Nghị trình đáng xấu hổ của Quốc hội
Đây là bằng chứng các chính trị gia Hoa Thịnh Đốn không quan tâm gì đến các vấn đề của chúng ta, và nghĩ rằng chúng ta đủ khờ khạo để cho qua bất cứ thứ gì họ đề ra.
Sau một kỳ nghỉ bên bờ biển tại Câu lạc bộ Bãi biển Alpemare sang trọng ở Tuscany, Ý, Chủ tịch Hạ viện Nancy Pelosi đã trở lại thủ đô của quốc gia để ra mắt thêm các tập phim trong chương trình truyền hình ngắn tập của Ủy ban 06/01 sẽ lên sóng hôm 12/07 và tuần tới.
Tâm trí của bà Pelosi có lẽ vẫn đang lưu luyến nơi bãi cát Tuscany.
Làm thế nào mà bà ấy có thể nghĩ rằng người Mỹ muốn xem một bộ phim tài liệu mang tính đảng phái, được sản xuất theo kịch bản dưới sự tổn hại của chính họ về một điều gì đó đã xảy ra từ 18 tháng trước? Công chúng muốn Quốc hội giải quyết vấn đề nhức nhối nhất của họ: giá thực phẩm, giá xăng, và giá điện đang tăng cao.
Bà Pelosi không cảm nhận được nỗi đau đó. Bà vừa dùng bữa với những món ăn nhẹ tại Alpemare có giá lên tới 150 dollar một đĩa, trong khi người dân Mỹ tại quê nhà đang dạo quanh các quầy thịt tại siêu thị của họ, tìm kiếm những lựa chọn hợp với túi tiền. Chi phí cho một bữa tiệc nướng mùa hè đã tăng 17% so với năm ngoái đối với bánh burger, xúc xích, và các loại thực phẩm giá rẻ khác. Hãy quên món bít tết đi.
Hãy quên việc lái xe đến bờ biển hoặc một hồ nước nào đó để bơi lội đi. Không khả dĩ với giá xăng hiện nay.
Và hãy quên bật điều hòa để có một giấc ngủ ngon đi. Hóa đơn tiền điện đang tăng chóng mặt. Tại vùng đô thị New York, công ty năng lượng quốc doanh Con Edison đang yêu cầu tăng tỷ lệ tính phí lên hai con số. Cư dân New Hampshire đã đang phải trả thêm 70 USD một tháng so với năm ngoái. Ủy ban Điều tiết Năng lượng Liên bang (FERC) cảnh báo tỷ lệ tính phí ở một số khu vực của đất nước có thể tăng 233% trong các đợt nắng nóng vào mùa hè này.
Đó là lý do tại sao chỉ có 14% công chúng nói rằng đất nước đang đi đúng hướng, theo một cuộc thăm dò của The Associated Press hồi tuần trước (04-10/07). Ngay cả những người có công việc tốt cũng không có khả năng chi trả cho những thú vui giản dị.
Các nhà lãnh đạo chính trị của chúng ta đang ở đâu? Hôm 10/07, họ đã xuất hiện trên các chương trình tin tức, phấn khích với các “phiên điều trần” về sự kiện ngày 06/01 sẽ lên sóng trong tuần này và tuần sau.
Họ muốn quý vị tin rằng họ đang tiết lộ sự thật về ngày 06/01/2021, để bảo vệ nền dân chủ. Nhưng, một lần nữa, họ đang đối xử với chúng ta như thể chúng ta là những kẻ ngốc.
Bảy tập đầu tiên trong chương trình truyền hình ngắn tập của họ, kể cả tập hôm 12/07, được viết kịch bản để kể một câu chuyện đã định sẵn. Các “nhân chứng” đã được phỏng vấn một cách bí mật và được quay lại thành video. Sau đó, ủy ban này chỉ lấy một vài đoạn lời khai hỗ trợ cho tuyên truyền của họ và cho phép quý vị nghe.
Hôm 11/07, một phụ tá ủy ban được trích dẫn ẩn danh trên tờ The Washington Post cho biết, “Chúng tôi sẽ chỉ ra cách một số nhóm cực đoan cánh hữu đến DC và dẫn đầu cuộc tấn công vào Điện Capitol có liên kết với các cộng sự của [cựu Tổng thống Donald] Trump.” Nhưng phiên điều trần không cho thấy điều đó vì các nhân chứng không được thẩm vấn chéo.
Ông Stewart Rhodes, người sáng lập nhóm Oath Keepers (Những Người Giữ Lời Thề) đang ngồi tù, đã tình nguyện làm chứng trực tiếp để các tuyên bố của ông không thể bị chỉnh sửa một cách có chọn lọc. Nhưng cho đến nay ủy ban này vẫn tỏ ra không sẵn lòng vì họ sẽ không mạo hiểm với một nhân chứng có thể đối lập với những phát hiện đã định sẵn của họ. Thay vào đó, hôm 12/07, ủy ban đã cho cựu thành viên Jason Van Tatenhove của Oath Keepers, người đã không còn là thành viên của nhóm kể từ năm 2018, ra làm chứng. Anh ta không phải là một nhân chứng mà gần như là một đạo cụ sân khấu.
Tương tự, không ai thẩm vấn chéo cô Cassidy Hutchinson để kiểm tra tuyên bố giật gân của cô ta rằng ông Trump đã xông vào giằng lấy tay lái chiếc limousine của Cơ quan Mật vụ để quay về Điện Capitol. Tại sao không làm thế?
Bởi vì ủy ban này là phiến diện. Chín thành viên, tất cả đều do bà Pelosi chọn lọc, kể cả Dân biểu Adam Schiff (Dân Chủ-California), gương mặt đại diện của phiên đàn hặc ông Trump đầu tiên và Dân biểu Jamie Raskin (Dân Chủ-Maryland), người phụ trách tiến hành phiên đàn hặc thứ hai chống lại ông Trump, cũng như các Dân biểu Liz Cheney (Cộng Hòa-Wyoming) và Adam Kinzinger (Cộng Hòa-Illinois), hai thành viên Đảng Cộng Hòa đã bỏ phiếu hai lần để đàn hặc ông Trump.
Ủy ban đó cũng tựa như một trong những phiên tòa xét xử ông Joseph Stalin, hay công lý dưới thời ông Kim Jong Un.
Ai lại đi xem quy trình gian lận trắng trợn này, về một chủ đề mờ nhạt so với việc chứng kiến chất lượng cuộc sống và các kế hoạch tương lai của quý vị bị giá cả tăng vọt phá huỷ?
Những người Mỹ dưới 50 tuổi chưa từng trải qua lạm phát và nỗi sợ hãi mà nó gây ra. Nhưng Tổng thống Joe Biden và Lãnh đạo Đa số Thượng viện Chuck Schumer, cả hai đều ở tuổi 70, và bà Pelosi, hiện trong độ tuổi 80, đã nắm quyền khi lạm phát xảy ra trong những năm dưới thời cựu Tổng thống Carter.
Họ biết sự thật — nỗi đau của lạm phát. Thật xấu hổ cho họ vì đã cố gắng đánh lạc hướng nó bằng các tuyên truyền được sản xuất cho truyền hình.
Quan điểm trong bài viết này là của tác giả và không nhất thiết phản ánh quan điểm của The Epoch Times.
Tiến sĩ Betsy McCaughey là một nhà bình luận chính trị, chuyên gia về Hiến Pháp, ký giả chuyên mục tổng hợp và là tác giả của một số cuốn sách, bao gồm “The Obama Health Law: What It Says and How to Overturn It,” and “The Next Pandemic” (“Luật Sức Khỏe Obama: Những Điều Nó Nói và Cách Để Lật Đổ Nó”) và “The Next Pandemic” (“Đại Dịch Tiếp Theo”). Bà cũng là một cựu phó thống đốc của New York.