Ông Anthony Furey: Sự điên rồ trong các yêu cầu bắt buộc về xe điện của chính phủ Canada
Năm năm trước, tôi đã quyết tâm liều mình trở thành chủ sở hữu của một chiếc xe tải nhỏ, và tôi sẽ không bao giờ quên những gì trải nghiệm mua sắm đó đã cho tôi biết về xe điện (EV).
Chúng tôi đã mua xe tải nhỏ vì đó là thứ mà gia đình đang lớn dần của chúng tôi cần vào thời điểm đó. Ban đầu, tôi hy vọng có được một chiếc SUV — ngầu hơn xe van! — nhưng chỗ để đồ và thiết kế chỗ ngồi của xe SUV đúng là không phù hợp với những nhu cầu của chúng tôi.
Trải nghiệm mua sắm của chúng tôi có lẽ cũng giống như trải nghiệm của nhiều gia đình Canada: Chúng tôi đến thăm một số đại lý và lái thử nhiều kiểu dáng và mẫu mã khác nhau, cho đến khi cuối cùng tìm ra lựa chọn của mình.
Mặc dù điều tôi nhớ nhất về trải nghiệm này không phải là về điều gì đặc biệt đã xảy ra, nhưng có một điều quan trọng đã không xảy ra: Không một ai đề cập đến xe hybrid hay xe điện. Không một lần nào những kiểu xe này được nhắc đến.
Lựa chọn này đơn giản là đã không bao giờ xuất hiện. Tôi không hề nghĩ đến điều đó trong quá trình mua xe kéo dài hàng tuần kể trên và cũng không có ai ở bất kỳ đại lý nào đề cập đến điều đó.
Tôi chỉ chợt nhận ra điều này khi xuất hiện trên một chương trình trò chuyện trên đài phát thanh để thảo luận về một sáng kiến khác của chính phủ nhằm giảm lượng khí thải và tăng cường sử dụng xe điện. Tôi thấy sự việc nói lên khá nhiều điều, khi tôi đang thực sự bận rộn mua sắm một chiếc xe mới ở đây mà lại đang nói về những điều này trên đài phát thanh và chưa bao giờ liên kết hai trải nghiệm này lại với nhau.
Như thể là sáng kiến của chính phủ chỉ nhỉnh hơn một chút so với một thứ chủ nghĩa lý tưởng, một loại thí nghiệm tưởng tượng quan liêu nào đó, trong khi việc mua xe của gia đình tôi là chủ nghĩa hiện thực. Có rất ít giao thoa giữa hai thế giới này.
Giờ đây, công bằng mà nói, một lý do chính khiến lựa chọn này không bao giờ xuất hiện là vào thời điểm đó thực sự không có tùy chọn EV nào dành cho các loại xe lớn hơn (giờ số lượng tùy chọn cho các loại xe này vẫn là rất ít). Vì vậy, không có gì để nhân viên bán hàng chào hàng.
Nhưng tôi nghĩ câu chuyện của tôi minh họa cho việc chính phủ Đảng Tự Do của Thủ tướng Justin Trudeau gần đây đã rơi vào tình trạng điên cuồng về chính sách như thế nào, khi nói đến các quy định bắt buộc về doanh số bán xe điện của Canada.
Vài tuần trước, Đảng Tự Do đã xác nhận kế hoạch lâu dài của họ là bắt buộc mọi phương tiện chở khách chính được bán ở Canada phải chạy bằng điện vào năm 2035. Yêu cầu đầu tiên là 20% doanh số bán hàng phải là xe điện kể từ mẫu xe năm 2026, và rồi sau đó yêu cầu này sẽ tăng lên.
Ý tưởng về việc chính phủ nói cho các nhà sản xuất số liệu bán hàng của họ phải như thế nào đủ để khiến những người cộng sản theo cơ chế kế hoạch hóa tập trung phải hổ thẹn. Nền kinh tế không hoạt động theo cách đó. Các nhà sản xuất chỉ muốn mình được quản lý cách thức và thời điểm người tiêu dùng tiêu tiền của họ. Nhưng họ không phải là người ra quyết định này. Chính phủ cũng không.
Trong ngân sách năm 2022, Đảng Tự Do đã quảng bá một cách hài hước về kế hoạch này là “giúp việc mua ZEV [phương tiện không phát thải] trở nên dễ dàng hơn thông qua một mục tiêu doanh số bắt buộc mới để khi người dân mua ZEV, sẽ có các lựa chọn để bán ở đó.”
Logic bên trong câu nói này đã tự mâu thuẫn với chính nó. Quý vị không thể làm mọi thứ dễ dàng hơn cho người tiêu dùng bằng cách hạn chế sự lựa chọn của họ.
Nhìn lại trải nghiệm về chiếc xe tải nhỏ của mình, điều đã khiến tôi có xu hướng mua một chiếc xe kiểu này hơn là liệu thị trường đã sản xuất xe tải hybrid hoặc xe điện với mức giá tương đương với xe truyền thống chưa.
Nhưng không còn nghi ngờ gì nữa, quá trình chuyển đổi này đang diễn ra. Tính kinh tế ngày càng có ý nghĩa hơn đối với mọi người. Tuy nhiên, chính phủ, thay vì chỉ đơn giản là cho phép hoặc hỗ trợ quá trình chuyển đổi này, lại nghĩ rằng họ có thể hét vào mặt ngành công nghiệp và người tiêu dùng để khiến điều đó diễn ra theo các mốc thời gian ngẫu nhiên của riêng họ.
Điều gây hiếu kỳ về yêu cầu điên rồ của Đảng Tự Do là việc này xảy ra vào cùng khoảng thời gian người ta đang đặt ra nhiều câu hỏi quan trọng hơn về tính khả thi của một quá trình chuyển đổi như vậy.
Đầu tiên, có những lo ngại căn bản về cách sử dụng xe điện ở các vùng ngoại ô của Canada, nơi các trạm sạc sẽ ít phổ biến hơn. Nhưng những câu hỏi phức tạp hơn cũng đang nổi lên. Một là tác động môi trường đáng kinh ngạc của việc khai thác các vật liệu cần thiết để sản xuất những phương tiện này. Giống như cách các báo cáo chỉ ra rằng túi tái sử dụng có hại cho môi trường ở một số khía cạnh so với túi nhựa sử dụng một lần, xe điện không phải lúc nào cũng sạch và xanh như chúng ta vẫn tin tưởng.
Sau đó, có những lo ngại về việc lưới điện hiện tại thực sự không thể xử lý việc đưa quá nhiều xe điện vào hoạt động trong khung thời gian mà Thủ tướng Trudeau thúc đẩy. Ví dụ, chính phủ California gần đây đã yêu cầu các chủ sở hữu xe điện không sạc xe của họ trong khoảng thời gian từ 5 giờ đến 10 giờ tối để tránh mất điện.
Ngành công nghiệp [EV] nhận thức được những rào cản này và họ đã rất nỗ lực để tìm ra giải pháp. Đổi mới là một điều đáng chú ý. Nhưng những gì mà ông Trudeau và các chính trị gia khác đang làm, với thời gian biểu cứng nhắc và nghị trình mang tính ý thức hệ của họ, lại không phải là sự đổi mới. Trong những năm tới, những tiến bộ đạt được trong lĩnh vực EV vẫn sẽ đạt được bất kể có hay không mệnh lệnh của chính phủ, chứ không phải là vì có mệnh lệnh của chính phủ mà đạt được.
Tôi chắc chắn rằng một ngày nào đó tôi sẽ mua một chiếc xe điện cho gia đình mình, giả như tất cả các con số đều hợp lý. Nhưng đó không phải là lần mua xe cuối cùng của tôi và có thể sẽ không phải là lần tiếp theo của tôi.
Nhật Thăng biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times