Thế giới cuối cùng đã đoàn kết chống lại Trung Quốc
Tập Cận Bình và Đảng Cộng sản Trung Quốc mà ông lãnh đạo đã chơi quá tay đến nỗi, chỉ trong sáu tháng, đã hoàn thành những gì mà Tổng thống Donald Trump không thể làm trong gần bốn năm: cả thế giới thống nhất chống lại Trung Quốc.
Hai mươi binh sĩ Ấn Độ bị sát hại trong một cuộc tấn công xuyên biên giới bất ngờ của Quân đội Giải phóng Nhân dân Trung Hoa. Một tàu đánh cá của Philippines bị đánh chìm trong vùng lãnh hải của chính mình bởi các tàu Trung Quốc ngày càng “săn mồi”. Những người biểu tình ủng hộ dân chủ hòa bình ở Hong Kong bị cảnh sát chống bạo động đánh đập đẫm máu theo lệnh của Bắc Kinh. Nông dân và những người khai thác mỏ của Úc bị ảnh hưởng bởi các lệnh trừng phạt thương mại sau khi Canberra cho thấy rằng virus, xuất phát từ Trung Quốc, có thể thực sự có nguồn gốc từ… Trung Quốc.
Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình rõ ràng đã quyết định rằng bây giờ là thời gian để khẳng định sự thống trị đối với một thế giới bị đo ván về kinh tế, hậu đại dịch. Nhưng thay vì đầu hàng, ngày càng nhiều quốc gia đang phản đòn trở lại.
Ấn Độ, một ví dụ điển hình rõ ràng là không bị đe dọa. Để đối phó với cuộc tấn công chưa được kiểm chứng của Trung Quốc, nền dân chủ lớn nhất thế giới đã di chuyển 30.000 quân tới biên giới tại Himalaya. Nhiều người Ấn Độ hiện đang tẩy chay các sản phẩm “Made in China”, một nhiệm vụ dễ dàng hơn vì các nhà bán lẻ trực tuyến như Amazon đã được New Delhi yêu cầu làm rõ với người mua về nơi sản phẩm được sản xuất.
Thủ tướng Narendra Modi cũng đã tăng thuế đối với hàng hóa Trung Quốc, hạn chế đầu tư của Trung Quốc và cấm TikTok và 58 ứng dụng khác của Trung Quốc khỏi điện thoại Ấn Độ.
Trong khi đó, người dân Philippines đang sẵn sàng chống lại chủ nghĩa bành trướng của Trung Quốc vào các khu vực Biển Đông do Manilla tuyên bố chủ quyền. Khi Tổng thống chống Mỹ Rodrigo Duterte được bầu vào năm 2016, ban đầu ông đã phớt lờ thái độ chung của công chúng và tuyên bố “một trục xoay hướng tới Bắc Kinh” dựa trên lời hứa đầu tư 24 tỷ đô la của Trung Quốc.
Bốn năm sau, tất cả đã thay đổi. Với việc hải quân Trung Quốc tiến gần hơn đến bờ biển Philippines và một vài dự án của Trung Quốc đang được tiến hành, ông Duterte đã đảo ngược quyết định trước đó của mình để chấm dứt Thỏa thuận Lực lượng Tham quan của đất nước với Hoa Kỳ. Đưa ra lựa chọn giữa việc các tàu hải quân Mỹ hoặc Trung Quốc neo đậu tại Vịnh Subic, quyết định này khá rõ ràng.
Cảnh tượng 7,3 triệu người Hong Kong tự do bị nghiền nát dưới gót giày của Trung Quốc là một điều mà thế giới sẽ không dễ quên. Nó đã khiến Thủ tướng Anh, ông Boris Johnson đề nghị trao quyền công dân Anh cho 3 triệu người Hong Kong, chưa kể ông có một đường lối cứng rắn hơn đối với chính Trung Quốc. Huawei, ví dụ, có thể hôn tạm biệt doanh nghiệp 5G của mình ở Anh.
Người Úc cũng chán ngấy với những nỗ lực trần trụi của Bắc Kinh trong việc do thám và phá rối chính phủ, cơ sở hạ tầng và các ngành công nghiệp của đất nước họ. Để chống lại sự gia tăng gần đây trong các cuộc tấn công mạng, Canberra đã hứa sẽ tuyển dụng ít nhất 500 chiến binh không gian mạng, củng cố hệ thống phòng thủ trực tuyến của đất nước. Trong khi đó, một con số đáng kinh ngạc 94% người Úc nói rằng họ muốn nền kinh tế của họ bắt đầu “thoát Trung”.
Câu chuyện tương tự đang được lặp lại trên toàn cầu. Từ Thụy Điển đến Nhật Bản đến Cộng hòa Séc, ngày càng có nhiều quốc gia hiểu được mối đe dọa tồn vong từ Trung Quốc đối với trật tự thế giới dân chủ, tư bản tự do sau chiến tranh.
Tập Cận Bình và Đảng Cộng sản Trung Quốc mà ông lãnh đạo đã chơi quá tay đến nỗi, chỉ trong sáu tháng, đã hoàn thành những gì mà Tổng thống Donald Trump không thể làm trong gần bốn năm: Họ đã thúc đẩy cả thế giới đoàn kết chống lại Trung Quốc.
Và ông Tập – nhà lãnh đạo chế độ Đảng Cộng sản Trung Quốc – chỉ có thể đổ lỗi cho chính mình.
Hôm thứ Tư, Quốc hội Mỹ đã nhất trí bỏ phiếu trừng phạt Trung Quốc vì luật an ninh mới khi áp đặt nhằm vô hiệu hóa hệ thống pháp lý của Hong Kong và trao quyền kiểm soát tuyệt đối cho Bắc Kinh. Nhưng Mỹ không thể chiến đấu một mình với Trung Quốc. Và bây giờ, nhờ các chính sách tích cực của ông Tập, chúng ta sẽ không phải làm thế.
Là một người đã cảnh báo về mối đe dọa của Trung Quốc trong nhiều thập kỷ, tôi rất hài lòng khi xem liên minh mới này kết tinh với mỗi bước đi sai lầm mới của Bắc Kinh.
Như Napoleon Bonaparte đã từng nhận xét: “Đừng bao giờ làm phiền kẻ thù của bạn khi anh ta đang phạm sai lầm”.
Về tác giả:
Thiện Nhân
Theo New York Post