Hãy cắt đứt nguồn cung ứng huyết mạch cho Trung Cộng: Chấm dứt bang giao thương mại
Trong cuộc phỏng vấn hôm 25/06 với bà Anne Claire Coudray của đài TF1, Ngoại trưởng Hoa Kỳ Antony Blinken nói rằng, “Tôi muốn nói rõ về điều này, mục tiêu của chúng tôi không phải là kìm hãm Trung Quốc. Không phải là để thiết lập một chính sách chống lại Trung Quốc.”
Thật thế ư? Trung Cộng đã phát tán một căn bệnh mà tính đến nay đã lấy đi sinh mạng của 604,000 người dân Hoa Kỳ; năm 2020 nhà cầm quyền này đã thúc giục bạo động lật đổ chính phủ Hoa Kỳ; Trung Cộng đang sát hại hàng chục ngàn người dân Hoa Kỳ hàng năm bằng fentanyl và các ma túy opioid liên quan; và nhà cầm quyền này đánh cắp nửa ngàn tỷ USD tài sản trí tuệ của Hoa Kỳ sau mỗi 12 tháng. Thậm chí Trung Cộng đã tuyên bố một “cuộc chiến tranh nhân dân” với Hoa Kỳ.
Để tự vệ, Hoa Kỳ nên tuyên bố rằng chính sách của họ là chấm dứt sự cai trị của Trung Cộng.
Hiện tại, Trung Cộng đặc biệt dễ bị tổn thương vì nền kinh tế Trung Quốc yếu hơn so với những gì họ công bố và vẫn phụ thuộc vào thị trường Hoa Kỳ.
Cục Thống kê Quốc gia Bắc Kinh, tổng sản phẩm quốc nội (GDP) trong quý đầu tiên của năm 2021 tăng trưởng 18.3% so với cùng thời kỳ năm trước. Tạp chí Fortune mô tả kết quả này là “mãn nhãn.”
Tuy nhiên, kết quả quý 01/2021 của Trung Quốc có thể đã bị thổi phồng và trong mọi trường hợp đều giảm xuống dưới mức ước tính đồng thuận. Đáng chú ý là GDP quý 01/2021 của nước này chỉ tăng 0.6% so với quý trước, và chỉ đạt mức tăng trưởng 2.6% giữa quý giữa quý ba và quý tư năm 2020.
Theo cuộc khảo sát được theo dõi rộng rãi China Beige Book thì vấn đề thực sự của Bắc Kinh là tiêu dùng, phần bền vững duy nhất của nền kinh tế Trung Quốc có vẻ yếu hơn nhiều so với báo cáo chính thức. Chi tiêu sẽ không hồi phục hoàn toàn cho đến khi đại dịch virus corona qua đi, và điều đó khó có thể xảy ra sớm do các loại vaccine của Trung Quốc hầu như không hiệu quả.
Cho đến khi tiêu dùng phục hồi, Trung Quốc sẽ phải dựa vào xuất cảng. Tăng trưởng của Trung Quốc trong những quý gần đây chủ yếu dựa vào xuất cảng, nhưng như ông Bo Zhuang của hãng nghiên cứu TS Lombard nói với Fortune, “Xuất cảng và sản xuất công nghiệp đã chậm lại từ những mức rất cao.” Ông nói một cách chính xác rằng tăng trưởng xuất cảng ở trong tình trạng “lực đẩy đang cạn kiệt.” Điều đó đặc biệt đúng khi bùng phát COVID-19 đang làm chậm đáng kể việc vận chuyển hàng hóa ra khỏi các cảng tại tỉnh Quảng Đông.
Một Trung Quốc phụ thuộc vào xuất cảng là một Trung Quốc phụ thuộc vào Hoa Kỳ. Năm 2020, thặng dư thương mại hàng hóa của Trung Quốc với Hoa Kỳ là 58.0% tổng thặng dư thương mại hàng hóa của nước này. Do đó, Trung Quốc vẫn phụ thuộc nhiều vào việc bán hàng cho Hoa Kỳ, một tình huống tạo ra đòn bẩy phi thường cho Hoa Thịnh Đốn.
Trong mọi trường hợp, Hoa Thịnh Đốn phải bắt đầu thực thi các luật, đặc biệt là luật cấm nhập cảng các sản phẩm được tạo ra từ sức lao động cưỡng bức hoặc nô lệ. Cơ quan Hải quan và Bảo vệ Biên giới Hoa Kỳ (CBP) vào tháng 01/2021 đã thu giữ lô hàng là áo sơ-mi mang nhãn hiệu Uniqlo khi cập cảng Los Angeles do nghi ngờ chúng được tạo ra từ lao động cưỡng bức ở khu vực được gọi là Khu tự trị Tân Cương.
Bắt đầu từ năm 2020 và tiếp tục đến năm nay, CBP đã tăng đáng kể việc thực thi. Trong năm tài chính liên bang hiện tại, bắt đầu từ tháng Mười, Hoa Kỳ đã bắt giữ 1,255 lô hàng, từ chỉ có 324 lô hàng trong năm tài chính trước đó và 12 lô hàng của năm trước đó nữa.
Đó là một khởi đầu tuyệt vời, nhưng cho đến nay CBP mới chỉ chạm được phần nổi của tảng băng. Uniqlo của Nhật Bản không phải là thương hiệu duy nhất bị liên lụy. Nike và Apple, thông qua các nhà thầu phụ, dường như đã sử dụng lao động như vậy. Bên cạnh đó, việc thực thi đã bị cản trở bởi thiếu nhân sự và sự thất bại của ý chí chính trị.
Thị trường vẫn tưởng thưởng cho các công ty sử dụng lao động cưỡng bức và nô lệ, “lợi dụng những người yếu thế,” chuyên gia Jonathan Bass đã nói với [Viện] Gatestone. Ông Bass, Giám đốc điều hành của Whom Home, hãng đã mua lại [cơ sở] sản xuất của mình ở phía bên này của Thái Bình Dương, cho biết thái độ dễ dãi đối với chế độ nô lệ không chỉ “đáng xấu hổ về mặt đạo đức mà còn trừng phạt các công ty Hoa Kỳ bằng cách khiến họ không thể cạnh tranh.” Ông ta hỏi, “Ai có thể cạnh tranh với một công ty hầu như không trả tiền cho lao động trong các cơ sở giống như trại tập trung?”
Hiện tại, nền kinh tế Trung Quốc đang được hưởng lợi từ việc Hải quan Hoa Kỳ không truy vết quốc gia xuất xứ một cách hiệu quả. Các nhà sản xuất sản phẩm nội thất ở Trung Quốc, bao gồm cả các công ty đại chúng của Hoa Kỳ, đang chuyển hàng qua Việt Nam để trốn tránh việc Hoa Kỳ tăng thuế. Sự lẩn tránh này là điều hiển nhiên. Theo Furniture Today, xuất cảng đồ nội thất của Việt Nam sang Hoa Kỳ năm 2020 đã tăng đáng đến 31% so với năm 2019; trong khi đó mặt hàng này của Trung Quốc xuất cảng sang Hoa Kỳ đã giảm 25%.
Ông Bass, người đang kinh doanh đồ nội thất và trang trí nội thất, lập luận rằng những thay đổi như vậy không xảy ra nếu không có gian lận thuế quan. Hải quan có thể ngăn chặn mưu kế lâu đời này của Trung Quốc. Gian lận thuế quan là phạm tội và mọi người liên quan đều biết nó đang xảy ra. Hải quan cần phải thôi làm ngơ.
Cuối cùng, chính những quyết định mua hàng hàng ngày đã cung cấp nguồn lực cho một Trung Quốc thù địch. Bà Cleo Paskal từ Tổ chức Bảo vệ các nền dân chủ đã và đang quảng cáo chương trình Mua sắm để Chiến thắng. Một cuộc khảo sát của Deutsche Bank năm 2020 báo cáo rằng 41% người dân Hoa Kỳ không muốn mua các sản phẩm sản xuất tại Trung Quốc. Bà nói với Gatestone, “Các nhà bán lẻ trực tuyến cố tình gây khó khăn cho việc biết sản phẩm được sản xuất ở đâu. Cần có một cổng thông tin bán lẻ trực tuyến có ghi rõ nguồn gốc xuất xứ. Trang web này sẽ cung cấp cho người tiêu dùng sự lựa chọn để tham gia cuộc chiến vì những điều đúng đắn, mua vào đúng lúc.” Đã có những đề nghị từ phía Quốc hội yêu cầu các nhà bán lẻ trực tuyến phải nêu thông tin COOL, viết tắt của cụm từ nhãn hiệu quốc gia xuất xứ. Tất cả chúng ta nên ủng hộ những dự luật này.
Trong mọi trường hợp, Trung Quốc không còn là nhà sản xuất nhiều sản phẩm giá rẻ trên thế giới, vì vậy ngay cả những người tiêu dùng bị ám ảnh về giá cũng có thể yêu thích các sản phẩm được sản xuất ở nơi khác.
Mục tiêu lớn hơn—và lâu dài hơn—là chấm dứt bang giao thương mại với Trung Quốc. Chuyên gia thương mại Alan Tonelson tại Hoa Thịnh Đốn nói với Gatestone, “Bởi vì mối đe dọa mà Trung Quốc gây ra đối với Hoa Kỳ là kết quả của hệ thống thù địch của họ và bao gồm các khía cạnh kinh tế, công nghệ và quân sự, chỉ có những đáp trả mang tính hệ thống chứ không phải từng phần, mới có thể bảo vệ các lợi ích quan trọng của Hoa Kỳ. Các biện pháp trừng phạt đối với các cá nhân hoặc công ty chắc chắn sẽ chỉ tạo ra các hiệu ứng như ‘châm kim,’ và thậm chí những biện pháp này dễ dàng bị vô hiệu hóa với việc đổi tên công ty và thay đổi nhân sự như trò chơi ảo thuật tráo 3 ly nước.”
Trung Cộng điều hành một hệ thống mà tất cả các tổ chức đều phục vụ cho đảng-nhà nước. Điều đó có nghĩa là tất cả các tổ chức Trung Quốc sẽ được xem như cùng một [hệ thống] và các sản phẩm của họ cũng bị cấm.
Khi đề cập đến mối bang giao Trung Quốc-Hoa Kỳ, ông Blinken nói trong cuộc phỏng vấn với TF1 rằng, “Đối với tất cả các quốc gia của chúng ta, đó là một mối quan hệ rất phức tạp không thể đơn giản hóa bằng một từ hay một câu.”
Không! ngài Ngoại trưởng Blinken, ông đã sai. Cắt đứt các mối liên hệ với Trung Cộng ngay bây giờ, thưa ngài Ngoại trưởng.
Như ông Bass, chuyên gia thương mại, nói “đã đến lúc cắt nguồn cung ứng huyết mạch cho Trung Cộng.”
Từ Viện Gatestone.
Tác giả Gordon G. Chang là một thành viên cao cấp lỗi lạc tại Viện Gatestone, thành viên Ban cố vấn của viện, và là tác giả của cuốn sách “Sự Sụp Đổ Sắp Tới Của Trung Quốc.” Theo dõi ông Gordon tại GordonChang.com và trên Twitter @GordonGChang
Do Gordon G. Chang thực hiện
Chánh Tín biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times
Xem thêm: