Tội ác thu hoạch nội tạng của Bắc Kinh phải bị chấm dứt
Một số thành viên của Nghị viện Âu Châu đang yêu cầu hành động để chống lại nạn thu hoạch nội tạng, sau khi các chuyên gia đưa ra bằng chứng tại một phiên điều trần của tiểu ban hôm 29/11 khẳng định rằng chính quyền cộng sản Trung Quốc đã và đang thu hoạch nội tạng từ các tù nhân lương tâm trên một quy mô lớn.
Ngài Geoffrey Nice QC, Chủ tọa năm 2019 của Tòa án Luận tội Trung Quốc (China Tribunal), một hội đồng độc lập điều tra về vấn nạn này, đã nói với Tiểu ban Nhân Quyền của Nghị viện Âu Châu hôm 29/11 rằng: “Chúng tôi đã đưa ra kết luận này trên bằng chứng chắc chắn rằng việc thu hoạch nội tạng cưỡng bức đã được chứng minh.”
“Điều đó có nghĩa là [Trung Cộng đang] bắt bớ người của môn tu luyện Pháp Luân Công, rồi sát hại họ, và mổ lấy tất cả nội tạng của họ để bán trên thị trường thương mại.”
China Tribunal đã kết luận trong báo cáo năm 2019 của mình rằng hoạt động thu hoạch nội tạng cưỡng bức do nhà nước hậu thuẫn đã đang diễn ra ở Trung Quốc trong suốt nhiều năm qua “trên một quy mô đáng kể.” Báo cáo này (pdf) tuyên bố rằng “chắc chắn” các nội tạng đều được lấy từ các học viên Pháp Luân Công bị bỏ tù và họ “có thể là nguồn chính.”
Pháp Luân Công, hay còn được gọi là Pháp Luân Đại Pháp, là một môn tu luyện tinh thần với các bài tập thiền định và các bài giảng về đạo đức. Vào tháng 07/1999, chính quyền Trung Cộng đã phát động một chiến dịch toàn quốc nhằm bắt giữ các học viên và tống họ vào các nhà tù, các trại lao động, các trung tâm tẩy não, và các khu điều trị tâm thần, nhằm buộc họ từ bỏ đức tin của mình.
Năm 2006, lần đầu tiên đã xuất hiện các cáo buộc về việc thu hoạch nội tạng cưỡng bức từ những học viên Pháp Luân Công bị giam giữ.
Chính quyền Trung Cộng đang kiếm được các khoản lợi nhuận khổng lồ từ việc cung cấp nội tạng thu hoạch được cho ngành công nghiệp ghép tạng của mình. Theo các ước tính, ông Nice nói rằng cơ thể của mỗi nạn nhân có thể mang lại một khoản lợi nhuận lên tới nửa triệu dollar nếu được khai thác tối đa.
Hồi đầu tháng này (11/2021), chính quyền Trung Cộng đã công bố một bảng giá các bộ phận cấy ghép khác nhau, chẳng hạn như 15,600 USD cho một quả tim. Điều này đang thu hút sự chỉ trích từ các chuyên gia y tế cho rằng chính quyền cộng sản Trung Quốc đang cố gắng che đậy việc lạm dụng cấy ghép của họ.
Ông Martin Elliott, một giáo sư phẫu thuật tim lồng ngực trẻ em tại Đại học College London là thành viên trong hội đồng của tòa án này, đã trình bày với các nhà lập pháp EU các loại bằng chứng khác nhau mà tòa đã dựa vào để đưa ra kết luận. Ví dụ, “số lượng người hiến tặng đã đăng ký luôn thấp hơn rất nhiều so với số ca cấy ghép được thực hiện” ở Trung Quốc, có nghĩa là luôn có sẵn “một lượng người hiến tạng bí ẩn,” ông nói.
Ông Elliott cho biết, “Vào thời điểm đó có khoảng 60,000 đến 90,000 ca ghép tạng được thực hiện mỗi năm.”
Ông nói rằng các tù nhân lương tâm đã phải trải qua các cuộc kiểm tra y tế, điều này chứng minh thêm về hoạt động rùng rợn này.
Ông nói: “Chúng tôi đã nghe thêm bằng chứng cho thấy những tù nhân này đã phải làm các xét nghiệm máu vì những lý do không rõ ràng, [và] làm siêu âm nội tạng của họ.”
Nếu người nào đó muốn “xác nhận rằng các tù nhân đều khỏe mạnh hoặc có sức khỏe tốt, hoặc các cơ quan nội tạng của họ đang trong tình trạng tốt, thì họ sẽ sử dụng đến các xét nghiệm như vậy”, ông nói.
Vị giáo sư này cho biết, nhưng do nhiều người bị giam giữ đã bị tra tấn tại các cơ sở này, nên “thật khó để tưởng tượng” rằng các cuộc kiểm tra đó có mục đích nào khác ngoài mục đích kiểm tra sức khỏe nội tạng.
Trong nhiều năm qua, Trung Quốc đã trở thành một điểm đến hàng đầu cho ngành du lịch ghép tạng, vì các bệnh viện Trung Quốc đưa ra thời gian chờ đợi chỉ có vài ngày. Ngược lại, ở các nước phương Tây, thời gian chờ đợi thông thường để được ghép tạng là nhiều tháng, nếu không muốn nói là nhiều năm. Ông Elliott lập luận rằng thời gian chờ đợi ngắn như vậy ở Trung Quốc “chỉ có thể được giải thích bằng một nhóm những người hiến tạng bí ẩn.”
Gần đây, một số cơ quan lập pháp tiểu bang của Hoa Kỳ đã thông qua các nghị quyết cảnh báo công dân Hoa Kỳ không nên đến Trung Quốc để du lịch ghép tạng. Một nghị quyết của tiểu bang Texas được thông qua hồi tháng Sáu nói rằng việc đi du lịch đến đất nước đó với mục đích này tương đương với việc “vô tình tham gia vào hành vi sát nhân.”
Bà Isabel Santos, một chính trị gia người Bồ Đào Nha đồng thời là một thành viên của Tiểu ban Nhân quyền của EU, thông qua một phiên dịch viên cho biết rằng con số cấy ghép hàng năm do ông Elliott trình bày “thực sự cho thấy quy mô công nghiệp” của các hoạt động thu hoạch nội tạng ở Trung Quốc.
Bà Santos nói rằng, “Điều đó thực sự chỉ cho chúng ta thấy rằng chúng ta phải khẩn trương suy ngẫm về việc cùng bắt tay hành động. Đây không thể chỉ là hành động của EU. Điều này đòi hỏi tất cả các tổ chức quốc tế phải cùng hành động để chống lại cuộc bức hại tà ác này.”
“Chúng ta cũng cần phải coi những kẻ trục lợi hoặc lợi dụng hoạt động này như là những tên tội phạm. Đó dường như là cách duy nhất giúp chúng ta có thể chống lại loại tội ác này.”
Bà María Soraya Rodríguez Ramos, một chính trị gia Tây Ban Nha và là một thành viên của tiểu ban trên, cho biết thông qua một phiên dịch viên rằng hoạt động thu hoạch nội tạng của Trung Quốc thực sự là “hành vi giết người trên quy mô công nghiệp.” Bà cũng đặt câu hỏi liệu EU có nên tăng cường bảo vệ pháp lý để bảo đảm rằng “không có cơ quan nội tạng nào trong số đó đến được các quốc gia thành viên của chúng ta.”
Ông Dominic Porter, Giám đốc Bộ phận Trung Quốc, Macao, Đài Loan, và Mông Cổ thuộc Cơ quan Hành động Đối ngoại Âu Châu của EU, nói với tiểu ban trên rằng Bộ Ngoại giao đã “nhiều lần bày tỏ mối lo ngại” về “sự bí ẩn” xung quanh số liệu thống kê về án tử hình và cấy ghép nội tạng của Trung Quốc.
Ông Porter nói rằng, “Vì vậy, hãy để tôi nói rõ rằng EU đã lên án bằng những ngôn từ mạnh mẽ nhất đối với hành vi thu hoạch nội tạng cưỡng bức phạm pháp, vô nhân đạo, và phi đạo đức này.”
Anh Frank Fang là một ký giả tại Đài Loan. Anh đưa tin về Trung Quốc và Đài Loan. Anh có bằng Thạc sĩ về khoa học vật liệu tại Đại học Thanh Hoa ở Đài Loan.
Thanh Tâm biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times
Xem thêm: