Quý vị có gọi FBI không?
Giả sử… chẳng hạn… quý vị nghi ngờ ai đó mà quý vị đã gặp hoặc có thể tình cờ nghe được, với tư cách là đồng nghiệp hoặc đại loại như vậy, rằng người đó đang làm việc cho tình báo Iran, quý vị có gọi cho FBI không? (Tình báo Iran, như quý vị chắc chắn biết, có lịch sử liên quan đến các cuộc tấn công khủng bố và ám sát.)
Ngày xưa, cách đây không lâu, đáp lại điều này sẽ là một câu trả lời tự động là “có”, nhưng bây giờ thì sao?
Hãy tự hỏi bản thân: Giả sử quý vị là một người theo phái bảo tồn truyền thống, hoặc theo phái tự do hoặc thậm chí (haizzz) chưa được chích ngừa, quý vị sẽ cảm thấy thế nào khi thực hiện cuộc gọi đó tới chính phủ của đất nước chúng ta?
Quý vị có cảm thấy rủi ro không? Quý vị có cảm thấy gặp nguy hiểm, rằng mọi thứ có thể đột ngột quay ngược lại với quý vị không? Nếu một nhân vật của công chúng như ông Peter Navarro có thể bị đối xử như một tên tội phạm thông thường, giống như bị FBI áp tải tại phi trường vào phòng giam đã từng được sử dụng để giam kẻ ám sát ông Reagan tên là John Hinckley, trong khi ông Navarro là người sống ngay cạnh trụ sở cơ quan điều tra nhé, điều gì có thể xảy ra đối với một người vô danh như quý vị?
Vâng, chúng tôi biết điều đó. Nói đâu xa, hãy nhìn những người vẫn bị giam giữ trong cuộc truy quét giống như của Gestapo vào ngày 06/01 thì biết. Trước khi điều đó xảy ra, không ai biết tên của họ. Bây giờ, có thể chúng ta biết một vài điều từ các bản tin ở những nơi như The Gateway Pundit, nhưng nếu chúng ta quyết định quyên góp tiền cho những gia đình đau khổ của họ hoặc để bào chữa cho họ, chúng ta cũng biết – trừ khi quý vị quá ngây thơ – hồ sơ sẽ được lưu giữ, rằng các hoạt động của chúng ta sẽ được ghi lại bởi chính phủ của chúng ta. Tên của chúng ta sẽ có trong danh sách, có thể đã có rồi. Họ sẽ theo dõi chúng ta, có thể đã theo dõi rồi. Hãy nhớ: Họ biết chính xác khi nào ông Navarro sẽ có mặt tại phi trường Reagan, khi định đi đến Nashville. Chẳng lẽ ông ta đã gửi cho họ hành trình của mình?
Tôi xin nhắc lại: Quý vị có gọi FBI không?
Tất nhiên, có những lựa chọn thay thế. Quý vị có thể gọi đó đến cảnh sát địa phương. Nhưng nếu quý vị sống ở San Francisco và Los Angeles, nơi ông Chesa Boudin và ông George Gascon là biện lý quận, ít nhất là bây giờ, quý vị có thể muốn suy nghĩ lại. Thành phố New York không tốt hơn là bao.
Hầu hết các thành phố lớn của chúng ta đều có các biện lý quận theo khuynh hướng cực hữu nhờ công của George Soros & Co. Các biện lý quận này có lẽ nghĩ rằng những ông như Ayatollah [cựu lãnh đạo tối cao của Iran] là đúng đắn hoặc những nhà lãnh đạo Thế giới thứ ba là những người cần được tôn trọng. Rốt cuộc, nhiều người trong số những người này, hoặc cha mẹ của họ, đã ủng hộ Weather Underground [chương trình về thời tiết] và Angela Davis [nhà hoạt động cộng sản] trong thời của họ; trong một số trường hợp, thậm chí đã làm việc với họ.
Tuy nhiên, dù sao đi nữa quý vị có thể sẽ thực hiện cuộc gọi, bởi vì quý vị là một người ái quốc, nhưng quý vị sẽ biết, khi quý vị thực hiện cuộc gọi, nhiều người ở đầu dây bên kia không như quý vị, chắc chắn không theo cách quý vị hiểu về từ [ái quốc] này.
Tuy nhiên, lựa chọn người địa phương có lẽ tốt hơn, bởi vì, với một số hoạch định và nghiên cứu nhất định, hoặc chỉ bằng cách tình cờ gặp ông này bà kia, quý vị có thể tiếp cận một người thực sự quan tâm. Một cảnh sát địa phương nhất định phải gần gũi với người dân hơn FBI của ngày nay, tổ chức này hoạt động như một cánh tay bán quân sự của Đảng Dân Chủ (xem vụ bắt giữ ông Roger Stone [cựu cố vấn của ông Trump] vào rạng sáng hôm qua ấy với sự có mặt của CNN tại hiện trường như là “một sự thần kỳ”).
Và đừng mong đợi sự trợ giúp từ giới truyền thông, trừ những trường hợp ngoại lệ hiếm hoi. Như ông Elon Musk vừa chỉ ra, họ không quan tâm đến việc khám phá xem ông Jeffrey Epstein thực sự đã giải trí với ai trên hòn đảo của mình, mặc dù đó là tin tức đáng lên trên trang nhất; và rất thú vị là, cũng không có Bộ Tư pháp (DOJ) trên trang nhất. Tại sao họ lại để ý đến cảnh báo từ ông Joe hoặc bà Jill phe bảo tồn truyền thống, ngay cả trong trường hợp khẩn cấp quốc gia?
Về Sự vĩ đại của Hoa Kỳ, ông Roger Kimball cho chúng ta kinh nghiệm về những gì đã trở thành công lý ở Hoa Kỳ và ông ấy đặt tên cho những cái tên mà chúng tôi nhận ra, nào là Strzok, Page, Comey, v.v. Hầu hết họ đều đã ra đi, tận hưởng việc hạ cánh an toàn bằng những chiếc dù vàng của mình hoặc những công việc thuận lợi trong khu vực tư nhân (ông James Baker đã đến thẳng Twitter), nhưng ban lãnh đạo hiện tại – ông Christopher Wray của FBI và ông Merrick Garland của Bộ Tư pháp cũng chẳng tốt đẹp hơn, có lẽ còn tệ hơn bởi vì, dưới chính phủ ông Biden, họ có thể hoạt động mà không bị trừng phạt. Thật vậy, họ được khuyến khích làm như vậy.
Ông Kimball, với sự tỉnh táo thông thường của mình, coi tất cả điều này – kể cả việc bồi thẩm đoàn trong vụ Sussmann tuyên bố vô hiệu – là công việc của một “thị trấn của các công ty”. Tôi muốn nói thêm rằng thị trấn này ngày càng trông giống Berlin 1936 hoặc Moscow thậm chí trước đó.
Điều này nghe có quá tiêu cực không? Thật không may, tôi không nghĩ vậy. Việc khắc phục điều này sẽ là một công việc lớn lao và sẽ mất nhiều năm. Bầu cử Quốc hội Đảng Cộng Hòa vào năm 2022 và ông Donald Trump hoặc ông Ron DeSantis vào năm 2024 sẽ chỉ mới là khởi đầu nhiệm vụ.
Có thể dễ dàng nhận thấy trong nhiệm kỳ tổng thống của ông Trump, bất chấp những nỗ lực mà ông ấy đã thực hiện, có thể thấy thế lực Nhà nước ngầm thực sự mạnh như thế nào. Họ đã cai trị đất nước của chúng ta trong nhiều thập niên và họ sẽ không từ bỏ, có thể nhìn hành vi hiện tại như là biểu hiện của nhà nước ngầm này.
Vì vậy, đối với lần bầu cử này, tôi có gợi ý thế này. Như nhiều độc giả nhớ lại, trong các cuộc thảo luận thượng đỉnh Ronald Reagan-Mikhail Gorbachev bắt đầu sự tan rã của Liên Xô, dù sao cũng được một thời gian, ông Reagan đã nói với chúng ta rằng “Hãy tin tưởng, nhưng cần kiểm chứng.” Ông ấy đã đúng, vì dù sao đi nữa, ông Gorbachev cũng muốn thay đổi và cải thiện đất nước của mình. Xét về nguồn gốc xuất thân, ông ta là một người tốt.
Không đúng với những đối thủ trong nước của chúng ta, hầu hết trong số họ muốn phá hủy nền cộng hòa dân chủ Madison phi thường của chúng ta mãi mãi, để ủng hộ một số tái thiết của chủ nghĩa cộng sản mang danh chủ nghĩa toàn cầu, ngay cả khi họ giả vờ làm ngược lại.
Vì vậy, tôi nói, đừng tin — than ôi, chúng ta không thể, mặc dù tôi ước chúng ta có thể – nhưng hãy kiểm chứng. Và kiểm chứng, và kiểm chứng, và kiểm chứng. Và khi quý vị đã hoàn thành việc đó, hãy kiểm chứng thêm một số thông tin khác.
Quan điểm trong bài viết này là của tác giả và không nhất thiết phản ánh quan điểm của The Epoch Times.
Ông Roger L. Simon là một tiểu thuyết gia từng đạt giải thưởng, nhà biên kịch được đề cử giải Oscar, người đồng sáng lập PJMedia, và hiện là biên tập viên chính cho The Epoch Times. Những cuốn sách gần đây nhất của ông là tiểu thuyết viễn tưởng “The GOAT” (“Con DÊ”) và sách phi hư cấu “I Know Best: How Moral Narcissism Is Destroying Our Republic, If It Hasn’t Already” (“Tôi Biết Rõ Nhất: Sự Ích Kỷ về Đạo Đức Đang Phá Hủy Nền Cộng Hòa của Chúng Ta Như Thế Nào, Nếu Điều Đó còn Chưa Xảy Ra”). Quý vị có thể tìm thấy ông ấy trên GETTR và Parler @rogerlsimon.