Sự gia tăng giả tạo trong tỷ lệ ủng hộ nắm giữ Thượng viện của Đảng Dân Chủ
Một lần nữa chúng ta lại đang nằm trong giai đoạn báo chí đưa tin tầm phào. Các hãng thông tấn tuyên truyền của giới tinh hoa và các đồng minh Đảng Dân Chủ của họ đang tự thuyết phục bản thân rằng một bước ngoặt kịch tính đang đến.
Nếu quý vị đọc những bài phân tích và bản tin sửng sốt hiện nay: Đảng Cộng Hòa đã đề cử những ứng cử viên yếu kém, không đủ năng lực vào Thượng viện; các luật được thông qua gần đây mang lại cho ông Joe Biden và Đảng Dân Chủ “động lực thực sự”; và thế mạnh lớn của Đảng Dân Chủ trong việc gây quỹ sẽ mang lại cho các ứng cử viên của họ những lợi thế to lớn trong việc định đoạt cuộc bầu cử.
Chúng ta từng trải qua điều này trước kia.
Hồi tháng 08/1980, cố Tổng thống Reagan được cho là làm việc kém hiệu quả. Ấy thế mà ông đã tiếp tục để giành được chiến thắng bầu cử lớn nhất trước một tổng thống đương nhiệm trong lịch sử Hoa Kỳ.
Hồi tháng 08/1994, không ai nghĩ rằng Đảng Cộng Hòa tại Hạ viện có thể giành được đa số ghế. Trên thực tế, đến tận cuối tuần trước cuộc bầu cử, các nhà phân tích chuyên nghiệp và các xướng ngôn viên chuyên về tin chính trị đã nhận định rằng một phe đa số của Đảng Cộng Hòa là điều viển vông. Tháng Một năm sau, chúng ta đã triệu tập với phe Đa số thuộc Đảng Cộng Hòa đầu tiên tại Hạ viện sau 40 năm.
Tháng 08/2016, giới tinh hoa chắc chắn rằng một chiến thắng của ông Donald Trump là không thể xảy ra — và rằng bà Hillary Clinton chắc chắn sẽ trở thành Tổng thống tiếp theo của Hoa Kỳ. Nếu quý vị nghi ngờ về mức độ mà truyền thông của giới tinh hoa tin tưởng vào chiến thắng của bà Clinton, hãy truy cập YouTube và xem các bản tin tường thuật về đêm bầu cử 2016. Hết bình luận viên tan nát cõi lòng này đến bình luận viên ê chề khác nhận ra, với vẻ mặt bi thương trên khuôn mặt của họ, rằng ông Trump đã chiến thắng.
Cuối cùng thì, theo các chuyên gia, năm 2020 Đảng Cộng Hòa tại Hạ viện được cho là sẽ mất 25 ghế. Thay vào đó, họ đã giành được 15 ghế. Chênh lệch 40 ghế này đã đưa ông Kevin McCarthy vào tầm với của chức chủ tịch Hạ viện.
Khi quý vị nghe thấy sự cổ vũ dâng trào của Đảng Dân Chủ, hãy xét đến việc Joan xứ Arc của những người ghét ông Trump chỉ nhận được 29% phiếu bầu ở Wyoming trong tuần này (15-21/08). Thay vì tự hỏi tại sao cử tri Wyoming không tin vào các cuộc điều trần của Ủy ban 06/01 chuyên-dụng-cho-TV, giới truyền thông đang tự hỏi tại sao các cử tri không làm “điều đúng đắn”. Hầu như không có chuyên gia nào hướng vào nội tâm và chấp nhận sự thật rằng 29% phiếu bầu cho một người đương nhiệm không chỉ đơn giản là một sự thất bại — đó là một hành động khước từ.
Vì vậy, bây giờ chúng ta đang có một loạt các cuộc thăm dò thiên vị cho thấy Đảng Dân Chủ đang giành được lợi thế. Điều này không có gì mới. Năm 1990, tờ Detroit thiên tả công bố một cuộc thăm dò vào hôm thứ Bảy trước cuộc bầu cử cho thấy thành viên Đảng Cộng Hòa John Engler sẽ thua với cách biệt 19%. Ba ngày sau, ông đánh bại thành viên Đảng Dân Chủ đương nhiệm.
Trong trường hợp của riêng tôi, tôi chưa bao giờ quên một nhan đề của tờ báo vào cuối tháng 10/1994, với nội dung “Đảng Dân Chủ giành được lợi thế.” Vì lúc ấy rất quan tâm, nên tôi đã đọc kỹ bài báo. Sự thật là Đảng Dân Chủ đã giành được lợi thế trong số những người ít có khả năng bỏ phiếu nhất, và Đảng Cộng Hòa đang mở rộng khoảng cách dẫn đầu của họ trong số các cử tri có khả năng đi bầu. Quý vị hãy đoán xem cái nào quan trọng hơn.
Cuối cùng, chúng ta được thông báo rằng Đảng Cộng Hòa đã mắc sai lầm trong việc đề cử những người ngoài cuộc chưa từng ra tranh cử trước đó. Tôi đã trải qua điều đó vào năm 1980, khi chúng tôi có rất nhiều người mới tranh cử vào Thượng viện Hoa Kỳ. Báo chí nói rằng chúng tôi sẽ thua đậm. Nhưng người dân Mỹ nói rằng họ muốn có các nhân tố mới ở Hoa Thịnh Đốn và những ứng cử viên muốn làm việc với cố Tổng thống Ronald Reagan. Đảng Cộng Hòa đã giành được 12 ghế và tạo ra phe đa số thuộc Đảng Cộng Hòa tại Thượng viện Hoa Kỳ lần đầu tiên kể từ năm 1954.
Các ứng cử viên Đảng Cộng Hòa ngày nay chỉ cần tập trung vào các vấn đề lớn — và không để đối thủ hoặc các phương tiện truyền thông lôi kéo họ vào những cuộc tranh luận không liên quan.
Hãy nhớ: Bà Liz Cheney đã thất bại vì bà ấy không đại diện cho người dân Wyoming.
Khi Thượng nghị sĩ Mark Kelly bỏ phiếu cho 87,000 nhân viên IRS mới — và không bỏ phiếu cho một nhân viên tuần tra biên giới mới nào — ông ấy đang đại diện cho thủ đô Hoa Thịnh Đốn, chứ không phải là tiểu bang Arizona. Với khoảng 400,000 người nhập cảnh trái phép vào Hoa Kỳ trong tháng trước (07/2022), ông Blake Masters nên thảnh thơi tranh luận rằng Thượng nghị sĩ Arizona nên bỏ phiếu cho nhiều nhân viên biên giới hơn để giám sát vấn đề nhập cư bất hợp pháp — chứ không phải là nhiều nhân viên IRS hơn để giám sát người Mỹ.
Khi ông John Fetterman ra mặt phản đối dầu khí, ông không đại diện cho khu vực phía Tây Pennsylvania (nơi sản xuất năng lượng lớn thứ tư ở Hoa Kỳ). Khi ủng hộ phóng thích ⅓ tù nhân của tiểu bang ra giữa làn sóng tội phạm, ông đã bỏ rơi và đe dọa tính mạng và tài sản của mọi người dân Pennsylvania. Ông ta có thể dở trò với ông Mehmet Oz bao nhiêu tùy thích. Nhưng cuối cùng, ông Oz không cố gắng hủy hoại công ăn việc làm của quý vị hay kêu gọi thả những kẻ sát nhân.
Khi Thượng nghị sĩ Raphael Warnock bỏ phiếu cho hàng ngàn tỷ dollar chi tiêu trong bối cảnh lạm phát đau đớn, ông thu hẹp các ví tiền và túi xách tay của mọi người dân Georgia. Ông Herschel Walker có một luận điểm để dễ dàng lập luận: “Chúng ta không có khả năng chi trả cho hai ông Warnock và Biden,” điều sẽ gây được tiếng vang với hầu hết người dân Georgia.
Khi hầu như mọi quan điểm chính sách mà bà Maggie Hassan ủng hộ đều không được ưa chuộng sâu sắc, bà ấy rất dễ bị tổn thương — ngay cả khi Đảng Cộng Hòa không hoàn thành cuộc bầu cử sơ bộ của mình cho đến ngày 13/09.
Khi ông Tim Ryan liên tục bỏ phiếu cho nghị trình Chính phủ Toàn trị Xã hội chủ nghĩa của bà Nancy Pelosi — bao gồm 87,000 nhân viên IRS mới — ông sẽ thấy người dân Ohio đang ngày càng trở nên bảo tồn truyền thống hơn không có khả năng chọn ông thay vì chọn ông J.D. Vance.
Khi bà Catherine Cortez Masto buộc phải giải thích nỗi đau kinh tế của giá xăng và giá dầu diesel cao, giá lương thực cao, và các chính sách đã làm tê liệt nền kinh tế Las Vegas, bà ấy sẽ thấy người dân Nevada không thông cảm. Cựu Tổng chưởng lý Nevada Adam Laxalt có thể là ứng cử viên Thượng viện sẵn sàng nhất trên cả nước của Đảng Cộng Hòa. Nevada là một tiểu bang đang tìm kiếm sự lãnh đạo mới ở mọi cấp độ và ông Laxalt có thể dễ dàng chứng minh bà Masto đại diện cho hệ thống cũ, thất bại, và lạc hậu.
Những tình huống thực tế trong sự kiện tháng Mười Một sẽ thuận lợi hơn rất nhiều cho Đảng Cộng Hòa so với tưởng tượng của giới truyền thông tin tức hồi tháng Tám.