PHÂN TÍCH: Nhận định của các chuyên gia thăm dò ý kiến về cuộc tranh luận của 8 ứng cử viên GOP hôm 23/08
Trong lịch sử, các cuộc tranh luận tổng thống được phát hình, giống như cuộc tranh luận của Đảng Cộng Hòa mà không có sự tham dự của ông Trump hôm thứ Tư (23/08) vừa qua, được xem là một màn trình diễn cho các cử tri muốn xem phản ứng của các ứng cử viên như thế nào trước các vấn đề chính sách, đôi khi là các cuộc tấn công thẳng thắn. Thế nhưng, hình thức này không thay đổi nhiều sau gần 63 năm kể từ cuộc tranh luận Nixon-Kennedy đầu tiên được phát hình hồi năm 1960, ngoại trừ một ngoại lệ. Hiện nay số ứng cử viên tham gia cuộc tranh luận nhiều hơn bao giờ hết. Nhưng trong thời đại truyền thông xã hội và phân tích tức thời này, thì hình thức tranh luận chính trị trên truyền hình có cần phải khởi động lại không?
Về cuộc tổng tuyển cử, trong một cuộc tranh luận giữa [các ứng cử viên] Đảng Dân Chủ và Đảng Cộng Hòa, hoặc Đảng Dân Chủ, Đảng Cộng Hòa và ứng cử viên Độc lập, thì chính sách thường là vấn đề tiêu điểm. Nhưng trong các cuộc tranh luận sơ bộ quy mô lớn, chủ đề có xu hướng ít đề cập đến chính sách mà tập trung nhiều hơn vào tính cách và cá tính. Điều này dẫn đến câu hỏi: Khi cùng một lúc đưa 8 người lên sân khấu, quý vị vẫn có thể gọi đó là một cuộc tranh luận chứ? Ông Ryan Munce, chủ tịch và là đối tác của công ty thăm dò dư luận, nói với Epoch Times rằng câu trả lời là “không.” Ông Munce cũng đã có mặt trong số khán giả tại cuộc tranh luận ở Milwaukee hôm thứ Tư vừa qua.
“Tôi thấy rất khó chịu khi chúng ta vẫn gọi đó là những cuộc tranh luận. Đó không phải là những cuộc tranh luận. Đó là những cuộc phỏng vấn tập thể và tôi thực sự nghĩ mọi người thích xem một cuộc tranh luận hơn,” ông nói. “Một cuộc tranh luận với 8 hoặc 12 người là không thể chấp nhận được, và khi quý vị chỉ cần có 1% ủng hộ trong vài cuộc thăm dò, thì đó là một mức ngớ ngẩn để đưa quý vị lên sân khấu quốc gia. Tôi muốn thấy một nhóm nhỏ hơn và một hình thức theo kiểu tranh luận thiết thực.”
Gần 12.8 triệu người đã xem cuộc tranh luận sơ bộ của Đảng Cộng Hòa trên Fox News hôm tối thứ Tư, một con số đáng kể đối với một chương trình truyền hình cáp nhưng thấp hơn nhiều so với con số 24 triệu người đã xem cuộc tranh luận sơ bộ đầu tiên của Đảng Cộng Hòa cách đây tám năm.
Bà Leonie Huddy là Giáo sư Khoa học Chính trị tại Đại học Tiểu bang New York ở Stony Brook, chuyên nghiên cứu hành vi chính trị. Bà nói với The Epoch Times rằng bà tin rằng hình thức này, bất kể quy mô người xem, đã từng tồn tại, và xếp hạng truyền hình không còn có thể đo lường tổng lượng khán giả nữa.
“Có một số biểu hiện cho thấy cuộc tranh luận vừa qua của Đảng Cộng Hòa đã bất ngờ thu hút được một lượng lớn khán giả,” bà nói. “Giờ đây truyền thông xã hội làm cho người ta có thể xem một cuộc tranh luận trên truyền hình dễ dàng hơn trước đây rất nhiều. Người ta có thể xem ở nhiều định dạng khác nhau, cài đặt đa dạng, và thông qua vô số tài nguyên trên mạng. Tất nhiên, chính trị không dành cho tất cả mọi người. Điều quan trọng cần nhớ là ít nhất 2/3 số người Mỹ đủ điều kiện lại không bỏ phiếu trong một cuộc bầu cử tổng thống và nhận thấy chính trị là vô cùng nhàm chán.”
Vào thời kỳ đầu của những chương trình tranh luận chính trị được phát hình như thế này, với số kênh truyền hình hạn chế và không có truyền thông xã hội, những cuộc tranh luận trực tiếp này đôi khi là cơ hội đầu tiên để cử tri gặp gỡ một ứng cử viên. Nhưng bây giờ, khi các ứng cử viên có mặt trên khắp Facebook, Instagram, YouTube, và TikTok, thì liệu tâm trí của cử tri đã sẵn sàng trước các cuộc tranh luận chưa?
Các cuộc khảo sát sau bầu cử do Trung tâm Nghiên cứu Pew thực hiện từ năm 1988 đến năm 2020 cho thấy trong hầu hết các trường hợp, 3/5 cử tri trở lên cho biết các cuộc tranh luận rất hoặc phần nào hữu ích trong việc quyết định bỏ phiếu cho ứng cử viên nào. Pew cho thấy năm 1992 là trường hợp ngoại lệ, khi 70% cử tri cho biết các cuộc tranh luận tay ba năm đó giữa ông Bill Clinton, ông George H.W. Bush, và ông Ross Perot “ít nhất cũng hữu ích phần nào.” So với cuộc đua năm 2016, các cuộc thăm dò của Pew chỉ cho thấy 10% cử tri cho biết họ đã đưa ra quyết định dứt khoát “trong hoặc ngay sau” các cuộc tranh luận tổng thống.
Bà Huddy nói rằng mặc dù có nhiều kênh truyền hình để cử tri tìm hiểu về các ứng cử viên, nhưng các cuộc tranh luận trên truyền hình vẫn thu hút sự chú ý của họ. “Có rất nhiều thông tin liên tục về các ứng cử viên chính trị, nhưng nhiều người không theo dõi cuộc bầu cử cho đến cuộc tranh luận đầu tiên. Các cuộc tranh luận có thể sẽ quan trọng nhất trong các cuộc bầu cử tổng thống sơ bộ, trong đó cử tri không bỏ phiếu cho đảng chính trị của họ mà bỏ phiếu cho ai đó đại diện cho đảng của họ. Thông thường, cử tri có nhiều ưu tiên linh hoạt hơn trong bối cảnh này và cởi mở hơn với thông tin họ thu thập được trong một cuộc tranh luận.”
Cựu Tổng thống Donald Trump, ứng cử viên Đảng Cộng Hòa đang vượt trội hơn hầu hết các ứng cử viên với khoảng cách ít nhất là hai phần ba, rõ ràng đã vắng mặt trong cuộc tranh luận hôm thứ Tư. Trước đó, ông đã quyết định bỏ qua buổi tranh luận ở Milwaukee này. Ông Munce cho biết chương trình đã thiếu đi sự hiện diện của ông nhưng cũng hiểu được quyết định đó của ông.
“Thật ích kỷ khi tôi nghĩ rằng chương trình sẽ hay hơn nếu ông ấy có mặt ở đó, và chắc chắn sẽ thú vị hơn cho khán giả nếu ông ấy có mặt. Nhưng rốt cuộc, từ quan điểm chiến lược, tôi nghĩ rằng ông ấy đã có lựa chọn đúng đắn,” ông nói. “Khi tôi còn ở trong nhóm tranh luận của mình tại Đại học Creighton, Harvard và Yale không bao giờ tranh luận với chúng tôi vì họ có mọi thứ để mất,” ông Munce cười nói. “Tôi nghĩ, thật kỳ lạ, điều đó cũng là tình huống dành cho ông Trump.”
Nguyễn Lê biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times