Nguồn gốc bí ẩn của COVID-19 làm dấy lên một vài khả năng đáng báo động
Trong hơn một năm, phương tiện truyền thông và cơ quan của Hoa Kỳ đã bài trừ bất cứ người nào dám kết nối nguồn gốc của đại dịch COVID-19 với Viện Virus học Vũ Hán.
Sau đó, đột ngột và không một lời xin lỗi cho quá khứ mị dân của họ, các “ký giả” và “chuyên gia” đành quay sang thừa nhận rằng phòng thí nghiệm Vũ Hán cũng có thể là nơi khởi nguồn có nhiều khả năng xảy ra nhất.
Tại sao lại thay đổi đột ngột như vậy?
Vì một điều, là ông Donald Trump không còn là tổng thống.
Giờ đây, không cần những người cấp tiến tuyên bố mọi sự thật mà ông Trump từng khẳng định là xảo ngôn nữa. Điều đó bao gồm sự khẳng định của ông Trump rằng phòng thí nghiệm Vũ Hán, chứ không phải là một khu chợ bán thực phẩm bày đầy thịt dơi cắt lát, là nguồn gốc của sự bùng phát.
Việc công bố gần đây các email của Tiến sĩ Anthony Fauci, cùng với thông tin mới về nghiên cứu tăng chức năng của Tiến sĩ Peter Daszak, một nhà động vật học và chủ tịch của EcoHealth Alliance, cho thấy rõ rằng tiền thuế của người dân Hoa Kỳ đã được rót cho phía Trung Quốc để phục vụ nghiên cứu virus corona ở Vũ Hán.
Thế bây giờ thì sao?
Chúng ta còn lại một số kịch bản cả hai bên đều thua thiệt đối với những nỗ lực của Trung Cộng trong việc dối trá về nguồn gốc của COVID-19.
Liệu Trung Cộng có tiếp tục phủ nhận những gì đang thể hiện là không thể phủ nhận? Có lẽ. Chúng ta nên nhớ rằng đây là một quốc gia cùng với tập đoàn thống trị của Đảng Cộng sản từng giết hại hàng triệu công dân của chính đất nước mình dưới thời Mao Trạch Đông, và với bộ máy hiện tại đã đưa 1 triệu người Duy Ngô Nhĩ Hồi giáo vào các trại giam giữ.
Một Trung Cộng ngang ngạnh có khả năng cao sẽ kết luận rằng sự rủi ro của việc tỏ ra áy náy, vì đã gây ra một trong những thảm họa toàn cầu “tự nhiên” lớn nhất trong một thế kỷ, gần như không có hại đến lợi ích của họ bằng việc thú nhận tội đó.
Liệu sau đó Trung Cộng có để chúng ta chờ đợi, vẫn phủ nhận sự thật hiển nhiên, cho đến khi người Mỹ chán nản chuyển sang những chủ đề truyền thông sôi nổi khác của họ hay không?
Hoặc, liệu Trung Cộng có thể thú nhận rằng virus này được sinh ra trong phòng thí nghiệm Vũ Hán nhưng tuyên bố sự xuất hiện của nó là thuộc một nỗ lực “chung” với Hoa Kỳ? Phía Trung Cộng có thể nhấn mạnh rằng các nỗ lực kết hợp với Hoa Kỳ là nhằm tìm ra “phương pháp chữa trị” cho bệnh dịch do virus corona, và do đó không nên đổ lỗi cho Trung Cộng-hoặc ít nhất là không hoàn toàn bị đổ lỗi.
Trung Cộng có thể cho rằng họ cũng đã bị đánh lừa bởi các nhà nghiên cứu cẩu thả của mình. Chế độ này thậm chí có thể khẳng định rằng quy tắc im lặng trước đây của họ là nhằm bảo vệ vai trò của các nhà tài trợ Hoa Kỳ đối với những gì đã biến thành một thảm họa đại dịch.
Sau đó, người Hoa Kỳ sẽ tự hỏi ở mức độ nào mà các vị bác sĩ và thể chế của chúng ta không chỉ đã nói dối chúng ta trong suốt cuộc khủng hoảng mà, còn theo một cách kỳ lạ nào đó, có thể phải cùng chịu trách nhiệm về việc tạo ra virus.
Hoặc, các quan chức Trung Cộng có thể nhấm nháy và gật đầu với cộng đồng tình báo và quân sự của chúng ta rằng các nhà nghiên cứu của họ thực tế đang theo đuổi nghiên cứu về tăng chức năng của virus một cách “hợp pháp” khi một vụ tai nạn khủng khiếp giống như Chernobyl xảy ra. Họ có thể nhắc nhở các quan chức của chúng ta một cách không chính thức rằng những điều như vậy cũng đã xảy ra ở Bhopal, Three Mile Island và Fukushima.
Ở các luồng ngược lại, Bắc Kinh có thể bày tỏ sự hối tiếc về việc gây ra thảm họa kinh tế toàn cầu, làm hàng triệu người thiệt mạng, thậm chí cả hàng triệu triệu người bị bệnh, hàng tỷ sinh mạng bị tổn hại bởi việc phong tỏa và cuộc khủng hoảng chính trị, kinh tế, xã hội và văn hóa của Hoa Kỳ giai đoạn 2020–2021.
Ngoài ra, Trung Cộng cũng có thể kêu than về sự “nhầm lẫn” thiếu minh bạch của mình và “sự mập mờ” gây hiểu lầm cho thế giới. Chưa hết, Trung Cộng vẫn tươi cười và nói suông hứa hão rằng kiểu thảm họa không lường trước được như thế này sẽ không bao giờ xảy ra nữa.
Chúng ta có xu hướng không ngừng nghĩ về những điều không tưởng. Có thể có thêm thông tin rò rỉ rằng virus này là một sản phẩm vũ khí hóa học của các nhà virus học dân sự và quân sự Trung Quốc. Không rõ bằng cách nào virus này thoát ra, nhưng hàng triệu người trên thế giới sẽ đoán chừng những điều tồi tệ nhất đối với bất kỳ sự can dự nào của quân đội Trung Quốc.
Trong tất cả các kịch bản này, chúng ta bị bỏ lại cùng với sự nghi ngờ rằng một loại virus được tạo ra còn trong trứng nước đã được phát tán một cách bí ẩn, gây ra nhiều thiệt hại cho thế giới phương Tây hơn bất kỳ loại vũ khí nào được cố tình sử dụng kể từ Thế chiến II. Và chúng ta sẽ phải kinh sợ rằng điều này còn có thể xảy ra nữa. Quan trọng hơn, chúng ta vẫn chưa biết phải làm gì: nên hành động theo dạng thức trừng phạt hay răn đe, hoặc cả hai hoặc không gì cả.
Không nghi ngờ gì, các chiến lược gia của Hoa Thịnh Đốn đang chơi trò chơi của những tin đồn và những điều không tưởng này.
Nhiều người Mỹ hy vọng một cách ngây thơ rằng COVID-19 là tai nạn trong phòng thí nghiệm chỉ xảy ra một lần. Nhưng một số người lo sợ rằng đó là một vũ khí sinh học dạng mẫu vật, bất kể nó có được vô tình phát tán hay không, nó đã trở thành một khoảnh khắc gọi là “không bao giờ để một cuộc khủng hoảng bị uổng phí.”
Ông Victor Davis Hanson là một nhà bình luận truyền thống, nhà cổ đại học và nhà sử học quân sự. Ông là giáo sư danh dự môn cổ đại học tại Đại học Tiểu bang California, thành viên cao cấp về cổ đại học và lịch sử quân sự tại Đại học Stanford, thành viên của Cao đẳng Hillsdale và là thành viên ưu tú của Trung tâm vì sự Vĩ đại của Hoa Kỳ. Ông Hanson đã viết 16 cuốn sách, bao gồm “Con đường Chiến tranh của Phương Tây” (The Western Way of War), “Những cánh đồng không giấc mơ” (Fields Without Dreams) và “Trường hợp cho ông Trump” (The Case for Trump).
Quan điểm được trình bày trong bài viết này là ý kiến của tác giả và không nhất thiết phản ánh quan điểm của The Epoch Times.
Do Victor Davis Hanson thực hiện
Chánh Tín biên dịch
Tham khảo bài gốc tại the Epoch Times
Xem thêm: