Làm thế nào để con tôi ngừng mè nheo chỉ trong 3 ngày
Đối với một bà mẹ có hai đứa trẻ suốt ngày mè nheo ở mức đẳng cấp thế giới thì các kỹ thuật được mô tả trong cuốn hướng dẫn dạy con dường như quá đơn giản để có thể mang lại hiệu quả mà còn hứa hẹn kết quả tốt nữa thì thực là phi lý. Nhưng trong cơn tuyệt vọng, tôi quyết định áp dụng chương trình chống mè nheo vốn được bảo đảm là phù hợp với các bé từ độ tuổi mới biết đi trở lên. Trong khả năng tốt nhất của mình, tôi đã làm theo những hướng dẫn đơn giản hàng ngày của quyển sách ấy.
Ngày đầu tiên
Bất cứ khi nào cậu con trai tôi mè nheo, thì tôi lại hạ thấp người xuống sao cho cao ngang bằng với cậu bé, nhìn thẳng vào mắt con và nói bằng một giọng nghiêm khắc nhưng nhẹ nhàng, “Con đừng rên rỉ nữa, mẹ không thể hiểu con muốn gì vì mẹ rất đau đầu khi cứ phải nghe con lải nhải mãi như thế.”
Tiếp theo, tôi bắt chước những câu con trai tôi đã nói và cách cậu bé nói điều đó, bao gồm cả giọng điệu cao vống lên. Cuối cùng, tôi nói lại với con những gì mà con đã nói lúc đầu nhưng bằng giọng của người trưởng thành, không dùng những lời phàn nàn hoặc đổ lỗi mà con trai đã dùng trước đó, rồi bảo con lặp đi lặp lại lời nói của tôi với giọng bình thường. Hai mẹ con tôi đã thực hiện việc này không dưới 967 lần trước khi đi ngủ vào ngày thứ nhất.
Ngày thứ 2
Vào ngày thứ hai, sau khi tôi thực hiện được đúng cách trao đổi với con, tác giả hướng dẫn tôi quay đi và phớt lờ bé cho đến khi cậu con trai của tôi tự bắt đầu các hoạt động của mình mà không than vãn, trách móc hay phàn nàn gì nữa.
Ngày thứ 3
Vào ngày thứ ba, trong hành trình giúp con bỏ thói quen mè nheo, nếu một trong hai cậu bé bắt đầu mè nheo thì tôi sẽ quay đi, phớt lờ và coi như cậu là hoàn toàn vô hình. Các chàng trai bé con sẽ chỉ nhận được sự quan tâm của tôi khi các cậu thôi không than vãn nữa.
Kết quả
Chương trình rèn con này đã hoạt động như một phép thuật. Chỉ trong ba ngày, các chàng trai bé nhỏ của chúng tôi đã trở thành những người không biết mè nheo như tác giả đã hứa. Các cậu bé đã nhanh chóng học được cách bày tỏ nhu cầu mà không cần mè nheo, phàn nàn hay đổ lỗi cho người khác nữa. Tuy nhiên, điều tốt đó lại không hẳn tốt như vậy đối với mẹ của các cậu.
Than thở kiểu người lớn
Tôi có kiểu than thở của riêng mình. Đó là kiểu của người lớn và có phần được xã hội chấp nhận hơn. Tôi hay than thở trong suy nghĩ và thái độ của mình như:
Chúng tôi không kiếm đủ tiền; Tôi muốn mọi thứ mà mọi người khác có; Tôi không muốn đợi mà muốn có ngay bây giờ! Tôi làm việc chăm chỉ và phải xứng đáng được như vậy!
Tôi than thở về những chiếc xe hơi mới lạ và những thứ như là chiếc áo khoác lông chồn chẳng hạn. Tôi cứ than thở như thế mãi cho đến khi tôi đạt được thứ mình muốn và sau đó thì lại than thở về tình hình tài chính khốn khó của chúng tôi. Than thở, than thở, than thở, than thở, than thở.
Ngay cả trong khi đang phải khắc phục tình hình tài chính của mình thì tôi cũng than thở, đổ lỗi và phàn nàn kiểu như: sao lại khó thế này; Tôi muốn trở thành một người mẹ ở nhà chăm con; Thật là không công bằng; Tôi không thể chịu đựng thêm được nữa; không ai khổ hơn tôi.
Hãy nhìn vào mắt tôi đây này
Một ngày nọ, vì hoàn toàn thất vọng với bản thân và hồi tưởng những buổi học với con, tôi ngồi xuống, tự mình trải lòng và tự bảo bản thân rằng: “Đừng than thở nữa! Tôi không thể lắng nghe bạn khi bạn cứ than thở như thế này mãi vì điều đó khiến tôi đau đầu.”
Tôi nhắc lại một số lời than thở khó ưa của mình – việc này khiến tôi quá đỗi kinh ngạc. Có thật bản thân tôi là như vậy không?
Cách trị liệu đã rõ
Tôi đã phải hoàn toàn phớt lờ bản thân khi than thở. Tôi không thể chú ý đến bản thân khi tôi đổ lỗi, phàn nàn hoặc than thở.
Sự thật thậm chí còn rõ ràng hơn
Cứ mỗi khi muốn coi mình là nạn nhân của hoàn cảnh nào thì tôi lại thấy rằng đó không phải là lỗi của tôi. Và cứ lúc nào tôi tự thấy cảm thông cho hoàn cảnh của mình thì lại chỉ biết than thở, trách móc và phàn nàn.
Kết quả thật đáng kinh ngạc. Tôi phải mất nhiều hơn ba ngày thì tôi mới chấm dứt được tình trạng than thở của mình.
Bạn có phải là một người hay than thở không?
Bạn có đang đổ lỗi và phàn nàn không? Có thể bạn đang rơi vào một cuộc ly hôn tồi tệ, tiền trả hóa đơn y tế khổng lồ, lạm phát tăng vọt, thất nghiệp đột ngột và hoàn cảnh không công bằng, mà cái chính là: đó không phải là lỗi của bạn.
Nếu vậy, tôi có một gợi ý cho bạn nhé: bạn hãy ngồi xuống, nhìn thẳng vào mắt mình và nói: “Đừng than thở nữa! Tôi không thể lắng nghe bạn khi bạn cứ than thở như thế này mãi vì điều đó khiến tôi đau đầu.” Và bạn hãy từ chối nghe lại những lời than thở đó lần nữa.
Khánh Nam biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc tại The Epoch times