Gửi thế hệ tương lai: Thế nào mới là một người xuất sắc
Gần đây, chúng tôi đã tu sửa lại ngôi nhà của mình. Nhiều người thợ đã qua lại sửa chữa trong vài tháng. Thợ sơn, thợ ống nước, thợ làm mái, thảm, điện, v.v. Thật thú vị khi chứng kiến sự thay đổi của ngôi nhà sau khi từng nhóm thợ hoàn thành xong phần công việc của họ.
Gia đình chúng tôi kiểm tra nghiệm thu từng hạng mục công việc, chúng tôi đánh giá cao tay nghề và khả năng chú tâm đến từng chi tiết nhỏ nhất của những người thợ này. Họ hoàn thành công việc một cách cẩn thận, để lại ấn tượng tốt đẹp. Với uy tín như vậy, chúng tôi tin chắc rằng họ sẽ còn gặt hái được nhiều thành công.
Khi ngôi nhà được hoàn thiện, chúng tôi lẽ ra vẫn còn tiếp tục tận hưởng sản phẩm tuyệt đẹp do những người thợ dày công tạo dựng – nếu như không xảy ra một trường hợp ngoại lệ.
Một trong những nhóm thợ đã rời khỏi nhà của chúng tôi từ lâu, nhưng công việc mà họ hoàn tất lại rất cẩu thả, vội vàng và lộn xộn. Chúng tôi phải chung sống với nó mỗi ngày. Hàng ngày, chúng tôi ngưỡng mộ thành quả xuất sắc của những người thợ thủ công cẩn thận và cũng không ngừng than thở về việc làm của những người thợ bất cẩn.
Tôi chắc chắn vào thời điểm đó, những người thợ bất cẩn quan tâm hơn đến những việc họ đã làm được vào đêm hôm trước và những việc sẽ làm phải làm vào đêm hôm sau. Họ không lo lắng về một lỗi sơ suất ở chỗ này hay một sai sót nhỏ ở đằng kia, không để tâm tới một số công đoạn bị làm tắt. Họ dường như chỉ muốn hoàn thành công việc một cách nhanh chóng và nhận được tiền công. Đúng là nhóm thợ cuối cùng đã để lại ấn tượng trong tôi. Mặc dù họ là những người thợ tốt, nhưng tôi không tự tin để giới thiệu họ với bất kỳ ai.
Ấn tượng này khiến tôi phải xem xét lại bản thân mình. Tôi đặt mình vào vị trí của những người thợ bất cẩn này và nhận ra rằng đã có lúc tôi giống họ.
Tôi từng hoàn thành công việc một cách vội vàng (hoặc thậm chí hoàn thành một nửa) chỉ để cho xong. Tôi không làm việc với hết khả năng của mình. Do vậy, ấn tượng của một số người về tôi đã không chính xác. Mọi người cho rằng khả năng của tôi chỉ thực hiện được những công việc mờ nhạt. Họ sẽ chỉ biết một con người khác của tôi, mà không phải tôi thật sự. Thật đáng thất vọng, đã có lúc tôi rơi vào trạng thái hụt hẫng, và tôi đã cố gắng cẩn thận hơn khi lớn dần lên. Tôi biết rằng công việc tôi làm và hình ảnh tôi khắc hoạ sẽ để lại ấn tượng lâu dài cho những người xung quanh.
Katherine Porter, tiểu thuyết gia và nhà văn viết truyện ngắn, từng nói: “Trong suốt cuộc đời, chúng ta đang chuẩn bị để trở thành một thứ gì đó hoặc một ai đó, ngay cả khi chúng ta không biết điều đó”.
Tôi xin hỏi các bạn trẻ của chúng ta: “Bạn muốn trở thành người như thế nào? Bạn sẽ là người thợ thủ công được kính trọng hay sẽ là người thợ bất cẩn?”. Điều đó phụ thuộc vào quyết định của bạn. Nhưng thế giới cần những người làm việc chăm chỉ hơn một chút, tốt hơn một chút, đặt ra những tiêu chuẩn xuất sắc và tốt đẹp cho người khác noi theo.
Tôi đã học được rằng, không phải vì một chút nỗ lực phô trương mà chúng ta trở thành nghệ nhân, nỗ lực chính là những thứ chúng ta học hỏi và cải thiện mỗi ngày. Ví như, để đạt được điểm cao hơn ở trường, thì không bao giờ bỏ lỡ một buổi học nào, sắp xếp thời gian để học, đặc biệt chú ý làm bài tập và chuẩn bị tốt cho các kỳ kiểm tra. Khi bạn thực hiện những nhiệm vụ hàng ngày, các mục tiêu lớn cuối cùng cũng sẽ được hoàn thành. Trau chuốt những điều nhỏ nhặt và những điều lớn lao sẽ đến.
Bằng tấm lòng chân thành, trung thực với mọi người, cố gắng hết sức trong các môn học, thực hiện trách nhiệm trong công việc và những điều bạn thích — âm nhạc, thể thao, nghệ thuật, khoa học, khiêu vũ, v.v.
Cố gắng để trở thành xuất sắc (tham khảo “The Quest for Excellence” (tạm dịch: “Tìm kiếm điều xuất sắc”) của nhà lãnh đạo tôn giáo Mỹ Gordon B. Hinckley) yêu cầu bạn phải làm thêm việc với sự tập trung cao, có sự kiên trì và thái độ tích cực, và thậm chí bạn phải kiên nhẫn với bản thân khi mình mắc sai sót.
Tuy nhiên, qua quá trình nỗ lực và cố gắng, bạn sẽ nhận ra mình đã trở thành một người có phẩm chất và giá trị tuyệt vời, một nghệ nhân được mọi người tôn trọng, đánh giá cao về sự tử tế và tay nghề xuất sắc. Bạn sẽ chọn trở thành người như thế nào?
Deanne Kuhni, Utah
_______________
Sinh năm 1939, tôi chưa bao giờ được dạy về đúng sai một cách nghiêm túc trong trường học mà chỉ được cha mẹ (thuộc tầng lớp trung lưu) chỉ bảo qua những tình huống thực tế hàng ngày.
Mẹ tôi là con cả trong gia đình có chín người con, bà được học đến lớp 10 tại một thị trấn nhỏ ở Utah. Mẹ tôi phải nghỉ học sớm để phụ giúp nuôi dạy các anh chị em khi ông ngoại tôi qua đời vì bệnh cúm.
Cha tôi chưa học hết lớp 6, cha bị buộc phải làm việc cho công ty nhỏ của ông nội chuyên xây những cây cầu bê tông bắc qua những con lạch nhỏ ở quận Texas nơi ông sinh ra. Năm 16 tuổi, cha tôi rời Texas cùng tất cả những điều ông ấy biết để đến vùng đất California với nhiều cơ hội này.
Cả cha mẹ tôi đều được học rồi truyền dạy cho tôi rằng làm việc vì những điều chúng tôi mong muốn là cách chắc chắn nhất để đạt được mục tiêu và hãy luôn trân trọng những gì chúng ta có.
Mẹ tôi là người thợ làm mũ hết sức bình thường, rồi từ đó bà trở thành một người thợ làm ra những chiếc mũ thời trang dành cho những người phụ nữ giàu có.
Cha tôi học nghề mộc tại nhiều công trường xây dựng khác nhau. Ông ngủ trên những cánh đồng được bao quanh bởi những cây cam và ông thưởng thức bữa sáng của mình tại đó. Ông nhanh chóng nhận ra rằng càng học nhiều, ông càng trở nên có giá trị hơn đối với các nhà tuyển dụng trong tương lai và ông luôn tìm kiếm những việc làm thêm trên các trang quảng cáo việc làm. Khi nhiều người ứng tuyển vào một vị trí, ông thường được tuyển chọn vì người chủ hiểu được giá trị khi thuê ông.
Cha mẹ tôi gặp nhau và kết hôn ở Los Angeles. Hai năm sau đó tôi được sinh ra, cha tôi ký được hợp đồng làm cho Trân Châu Cảng. Chúng tôi đến Hawaii đúng thời điểm quân Nhật ném bom! Cha nhanh chóng được Sở Dân sự Hải quân tuyển dụng để giúp xây dựng lại căn cứ Hải quân đã bị phá hủy. Dù không có trình độ học vấn, nhưng kiến thức và kinh nghiệm thực tế đã giúp cha tôi thăng tiến lên bậc giám sát.
Cha mẹ tôi đều nhất trí một điều về giáo dục: Tôi sẽ học đại học! Sau 5 năm học đại học không có mục tiêu cụ thể, tôi được chọn để gia nhập Lục quân nhưng sau đó tôi nhanh chóng gia nhập Hải quân trước khi phải đào những chiếc hố trú ẩn cá nhân ở một vùng đất xa lạ.
Những bài học từ cha mẹ đã giúp tôi phục vụ tốt trong Hải quân. Luôn trung thực, làm việc vì những điều tôi muốn, tìm cách để khiến mình trở nên có giá trị, làm những công việc tình nguyện, kết bạn và là một người bạn. Sau 20 năm trong Hải quân, tôi đã nghỉ hưu với tư cách là người bạn cộng sự của nhiếp ảnh gia trưởng của Hải quân Hoa Kỳ, một sự nghiệp tuyệt vời và cũng là một sở thích trọn đời của chúng tôi.
Trong 7 năm qua, tôi làm công việc tình nguyện như một nhiếp ảnh gia chụp hình và hướng dẫn tại Bảo tàng Hàng không mẫu hạm USS Midway ở San Diego.
David Harper, California
____________________
Quý vị muốn đưa ra lời khuyên gì cho các thế hệ trẻ?
Chúng tôi kêu gọi tất cả độc giả sẵn lòng chia sẻ những giá trị vượt thời gian, đã định rõ được đúng và sai qua những trải nghiệm thực tế cùng với kiến thức uyên thâm và kinh nghiệm xương máu của mình. Chúng tôi nhận thấy những thông điệp ý nghĩa truyền lại cho thế hệ tiếp theo đang giảm dần theo thời gian, và rằng chỉ với một nền tảng đạo đức vững vàng thì thế hệ tương lai mới có thể phát triển mạnh mẽ.
Hãy gửi thông điệp của bạn, cùng với tên đầy đủ, tiểu bang và thông tin liên hệ của bạn tới [email protected] hoặc gửi thông điệp đó đến: Next Generation, The Epoch Times, 229 W. 28th St., Floor 7, New York, NY 10001
Dear Next Generation
Minh Vi biên dịch
Xem thêm: