Sống cho hiện tại
Những khoảnh khắc hiện tại quý giá và bốn cách để bạn có thể để tâm tới thực tại hơn.
Mới đây, tôi đứng bên bồn rửa chén để chuẩn bị bữa tối như thường lệ. Ngắm nhìn các con vui vẻ chạy qua sân, gom đủ thứ để xây dựng “ngôi nhà” riêng trong pháo đài trên cây của chúng, bất chợt một thoáng suy tư bồi hồi ùa về bên tôi.
Những khoảnh khắc tuổi thơ này đang là hiện tại, nhưng rồi thoáng chốc sẽ qua đi. Tôi đã lắng nghe và dõi theo khoảnh khắc ấy. Tiếng cười của các con, sự hồn nhiên trong cách các con chơi đùa, sự hào hứng khi chế biến món “súp” từ bùn, đất, và lá cây đã tạo ra một cảnh tượng lặp đi lặp lại trong tâm trí tôi.
Mọi sự đều bắt đầu vào đúng thời điểm của nó, nhưng khi đứng ngắm các con chơi đùa, tôi chỉ muốn thời gian ngừng trôi. Tôi muốn lưu lại đoạn thời gian này, đoạn thời gian đong đầy thanh âm từ giọng nói các con, những đôi giày lấm lem bùn đất và cách các con trò chuyện rất ngây thơ với nhau.
Khi ý nghĩ này xuất hiện trong tâm trí tôi, nồi nước sôi sùng sục trên bếp kéo tôi về với thực tại, khiến tôi không thể tiếp tục ngắm nhìn lũ trẻ vui chơi và lưu lại cảnh tượng này.
Nhiều lúc, trước khi tôi kịp nhận ra điều nào đó thì một chuyện khác lại ập đến, khiến tôi không thể để tâm tới những gì diễn ra ở hiện tại như câu chuyện này chẳng hạn, câu chuyện mà tôi luôn muốn ghi sâu trong ký ức của mình mãi mãi.
Vẻ đẹp của vai trò làm cha mẹ
Cha mẹ đóng hai vai trò.
Một mặt, cha mẹ là chỗ dựa của những đứa trẻ cần sự nương tựa. Trí óc non nớt của trẻ nhỏ không thể tự duy trì cuộc sống một cách khỏe mạnh và an toàn (mặc dù các em có sức đề kháng.) Các công việc liên quan đến việc chăm sóc các em vẫn tiếp diễn ngày qua ngày, vẫn bình thường như bản chất của chúng.
Nhưng mặt khác, trẻ em cần cha mẹ, những người không chỉ chăm sóc trẻ về mặt thể chất mà còn luôn ở bên cạnh để ôm ấp các em, luôn mở rộng vòng tay giúp đỡ khi các em gặp khó khăn, hay chỉ cần ngồi gần các em mà không để bất cứ điều gì ảnh hưởng tới khoảnh khắc đó.
Cuộc sống thật ngắn ngủi. Khi các con tôi lớn hơn và độc lập hơn, tôi thấy mình có xu hướng tìm kiếm những điều tiếp theo trong ngày, trong tuần hoặc thậm chí cả năm tới, chứ không còn để tâm tới những gì đang diễn ra ở hiện tại nữa.
Nhiều năm trôi qua, tôi có thể sẽ đứng ở chính vị trí này trong căn bếp của mình, vừa làm bữa tối vừa nhìn ra cửa sổ. Tôi sẽ không còn thấy các con tôi chơi đùa hay bới đất nữa, sẽ không còn đứa trẻ nào khóc lóc dưới chân tôi chờ được bế. Tôi có thể sẽ nhớ đến những tháng ngày như vậy.
Hy vọng của tôi là không nhìn lại quá khứ và liên tục nhớ về việc làm gì tiếp theo, vội vàng đưa con tôi đi theo (nhất là vội ra khỏi cửa!). Trong phần còn lại của bài viết này, tôi muốn nói về những cách mà tôi đang học để có thể để tâm tới thực tại hơn, trong khi tôi vẫn tận hưởng cả hành trình chứ không chỉ tìm kiếm điểm đến.
Luôn sống ở thực tại
1. Hãy lập một kế hoạch, nhưng đừng quá chi tiết
Việc có một nhịp điệu hàng ngày là một cách rất tốt để các em biết được những mong muốn và thói quen cần thực hiện. Nhưng khi kế hoạch này trở nên quá cứng nhắc và tôi không cho phép sự tự phát hoặc phiêu lưu ngẫu hứng, thì thói quen đó sẽ trở nên vô ích khi tôi nỗ lực để ở cạnh các con nhiều hơn.
Vào những ngày ấm áp, con gái tôi luôn đòi đi picnic ở sân chơi gần nhà. Tôi muốn hưởng ứng yêu cầu của con mình nhiều nhất có thể. Việc chỉ cần dành ít thời gian để sắp xếp lại các kế hoạch của mình cho phép tôi ưu tiên những gì quan trọng nhất, đó là dành nhiều thời gian chất lượng hơn cho con mình thay vì có đủ thời gian cho một việc hiệu quả hơn tại nhà.
2. Lên danh sách công việc hàng ngày thực tế hơn
Danh sách việc cần làm hàng ngày là một hệ thống hữu ích cho phép tôi cảm thấy làm việc hiệu quả và có tổ chức khi ở nhà với ba con nhỏ. Điều quan trọng ở đây là tạo ra một danh sách công việc cần làm thực tế, ở đó vẫn có đủ thời gian để tương tác và ở bên cạnh với con tôi thay vì nhồi nhét mỗi phút rảnh rỗi với một nhiệm vụ khác. Ba công việc (được ưu tiên quan trọng nhất) thường là những công việc khả thi.
Ngôi nhà của tôi không bao giờ sạch sẽ và gọn gàng như tôi muốn, nhưng thực tế là tôi đang nuôi nấng những đứa trẻ bừa bộn chứ không phải những con rô-bốt. Học cách điều chỉnh kỳ vọng đã cho phép tôi thiết lập những mục tiêu thực tế hơn.
3. Tìm thời gian cho bản thân
Khoảng thời gian trong ngày khiến tôi kiên nhẫn hơn và có thể hiện diện bên con nhiều hơn là thời gian dành cho bản thân. Hiện tại, đó là khoảng thời gian buổi sáng trước khi bọn trẻ thức dậy và buổi chiều khi chúng ngủ trưa. Khi tôi có khoảng thời gian thư giãn này cho bản thân, lúc mà tôi có thể nghỉ ngơi, đọc sách hoặc trở nên hiệu suất hơn, thì tôi có thể sẽ trở nên kiên nhẫn hơn nhiều và dành thời gian chất lượng cho các con mình.
4. Hãy thấu hiểu trẻ em
Cách cuối cùng mà tôi thấy có ích cho việc để tâm đến thực tại hơn là hãy luôn hiện diện bên các con cả về thể chất và tình cảm khi các con cần đến chúng ta. Khi tôi có thể nhìn thẳng vào mắt các con mình (bằng cách quỳ xuống hoặc ngồi trên ghế dài cùng con,) tôi sẽ gần gũi hơn khi tiếp xúc và trò chuyện với các con. Về mặt cảm xúc, tôi nhận thấy chỉ cần hỏi rằng ngày [hôm nay] của con của diễn ra như thế nào, rằng con đang chơi những gì, hay các con có ổn không… tôi và các con sẽ kết nối với nhau theo một cách có ý nghĩa hơn.
Bài báo này được xuất bản lần đầu tại Blog Evergreen Home.
Blog của Mollie (và chồng cô, Mike) tại This Evergreen Home, là nơi họ chia sẻ kinh nghiệm sống đơn giản, sống có chủ đích và tạo mối quan hệ trong thế giới hiện đại này. Bạn có thể theo dõi họ bằng cách đăng ký nhận bản tin hai lần một tuần.
Minh Châu biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times
Xem thêm: