‘Nếu bạn tin Chúa, bạn cần cầu xin Ngài cứu rỗi’
“Hành trình chữa lành của tôi” là chuỗi câu chuyện đặc biệt được viết bởi những người đã tìm thấy những con đường độc đáo để giữ gìn sức khỏe khi họ không còn lối nào để rẽ.
Xin chào, tên tôi là Kathy Bretón. Tôi 79 tuổi và là thành viên của Nhà thờ Heritage, thành phố Sterling Heights, tiểu bang Michigan — đây là một lời tuyên bố đáng kinh ngạc đối với người có quá khứ như tôi. Cảm ơn quý vị đã đọc câu chuyện về một cuộc đời đã thay đổi này.
Được nuôi dưỡng trong nhà thờ Grace Methodist khi còn nhỏ, lẽ ra tôi phải nghe về những điều Đức Chúa đã thực hiện qua Con trai Ngài, Chúa Jesus Christ nhưng tôi đã nghe mà không thực sự hiểu câu chuyện của Ngài.
Kết quả là, ở tuổi 24, tôi rời trường đại học sau 5 năm học nhạc, bối rối trước lối sống “nghệ thuật vị nghệ thuật.” Tôi cảm thấy trống rỗng, hụt hẫng và không có mục tiêu.
Để lấp đầy những khoảng trống này, tôi bị cuốn hút tham gia một tà giáo sùng bái ma quỷ. Đúng vậy — đó là một giáo phái ở vùng viễn Đông hướng đến mục đích có được sức mạnh của ma quỷ. Tôi kết hôn với một người đàn ông được coi là sở hữu những sức mạnh này. Người đứng đầu giáo phái Indonesia này có quyền kiểm soát lớn đối với các thành viên giáo phái, cũng như bạn đời của họ. Chúng tôi bị cắt đứt liên lạc với gia đình, bạn bè cũ và tất cả các tổ chức bên ngoài.
Tuy nhiên, tôi đã vi phạm các quy tắc này và mời cha mẹ đến dự đám cưới của chúng tôi – và cha mẹ tôi đã đến dự vì họ rất yêu thương tôi. Ở tuổi 27, một lần nữa tôi lại khao khát sự ủng hộ yêu thương của gia đình, tôi đã tìm cách và được chồng cho phép đến thăm cha mẹ nhân dịp Lễ Tạ ơn. Tôi muốn họ gặp con gái 8 tháng tuổi của chúng tôi và tôi cũng đã mang thai lần nữa — lần này là một bé trai. Khi đến thăm, tôi có triệu chứng sảy thai và được đưa đến bệnh viện gần nhà cha mẹ, nơi các bác sĩ điều trị cho tôi bằng liệu pháp hormone liều cao để ngăn ngừa sảy thai và cho tôi xuất viện. Chồng tôi đã được gọi trở lại làm việc trước khi tôi xuất viện nên tôi phải dắt theo con gái nhỏ, đi xe buýt trong 5 tiếng đồng hồ, từ bệnh viện gần nhà bố mẹ trở về nhà mình. Khi tôi về đến nhà, tôi cảm thấy đau đớn ở ngực và lưng và được đưa vào bệnh viện địa phương, nơi họ phát hiện ra rằng phổi, cánh tay, chân và thân trên của tôi đều chứa đầy các cục máu đông.
Trong khi tôi đang trong tình trạng nguy kịch chờ phẫu thuật thông mạch vành khẩn cấp, y tá trưởng của bệnh viện đã yêu cầu tôi ký giấy cam kết rằng bệnh viện sẽ không chịu trách nhiệm về việc điều trị có thể dẫn đến “nguy cơ tử vong” của tôi. Khi tôi ký tên, cô ấy nói, “Tôi không muốn cô qua đời — tôi muốn cô chiến đấu. Nhưng nhiệm vụ của tôi là phải nói với cô rằng nếu cô tin vào Chúa, cô cần phải cầu xin Người cứu rỗi vì chúng tôi không có kỳ vọng cô có thể sống đến sáng mai.”
Dù vẫn đau đớn nhưng tôi tỉnh táo vì không có loại thuốc nào có thể dập tắt được cơn ho, tôi suy nghĩ về trạng thái linh hồn bất tử của mình và choáng ngợp trước sự hiện diện của Chúa Jesus. Một tình yêu thương vô điều kiện tuôn tràn từ đầu xuống tận đến các ngón chân của tôi. Tình yêu thương vô bờ bến, sự chấp nhận và sự tha thứ ngập tràn trong tôi. Nỗi buồn và sự xấu hổ bùng cháy trong trái tim tôi vì những tội lỗi của bản thân. Tôi nói với Ngài nỗi đau buồn của tôi — thừa nhận tội lỗi của mình đối với Ngài. Tôi nói với Ngài rằng cho dù tôi sống hay mất đi, tôi chỉ muốn ở bên Ngài. Nếu tôi không qua khỏi, tôi nói, “Con tin Người sẽ dẫn đường cho con gái con biết Người.” Năm tuần sau, tôi được xuất viện. Ngày thứ hai tôi khi tôi về nhà, Mục sư mới của nhà thờ gần đó và mục tử của ông ấy đến gõ cửa nhà tôi. Họ cho tôi xem những câu Kinh thánh về việc Đức Chúa yêu tôi đến mức đủ để cho phép Con Ngài đến mở lối cho một kẻ có tội. Ngày hôm đó, tôi đã khẩn cầu danh xưng quyền năng nhất của Chúa Jesus Christ để ấn chứng cho sinh mệnh vĩnh cửu của tôi với Ngài. Tôi đã được sinh ra từ Ân Điển và Lòng Thương Xót của Ngài — lần thứ hai — bằng cách chấp nhận Con Ngài là Chúa Jesus Christ. Đức Chúa Trời đã ban cho tôi một trái tim và linh hồn mới qua quyền năng của Đức Thánh Linh hiện đang ngự trong tôi.
Buồn thay, quá trình điều trị đã cứu sống tôi nhưng không cứu được đứa con trai chưa chào đời của tôi. Sau khi xuất viện, tôi đã sảy thai. Nhưng tôi bắt đầu hát trở lại như thuở ấu thơ. Chúa Jesus đã ban cho tôi một bài hát mới và đã cho phép tôi hát trước con dân của Ngài trong 35 năm tiếp theo. Chồng tôi đã rời bỏ chúng tôi khi con gái tôi lên 8 tuổi. Tôi dạy nhạc ở các trường Kitô giáo và hát ở bốn nhà thờ khác nhau và cho nhiều buổi hội nghị. Tôi dâng hiến cuộc đời mình cho Chúa Jesus và gia đình. Tôi đã có rất nhiều cơ hội để mang những tin lành của Chúa Jesus đến với mọi người trong các bài hát. Xin hãy tin tôi rằng, Đức Chúa luôn luôn tốt.
Bài viết do bà Kathy R. Bretón tự thuật
Công Thành biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times