Sự chia rẽ đang phát triển giữa các tiểu bang Đỏ và tiểu bang Xanh
Trong suốt những năm 1990 và những năm 2000, quốc gia này [Hoa Kỳ] đã không ngừng tranh luận về “mô hình” nào là tốt nhất để mỗi tiểu bang đi theo: mô hình bảo tồn truyền thống “đỏ” hay mô hình thiên tả “xanh.”
Tôi nghĩ rằng chẳng còn gì để mà tranh luận vào thời điểm này; đã khá rõ là ai đã thắng trong cuộc tranh luận này và tại sao, khi hàng triệu gia đình và doanh nghiệp thể hiện quan điểm của mình bằng việc rời bỏ các tiểu bang xanh để đến các tiểu bang đỏ. Và đại dịch COVID-19 chỉ càng đẩy nhanh thêm sự chiến thắng của các tiểu bang đỏ mà thôi.
Trong khi các tiểu bang xanh có xu hướng duy trì việc phong tỏa và áp đặt nhiều hạn chế trong thời gian dài sau khi phần lớn các nguy cơ từ virus COVID-19 đã qua đi, vốn đã làm suy yếu các nền kinh tế địa phương, thì các tiểu bang đỏ đã mở cửa sớm hơn rất nhiều và có được sự phục hồi kinh tế mạnh mẽ.
Việc cho phép các cuộc bạo động được truyền cảm hứng từ nhóm Antifa và Black Lives Matter cũng gây ra thiệt hại thảm khốc ở một số tiểu bang và các thành phố xanh.
Và bây giờ khi đại dịch qua đi và khi một chính phủ “thức tỉnh” cấp tiến mới của ông Biden hiện diện ở Tòa Bạch Ốc, thì sự chia rẽ quốc gia giữa các tiểu bang đỏ và xanh ngày càng trở nên rõ rệt hơn.
Khi Tổng thống Joe Biden và Phó Tổng thống Kamala Harris và Đảng Dân Chủ thể hiện rất rõ ràng rằng họ đang theo đuổi một nghị trình “thức tỉnh” cho cả đất nước, thì cái tôi gọi là “Bức tường Lửa Tiểu bang Đỏ” tiếp tục nổi lên như một tấm lá chắn chống lại nghị trình đó ở gần như một nửa số tiểu bang của Hoa Kỳ.
Các thống đốc tiểu bang đỏ như ông Ron DeSantis ở Florida và ông Greg Abbott ở Texas đang dẫn đầu khuynh hướng này khi các cơ quan lập pháp tiểu bang của họ thể hiện rõ ràng bằng việc thông qua một loạt các bộ luật mới rằng họ sẽ không cam chịu văn hóa thức tỉnh của chính phủ Hoa Thịnh Đốn – về cải cách bầu cử, các vấn đề giới tính liên hệ tới các chương trình ‘thể thao’ dành cho các em gái, an ninh biên giới, và còn nhiều hơn thế nữa.
Các tiểu bang đỏ này đang thể hiện rất rõ ràng rằng họ hoàn toàn có ý định đi theo con đường riêng của mình và khẳng định các quyền của tiểu bang của họ khi đối mặt với một chính phủ Hoa Thịnh Đốn ngày càng độc tài.
Trong khi đó, các thống đốc và cơ quan lập pháp của các tiểu bang xanh tiếp tục kiên quyết tuần hành về phía vực thẳm. Các thống đốc như ông Andrew Cuomo của New York và các thị trưởng như ông Lori Lightfoot vẫn tiếp tục thể hiện rõ rằng họ ủng hộ 100% nghị trình của ông Biden, và đang chào đón nó với vòng tay rộng mở.
Làn sóng tội phạm ở các tiểu bang xanh
Hôm 24/06, Hội đồng Thành phố Oakland đã bỏ phiếu cắt giảm hơn 17 triệu USD ngân sách dành cho sở cảnh sát của mình, ngay cả khi thành phố này đang gặp khó khăn do sự gia tăng tội phạm bạo lực.
Và không chỉ có một mình Oakland.
Hầu như tất cả các thành phố lớn ở các tiểu bang do Đảng Dân Chủ kiểm soát mà đã cắt giảm ngân sách các sở cảnh sát của họ trong năm ngoái (2020), hiện đang đối mặt với làn sóng tội phạm ngày càng gia tăng. Thành phố New York, Portland, Minneapolis, Philadelphia và Los Angeles chỉ là một vài trong số hơn 20 thành phố lớn của Hoa Kỳ đã cắt giảm chi tiêu cho sở cảnh sát của mình, để đáp lại các hoạt động của Black Lives Matter sau cái chết của George Floyd.
Trong khi đó, việc so sánh giữa tỷ lệ tội phạm bạo lực hiện tại trong năm nay so với năm ngoái thì [kết quả] hoàn toàn đáng kinh ngạc.
Theo Fox News, tội phạm đã tăng vọt trong năm nay [đều xuất hiện] ở các khu vực đô thị lớn của Hoa Kỳ nằm dưới sự kiểm soát của Đảng Dân Chủ:
- Atlanta: số vụ sát nhân tăng 58% và xả súng tăng 40%;
- Thành phố New York: số vụ sát nhân tăng 13% và xả súng tăng 64%;
- Portland: số vụ sát nhân tăng 533% và xả súng tăng 126%;
- Chicago: số vụ sát nhân tăng 5% và xả súng tăng 18%;
- Los Angeles: số vụ sát nhân tăng 22% và xả súng tăng 51%;
- Philadelphia: số vụ sát nhân tăng 37% và vụ xả súng tăng 27%.
Các số liệu của Chicago nhìn không đến nỗi tệ cho đến khi người ta chợt nhớ ra rằng thành phố này đã trở thành một vùng chiến sự theo đúng nghĩa đen trong vài năm nay.
Ngay cả thị trưởng hiện tại của thành phố này, bà Lori Lightfoot cũng tỏ ra hoang mang vì ai đó cho rằng bà ấy phải chịu mọi trách nhiệm cho việc này khi bà bị một ký giả thách thức trong một cuộc họp báo gần đây về tình trạng tội phạm tràn lan ở Chicago.
Bác bỏ tất cả những lời chỉ trích về cách giải quyết của mình về các vấn đề tư pháp hình sự và trị an của thành phố, bà Lightfoot tuyên bố bà ấy khá chắc chắn về khả năng dẫn tới 99% những lời chỉ trích này về năng lực làm việc của bà: [đó là] phân biệt sắc tộc và phân biệt giới tính.
Họ sẽ không dừng lại
Cần phải rõ ràng về một điểm này, nếu vẫn chưa rõ, rằng các chính trị gia Đảng Dân Chủ này sẽ không ngừng theo đuổi các chính sách “thức tỉnh” điên cuồng đó, vốn đang gây ra hỗn loạn trong các thành phố của họ. Các thống đốc, thị trưởng và thành viên hội đồng thành phố này, thậm chí có thể không có khả năng dừng lại về mặt tâm lý.
Họ là những quan chức được bao bọc, sống trong các khu vực kín cổng cao tường với hệ thống an ninh tư nhân được trang bị vũ khí riêng của mình. Bất cứ khi nào họ di chuyển trong thành phố, họ đều có vệ sĩ vũ trang đi cùng. Cho dù tình hình tội phạm trong thành phố có tồi tệ đến đâu, thì sẽ chẳng bao giờ đụng chạm đến họ.
Họ hoàn toàn hiểu rằng sẽ có nhiều người hơn nữa bị sát hại và trở thành nạn nhân của tội phạm bạo lực nếu họ duy trì cắt giảm ngân sách của các sở cảnh sát, bãi bỏ tiền bảo lãnh tại ngoại và giải tỏa các nhà tù. Và sau đó, dù thế nào đi nữa họ vẫn tiếp tục làm những điều này.
Những người dân hoảng sợ đã tìm tới các thị trưởng và thành viên hội đồng thành phố này, cứ như thể họ biết rất ít hoặc không hiểu được cái giá thực sự về sinh mạng con người mà các chính sách “công bằng xã hội” tăm tối của họ [các nhà chức trách] gây ra, họ chỉ là đang lãng phí thời gian của mình mà thôi. Chẳng điều nào được thông báo cho những nhà chức trách thành phố này mà họ lại không biết trước.
Điều quan trọng duy nhất đối với giới tinh hoa chính trị này, đó là họ tự thưởng cho bản thân mình bằng việc cắt giảm ngân sách của các sở cảnh sát của mình. Và khi họ cảm thấy sự thôi thúc trong việc tự ái mộ bản thân nhiều hơn, ra vẻ đức độ, thì sẽ họ bắt đầu một đợt cắt giảm ngân sách mới của cảnh sát và giải tỏa nhà tù.
Chứng rối loạn tâm thần ra vẻ đức độ của các chính trị gia thiên tả, đã phát triển đến mức giờ đây họ có thể dễ dàng và không chút e ngại dâng hiến vô số sự hy sinh của con người cho vinh quang của chính mình. Chắc chắn là sẽ có nhiều người bị sát hại hơn nữa nếu họ cắt giảm ngân sách của cảnh sát và trả tự do cho những kẻ tội phạm bạo lực, nhưng quý vị phải hiểu rằng: Điều quan trọng nhất ở đây là các quan chức thành phố này muốn chứng minh cho Black Lives Matter thấy rằng họ không phải là những kẻ phân biệt chủng tộc và họ đã “thức tỉnh” như thế nào.
Vì họ sẽ không dừng lại, tất cả những gì mọi người có thể làm là chuyển đi nơi khác hoặc cố gắng bỏ phiếu để loại bỏ họ.
Một lời xảo ngôn trơ trẽn đến mức chỉ có kẻ cuồng tín mới có thể tin
Khi số lượng tội phạm ở các tiểu bang và thành phố ‘xanh’ này tiếp tục tăng cao như một chiếc phản lực cơ hướng đến tầng bình lưu, Đảng Dân Chủ đã điên cuồng cố gắng trốn tránh trách nhiệm về các chính sách tư pháp hình sự thất bại của mình bằng cách tuyệt vọng tuyên bố rằng đây là lỗi của Đảng Cộng Hòa.
Sau hơn một năm chứng kiến các thành viên Đảng Dân Chủ kề tai thủ thỉ phong trào Black Lives Matter đột lốt rành rành chủ nghĩa Marx này, những kẻ mà đã lớn tiếng kêu gọi cắt giảm ngân sách của cảnh sát và bãi bỏ các nhà tù, và gặt hái được thành công lớn trong cả hai mục tiêu này ở các thành phố xanh do Đảng Dân Chủ kiểm soát, thì đột nhiên thành phần trụ cột cấp tiến này được thông báo rằng Người Anh Cả của họ là Đảng Dân Chủ cần họ lập tức quên đi tất cả những chuyện này. Vì vậy họ đã làm theo. Bây giờ Đảng này yêu cầu họ tin vào … điều gì đó khác.
Phát ngôn viên của ông Biden, bà Jen Psaki, đã cố gắng trình bày câu chuyện khập khiễng này với ký giả Peter Doocy của Fox News trong một cuộc họp ngắn gần đây tại Tòa Bạch Ốc.
Liệu Đảng Dân Chủ có thực sự mong đợi thành phần trụ cột của mình tin rằng Đảng Cộng Hòa đã làm điều này?
Đúng, họ thực sự mong đợi thành phần trụ cột của họ tin vào điều đó. Và phần lớn thành phần trụ cột của họ sẽ tin vào điều đó.
Bởi vì chúng ta đang sống trong cái thời “1984” của tác giả Orwell. Như trong cuốn tiểu thuyết về xã hội ngục tù đó, “Chân lý” là bất cứ điều gì mà Đảng này nói vào ngày hôm nay. Những gì Đảng này đã nói ngày hôm qua là không liên quan. Điều quan trọng duy nhất là những gì mà Người Anh Cả bảo họ tin vào ngay lúc này. Họ đã dành vài thập kỷ để đào tạo những người tận tụy với sự nghiệp của phe cánh tả để tham gia vào quá trình tẩy não của chính mình. (“Big Brother” trong cuốn sách “1984” của tác giả Orwell mang hàm ý một người hoặc người đứng đầu có đầy đủ quyền lực và muốn làm chủ cách hành xử và suy nghĩ của mọi người)
Những thành viên Đảng Dân Chủ trung thành có thể mất một năm để kêu gọi “cắt giảm ngân sách của cảnh sát!,” sau đó họ ăn mừng khi các thành phố của Đảng Dân Chủ nhận được hàng triệu dollar ngân sách được chuyển từ các sở cảnh sát, để rồi ngay lập tức quay ngoắt sang tuyên bố rằng, “Tại sao Đảng Cộng Hòa lại làm thế? Tại sao họ lại cắt giảm ngân sách của các sở cảnh sát trong tất cả những thành phố này?! Tại sao họ lại gây ra làn sóng tội phạm lớn nhường này?”
Và lương tâm của họ chẳng khiến họ bận tâm chút nào khi họ đang làm điều đó, bởi vì họ đã chiến thắng cuộc chiến nội tâm của mình. Họ đã chân thành ái mộ Người Anh Cả [này].
Các tiểu bang xanh phải thay đổi giới lãnh đạo của mình
Thực tế đáng buồn là trong khi nhiều tiểu bang [theo phái bảo tồn] truyền thống đang phát triển mạnh và sẽ phục hồi hoàn toàn sau đại dịch này, thì chúng ta sắp sửa thấy các tiểu bang theo phái cấp tiến đi theo hướng ngược lại khi các chính trị gia “thức tỉnh” của họ theo đuổi chính sách xã hội tồi tệ mà sẽ khiến họ tụt lùi dần tới mức độ rối loạn và hỗn loạn không thể tưởng tượng được từ trước đến nay.
Vì lý do đó, vấn đề quan trọng hơn bao giờ hết là ai chiến thắng các cuộc bầu cử địa phương và tiểu bang. Chúng ta hãy hy vọng sự thất bại liên tục từ cuộc bầu cử năm 2020 sẽ dẫn đến cuộc cải cách bầu cử quan trọng mà nước Mỹ rất cần.
Thay đổi vai trò lãnh đạo chính trị ở các thành phố đô thị lớn này thực sự là cách duy nhất để đảo ngược những xu hướng tội phạm ngoài tầm kiểm soát và giảm bớt [tội phạm]. Điều này sẽ vô cùng khó khăn bởi vì các bộ máy chính trị cố hữu của Đảng Dân Chủ đã nắm quyền ở nhiều trong số những thành phố này trong nhiều thập kỷ, có một số trường hợp là hơn nửa thế kỷ. Nhưng đó là cách duy nhất để bắt đầu hàn gắn những rạn nứt ngày càng gia tăng giữa các tiểu bang đỏ và xanh.
Sự chia rẽ giữa các tiểu bang đỏ và xanh sẽ chỉ ngày càng lớn dần cho đến khi có đủ số lượng cử tri yêu cầu một sự thay đổi, và phiếu bầu của họ được kiểm đếm một cách trung thực.
Ông Brian Cates là một tác gia sinh sống ở miền Nam Texas và là tác giả của cuốn sách “Nobody Asked For My Opinion … But Here It Is Anyway!” (“Không Ai Hỏi Ý Kiến Của Tôi… Nhưng Dù Sao Nó Vẫn Ở Đây!” )
Quan điểm trong bài viết này là của tác giả và không nhất thiết phản ánh quan điểm của The Epoch Times.
Do Brian Cates thực hiện
Yến Nhi biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc tại The Epoch Times
Xem thêm: