất cả mọi người. Tuy nhiên, với sự hỗ trợ của vô số bác sĩ, nhân viên xã hội và nhà trị liệu, họ đã vượt qua được. Niềm tin và gia đình đã khiến phép màu xảy ra.
“Chúng tôi đã có niềm tin mãnh liệt. Chúng tôi đã có nhau. Chúng tôi đã cầu nguyện,” Rosemary nói với The Epoch Times. “Tôi không chắc chúng tôi sẽ đương đầu như thế nào nếu James qua đời, nhưng tôi biết con đường tốt nhất phía trước là khiến mỗi ngày bình thường nhất có thể.”
James đã cùng gia đình đi bộ đường dài, tham dự các buổi tiệc sinh nhật, đi chơi, đi nghỉ hè xa nhà, và các hoạt động ở nhà thờ, mặc dù bé đã dùng rất nhiều thuốc an thần. Tuy nhiên, Rosemary bắt đầu nhận thấy một sự thay đổi: James ngày càng ít co giật hơn. Được khích lệ bởi những gì cô chứng kiến, Rosemary đã gửi video của James khi bé tỉnh táo trong thời gian dài và chưa lên cơn co giật lần nào cho bác sĩ thần kinh.
Đội ngũ bác sĩ thần kinh sau đó đã quan sát bé trong 4 ngày, và họ đã đưa ra một kết luận đáng kinh ngạc chỉ sau 24 giờ: Lần đầu tiên trong cuộc đời ngắn ngủi của James, hoạt động điện não đồ của bé diễn ra bình thường. “Họ rất vui mừng và kinh ngạc,” Rosemary nói.
James sau đó đã dần dần bỏ dùng thuốc trong thời gian một năm và đến năm 2 tuổi rưỡi, bé bắt đầu biết đi. “Khi con trai bước những bước đầu tiên mà không cần sự trợ giúp, tất cả chúng tôi đều oà lên sung sướng,” Rosemary nhớ lại. “Thành thật mà nói, tại thời điểm đó, tôi đã nghĩ rằng bất cứ điều gì đều có thể xảy ra.”
Mặc dù không có kỹ năng vận động tốt như các bạn đồng lứa, nhưng bé James lại tỏ ra rất nhạy bén trong lĩnh vực ngôn ngữ. Bé đã học đọc ngay sau khi biết đi.
Rosemary đã liên tục lo lắng rằng cơn co giật của con trai út sẽ trở lại, nhưng “bốn niềm hạnh phúc” của cô, cách mà cô hay gọi các con mình, lại nghĩ khác.
“Khi [James] gần 10 tuổi, những đứa trẻ lớn hơn của tôi đã thúc giục bé tham gia một lớp học bơi tại nhà,” Rosemary nhớ lại. “Tôi quan sát một cách thận trọng… Sau đó, tôi thấy bé thực hiện 20 cú bơi lộn về phía trước.”
“Tôi chỉ biết khóc,” cô nhớ lại. “Đó là một bước ngoặt đối với tôi. Vậy thì có lẽ tôi nên thôi không lo lắng nữa”.
Trong khi đó, hồ sơ bệnh án của James trong bệnh viện và chẩn đoán của bé đã thay đổi khi cậu bé 10 tuổi.
Không lâu sau, cậu bé James đầu bộc lộ năng khiếu về ngôn ngữ. “Bé ấy rất thông minh, có năng khiếu học ngôn ngữ mới,” Rosemary nói. “Bé đang cố gắng học để thông thạo ngôn ngữ thứ ba của mình.”
Cậu bé được tiếp xúc với tiếng Latinh ngay từ khi còn nhỏ. Kỹ năng của cậu thậm chí đã giúp cậu giành được học bổng đến Balkans, và cậu đã sống tại đó trong 7 tháng.
“Bé James hoàn toàn thông thạo tiếng Macedonian và cũng có thể nói được bằng tiếng Bulgaria và tiếng Nga,” Rosemary nói với The Epoch Times. “Bây giờ, bé đang dần thông thạo tiếng Đức.”
Rosemary trở lại làm việc khi James rời đến Balkans. Hiện tại, cô là nhân viên tại nhà cho Bệnh viện Nhi đồng Philadelphia trong bộ phận Chiến lược và Đổi mới.
Giờ đây, James là một thiếu niên khỏe mạnh và phát triển tốt, thích nâng tạ, chạy, chèo thuyền và câu cá. Cậu cũng thích đọc sách và chơi game. “James rất vui tính,” mẹ cậu nói: “Con làm cho chúng tôi cười hết cỡ mỗi ngày.”
Vào tháng 08/2021, James sẽ lên đường sang Đức một năm.
“Tôi cảm thấy mình là người mẹ may mắn nhất trên thế giới,” Rosemary nói. “Mỗi ngày, lòng biết ơn trong tôi là không thể diễn tả thành lời.”
Do Louise Bevan thực hiện
Ngọc Anh biên dịch
Tham khảo bản gốc từ The Epoch Times
Xem thêm: