Người tị nạn từ các khu vực bị ảnh hưởng nặng nề ở miền Đông Ukraine đến Ba Lan
MEDYKA, Ba Lan – Cô Anna Gorpenich và hai con của mình rời thành phố Sumy bị chiến tranh tàn phá ở miền Đông Ukraine khi hành lang di tản an toàn đầu tiên dàn xếp với Nga được mở.
Bốn mươi giờ sau, vào chiều ngày 10/03, gia đình cô đã đến cùng với hàng ngàn người Ukraine đang đổ về Ba Lan tại cửa khẩu biên giới ở Medyka.
Sumy là một trong số các thành phố ở tuyến đầu trong cuộc xâm lược của Nga ở miền Đông Ukraine. Xe tăng Nga đã lăn bánh trên đường phố Sumy hôm 24/02, ngày đầu tiên của cuộc chiến ở Ukraine. Các khu vực xung quanh đã chứng kiến các cuộc giao tranh liên tục kể từ đó.
Cô Gorpenich cho biết tình hình ở Trostyanets và Okhtyrka, hai thành phố nhỏ hơn ở phía nam Sumy, là đặc biệt nghiêm trọng. Những người dân ở đây không có máy sưởi, nước, hay điện.
“Họ không có gì cả. Lẽ ra hôm nay họ sẽ mở một hành lang an toàn và mọi người, bao gồm cả những người bạn của chúng tôi với hai đứa trẻ, lẽ ra họ có thể di tản, nhưng Nga đã không để những người đó rời đi,” cô Gorpenich nói với The Epoch Times.
“Thật kinh khủng. Ở đó tan hoang hết rồi. Không có gì hết,” cô nói, trước khi bật khóc và ôm chặt đứa con gái 10 tuổi của mình. “Ai đó phải ngừng cuộc chiến này lại. Họ không nã bom vào cơ sở hạ tầng, mà họ thả thẳng những quả bom lớn vào nhà của người dân.”
Cô Gorpenich dự định sẽ sống với mẹ ở Ba Lan cho đến khi cô quyết định phải làm gì.
“Tôi 32 tuổi và tôi nhét hết [những gì tôi có trong] 32 năm cuộc đời tôi vừa vặn trong ba chiếc ba lô,” cô nói. “Tôi thậm chí không có từ nào để diễn tả những gì đang xảy ra.”
Hôm 10/03, khu vực bên ngoài tòa nhà kiểm soát hộ chiếu Ba Lan đã chật cứng các tình nguyện viên, một số đến tận từ Mỹ và Anh. Họ cung cấp thức ăn nóng, quần áo, đồ dùng chăm sóc cá nhân, thẻ SIM, và chỉ cách di chuyển cho những người muốn đi xa hơn về phía tây Ba Lan.
Những người lính Ba Lan giúp xách những chiếc túi nặng cho phụ nữ và trẻ em khi họ trên đường đi tới những chiếc xe buýt trung chuyển. Các tình nguyện viên lách người qua đám đông này với khay sôcôla nóng và giỏ táo.
“Giờ đây tôi cảm thấy bình tĩnh hơn. Chúng tôi đã vượt qua biên giới và không còn bom đạn nữa,” bà Lyubov Romanova, người đã chạy khỏi Kharkiv, một thành phố khác trên tuyến đầu trong cuộc xâm lược của Nga, nói với The Epoch Times.
“Chúng tôi đến từ Kharkiv. Chúng tôi đang đi tránh bom. Bom đánh trúng ba tầng của tòa nhà 16 tầng của chúng tôi. Chúng tôi không có đèn, không có nước, không có sự sống,” bà Romanova nói.
Bà Lena Yegorova và cô con gái 13 tuổi Polina cũng rời Kharkiv. Sau năm ngày di chuyển bằng xe hơi, Polina cho biết thật “tuyệt vời” khi cuối cùng đã đến được Ba Lan. Còn mẹ của Polina thì có tâm trạng ủ rũ hơn.
“Tôi cảm thấy nặng nề. Tôi muốn được ở nhà. Dù gì thì chúng tôi cũng đang ở miền đất xa lạ,” bà Lena Yegorova nói với The Epoch Times.
Hai triệu người Ukraine đã rời đất nước của họ để đi chạy nạn kể từ ngày 08/03, theo Cao ủy Liên Hiệp Quốc về Người tị nạn Filippo Grandi.
Một số ở lại các quốc gia mà họ đến. Những người khác đi xa hơn. Bà Lena Yegorova dự định sẽ cùng con gái lớn tới Tây Ban Nha. Một gia đình từ Kharkiv đi với bà dự định đến Ý.
Những người khác chỉ muốn trở về nhà.
“Chúng tôi sẽ đợi chiến tranh kết thúc để có thể trở về nhà,” bà Olena Sayenko, người đã đi cùng con gái của mình là Kristina Sayenko, từ Cherkasy ở miền trung Ukraine, cho biết.
Bà nói với The Epoch Times: “Giờ chúng tôi cảm thấy an toàn, nhìn chung không còn quá sợ hãi nữa. Họ đã cấp cho chúng tôi đồ ăn và thức uống ở đây, và bây giờ chúng tôi đã sẵn sàng để đi.”
Hai trong số những người đàn ông trong gia đình bà đã tòng quân. Một người đang tại ngũ.
Anh Ivan Pentchoukov đã đưa tin cho The Epoch Times về nhiều chủ đề kể từ năm 2011.
An Nhiên biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times
Xem thêm: