Hành trình chữa lành trong Lực lượng Không quân Hoa Kỳ
Khả năng lãnh đạo xuất sắc nhất thường đến từ kinh nghiệm và nghịch cảnh. Một phi công là Sean Douglas đã tìm thấy niềm đam mê khi làm một cố vấn trong Lực lượng Không quân Hoa Kỳ. Anh chia sẻ câu chuyện của mình nhằm khích lệ những người khác hãy trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình.
Douglas được tuyển vào Lực lượng Không quân ngày 12/09/2001, ngay sau vụ khủng bố 11/09 xảy ra ở Hoa Kỳ. Tại cơ quan đầu tiên thuộc căn cứ Không quân Hoàng gia ở Lakenheath, Vương quốc Anh, anh là một phi công trẻ 19 tuổi, hòa nhập với nền văn hóa “làm việc chăm chỉ, chơi hết mình”. Anh rất thân thiết với các đồng nghiệp của mình, và họ thường uống rượu với nhau khi tan sở.
Vết thương tái phát
Năm 2003, Douglas được điều động đến Trung Đông lần đầu tiên. Trong những ngày đầu của Chiến tranh chống khủng bố và Chiến tranh Iraq, những tổn thương thời thơ ấu trong quá khứ bắt đầu trỗi dậy trong tiềm thức của anh.
Sau khi bố mẹ anh ly hôn, khi anh học lớp hai, mẹ anh đã tái hôn. Ở lớp ba, anh bắt đầu bị bạo hành về tâm lý và thể chất. Cha dượng của anh ném anh qua bàn, đánh anh bằng thắt lưng và mái chèo, và cảnh sát thường xuyên có mặt tại nhà anh. Sau khi mẹ anh hết sức chịu đựng, bà cùng anh và các anh chị em anh bỏ trốn vào nửa đêm trong khi cha dượng anh đang ở trong tù.
Những năm sau đó, Douglas đã phải vật lộn để xây dựng lại cuộc sống ở ngôi nhà mới của mình trong khi lẩn trốn người cha dượng.
“Trước khi tôi 18 tuổi, tôi sống trong 11 ngôi nhà khác nhau và theo học tám trường học khác nhau vì chúng tôi bị đuổi ra khỏi nhà, chúng tôi phải di chuyển nhiều nơi, chúng tôi cố gắng rời đi và ông ấy đã tìm thấy chúng tôi,” Douglas kể lại.
Trong khi đóng quân ở Lakenheath, anh không còn trao gửi tình cảm cho những người phụ nữ anh gặp xã giao. Cuối cùng, anh cho phép mình yêu một cô gái sẽ trở thành vợ sắp cưới của anh, nhưng mọi chuyện đã kết thúc trong tan vỡ vì cô ấy không chung thủy. Anh không cảm thấy được chào đón ở bất cứ đâu, ngoại trừ trong quân đội. Anh đã tìm đến rượu để đối diện với nỗi buồn, anh vui chơi và tận hưởng cùng những người bạn thân thiết.
“Mỗi khi tôi đi chơi đâu đó và chúng tôi uống rượu, tôi cảm thấy được là chính mình hơn. Tôi không sợ mọi người nghĩ gì về mình. Tôi không sống khép kín và bó hẹp tư duy như vậy,” Douglas giải thích.
Nhưng việc tự chữa lành bằng rượu đã dẫn đến hậu quả nghiêm trọng. Anh uống rượu liên tục và bắt đầu xa lánh bạn bè. Anh bắt đầu kết giao với những người nghiện rượu nặng khác, những người luôn gây ra rắc rối. Trong một lần tình cờ vào năm 2005, anh đã làm nhiệm vụ trong tình trạng say xỉn và phải tuân theo Bộ luật Thống nhất của Tòa án Quân đội (Uniform Code of Military Justice).
Không quân đã quản chế anh và cho anh tham gia một chương trình phục hồi nội bộ. Vài năm sau, anh tái nghiện rượu. Anh vướng vào một cuộc ẩu đả và gần như bị đuổi khỏi quân đội. Anh cũng gặp rắc rối ở nhà, chửi mắng vợ và con riêng của mình. Cô ấy bỏ đi, và anh nhận ra có điều gì đó ghê tởm trong bản thân mình.
“Về cơ bản, tôi giống như cha dượng của tôi, ngoại trừ việc tôi không đánh đập bất kỳ ai,” Douglas nhớ lại.
Thoát khỏi bờ vực
Ngay sau đó, Douglas đã ngồi trên sàn căn hộ của mình vào đêm Giáng Sinh năm 2008 với khẩu súng lục 9mm trên tay và chai Jack Daniels trong tay còn lại. Vợ anh vừa bỏ đi vào dịp Lễ Tạ ơn, và Lực lượng Không quân vẫn đang suy nghĩ về tương lai của anh trong quân ngũ. Trong một khoảnh khắc, anh đã nghĩ đến việc kết thúc tất cả.
May mắn thay, những người đồng nghiệp của anh đã kéo anh trở lại từ bờ vực. Họ đưa anh đi trị liệu, tham gia một chương trình phục hồi, và anh bắt đầu nói chuyện với các tuyên úy. Trong hai tuần, anh sống với cấp trên của mình. Anh không thể uống rượu và không được phép tự mình đi bất cứ đâu.
Douglas cũng bắt đầu tự làm việc và đọc các tài liệu về phát triển bản thân. Mẹ anh đã đưa cho anh cuốn sách “Sức mạnh của việc suy nghĩ tích cực” (The Power of Positive Thinking), cuốn sách đã dẫn anh đến một con đường mới, viên mãn hơn. Anh ngừng đi chơi với những người bạn nhậu nhẹt bặm trợn và chỉ kết giao với những đồng nghiệp đang giúp đỡ anh.
Chẳng bao lâu, những người khác cũng muốn giúp đỡ và cố vấn cho anh. Bản thân anh cũng trở thành một người cố vấn, và họ đã thúc giục anh làm một huấn luyện viên. Anh tỏ ra ngờ vực, nhưng họ cho rằng quay trở lại khóa đào tạo cơ bản và trở thành một tấm gương sẽ là cơ hội tốt nhất để anh ấy tiến lên phía trước. Anh đã nộp đơn đăng ký làm giảng viên tại Căn cứ Không quân Lackland ở San Antonio và được chấp nhận.
“Trong 4 năm ở đó, tôi đã tìm ra cách đào tạo, cố vấn, huấn luyện, diễn thuyết và trở thành hình mẫu mà nhiều người không có trong quân đội,” Douglas nói.
Phát triển bản thân
Douglas bắt đầu kết nối với những tân binh của mình, và anh phát hiện ra rằng nhiều người trong số họ cũng đến từ những gia đình tan vỡ và có hoàn cảnh khó khăn. Chính những tổn thương thời thơ ấu và sự hồi phục của mình đã biến anh trở thành một huấn luyện viên đồng cảm. Sau đó, anh ấy đảm nhận công việc đào tạo sự kiên cường và nhận thức về tự sát trong quân đội. Hiện tại, anh được tôn vinh như một người cố vấn và nhà lãnh đạo.
Douglas đã 37 tuổi và thực hiện nghĩa vụ trong Không quân đến ngày 18/06. Anh cũng theo đuổi sự nghiệp phát triển cá nhân và nghề nghiệp với tư cách là tác giả, diễn giả, cố vấn và người dẫn chương trình phát thanh. Anh là tác giả của cuốn sách “Quyết định: Sức mạnh để vượt qua những hành vi tự đánh bại bản thân” (Decisions: The Power to Overcome Self Defeating Behaviors) và là người sáng lập của Success Corps, một công ty phát triển cá nhân và nghề nghiệp.
Douglas cho biết anh buộc phải phát triển một nền tảng để chia sẻ câu chuyện của mình và truyền cảm hứng cho những người khác. Lời khuyên lớn nhất của anh là hãy kể câu chuyện của bạn, bởi vì nó sẽ giúp người khác có dũng khí để kể câu chuyện của chính họ.
“Đó là tất cả. Tôi phải sở hữu nền tảng đó,” Douglas nói.
Andrew Thomas
Thiên An biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times
Xem thêm: