Gửi thế hệ tương lai: Hy vọng là chìa khoá
Đã bao giờ bạn cảm thấy mắc kẹt khi phải chứng kiến cuộc đời mình xuống dốc trước mắt mà không thể làm gì cả? Hay bạn gặp phải một vài tình huống khó khăn và ước mình có một cuộc đời khác? Nhưng một cuộc đời khác đó chẳng bao giờ đến.
Bạn bắt đầu nghĩ như vậy hoặc sự tiêu cực trong con người bạn muốn bạn nghĩ vậy. Đó là một kẻ thù vô hình luôn đợi bạn bỏ cuộc rồi sau đó vồ lấy bạn. Thỉnh thoảng nó lợi dụng bạn, đẩy bạn vào tình huống đó để gặm nhấm bạn. Và rồi bạn trông thật đáng thương hoặc làm một điều gì đó gây hại cho chính mình. Tuỳ thuộc hành động đó là gì, ban đầu nó có thể không làm tổn thương những người xung quanh bạn. Nhưng hãy cẩn trọng, sự đáng thương hay gặm nhấm sự đáng thương cuối cùng luôn gây ra hậu quả tai hại và thậm chí còn tồi tệ hơn.
Tuy nhiên, có một điều mà bạn có thể làm để đối diện với cái bẫy này. Có một khái niệm rất nổi tiếng mà chúng ta không hiểu ý nghĩa thực sự của nó. Đó là hy vọng. Hy vọng là đức tính có sức mạnh nhất. C.S. Lewis từng nói: “Lòng can đảm là nền tảng của đức hạnh,” nhưng câu nói này đã ngầm coi hy vọng chính là lòng can đảm. Hy vọng không chỉ dừng lại ở ước muốn ngày mai sẽ tươi sáng hơn. Nó có ý nghĩa sâu sắc hơn chỉ là sự lạc quan bề mặt. Hy vọng nghĩa là cần kiên định với điều gì đó ngay cả khi mọi thứ đều chống lại bạn. Để có hy vọng trong hầu hết những trường hợp này cần nhiều hơn cái gọi là sự lạc quan. Nó có nghĩa là phải can đảm như anh hùng. Vì vậy, bản chất của hy vọng là sự can đảm.
Hy vọng là áo giáp để chiến đấu trong những cuộc chiến thường nhật. Sự chán nản, cô đơn là những thứ phá hủy chúng ta. Vì vậy, hy vọng – chính là sự chối bỏ những điều đó – có phải là phương thuốc hoàn hảo nhất không?
Lịch sử được viết nên và gìn giữ bởi sợi chỉ vàng của hy vọng. Tại sao các chiến binh hy sinh mạng sống của mình nếu như họ không có hy vọng vào thế hệ tương lai? Bằng cách nào một người đàn ông mất đi đôi chân có thể chạy và chiến thắng trong một cuộc chạy đua? Hay một người phụ nữ mù và điếc có thể học đọc, viết và thậm chí là nói? Điều gì khiến một tội đồ nghiêm trọng biến thành một vị thánh kỳ diệu nhất? Đó là bởi vì ngay cả trong những thử thách đen tối nhất, họ biến hy vọng làm ánh sáng duy nhất. Họ tiến về phía trước, không nhụt chí trước sự hoài nghi và chán nản chỉ chực chờ nuốt chửng họ nếu họ đầu hàng. Họ không bao giờ đánh mất ước mơ của mình. Họ tin vào thực tế rằng ngày mai sẽ đến. Nếu một người mất tất cả mọi thứ trong cuộc sống nhưng vẫn chưa mất đi hy vọng, thì họ không mất gì cả.
Chúng ta thường dễ dàng suy nghĩ tiêu cực. Chúng ta trao cho những suy nghĩ tiêu cực quá nhiều sự công nhận và khiến chúng có sức nặng hơn thực tế. Để đối mặt với mọi lời chỉ trích và để loại bỏ sức ảnh hưởng của nó, chúng ta không được chìm đắm trong sự tiêu cực. Chúng ta phải hy vọng vào một điều tốt đẹp hơn trong tương lai.
Padre Pio đã nói một cách khôn ngoan rằng: “Cầu nguyện, hy vọng và đừng lo lắng gì cả.” Những điều tốt đẹp hơn sẽ tới, miễn là chúng ta tập trung vào hy vọng.
Nhưng nó không dừng lại ở đây. Hy vọng không phải là đơn giản nói rằng: “Thôi được, tôi sẽ lạc quan hy vọng hơn.” Chúng ta cần thời gian, sự kiên nhẫn để có thể hóa giải sự tiêu cực. Chúng ta phải chọn cách kiên trì trong hy vọng. Hy vọng không bỗng nhiên đến với bạn mà bạn phải mời gọi và chào đón hy vọng. Về cơ bản, nó là một loại cây cần được nuôi dưỡng mỗi ngày; nó sẽ không nở thành hoa nếu bạn mặc kệ nó. Hy vọng sẽ chỉ chết khi trái tim của chúng ta cho phép điều đó. Vì vậy, chúng ta phải đốt cháy ngọn lửa hy vọng vĩnh viễn và vượt qua mọi cảm giác nản lòng.
Ngay cả trong thời đại này, đây là trận chiến mà tất cả chúng ta phải đối mặt. Tuy nhiên, khi chúng ta có hy vọng, chúng ta sẽ không thể chùn bước. Chiến thắng sẽ dành cho những ai luôn vững vàng. C. Furgal, New York.
M. C. Dear Next Generation
Thiên An biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times
Xem thêm: