Lối sống tối giản là bí quyết hạnh phúc
Trong một trang trại gia đình mộc mạc ở tại tiểu Alabama Hoa Kỳ
Cả anh Noah và chị Dorothy đều lớn lên từ trang trại gia đình và với họ, cuộc sống ở đây thật mỹ mãn.
Trang trại Rora Valley với diện tích vài mẫu Anh, tọa lạc ở phía đông tiểu bang Alabama, nơi có những ngọn đồi và đồng cỏ đan xen nhau trải dài vô tận, nơi có những buổi sáng mát mẻ nhanh chóng nhường chỗ cho ngày dài ấm sực. Mặt trời dần ló dạng trên trang trại, xuyên qua bóng tối, đánh thức các loài động vật và tưới tắm ánh sáng nuôi dưỡng vườn rau trong nhà kính. Làn gió nhẹ và thoáng mát, nhắc nhở bạn về những gì mà vùng đất ban tặng, từ những cây to thơm ngát đến những bông hoa dại nhỏ bé, những chú ong và côn trùng, các loài sinh vật bốn chân, với hết thảy thiên nhiên, sự sống ở dạng cơ bản nhất.
Bình minh ló dạng cũng là lúc hai cậu con trai lớn nhất của gia đình Sanders, Enoch, 10 tuổi và Patrick, 9 tuổi, thực hiện nhiệm vụ đầu tiên trong ngày: cho bê con ăn, rồi cho gà ăn, trong khi bố Noah vắt sữa bò. Thời gian còn lại trong ngày, bọn trẻ trở về ngôi nhà bình dị của mình, học hành và làm bài tập. Ngoài việc trông coi trang trại, anh Noah và chị Dorothy còn dạy sáu đứa con của họ tại nhà.
Anh Noah với cặp mắt sáng rỡ, bộc bạch, “Chúng tôi đã làm rất nhiều việc cùng nhau khi tôi lớn lên trong trang trại của gia đình mình. Cha mẹ dạy dỗ các anh chị em và tôi tại nhà, và tôi cũng muốn làm điều tương tự cho các con mình. Trong trang trại, chúng tôi thích cộng tác cùng nhau. Chúng tôi có thể không kiếm được nhiều tiền như những người khác, nhưng bạn biết không? Chúng tôi vẫn đang sống theo cách như thể chúng tôi đang có trong tay tất cả tiền trên thế giới.”
Có bao nhiêu người có thể sống như thể đang có tất cả tiền trên thế giới? Thật đáng kinh ngạc khi suy ngẫm về câu nói cuối cùng đó của anh.
Tại Rora Valley Farms, anh Noah phân phối trái cây, rau, thịt và các sản phẩm nướng cho các gia đình ở khu vực lân cận Birmingham. Những khách hàng trung thành trong nhiều năm và tin tưởng vào những thực phẩm tươi ngon của anh. Đó là một mối quan hệ mà anh trân trọng, có ý nghĩa hơn cả việc đồng áng và nuôi sống mọi người, “Tôi tin rằng chúng tôi yêu thương mọi người bằng cách cung cấp thực phẩm cho họ.”
Trong phòng khách, anh Noah và chị Dorothy ngồi trên chiếc ghế dài thoải mái, nơi chứa đầy đồ chơi, sách và sự hỗn loạn đáng yêu này tạo nên một mái ấm gia đình. Họ dõi theo những đứa con đang chơi đùa ở ngoài sân, lâng lâng một cảm giác dễ chịu vì thấu hiểu lẫn nhau. Cảm giác thấu hiểu không cần diễn đạt bởi ngôn từ.
Chị Dorothy tiếp lời anh Noah, “Tôi quá đỗi yêu thích lối sống hiện tại của gia đình mình. Chúng tôi dành rất nhiều thời gian cho nhau và tin tưởng rằng chúng tôi có thể nuôi dưỡng các con theo cách có lợi cho cả nhà. Thế giới của tôi và của anh Noah có mối gắn kết bền chặt.”
Cả anh Noah và chị Dorothy, cũng như những đứa con của họ, đều phải đối mặt với những thách thức khi sống trong trang trại. “Đó là một cam kết về lối sống; anh Noah và tôi ở cùng một đội,” chị Dorothy nói và nháy mắt với anh Noah ở bên cạnh. “Chúng tôi đã kết hôn được 11 năm, và dù thỉnh thoảng có bất đồng nhưng chúng tôi đều tìm ra cách giải quyết.”
Anh Noah thích tự tay làm mọi thứ. Anh xây nhà kính để có thể trồng rau quanh năm, rồi sửa sang nhà cửa và xây dựng chuồng gà cùng các công trình trang trại khác. Điều khiến anh trân trọng cuộc sống này phần lớn chính là vì nó có chút trầm tĩnh.
Anh Noah giải thích, “Khi sống trong thành phố, bạn sẽ nỗ lực ra ngoài để tập thể dục, làm việc, có các mối quan hệ và để kết nối với thiên nhiên. Tuy nhiên, chính công việc ở nông trại đã trở thành nhịp sống tự nhiên và tất cả điều đó đã là một phần của cuộc sống của bạn.”
Chị Dorothy tiếp lời, “Lối sống mà anh Noah vừa nhắc đến thật sự mang đến niềm hân hoan lớn. Rất nhiều việc lao động chân tay, nhưng đó là một cách tuyệt vời để sống và nuôi dưỡng con cái của chúng tôi. Thật tuyệt khi bọn trẻ đang học hỏi bằng cách thực hành nơi đời thường. Tôi hài lòng cách chúng tôi hợp tác cùng nhau. Tôi yêu thích nấu ăn, làm vườn và chăm sóc ngôi nhà mình.” Chị cười khúc khích rồi nói tiếp, “Khi nấu ăn cho gia đình mình, tôi dạy dỗ bọn trẻ, và chúng đều thích thú. Hầu như các con luôn thích thú.”
Ngoài việc nuôi dạy con cái và làm việc trong trang trại, anh Noah và chị Dorothy còn dành thời gian cho mối quan hệ của họ. Sau khi bọn trẻ đi ngủ, đôi khi họ “hẹn hò tại nhà” bằng cách xem phim và dành thời gian riêng tư cho nhau, không bị ai làm phiền.
Chị Dorothy giải thích, “Cách sống của chúng tôi là tìm ra sở thích và tiếng gọi nơi con tim của bản thân, sau đó theo đuổi chúng. Tôi yêu thích nhìn thấy các con tôi vui vẻ và hân hoan trong cuộc sống khi các con học cách làm việc cùng nhau. Tôi tin rằng chúng tôi sẽ sống tiếp như thế này cho đến khi già đi, chuẩn bị hành trang vào tương lai cho các con, và không bận tâm nếu các con cũng sẽ chọn lối sống như thế này hoặc trở thành bất cứ thứ gì chúng muốn. “
Lúc này, bé Booker hoặc Craver, một trong những cặp song sinh nhỏ bé giống hệt nhau, bò lên đùi Dorothy và bắt đầu chơi. Anh Noah đã bế bé và tung lên không trung làm đứa trẻ hét lên thích thú. Rồi anh giao cậu bé cho chị Dorothy, ngả người về trước và nghiêm túc nói, “Tôi có lời khuyên cho bất cứ ai đang cố gắng sống theo cách này: Không có điều gì là hoàn toàn lãng mạn và hoàn hảo. Khi làm việc với các hệ thống tự nhiên, đôi lúc không thể tránh khỏi việc một con vật có thể chết hoặc xảy ra sự cố gì đó. Một năm kia, tôi từng có một vườn rau xinh xắn, nhưng rồi một trận mưa đá đã phá hủy hoàn toàn. Điều bạn cần làm duy nhất là tiếp tục.”
Sau khi rúc vào cổ thằng bé khiến nó hét lên và cười to, chị Dorothy tiếp lời anh. “Tôi đã từng khóc trước đây rồi. Những đứa trẻ đã từng chứng kiến tôi khóc. Thật sự là như vậy. Đó chính là cuộc sống. Nhưng, bạn biết không? Dù có ra sao, tôi cũng không muốn đánh đổi cuộc sống này.” Chị Dorothy nói thêm khi ôm siết chặt cặp song sinh. “Làm sao mà ghét bỏ cuộc sống này được khi xung quanh bạn là tất cả những sự tình dễ thương này?”
Anh Noah nhoài người tới và nhẹ nhàng vò tóc con trai. Bên ngoài, giữa những thanh âm cười đùa của lũ trẻ, mặt trời bắt đầu lặn dần sau những ngọn đồi nhấp nhô, những đồng cỏ mềm mượt, báo hiệu một ngày kết thúc và một buổi tối bắt đầu với đầy quái vật dưới gầm giường, những lời cầu nguyện thâu đêm, với một tình yêu tha thiết, bền chặt.