Người nộp thuế đang bị ăn trộm và Quốc hội không làm gì
Ông Milton Friedman từng châm biếm rằng, ở Hoa Thịnh Đốn, nếu một chương trình của chính phủ đang có tác dụng, Quốc hội sẽ nói rằng chúng ta cần phải chi nhiều tiền hơn cho chương trình này. Và nếu một chương trình của chính phủ không thành công, Quốc hội sẽ kết luận rằng chúng ta đang chi không đủ tiền cho chương trình ấy.
Chúng ta đang thấy điều đó rõ ràng với chương trình bảo hiểm thất nghiệp đã bị đánh cắp bởi gian lận trong gần 18 tháng và đã trở thành hậu quả điển hình của mọi thứ (đã) thành sai trái của chính phủ dưới thời Tổng thống Joe Biden.
CNBC gần đây đã điều tra việc cướp bóc tại chương trình bảo hiểm thất nghiệp và được bà Michele Evermore, cố vấn chính sách cấp cao về bảo hiểm thất nghiệp cho biết rằng, “Những gì chúng ta đang thấy bây giờ thực sự đáng sợ. Gian lận đã trở nên quá lớn.” Bà đã không phóng đại.
Văn phòng Tổng Thanh tra của Bộ Lao động ước tính lên đến 87 tỷ USD trong các khoản thanh toán gian lận trong chương trình. 87 tỷ USD! Và Hoa Thịnh Đốn thì [chỉ] ngáp. Chỉ là một chi phí kinh doanh thôi mà.
Các kiểm toán viên của chính phủ đã phát hiện ra hàng tỷ USD bị đánh cắp từ người nộp thuế và gửi vào tài khoản ngân hàng của những kẻ lừa đảo sống ở Nigeria, Tây Phi, Mexico, và những nơi tương tự. Gọi đó là một hình thức viện trợ nước ngoài kỳ lạ.
Hàng tỷ USD khác đã được chi ra cho những người có thể làm việc, nên làm việc, và có những nhà tuyển dụng muốn họ trở lại làm việc, nhưng không quay lại làm việc.
Theo chương trình thất nghiệp cũ, ít nhất quý vị phải chứng nhận rằng quý vị đang nỗ lực tìm được việc làm một cách trung thực. Trong thời của Tổng thống Biden và cựu Tổng thống Donald Trump (nhờ Chủ tịch Hạ viện Nancy Pelosi sửa đổi dự luật kích thích kinh tế), người lao động thậm chí không cần phải giả vờ rằng họ đang tìm kiếm một công việc. Ở nhiều tiểu bang màu xanh lam, lỗ hổng đó vẫn tồn tại, mặc dù có 10 triệu cơ hội việc làm. Điều này có thể giải thích tại sao New York, New Jersey, Illinois và California lại có tỷ lệ thất nghiệp cao ngất trời như vậy.
Sau đó, có một chương trình khéo léo mới dành cho người lao động tự làm chủ cho phép những người lao động này “tự chứng nhận” rằng bản thân không còn việc làm và đủ điều kiện [nhận trợ cấp]. Hàng chục nghìn người trong số này thu được lợi ích trong khi họ vẫn kiếm tiền từ công việc kinh doanh của mình. Như báo cáo của tổng thanh tra đã giải thích, chương trình đó đã giúp bọn tội phạm đột kích vào hệ thống. Quý vị nghĩ sao?
Tình hình trở nên tồi tệ hơn. Giờ đây, Quốc hội sẽ trao cho Bộ Lao động và các tiểu bang ít nhất 240 triệu USD để “ngăn chặn gian lận”. Ủa vậy sao? Kho tiền trong ngân hàng của chương trình này đã bị cướp đoạt trong hơn một năm, và bây giờ chúng ta sẽ chi tiền cho việc chống gian lận?
Những kẻ nhút nhát trong Quốc hội thậm chí đang đếm số tiền dự kiến tiết kiệm được trong ngân sách từ việc điều tra gian lận đã xảy ra [của chương trình thất nghiệp], như một khoản ngân sách “trả công” để bù đắp chi phí cho dự luật cơ sở hạ tầng năng lượng xanh trị giá 1.2 ngàn tỷ USD của họ. [Nhưng] nếu như một giám đốc điều hành của một công ty tư nhân cố gắng cân bằng sổ sách của mình với những kế hoạch kế toán này, Quốc hội sẽ tống họ vào tù và ném chìa khóa đi.
Tất cả các cải cách phúc lợi thành công được thông qua vào những năm 1990 dưới thời cựu Tổng thống Dân chủ Bill Clinton đều bị loại bỏ. Không có thêm các yêu cầu về công việc. Không có các giới hạn thời gian. Không có giới hạn về số tiền các gia đình có thể nhận được trong tổng phiếu thực phẩm, chăm sóc sức khỏe, bảo hiểm thất nghiệp, hỗ trợ tiền thuê nhà, và tiền trả cho con cái; một số người bòn rút hệ thống [trợ cấp thất nghiệp] lên đến 100,000 USD một năm mà không làm việc một giờ nào.
Những người thua thiệt ở đây là những người đang làm việc 40 giờ một tuần và đóng thuế để trợ cấp cho tội phạm—mà hầu hết số tội phạm này sẽ không bao giờ bị bắt hoặc truy tố.
Quốc hội và Tòa Bạch Ốc nên xấu hổ về sự đổ vỡ của một chương trình có tỷ lệ gian lận gần 10%. Đối với các công ty thẻ tín dụng, bảo hiểm hoặc cho vay tư nhân, tỷ lệ gian lận là 1-2 %. Tỷ lệ gian lận 10% sẽ đưa các công ty này vào tình trạng phá sản theo Chương 9. Nhưng ở Hoa Thịnh Đốn, việc lừa đảo 87 tỷ USD tiền thuế của người dân rõ ràng là một sự bật đèn xanh để Quốc hội thông qua khoản chi 4.5 ngàn tỷ USD khác.
Tại sao? Bởi vì các chính trị gia đang làm một công việc tuyệt vời với hàng ngàn tỷ USD mà chúng ta đã trao cho họ.
Quan điểm trong bài viết này là của tác giả và không nhất thiết phản ánh quan điểm của The Epoch Times.
Stephen Moore là một ký giả kinh tế, tác giả và viết chuyên mục. Cuốn sách mới nhất trong số nhiều cuốn sách mà ông đồng tác giả là “Trumponomics: Inside the America First Plan to Revive Our Economy.” (Kinh tế học của ông Trump: Bên trong kế hoạch đầu tiên của Hoa Kỳ nhằm phục hồi nền kinh tế của chúng ta.) Hiện nay, ông Moore cũng là nhà kinh tế trưởng của Viện Cơ hội và Tự do Kinh tế.
Do Stephen Moore thực hiện
Bình Hòa biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times
Xem thêm: