Tư bản thức tỉnh đẩy nhanh sự sụp đổ của Hoa Kỳ bằng cách hậu thuẫn Trung Quốc
Nước Mỹ đang trải qua sự sụp đổ của chính mình.Tư bản Thức tỉnh dường như muốn đẩy nhanh sự sụp đổ này.
Sau bức thư từ những đại công ty trong ngành công nghiệp Hoa Kỳ gửi chính phủ của Tổng thống Biden kêu gọi chính phủ loại bỏ thuế quan trừng phạt Trung Quốc càng nhanh càng tốt và nối lại các cuộc đàm phán thương mại với Bắc Kinh, bộ phận nghiên cứu của BlackRock gần đây đã kêu gọi các nhà đầu tư tăng cường đầu tư tăng thêm vào CHND Trung Hoa gấp 2 đến 3 lần.
Nhà quản lý tài sản hàng đầu này của thế giới với số tài sản 10 ngàn tỷ USD đã làm như vậy 18 tháng sau khi Trung Quốc giúp khơi dậy một đại dịch ở Hoa Kỳ và thế giới, gây ra thiệt hại khôn lường về người, của cải, và sự hy sinh về quyền tự do và công lý.
Nhà quản lý tài sản này đã làm như vậy sau khi Trung Quốc đè bẹp Hồng Kông, xung đột với Ấn Độ, gây thù địch với Úc, và đe dọa tiếp quản Đài Loan.
Nhà quản lý tài sản này đã làm như vậy bất chấp thực tế là ông Tập Cận Bình hiện đang tiến hành một cuộc thánh chiến—thường được gọi là “một cuộc đàn áp theo quy định”—chống lại các doanh nghiệp lớn nhất của Trung Quốc, những doanh nghiệp niêm yết tại Hoa Kỳ trong đó có 400 tỷ USD giá trị thị trường đã bị mất vào mùa hè này.
Nhà quản lý tài sản này đã làm như vậy khi chắc chắn biết rằng những quỹ này cuối cùng sẽ cống hiến cho lợi ích của kẻ thù đã nguyền rủa Hoa Kỳ, đang tìm cách để thay thế Hoa Kỳ và cai trị như cường quốc bá quyền thế giới.
Nhà quản lý tài sản này đã làm như vậy bất chấp tất cả những gì chính phủ Hoa Kỳ đã làm cho họ, BlackRock được mệnh danh là “nhánh thứ tư của chính phủ” vì các mối ràng buộc chính trị và tiền tệ với chính phủ liên bang nói chung, và Cục Dự trữ Liên bang, một tổ chức bán công nói riêng.
Và nhà quản lý tài sản này đã làm như vậy bất kể sự trung thành tự xưng của mình với các nguyên tắc đầu tư cấp tiến.
Trong một bài viết gần đây trên tạp chí Foreign Affairs, cựu Phó Cố vấn An ninh Quốc gia Matt Pottinger của chính phủ của Tổng thống Trump, một trong những kiến trúc sư chính của chiến lược Trung Quốc của chính phủ, đã nắm bắt rộng rãi các triệu chứng nghiện Trung Quốc của thứ Tư bản Tỉnh thức này, và vạch trần thói đạo đức giả của những kẻ như BlackRock.
Ông Pottinger lưu ý:
“Khoản tiết kiệm khi hưu trí của hàng triệu người Mỹ hiện đang tài trợ cho việc hiện đại hóa quân đội của Bắc Kinh và hỗ trợ các công ty Trung Quốc đồng lõa với tội ác diệt chủng và các tội ác khác chống lại loài người. Ngay cả khi Bắc Kinh trục xuất các nhà báo ngoại quốc khỏi Trung Quốc một cách có hệ thống và khiến môi trường đầu tư của nước này ngày càng trở nên mờ nhạt, các nhà cung cấp chỉ số chứng khoán như FTSE Russell và MSCI vẫn tiếp tục thêm các công ty Trung Quốc vào chỉ số của các nhà cung cấp này, đôi khi do chịu áp lực từ Bắc Kinh. Bởi vì nhiều quỹ của Hoa Kỳ đánh giá các khoản đầu tư của họ theo các chỉ số đó, hàng tỷ USD tự động chảy vào các công ty Trung Quốc, bao gồm cả những công ty bị Hoa Thịnh Đốn trừng phạt hoặc bị kiểm soát xuất cảng.”
Vấn đề này mang tính hệ thống đến mức cho đến khi Chính phủ của Tổng thống Trump cấm việc đầu tư này, quỹ hưu trí của các nhân viên liên bang vẫn đang được chuyển vào các công ty độc ác của Trung Quốc.
Trong khi đó, nhiều công ty tài chính [của quốc tế vẫn tiếp tục] cam kết trung thành với “ESG”-ưu tiên đầu tư vào các công ty tuân thủ các tiêu chuẩn tiến bộ về môi trường, xã hội, và quản trị-cho thấy rằng những lo ngại đó không vượt được ra khỏi phạm vi của nước Mỹ.
Như ông Pottinger cho biết thêm:
“Một số nhà quản lý tiền… tránh đầu tư vào các công ty phương Tây không đáp ứng… ‘tiêu chí ESG’… nhưng vui vẻ đầu tư vào các công ty Trung Quốc có thành tích khủng khiếp ở cả ba hạng mục. Ví dụ, có các khoản tài trợ của các trường đại học Hoa Kỳ, có thể cố tình quyết định rằng chỉ đầu tư vào các công ty tuân thủ ESG ở Hoa Kỳ, nhưng đồng thời lại đầu tư vào một loạt các công ty Trung Quốc phớt lờ toàn bộ các tiêu chuẩn được chấp nhận về quản trị công ty và quản lý môi trường. Các công ty Trung Quốc đóng góp vào việc phát thải khí nhà kính, ô nhiễm nhựa đại dương, và đánh bắt cá bất hợp pháp nhiều hơn các công ty của bất kỳ quốc gia nào khác trên trái đất. Về trách nhiệm xã hội, rất nhiều công ty Trung Quốc—từ các công ty công nghệ hàng đầu đến các nhà sản xuất xuất cảng toàn cầu hợp tác với bộ máy an ninh của Bắc Kinh để theo dõi, bắt giam, và bắt lao động cưỡng bức từ người Hồi giáo dân tộc Duy Ngô Nhĩ và Kazakhstan. Về quản trị công ty, các chi bộ của Trung Cộng, chủ yếu hoạt động bí mật, nắm quyền kiểm soát quan trọng và thường mang tính quyết định đối với các công ty Trung Quốc—nhạo báng các tiêu chuẩn của phương Tây về tính minh bạch và độc lập của công ty.”
Khi nói đến những công ty như BlackRock và các công ty khác của BlackRock, tiêu chuẩn này là “ESG cho quý vị, nhưng không dành cho ông Tập.”
Các công ty tài chính—ngày càng chỉ còn mang cái tên của Hoa Kỳ—giúp bôi trơn nền kinh tế toàn cầu, là hình ảnh thu nhỏ của giới tinh hoa Tỉnh thức, những người từ chối chính hệ thống mà mình đã được hưởng lợi rất nhiều.
Việc phần còn lại của tầng lớp tinh hoa đó—tầng lớp chính trị, phương tiện truyền thông, các tổ chức học thuật của chúng ta, v.v.—được đầu tư vào theo nghĩa đen và nghĩa bóng, chịu ơn [Trung Cộng], hoặc ít nhất là sợ hãi việc làm mất lòng Trung Cộng, về cơ bản là một triệu chứng của một cuộc khủng hoảng sinh tồn, đe dọa sẽ hủy diệt Hoa Kỳ trước khi chúng ta bắt tay vào làm tất cả những gì cần thiết để chống lại Bắc Kinh.
Cuộc khủng hoảng sinh tồn này liên quan đến sự nhận thức về chúng ta là ai với tư cách là một quốc gia, niềm tin của chúng ta vào mục đích của quốc gia, và quyết tâm của chúng ta làm bất cứ điều gì cần thiết để bảo vệ và gìn giữ quốc gia, cũng như vun đắp cho sự vĩ đại của quốc gia này.
Một trạng thái tâm lý Nước Mỹ Cuối cùng lan tràn từ Chủ nghĩa Tỉnh thức, sự suy đồi, và suy tàn chiếm ưu thế trên các cấp cao đang chỉ huy xã hội. Trạng thái tâm lý này được sinh ra từ một loại ái kỷ đạo đức, như ông Roger Simon đã đặt tên cho nó, theo đó giới tinh hoa của chúng ta thú nhận tội lỗi về quyền lực và đặc quyền của mình, trong khi ủng hộ các chính sách độc đoán có tính khốc liệt nhất đối với những người được tuyên bố là quan tâm đến nhất. Hành vi đạo đức giả của tầng lớp này không phải trả bất kỳ giá nào—trái lại, tầng lớp này cuối cùng càng cố bám ở vị trí xã hội ưu việt vốn có.
Trò chơi bất chấp đạo lý này không nghiêm túc, cũng như có thể gây tai họa mất mạng.
Một quốc gia ưu tiên chính trị hơn là công lao; khen thưởng cho sự tầm thường hơn là sự xuất sắc; bảo vệ những người có quan hệ và nhắm mục tiêu vào những người đối lập; cho phép chế độ chuyên chế dưới chiêu bài sức khỏe và an toàn; trao đặc quyền cho người ngoại quốc hơn cả công dân của mình; và dạy dỗ khắc ghi một đặc tính tự ghê tởm đối với quốc gia [của mình] nhằm mục đích phá hủy hệ thống mà quốc gia này dựa vào, [thì] bất kể các nguồn lực và những khả năng của những người đang làm việc dưới hệ thống này như thế nào, sẽ sụp đổ nhanh trước khi quốc gia này đối đầu được với kẻ thù tầm cỡ toàn cầu của mình.
Hòa bình và thịnh vượng trong nước sẽ bị xói mòn; nhuệ khí sẽ sa sút; ý chí để tồn tại thôi, chứ chưa nói đến để phát triển mạnh mẽ, sẽ bị dập tắt.
Những người ủng hộ chủ nghĩa Tỉnh thức, suy đồi, và suy tàn sẽ đánh bại chúng ta trước khi Trung Quốc có cơ hội nói “hãy quỳ phục”. Thực tế rằng những người được coi là lãnh đạo của chúng ta đã quỳ lạy bằng lời nói và hành động—thực sự đang tích cực hỗ trợ, tiếp tay, và tạo điều kiện cho kẻ thù tồi tệ nhất của chúng ta—chứng tỏ mức độ thối nát đã xảy ra.
Quan điểm trong bài viết này là của tác giả và không nhất thiết phản ánh quan điểm của The Epoch Times.
Ông Ben Weingarten là thành viên của Viện Claremont và là đồng chủ trì của “Biệt đội NatCon” của Quỹ Edmund Burke. Ông là tác giả của “Người Mỹ Vong ân bạc nghĩa: Ilhan Omar và sự tiếp quản Đảng Dân Chủ theo kiểu chủ nghĩa Hồi giáo-Cấp tiến.”
Lưu Đức biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times
Xem thêm: