Trọng trách của các bậc cha mẹ: Tạo ra những anh hùng
Chuẩn bị cho thế hệ trẻ của chúng ta trở thành những nhà đấu tranh cho tự do, sự thật và công lý.
Xuyên suốt cuốn sách “Last Stands: Why Men Fight When All Is Lost” (Trận chiến cuối cùng: Tại sao những người đàn ông chiến đấu dù mất tất cả), mà tôi thật lòng khuyến nghị các bạn đọc, Michael Walsh, là tác giả và nhà báo chuyên mục của Epoch Times, đặt ra một số câu hỏi liên quan đến văn hóa phương Tây và sự nam tính trong thế kỷ 21. Nền văn hóa của chúng ta có khả năng sản sinh ra những công dân sở hữu một tinh thần danh dự không? Chúng ta có còn coi chủ nghĩa anh hùng – nghĩa vụ, danh dự và đất nước, thường được biểu hiện khi đối mặt với những khó khăn phi thường – như một phẩm cách không? Những thanh niên Hoa Kỳ ngày nay có sẵn sàng chiến đấu trong cuộc chiến tranh như cha của Walsh ở Hàn Quốc, như một thuỷ quân lục chiến chiến đấu với một đám lính Trung Quốc tại Chosin Reservoir không?
Hãy bắt đầu với câu hỏi cuối cùng đó.
Mà câu trả lời lại là không.
Những tin xấu dành cho chúng ta
Ba năm trước, Quỹ Di sản đã xem xét một báo cáo của Ngũ Giác Đài nói rằng 71% người Hoa Kỳ trong độ tuổi từ 17 đến 24 tuổi không đủ điều kiện phục vụ trong quân đội, ngay cả khi họ muốn làm như vậy. Con số đó bao gồm cả nam và nữ.
Nhiều thanh niên trẻ hoặc thiếu bằng tốt nghiệp trung học theo yêu cầu của quân đội hoặc không thể vượt qua các bài kiểm tra bắt buộc cơ bản để tham gia lực lượng vũ trang. Sự thất bại của họ phản ánh sự thất bại của các trường học trong việc giáo dục học sinh, ngay cả những kiến thức cơ bản về toán, đọc, viết và tư duy phản biện.
Những người khác không đủ điều kiện tham gia quân đội vì họ có tiền án. Theo một báo cáo có trong bài báo của Quỹ Di sản, gần 10% người nộp đơn bị thiếu điểm vì phạm tội, và con số đó dựa trên thông tin đã 11 năm tuổi.
Vấn đề sức khỏe, đặc biệt là bệnh béo phì, cũng là trở ngại khi đăng ký nhập ngũ. Hàng năm, các lực lượng vũ trang từ chối nhiều tân binh tiềm năng vì trọng lượng của họ, và như báo cáo nêu rõ, vấn đề đó chỉ ngày càng trở nên tồi tệ hơn. Ngược lại, Audie Murphy, người lính Hoa Kỳ được trao tặng nhiều huy chương nhất trong Thế chiến thứ II, phải tăng cân để được nhập ngũ.
Mặc dù không được liệt kê trong báo cáo như một yếu tố chính khiến số người nhập ngũ giảm sút, chúng tôi cũng có thể phỏng đoán việc lạm dụng ma túy sẽ khiến một số ứng viên không được mặc quân phục và được đứng canh tại đồn.
Những tin xấu hơn nữa
Và bây giờ thế hệ trẻ của chúng ta đã phải chịu đựng một năm đóng cửa trường học, hạn chế tham gia các môn thể thao, và trong nhiều trường hợp là bị giam hãm tại nhà.
Kết quả là, nhiều người trong số họ đã bị tụt hậu trên con đường học vấn. Không nghi ngờ gì nữa, học sinh tăng cân là hệ quả của việc hủy bỏ các môn thể thao và dành nhiều thời gian hơn bao giờ hết để giải trí trên màn hình. Nhiều thanh niên, đặc biệt là độ tuổi thanh thiếu niên, đang bị trầm cảm và gặp các vấn đề về tâm thần, những tình trạng thường gây ra do hạn chế các hoạt động xã hội và gián đoạn những hoạt động bình thường. Họ sẽ không chỉ không đủ tiêu chuẩn để tham gia nghĩa vụ quân sự mà còn có thể bị cản trở tiếp cận những điều kiện sống khỏe mạnh, và một cuộc sống hạnh phúc.
Vậy chúng ta có thể làm gì?
Hãy làm cho giới trẻ cứng rắn lên
Mỗi số phát hành của The Epoch Times đều đăng tải những bài báo về giá trị của việc tập thể dục và ăn kiêng. Mặc dù những ngày nấu nướng của tôi hầu như không còn nữa – tôi sống một mình và thường ăn súp đóng hộp, bữa ăn nấu trong lò vi sóng và salad đóng gói sẵn – một số bài báo này đã truyền cảm hứng cho tôi để chăm sóc cơ thể tốt hơn. Tôi đã bắt đầu chương trình đi bộ, cố gắng ngủ ngon giấc và uống một lượng các loại vitamin khác nhau mỗi ngày.
Chúng ta phải giúp con cái chúng ta thực hiện những biện pháp tương tự. Tùy thuộc vào những hạn chế của đại dịch mà chúng ta phải đối mặt, chúng ta có thể thích ứng với tình huống đó và khuyến khích tập thể dục: chạy và đi bộ, tập thể thao ở sân sau, khiêu vũ và tham gia các lớp tập thể dục trực tuyến khác. Trong một chuyến thăm gần đây với một số họ hàng, một cháu trai 10 tuổi muốn trở thành võ sĩ quyền anh đã đề nghị tôi làm huấn luyện viên cho cháu. Điều đó là không thể, tôi nói với cháu, bởi vì tôi sống ở cách đó sáu giờ lái xe, nhưng tôi đã hứa sẽ gửi cho cháu một lịch trình tập luyện. Những hướng dẫn đó có thể không làm cho cháu trở thành Rocky Balboa, nhưng chúng có thể khiến cháu mạnh mẽ hơn nếu thực hành theo chúng.
Mất rất ít nỗ lực, và không tốn một khoản tiền lớn, chúng ta cũng có thể cung cấp cho con cái những bữa ăn bổ dưỡng. Samuel Johnson, biên tập viên của từ điển thực tế đầu tiên bằng tiếng Anh, đã định nghĩa yến mạch là “một loại ngũ cốc ở Anh thường được đem cho ngựa, nhưng ở Scotland được dùng để hỗ trợ người dân”, và đối với người Scotland như James Boswell, người viết tiểu sử của Johnson, đã trả lời: “Đúng vậy, và đó là lý do tại sao nước Anh có những con ngựa tốt như vậy, và Scotland có những người tốt như vậy.”
Yến mạch, rau, trái cây và những thực phẩm thiết yếu khác là những thực phẩm rẻ và có sẵn, giúp chúng ta nuôi dưỡng nên những đứa trẻ khỏe mạnh.
Giáo dục là trách nhiệm của chúng ta
Cho dù con bạn học trường công hay trường tư, cho dù chúng đang học trong lớp hay học trực tuyến qua máy tính, đều không quan trọng. Điều quan trọng là chúng có đang học hay không.
Đại dịch hiện tại đã dẫn đến một quan điểm về việc học: Giờ đây, tất cả chúng ta đều là những người dạy và học tại nhà. Nó đã khôi phục lại sự cân bằng thích hợp trong giáo dục, cho chúng ta thấy một điều luôn luôn đúng mặc dù thường hay bị lãng quên: Cha mẹ là nhà giáo dục chính của con cái, có nghĩa là tuỳ thuộc vào chúng ta quyết định thế hệ trẻ được giáo dục như thế nào khi chúng rời nhà, đặc biệt là những môn cơ bản như đọc, viết và toán học. Trẻ em thành thạo các môn học đó ở trình độ phù hợp với lứa tuổi của chúng sẽ có thể học bất kỳ môn nào khác.
Tất cả chúng ta nên thảng thốt nhận ra rằng rất nhiều thanh thiếu niên lớn tuổi hơn và những người ở độ tuổi đầu 20 thiếu bằng cấp hoặc kỹ năng học tập để tham gia vào lực lượng vũ trang. Chúng ta có thể ngăn chặn xu hướng đó bằng cách theo dõi việc học của con trai và con gái chúng ta. Chúng ta có thể nuôi dưỡng ở chúng niềm yêu thích đọc sách. Chúng ta có thể yêu cầu chúng tắt màn hình vào những giờ nhất định trong ngày và yêu cầu chúng viết nhật ký hoặc viết thư cho bạn bè và người thân. Và khi chúng cần trợ giúp về một số môn học như đại số hoặc lịch sử thế giới, chúng ta có thể liên hệ với những người khác để được hỗ trợ hoặc tận dụng nguồn tài nguyên khổng lồ từ Internet.
Bàn bếp đào tạo nên những chiến binh
Trong “Last Stands”, Walsh hỏi, “Liệu chúng ta có còn khái niệm về việc sống – và chết – là cao quý như thế nào không?”
Chà, có không? Và nếu không, thì làm thế nào để chúng ta thấm nhuần quan niệm đó trong thế hệ trẻ của chúng ta, và thậm chí có thể trong chính chúng ta?
Trẻ em có thể học được danh dự, chủ nghĩa anh hùng và những phẩm chất như tính kiên nhẫn và lòng dũng cảm theo nhiều cách khác nhau: học theo gương của cha mẹ hoặc bạn bè, đọc sách và truyện, từ truyện cổ tích đến tiểu thuyết, xem một số bộ phim và từ các cuộc trò chuyện.
Về sách và phim, kho tài nguyên của chúng ta là vô tận. Ví dụ: “danh sách đọc các tác phẩm kinh điển của trẻ em” của Google và hàng chục trang web xuất hiện trên màn hình. Những bộ phim như “Chariots of Fire” và “Sophie Scholl: The Final Days” có thể truyền tải những giá trị như sự bền bỉ, lòng dũng cảm và tình yêu của Chúa cho những đứa trẻ lớn tuổi hơn.
Bữa ăn gia đình có thể là thời gian tự nhiên và hữu ích để xây dựng phẩm cách. Thảo luận về ngày thiếu nhi, nói về các sự kiện quốc gia với những đứa trẻ lớn tuổi hơn và chia sẻ những khó khăn của chính chúng ta tại nơi làm việc có thể truyền tải cho thế hệ trẻ sự khôn ngoan và những giá trị mà đối với chúng có thể bị mai một.
Những trái tim dũng cảm
Tôi biết nhiều người đang tuyệt vọng về số phận của đất nước chúng ta. Những lệnh giới nghiêm, lệnh ngừng hoạt động kéo dài và những ràng buộc trong đại dịch đã khiến họ kiệt sức. Một mùa hè đầy bạo loạn và sự lộn xộn của một năm bầu cử tồi tệ đã làm tăng lên sự mệt mỏi đó gấp bội, khiến một số người tuyệt vọng về tương lai.
Ở đây, chúng ta cũng có thể rút ra bài học từ “Last Stands” của Walsh. Những người Sparta chuẩn bị cho cái chết tại Thermopylae; sáu người lính của Binh đoàn Lê dương Pháp đã tấn công đối thủ Mexico tại Camarón; quân đội Anh đối mặt với cái chết dường như chắc chắn tại Rorke’s Drift: Khi đối mặt với tai họa, những người đàn ông này và nhiều người khác nữa trong suốt lịch sử đã không bỏ cuộc, than vãn về số phận của họ, hoặc bỏ chạy. Họ đã chiến đấu chống lại, như nhà thơ Macaulay đã nói, “hãy đối mặt với những khó khăn đáng sợ, vì tro tàn của cha anh ta, và vì đền thờ của Chúa trong anh ta.”
Vâng, chúng ta đang sống trong thời kỳ khó khăn. Nhưng nếu chúng ta nhượng bộ cho bóng tối, nếu chúng ta tuyên bố tất cả đã thua cuộc, thì chúng ta đang tiêm nhiễm cho con cái chúng ta một loại virus chết người không phải đối với thể xác mà là về tâm hồn. Vì tương lai của thế hệ trẻ và vì tương lai của đất nước chúng ta, chúng ta phải mang đến cho họ niềm hy vọng hơn là tuyệt vọng, bằng tình yêu hơn là hận thù, và bằng niềm tin hơn là sự giễu cợt cay đắng.
Hãy làm những gì có thể, tất cả chúng ta hãy có một trái tim quả cảm.
Michael Walsh kết thúc “Last Stands” bằng một câu tiếng Latin nổi tiếng: “Si vis pacem, para bellum”: “Nếu bạn khát khao hòa bình, hãy chuẩn bị cho chiến tranh.”
Các cuộc chiến do con cái chúng ta chiến đấu có thể diễn ra trên các chiến trường, nhưng nhiều khả năng sẽ được tiến hành trong phòng xử án, cơ quan lập pháp, trên phương tiện truyền thông và ở quảng trường công cộng. Để chuẩn bị cho chúng trước những cuộc đấu tranh đó, chúng ta hãy đào tạo nên những chiến binh thế hệ trẻ của chúng ta – những người đấu tranh cho tự do, sự thật và công lý.
Jeff Minick có bốn người con và hàng tá đứa cháu đang lớn. Trong 20 năm, ông dạy lịch sử, văn học và tiếng Latinh trong các cuộc hội thảo của học sinh giáo dục tại nhà ở Asheville, NC. Ông là tác giả của hai cuốn tiểu thuyết “Amanda Bell” và “Dust on Their Wings” và hai tác phẩm tả thực, “Learning as I Go” và “Movies Make the Man.” Ngày nay, ông sống và viết văn ở Front Royal, Va. Truy cập JeffMinick.com để theo dõi blog của ông.
Jeff Minick
Tân Dân biên dịch
Xem thêm: