Trải nghiệm của tôi với các tập đoàn ‘Thức tỉnh – Woke’
Một thông báo email được gửi đến hộp thư dường như là việc quá đỗi bình thường. Thoạt nhìn, có vẻ là một email thông báo về thay đổi trạng thái thẻ tín dụng của tôi đã có từ nhiều năm tại Ngân hàng Chase. Thường thì, tôi thậm chí không đọc những thông báo như thế. Cuộc sống quá ngắn ngủi mà.
Nhưng tôi tình cờ lướt qua cái thông báo đó, và nhận ra rằng có lẽ nên đọc. Về cơ bản, email cho biết Chase hủy thẻ tín dụng của tôi. Đây không phải là thẻ tín dụng của cá nhân tôi, mà là của công ty D’Souza Media – nơi tôi đang làm việc. Không thấy lý do cụ thể được nêu ra cho việc hủy bỏ này.
Tôi nhận ra rằng đây có thể là một quyết định có động cơ chính trị. Rốt cuộc thì, tôi đã có cái thẻ này trong nhiều năm. Tôi trả các hóa đơn hàng tháng đầy đủ, nên trớ trêu thay việc trả trễ hạn không phải là vấn đề. (Bên cạnh đó, các công ty thẻ tín dụng thích khách hàng trả trễ hạn để có thể áp dụng lãi suất cao hơn mức thông thường.) Thêm nữa, công ty của tôi có lịch sử tín dụng tốt, và đã hoạt động trong nhiều năm.
Nhưng cũng có thể là có một lý do chính đáng để hủy thẻ của tôi mà tôi không nghĩ ra. Vì vậy, tôi đã gọi cho Chase, và người đại diện thông báo với tôi rằng cô ấy cũng đang phân vân. Cô ấy đã không thể tìm được lý do ghi nhận trong các hồ sơ nội bộ. Tất cả những gì cô ấy có thể nói là ban lãnh đạo tại hội sở chính của Chase đã đưa ra quyết định này.
Chuyện thành ra ly kỳ. Vài năm trước, trong vụ kiện tài chính cho một cuộc tranh cử, tôi bị buộc tội vượt quá giới hạn đóng góp tài trợ, và Chase đã đột ngột chấm dứt việc cung cấp dịch vụ ngân hàng cá nhân cho tôi. Đó là vào năm 2014 hoặc 2015, và cách thức hủy bỏ cũng đột ngột như vậy.
Lúc đó tôi sống ở La Jolla, California. Tôi đã đến ngân hàng Chase tại địa phương; người quản lý chi nhánh này biết rõ về tôi. Cô ấy đã mời tôi một cách khá kín đáo, đến bàn làm việc của cô. Ở đó, cô nói rằng cô cũng hoàn toàn ngạc nhiên; ngân hàng đã đóng tài khoản của tôi. Không! đó không phải là một sự nhầm lẫn nào đó. Hội sở chính của Chase đã yêu cầu chi nhánh địa phương chấm dứt quyền được giao dịch ngân hàng của tôi.
Tôi đã tự hỏi, làm thế nào mà chuyện như thế này lại có thể xảy ra? Một lần nữa, nó không liên quan đến việc tôi có chi phiếu bị trả lại hay các hành vi làm ngân hàng “khó chịu”. Tôi gợi ý với người quản lý, người đã biết về trường hợp của tôi, rằng vì FBI đã thu thập các hồ sơ giao dịch qua ngân hàng của tôi, nên có thể ban lãnh đạo Chase lo sợ. Tất nhiên, tôi cũng lưu ý rằng tôi cũng có tài khoản tại hai ngân hàng khác và mối quan hệ của tôi với họ vẫn tiếp tục không thay đổi.
Tôi đã quên sự việc đó cho tới khi vụ hủy bỏ gần đây xảy ra. Điều làm cho vụ hủy bỏ mới thậm chí còn đáng ngạc nhiên và đáng lo ngại hơn là, gần ba năm trước đây, tôi đã được tổng thống ân xá. Tôi không còn có một vết nhơ nào trong hồ sơ của mình. Lỗi của tôi đã được xóa sạch. Vì vậy, ngân hàng Chase không có lý do mới để tẩy chay tôi. Nhưng họ đã làm.
Trong năm vừa qua, tôi đã trải qua một vài trường hợp khác về văn hóa xóa sổ trong kinh doanh điện ảnh. Đây không phải là sự quá quắt bình thường mà tôi mong đợi ở Hollywood. Tôi đã biết về điều đó trước khi bắt tay vào làm phim; do đó tôi sắp đặt mọi hoạt động bên ngoài Hollywood và phần lớn là độc lập với Hollywood, chính là để tôi không phải chịu những áp lực và mối đe dọa mà tôi có thể phải đối diện vì không đi theo đường lối của phe cánh tả.
Đồng thời, tôi vẫn duy trì một số mối liên hệ với Hollywood. Ví dụ, Lionsgate đã phát hành một số bộ phim của tôi. Trong một số trường hợp, kinh doanh DVD và truyền hình trả tiền (home box office) được thực hiện thông qua Universal Pictures. Đây là những giao dịch tiêu chuẩn, liên quan đến mức hoa hồng tiêu chuẩn, và bởi vì các bộ phim của tôi tiếp tục ăn khách, các công ty này hoàn toàn hài lòng khi làm ăn với tôi.
Cho đến khi tôi thực hiện bộ phim tài liệu mới nhất “Trump Card”. Đột nhiên, Lionsgate đã ngưng hoạt động phát hành. Còn Universal ban đầu đồng ý hợp tác, nhưng sau đó đã đổi ý. Lý do không chính thức là một số người làm việc tại công ty này đã thẳng thừng từ chối làm việc với bất kỳ bộ phim có thể giúp ông Trump tái đắc cử. Điều thú vị là tôi cùng với vợ tôi, Debbie, cũng đã phát hành một bộ phim truyện vào năm ngoái có tên “Infidel.” Universal đã đồng ý bán DVD của bộ phim. Đó là một bộ phim kinh dị về chính trị, với một góc độ tôn giáo nhất định, nhưng rõ ràng nó đã được chấp nhận vì không có vẻ gì là giúp ông Trump tái đắc cử.
Tôi không tranh cãi quyền lựa chọn các dự án của các công ty này. Tôi cũng không phủ nhận quyền lựa chọn khách hàng của Chase. Mối quan tâm của tôi là điều lớn hơn. Các công ty này, bằng cách trở nên quá nhạy cảm chính trị, về cơ bản đang phân biệt đối xử với một bộ phận đáng kể người Hoa Kỳ không cùng quan điểm chính trị với họ.
Ý nghĩa của điều này là gì? Nếu các ngân hàng “Thức tỉnh” không làm ăn với chúng tôi, thì những người như tôi – những người có quan điểm chính trị bảo thủ, những người Cộng Hòa – sẽ phải có ngân hàng của riêng chúng tôi. Nếu các công ty “Thức tỉnh” không bán hàng cho chúng tôi, chúng tôi sẽ phải có lĩnh vực kinh doanh hàng hóa của riêng mình. Nếu các nền tảng kỹ thuật số “thức tỉnh” không cho chúng tôi thể hiện quan điểm, chúng tôi sẽ phải tạo ra nền tảng kỹ thuật số của riêng mình và nếu – như trường hợp của nền tảng Parler – bị họ liên kết với nhau để tấn công, chúng tôi sẽ phải khôi phục các hệ thống mạng lưới của chúng tôi theo cách bảo đảm an toàn trước các mối hiểm nguy như vậy.
Cuối tuần trước, vợ tôi và tôi đã xem bộ phim “The Green Book”. Trong phim, chúng tôi thấy một người đàn ông da trắng và một người da màu lái xe qua khu biệt lập phía Nam, nơi người da màu về cơ bản sống trong thế giới của riêng họ – ngân hàng, nhà hàng, tiệm cắt tóc, nhà vệ sinh công cộng, và đài phun nước – và tất cả chỉ vì người da trắng thẳng thừng từ chối kinh doanh với họ.
Debbie và tôi bị chấn động mạnh mẽ trước viễn cảnh tương lai mà có vẻ như chúng ta đang hướng tới. Phân biệt đối xử trên thực tế, chứ không phải là phân biệt đối xử trên pháp lý. Và sự phân biệt không dựa trên chủng tộc mà dựa trên quan điểm chính trị. Có vẻ hơi bi kịch hóa khi nói rằng những người Cộng Hòa và những người có quan điểm bảo thủ (Conservatives) là những người da màu mới, nhưng những người Cộng Hòa và những người theo chủ nghĩa bảo tồn truyền thống (Conservatives) hiện đang bị đối xử ở Hoa Kỳ “Thức tỉnh” với sự chế nhạo, khinh thường và với quyền công dân hạng hai giống như người da màu bị đối xử ở trong đầu thế kỷ trước.
Tôi nên có quyền được giao dịch ngân hàng ở nơi tôi muốn, bay trên bất kỳ hãng hàng không nào tôi muốn, và chia sẻ quan điểm trên các nền tảng truyền thông xã hội được thiết lập vốn là để thúc đẩy giao tiếp và tranh luận. Chúng ta có thể cần một loại phong trào dân quyền mới để chống lại sự phân biệt đối xử về chính trị mới và khôi phục lại quyền bình đẳng cho mọi công dân.
Ông Dinesh D’Souza đã có một sự nghiệp nổi bật với tư cách là một nhà văn, học giả và trí thức đại chúng; ông cũng là một nhà làm phim đoạt giải thưởng. Cuốn sách mới nhất của ông là “United States of Socialism: Who’s Behind It. Why It’s Evil. How to Stop It” (tạm dịch: “Hoa Kỳ Xã Hội Chủ Nghĩa: Ai Đứng Sau. Tại Sao Đó Là Tai Họa. Làm Thế Nào Ngăn Chặn).
Quan điểm trình bày trong bài viết này là của tác giả và không nhất thiết phản ánh quan điểm của The Epoch Times.
Dinesh D’souza
Lý Bình biên dịch
Xem thêm: