Sẽ ra sao khi ta tạm dừng một nhịp?
Nếu tôi tĩnh lặng và chuyển hướng tìm hiểu về phía đối phương, ta có thể hô biến khó khăn thành tiềm năng để tìm tòi, phát triển và học hỏi hoặc thỏa sức khám phá mọi thứ
Phần lớn cuộc đời, chúng ta sống bằng chế độ lái tự động.
Chúng ta xoay mòng mòng từ việc này sang việc khác, tin nhắn này sang tin nhắn khác, cuộc họp này sang cuộc họp khác, tab trình duyệt này sang tab trình duyệt khác. Chúng ta phản ứng với mọi người, với các tình huống theo một lề lối quen thuộc. Và chúng ta biện minh rằng mọi việc nên diễn ra như vậy.
Làm như vậy thì cũng chẳng có gì sai – nhưng nếu chúng ta mong muốn khám phá thêm các khả năng khác thì sẽ ra sao?
Sẽ ra sao khi ta tạm dừng một nhịp và tìm thấy sự tĩnh lặng trong khoảnh khắc mà ta thường hành xử theo quán tính?
Đây là điều tôi dần thấu tỏ: Mỗi một khó khăn mà chúng ta thường nghĩ là vấn đề cần được sửa chữa — mọi “khuyết điểm” của bản thân hoặc của người khác mà chúng ta đánh giá là cần sửa chữa — nếu như chúng ta có thể dừng lại và tìm hiểu thay vì cố gắng để sửa chữa, điều gì sẽ xảy ra?
Ví dụ như: Có ai đó đang hành xử theo cách mà bạn cảm thấy là thô lỗ hoặc sai trái. Có lẽ phản ứng theo quán tính của tôi là phán xét họ, âm thầm hoặc công khai phàn nàn về họ, và cố gắng khắc phục sự cố hoặc tránh xa người đó ra. Bây giờ, thay vào đó, tôi sẽ cố tìm hiểu, tĩnh tại, và dẫn lối sự tìm tòi hướng vào bên trong phản ứng của tôi — tôi tự hỏi bản thân rằng tôi đang cảm thấy như thế nào, tại sao tôi lại bị tác động kiểu này? Sau đó tôi sẽ chuyển hướng tìm hiểu sang đối phương — vì sao những việc họ đang làm lại hợp lý đối với họ?
Nếu tôi đang trì hoãn việc gì đó, phản ứng tự nhiên của tôi có thể là sẽ xét nét bản thân mình và tự cảm thấy như vậy là không được, hoặc thậm chí có thể là tránh nghĩ về việc đó.
Sẽ ra sao nếu tôi vẫn tĩnh tại và tìm hiểu về việc tôi sẽ cảm thấy như thế nào khi trì hoãn việc này, và nỗi sợ hãi nào đã có thể khiến tôi phải trì hoãn? Liệu tôi có thể tìm ra lý do tại sao việc này lại quan trọng với tôi không?
Nếu tôi đang phàn nàn về điều gì đó hoặc cảm thấy nặng nề bởi điều gì đó, phản ứng bản năng của tôi là chỉ cần vượt qua nó, cảm thấy bị áp bức và có phần bất lực.
Sẽ ra sao nếu tôi có thể tĩnh tại và dẫn dắt trí tò mò vượt lên trên cảm giác than vãn, nặng nề, và bất lực? Liệu có thể có điều gì đó giúp tìm ra những gì tôi thực sự muốn trong tình huống này và tại sao tôi lại tránh đề cập đến nó?
Bằng cách này, mọi khó khăn đều trở thành cơ hội để bạn có thể tìm tòi, phát triển và học hỏi hoặc thỏa sức khám phá mọi thứ.
Quá trình này, đối với tôi, bắt đầu bằng sự tĩnh lặng. Và sau đó, sâu sắc hơn nữa là sự tò mò.
Tâm Phương biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times