Ông Devon Archer và kết thúc của sự khởi đầu
Chúng ta đang ở một bước ngoặt trong các cuộc điều tra song song về hành vi tham nhũng của gia đình nhà Biden và hành vi vi phạm pháp luật của một số cơ quan chấp pháp hàng đầu của Mỹ quốc.
Chúng ta hãy xem qua các sự kiện mới đây.
Thỏa thuận bào chữa đầy ưu ái của ông Hunter Biden đã thất bại ở Delaware. Bộ Tư Pháp đã gửi một lá thư vào cuối tuần yêu cầu một thẩm phán ấn định ngày kết án ông Devon Archer (hai ngày trước khi ông làm chứng trước Quốc hội và lưu ý rằng thời hạn bản án của ông vẫn chưa được quyết định). Sau đó, ông Archer được cho là đã đưa ra lời chứng trực tiếp, thẳng thừng, và phơi bày tất cả (bản ghi sẽ có vào thứ Năm, ngày 03/08). Tất cả những điều này đang vượt lên trên chính trị và trở thành lịch sử.
Điều tương tự cũng từng xảy ra với Tổng thống (TT) Richard Nixon. Đầu tiên, có một cuộc điều tra về vụ đột nhập của các đặc vụ cấp thấp, sau đó, biến thành một cuộc điều tra toàn diện về hành vi tội phạm của chính phủ TT Nixon. Cuối cùng, 46 người đã bị kết án với nhiều tội khác nhau. Viên chức nội các duy nhất từng bị tống vào tù là Bộ trưởng Tư pháp John Mitchell vì tội cản trở công lý. Đây là một tiền lệ mà Tổng chưởng lý đương nhiệm Merrick Garland nên ghi lòng tạc dạ.
Giờ đây, rõ ràng là ứng cử viên Joe Biden đã không ngừng nói dối về các hoạt động kinh doanh của con trai mình — và phần lớn giới quyền uy đã tiếp tay cho những lời nói dối đó của ông ấy. Trong cuộc tranh luận thứ hai năm 2020 với TT Donald Trump, ông Joe Biden đã tự hào viện dẫn 50 nhân viên tình báo đã ký vào một lá thư khẳng định câu chuyện về chiếc máy điện toán xách tay của ông Hunter Biden là thông tin giả của Nga. Bây giờ chúng ta biết rằng bức thư — và việc ông Joe Biden sử dụng bức thư đó — hoàn toàn là dối trá.
Với những sự kiện gần đây, giới truyền thông quyền uy đang bắt đầu coi trọng sự thiếu trung thực của nhà Biden. Lần đầu tiên, New York Times và Washington Post xem xét nghiêm túc các tuyên bố của ông Biden bằng sự hồ nghi thích đáng. Họ vẫn chưa cử các phóng viên của mình đi điều tra chuyên sâu (chúng ta vẫn chưa thấy các ông Bob Woodward và Carl Bernstein của thế hệ này đáp ứng được thách thức đó.)
Khi những bản tin về lời chứng của ông Archer bắt đầu được đưa ra, tôi nhận ra rằng chúng ta đang tiến tới loại điều tra đàn hặc mà Chủ tịch Hạ viện Kevin McCarthy đã ám chỉ vài ngày trước đó.
Chủ tịch James Comer và ủy ban của ông đã và đang làm rất tốt công việc điều tra các vụ bê bối của nhà Biden và Bộ Tư pháp. Lời chứng của ông Archer chỉ là bước đột phá mới nhất mà họ đã khai triển.
Chúng ta chưa đến phần cuối của câu chuyện này.
Chúng ta thậm chí chưa đến khởi đầu của sự kết thúc.
Tôi nhớ lại lời bình luận của Thủ tướng Winston Churchill sau chiến thắng của Anh quốc tại El Alamein hồi tháng 11/1942: “Bây giờ không phải sự kết thúc. Đó cũng không phải là sự khởi đầu của kết thúc. Nhưng có lẽ đó là kết thúc của một sự khởi đầu.”
Tờ New York Post nắm bắt được điều cốt lõi trong lời chứng của ông:
“Đó là cách mà việc gây ảnh hưởng để trục lợi diễn ra. Nhân vật được đem ra đổi chác chính là ông Joe Biden.”
“Đó là lý do tại sao ông Hunter và chú Jim Biden của ông ấy được người Ukraine, Trung Quốc, Nga, Romania, Kazakhstan, v.v. trả cho hàng triệu dollar.”
New York Post và phóng viên xuất sắc Miranda Devine của họ đã đưa tin về câu chuyện máy điện toán xách tay của ông Hunter Biden từ năm 2020. Do tường thuật chính xác những gì có trong chiếc máy điện toán xách tay đó, nên họ đã bị những đại công ty mạng xã hội chặn — bởi vì câu chuyện này sẽ hủy hoại khả năng ứng cử của ông Joe Biden và tái đắc cử cựu Tổng thống Trump.
Đột nhiên, các tờ báo quyền uy này cũng bắt đầu bị thuyết phục.
Mặc dù New York Times phần lớn vẫn phục tùng giới quyền uy, nhưng tờ báo này đã tường thuật:
“Tuy nhiên, lời chứng của ông Archer đã nhấn mạnh rằng ông Biden đã đưa ra những tuyên bố sai sự thật hoặc gây hiểu lầm về tài chính của các thành viên trong gia đình ông. Trong cuộc tranh luận tổng thống năm 2020, ông Biden tuyên bố rằng không ai trong gia đình ông nhận tiền từ Trung Quốc, trong khi trên thực tế, ông Hunter Biden và các cộng sự kinh doanh của ông đã nhận hàng triệu USD từ một công ty Trung Quốc.”
“Năm 2019, ông Biden cũng nhiều lần nói rằng ông ấy ‘chưa bao giờ thảo luận’ và ‘chưa bao giờ nói chuyện với’ ông Hunter Biden về các giao dịch kinh doanh của ông này.
“Gần đây, phát ngôn viên của Tòa Bạch Ốc, bà Karine Jean-Pierre, đã bắt đầu nói bằng những lời ít mang tính tuyên bố hơn về vấn đề này, nói rằng ông Biden ‘chưa bao giờ làm ăn với con trai ông ấy.’”
Theo sau tờ New York Times không bao lâu là một bài bình luận của ông Jason Willick trên tờ Washington Post:
“Ngay cả khi không có cáo buộc nào về ‘công việc kinh doanh của gia đình Biden’ có hiệu lực đi chăng nữa, thì thỏa thuận nhận tội của Hunter Biden sụp đổ tại tòa án công khai đã làm suy yếu sự tôn nghiêm của chính phủ Biden về một Bộ Tư pháp độc lập.
Ông Mark Halperin xuất sắc, trong bài tường thuật của ông trên The Wide World of News (mà tôi đọc hàng ngày và giới thiệu cho những người quan tâm đến chính trị và chính phủ Mỹ) đã nắm bắt được tình huống cốt lõi của chúng ta hiện nay:
“Giờ đây Giới truyền thông Thống trị tin chắc rằng ông Joe Biden đã cố ý và liên tục nói dối về sự liên quan của ông ấy với các giao dịch của ông Hunter; rằng thỏa thuận nhận tội của ông Hunter cũng đáng ngờ như những diễn biến của cuộc điều tra dẫn đến thỏa thuận đó; ông Hunter gây ảnh hưởng để trục lợi liên quan trực tiếp đến cha của ông ấy; rằng sẽ không có gì ngạc nhiên nếu ông Joe kiếm được tiền từ thương vụ của ông Hunter; và rằng sẽ chỉ hơi ngạc nhiên một chút nếu ông Joe làm ‘chuyện vặt vãnh’ để giúp ông Hunter có được và duy trì các giao dịch.
“Tất cả những điều đó có nghĩa là trong con mắt của Giới truyền thông Thống trị, cuộc điều tra của Hạ viện không còn là một cuộc săn phù thủy thuần túy mang tính đảng phái nữa. Báo chí vẫn chưa coi đó là một cuộc tìm kiếm sự thật có lợi cho công chúng. Nhưng cuộc điều tra đã đổi theo hướng đó rồi.”
Từ Gingrich360.com
Tịnh Nhi biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times