Trung Cộng muốn có tất cả
Tương lai của Trung Quốc sẽ rộng lớn hơn nhiều so với nhà tù tồi tệ do chế độ độc tài kỹ thuật số điều khiển của một quốc gia mà Đảng Cộng sản Trung Quốc (Trung Cộng) đã bắt người dân của họ phải chịu đựng nặng nề trong vài thập kỷ qua.
Trung Cộng toan tính còn nhiều hơn thế.
Xét cho cùng, thì cớ gì chỉ nô dịch có 1/5 thế giới trong khi quý vị có thể kiểm soát tất cả dưới chân mình?
Đó là một câu hỏi mà giới lãnh đạo Trung Cộng hẳn phải đang tự hỏi chính mình mỗi sáng.
Trung Cộng theo đuổi địa vị thống trị toàn cầu
Quý vị thấy đấy, Trung Cộng muốn có tất cả. Và nhân tiện thì, “tất cả” ở đây có nghĩa là tất cả mọi thứ.
Có nhiều khía cạnh cần thiết để trở thành một siêu cường toàn cầu, và Bắc Kinh muốn có được toàn bộ miếng bánh enchilada. Không kém phần quan trọng trong số đó là kế hoạch của Trung Cộng nhằm thiết lập quyền lãnh đạo toàn cầu thông qua một hệ thống tiền tệ toàn cầu dựa trên đồng nhân dân tệ. Tất nhiên, đồng tiền này sẽ thế chỗ đồng USD.
Đó mới chỉ là bước khởi đầu. Trung Quốc tìm cách kiểm soát tuyệt đối các vùng biển trên thế giới bằng cách kiểm soát quyền tiếp cận các tuyến đường thương mại chủ chốt của thế giới. Họ cũng tìm cách thống trị thế giới thông qua chính sách “Made in China,” vốn được trù tính để dẫn đầu trong lĩnh vực trí tuệ nhân tạo, robot, kỹ thuật sinh học, và tất cả các công nghệ khác mà hiện đang được dẫn đầu bởi Hoa Kỳ, Liên minh Châu Âu và Nhật Bản.
Tất nhiên, những kế hoạch lớn này gây tổn hại cho mọi quốc gia khác, bao gồm cả Châu Âu, Hoa Kỳ và phải rồi, còn cả Nga. Tổng thống Vladimir Putin có thể chưa thừa nhận điều đó, nhưng ông chắc chắn biết đó là sự thực.
Tận dụng đại dịch
Như xát thêm muối vào vết thương, Bắc Kinh thậm chí còn muốn dẫn đầu những nỗ lực về vaccine đại diện cho toàn thế giới chống lại căn bệnh mà chế độ này bị cáo buộc là đã tung ra để chống lại toàn thế giới. Và họ đang giành được sự ảnh hưởng-quyền lực mềm–trong số gần 70 quốc gia đang nhận được vaccine miễn phí, bất chấp cách thức hèn hạ mà trong đó khẩu trang, máy thở, thuốc men và các nguyên vật tư khác đã không đến được với hầu hết các nước trên thế giới khi đại dịch lây lan.
Chính sách đối ngoại “dựa vào vaccine” của Trung Cộng cũng đã chứng tỏ có lợi cho Sáng kiến thất bại Vành đai và Con đường (BRI, còn được gọi là Một vành đai, Một con đường). Trong khi kế hoạch bẫy nợ hung hăng của Bắc Kinh dụ dỗ được các quốc gia tham gia vào BRI, thì đã có những lời đồn đại về mưu đồ bất lương này. Nhưng rồi đại dịch virus Trung Cộng đã mang lại cho Bắc Kinh cơ hội xoay chuyển tình thế. Trung Quốc đã móc nối [cơ hội] tiếp cận vaccine với việc tham gia vào BRI, và điều này đã mang lại cho Trung Cộng những ảnh hưởng và quyền lực mới.
Tất nhiên, rõ ràng là Trung Quốc có ảnh hưởng toàn diện một cách rõ ràng và không thể phủ nhận đối với các tổ chức như Tổ chức Y tế Thế giới, Liên Hợp Quốc, và hiển nhiên là, với cả chính phủ Biden–Harris như cái cách mà họ thích tự gọi mình.
Một Hoa Kỳ sẽ không lãnh đạo
Tuy nhiên, vấn đề lớn hơn không phải là những bước tiến mà Trung Cộng đang đạt được trên thế giới, mà chính là việc chính phủ ông Biden không sẵn lòng để lãnh đạo thế giới. Với sự sa sút về trí tuệ rõ rệt, Tổng thống Joe Biden đã cho phép Trung Cộng và các đối thủ khác coi Hoa Kỳ như một cường quốc đang tụt dốc và ngăn chặn trước việc chính phủ mới có một khởi đầu tích cực trong chính sách đối ngoại của mình.
Cũng không thể trách được.
Không có sự lãnh đạo nào từ Tòa Bạch Ốc, chỉ có sự hòa giải và yếu kém đối với vấn đề Trung Quốc và Iran, mà không có bất kỳ sự khẳng định nào về một thế giới do Hoa Kỳ dẫn đầu. Nói cách khác, Trung Quốc đang lấp đầy khoảng trống để lại trên trường thế giới do sự ra đi của chính phủ ông Trump, và một khoảng trống chỉ ngày càng tăng thêm dưới thời chính phủ ông Biden.
Không chỉ tầm ảnh hưởng của Hoa Kỳ đang suy giảm nhanh chóng ở nước ngoài, mà năng lực kinh tế của chúng ta ở trong nước cũng vậy. Giờ đây, Hoa Kỳ lại một lần nữa phụ thuộc vào dầu của nước ngoài–khiến cho giá nhiên liệu và giá các mặt hàng liên quan đến nhiên liệu, tăng cao hơn–lạm phát giờ là một mối lo thực sự. Việc hủy bỏ đường ống Keystone XL khiến mất đi hàng chục nghìn việc làm, và các nhà máy một lần nữa đang rời bỏ Hoa Kỳ ra nước ngoài, mang theo những công ăn việc làm.
Hơn nữa, việc chi tiêu quá mức của ông Biden (gần 2 nghìn tỷ USD) dưới chiêu bài cứu trợ COVID-19, cùng một kế hoạch cơ sở hạ tầng 3 nghìn tỷ USD đang chờ thông qua, sẽ chỉ làm suy yếu thêm nền kinh tế và đe dọa đến khả năng tồn tại thực sự của chúng ta bằng việc thêm dịch vụ nợ không bền vững vào ngân sách quốc gia của chúng ta, ngay cả khi sức sản xuất giảm và thất nghiệp gia tăng.
Nói tóm lại, Hoa Kỳ hiện đang trên cùng con đường hậu đế chế, suy thoái giống như thời trước ông Trump, dẫn đến khoảng trống quyền lực trên thế giới. Với những xu hướng phá hoại này, làm sao chế độ ở Trung Quốc lại không tìm cách tái cơ cấu thế giới theo ý tưởng của riêng họ được?
Ai sẽ ngăn họ lại đây?
Trung Quốc chơi ‘Lá bài Hoa Kỳ’
Nếu sự việc tiếp tục theo cách hiện giờ, chắc chắn không phải Hoa Kỳ, cũng không phải Châu Âu, sẽ làm điều đó [ngăn chặn Trung Cộng]. Chính phủ ông Biden nói thì rất hay nhưng lại bị Trung Cộng lấn át trong cuộc gặp thượng đỉnh gần đây ở Alaska. Thế giới đã theo dõi và chứng kiến một Hoa Kỳ rất khác biệt so với thời cựu Tổng thống Donald Trump. Với việc ông Trump rời khỏi Tòa Bạch Ốc và ông Biden ở đó, Hoa Kỳ không còn là bức tường thành chống lại một Trung Cộng bành trướng.
Thực tế thì, không có ai cả.
Điều khó chấp nhận nhất là thực tế việc vươn lên bất lợi cho Hoa Kỳ của Trung Quốc là kế hoạch của Bắc Kinh ngay từ đầu. “Lá bài Trung Quốc” mà Tổng thống Richard Nixon có vẻ đã chơi rất tốt để chống lại Liên Xô vào thời kỳ đỉnh điểm của Chiến tranh Lạnh thực sự lại là “Lá bài Hoa Kỳ” mà Trung Cộng đang chơi để chống lại chúng ta.
Sự bùng nổ hoàn toàn của công nghệ, sở hữu trí tuệ, vũ khí quân sự, và vốn chảy từ Hoa Kỳ sang Trung Quốc, đã được tính toán để khiến Trung Cộng trở nên độc tài hơn, hùng mạnh hơn, và hoàn toàn có thể chống chọi với những thách thức kinh tế sống còn mà họ phải đối mặt ở trong nước. Tuy nhiên, Trung Cộng đã không có kế hoạch giảm bớt đi cũng như không khiến Trung Quốc trở nên dân chủ hơn. Thông điệp sai lầm đó chỉ dành cho những nhà hoạch định chính sách của Hoa Kỳ mà thôi.
Ngày nay, Trung Cộng đã chơi bài ngửa, và Hoa Kỳ, với sự suy giảm trong vai trò lãnh đạo và hoang toàng về kinh tế, thì không thể, và trong một số trường hợp là không sẵn lòng, để chống trả.
Hơn nữa, một chính phủ của bà Harris, vốn sẽ có thể trở thành hiện thực trong tương lai gần, sẽ không mang lại bất kỳ sự khác biệt nào. Nó thậm chí có thể còn xúc tiến quá trình chuyển đổi Hoa Kỳ thành một quốc gia khó khăn về kinh tế ở trong nước và cả ở nước ngoài.
Sẽ là bốn năm dài đây.
Ông James R. Gorrie là tác giả của “The China Crisis” (Wiley, 2013) [tạm dịch: Cuộc khủng hoảng Trung Quốc] và viết bài trên blog TheBananaRepublican.com của mình. Ông sống tại Nam California.
Quan điểm được trình bày trong bài viết này là của tác giả và không nhất thiết phản ánh quan điểm của The Epoch Times.
Do James Gorrie thực hiện
Yến Nhi biên dịch
Xem thêm: