Dũng cảm đối mặt với bệnh mãn tính và ung thư
Lớn lên ở tiểu bang Idaho tươi đẹp với ba người anh trai, Cindy Holder Poole, 55 tuổi, từ nhỏ đã được nuôi dạy sống một cách trọn vẹn nhất. Mỗi lần tụ họp, gia đình cô sẽ cùng đi bộ đường dài, cắm trại, trượt tuyết hoặc chỉ đơn giản là đi dạo ngoài trời ngắm thiên nhiên. Những hoạt động này giúp gắn kết gia đình, gây dựng những mối quan hệ cá nhân sâu sắc.
Poole nói: “Thiên nhiên là một sở thích tuyệt vời và là liệu pháp chữa lành cho bất kỳ tình trạng nào.”
Poole và chồng cô, Bill, đều làm việc trong ngành kiểm soát không lưu ở khu vực sầm uất Nam California. Cô tự nuôi dạy ba đứa con, bao gồm cả đứa trẻ mắc bệnh loạn dưỡng cơ. Phải giao tiếp với phi công từ hàng trăm dặm trong căn phòng kín đối lập với sở thích dạo chơi bên ngoài của cô. Poole không có cơ hội dành nhiều thời gian ngoài thiên nhiên như cô muốn. Cô ngưỡng mộ anh trai mình, Ron Holder, vì đã hồi phục sau các đợt điều trị ung thư tuyến giáp bằng cách tự mình đi bộ và câu cá.
“Anh ấy luôn gửi cho chúng tôi những bức ảnh đẹp nhất khiến tôi nhớ lại những cuộc phiêu lưu của chúng tôi ngày trước,” cô nói.
Ở độ tuổi 30, Cindy được chẩn đoán mắc bệnh lupus ban đỏ hệ thống, một bệnh lý viêm tự miễn mãn tính khiến hệ thống miễn dịch tấn công các mô của chính nó.
“Bệnh lupus không thể chữa khỏi nhưng nó có thể được kiểm soát bằng chế độ ăn uống, thiền định và thuốc. Đó là những gì bạn cần làm để duy trì cuộc sống bình thường.” Nhưng đối với Poole, những điều đó đã kết thúc sự nghiệp hàng không của cô ở tuổi 40.
Nhiều năm sau, cô bị ho khan và đau bụng dữ dội, khiến cô phải vào phòng cấp cứu nhiều lần.
“Ba bác sĩ đều chẩn đoán tôi bị viêm dạ dày và viêm loét đại tràng, cho tôi thuốc giảm đau, yêu cầu tôi ăn nhiều chất xơ và lợi khuẩn, sau đó cho tôi về nhà.” Nhưng cô tiếp tục phải chịu đựng cơn đau.
Năm 2018, cô tìm cách điều trị tại Cedars Sinai ở Los Angeles và được chẩn đoán mắc khối u thần kinh nội tiết giai đoạn 4, một dạng ung thư hiếm gặp.
“Tôi hoàn toàn choáng váng. Tôi đã gọi cho anh trai, Ron, và ngày hôm sau anh ấy đã đến California với tôi, động viên tôi,” cô nói.
Chỉ muốn thu mình trong bóng tối và tủi thân, cô đã nghe theo lời khuyên của anh trai và quyết định sẽ cho phép mình buồn bã một tuần. Nhưng ủ rũ chưa đến một tuần, cô ấy đã sẵn sàng bước tiếp. “Đối với tôi, giai đoạn 4 không phải là một bản án tử hình mà là một lời cảnh tỉnh để bắt đầu sống cuộc sống đích thực,” Poole nói. Một cuộc khủng hoảng sức khỏe nghiêm trọng đã giúp cô xác định lại các ưu tiên trong cuộc sống ngay lập tức.
Túi mật, ruột thừa, hơn 60cm ruột, đại tràng bên phải và một phần lớn mạc treo ruột của cô đã bị cắt bỏ. Gan của cô được coi là không thể hoạt động được do có quá nhiều khối u phát triển bên trong.
Cô nói: “Nằm ở đó, tôi chỉ có một mong ước là được hòa mình vào thiên nhiên.” Cô bắt đầu đi bộ vào ngày phẫu thuật. Trong thời gian hồi phục, cô đi bộ hơn 2km lên và xuống các hành lang. Bốn tháng sau khi phẫu thuật, cô đã đi bộ đường dài đầu tiên qua nhiều cột mốc quan trọng, đến Đỉnh đầu rùa ở Khu Bảo tồn Quốc gia Red Rock ở Las Vegas.
Đi bộ đường dài đã trở thành liệu pháp của cô. Cô nghiên cứu trước những con đường, người dân bản địa, thiết bị và trang phục để chuẩn bị cho cuộc phiêu lưu tiếp theo của mình. Thông qua mạng xã hội, cô đã kết bạn với những người đi bộ đường dài tuyệt vời. Cô cũng có một huấn luyện viên và được đội ngũ chăm sóc y tế giúp đỡ, cô đã có thể đi bộ Tour du Mont Blanc ở Âu Châu, một chuyến đi bộ dài 110 dặm đi qua Pháp, Thụy Sĩ và Ý.
“Bạn tôi đã lên kế hoạch cho chuyến đi này, đó là một trong các mục những điều phải làm trong cuộc đời. Thật không thể tin được. 8 tháng sau phẫu thuật và tôi đã đạt được những bước tiến lớn,” Poole nói.
Sau khi nghe và chia sẻ những câu chuyện đáng kinh ngạc với mọi người trên khắp thế giới, Poole đã lập @ZebraHiking, một blog trên Instagram, chuyên giúp đỡ, thúc đẩy tinh thần và truyền cảm hứng cho những người bị ung thư hoặc bệnh mãn tính.
“Thực tế là nhiều người trong chúng ta phải đối mặt với cơn đau hàng ngày. Thật khó để tận hưởng cuộc sống và các hoạt động yêu thích khi chúng ta luôn cảm thấy đau đớn hoặc phải sử dụng phòng tắm 12 lần một ngày,” cô nói. Cô đã tìm hiểu về việc gắn hashtag và chia sẻ cách đối phó với các vấn đề như bị tiêu chảy mãn tính khi đi bộ đường dài.
Cuộc sống thật mong manh, đó là một lời nhắc nhở khác khi cô nhận được cuộc gọi về anh trai mình. Anh đã ra đi trong một tai nạn dù lượn chỉ 6 tháng sau cuộc phẫu thuật của cô.
“Nhìn thấy cơ thể của anh ấy, tất cả những gì tôi muốn làm là chạy trên núi, hòa mình với thiên nhiên,” cô nói. Tối hôm đó, cô đi bộ đường dài Adams Creek ở Wasatch Mountains của Utah, gần khu vực mà anh trai cô đã ở đó trong ngày cuối cùng. Dù đã qua đời nhưng anh vẫn là nguồn cảm hứng trên hành trình của cô.
“Anh trai tôi đã không mắc bệnh ung thư trong sáu năm. Thật đau lòng nhưng tôi cũng được an ủi khi biết rằng anh ấy đã sống hết mình. Anh luôn giúp đỡ mọi người hàng ngày và anh ấy đã ra đi khi làm điều mà anh ấy yêu thích.”
Mẹ của cô, Laurel Barsalou, cũng là một người truyền cảm hứng. “Mẹ tôi 89 tuổi và chơi gôn 18 lỗ ba ngày một tuần. Bà ấy đang sống một cách trọn vẹn nhất mỗi ngày.”
Có một hệ thống hỗ trợ vững chắc và thường trực giúp Cindy luôn mạnh mẽ và tích cực. Cùng với người bạn tốt nhất và cũng là đối tác kinh doanh của cô, Nadia Dickinson, họ đã được trao Giải thưởng Nhân văn năm 2020 của Kestra Financial cho dịch vụ cộng đồng của họ.
“Nadia đã ở đó trong từng bước đi của cuộc hành trình chữa bệnh ung thư của tôi,” cô nói.
Cô cũng giải thích rằng các khu vực của não có thể bị ảnh hưởng bởi suy nghĩ. Cô nói: “Cách chúng ta nhận thức nỗi đau có thể thay đổi cách chúng ta cảm nhận nó, về mặt cảm xúc, tinh thần hoặc thể chất.”
Trong khi đi bộ đường dài ở Grand Canyon, cô tình cờ gặp hai bác sĩ trẻ và bắt chuyện với họ. Một người là bác sĩ X quang và người kia là bác sĩ phòng cấp cứu mới ra trường.
“Họ không biết về loại ung thư của tôi, vì vậy tôi đã nói chuyện với họ và chúng tôi vẫn giữ liên lạc. Tôi không nghĩ bệnh nội tiết thần kinh hiếm như mọi người nghĩ, tôi chỉ nghĩ rằng mọi người không được chẩn đoán chính xác.” Gần đây Poole cũng được chẩn đoán mắc bệnh ung thư vú, và nhiều khối u đã xuất hiện xung quanh gan và tuyến tụy của cô.
“Tôi rất biết ơn những phương pháp điều trị mới hiện đã có sẵn. Tôi bắt đầu viết blog để giúp đỡ, động viên những người khác, và bây giờ mọi người đang động viên tôi.”
Cô ấy mong có thêm nhiều chuyến đi bộ đường dài và gặp được nhiều người bạn mới trên hành trình của mình. “Vì cuộc sống là không lường trước, hãy linh hoạt, sống chân thực và làm theo những giá trị mà chúng ta lựa chọn, đó là công thức thành công của tôi.”
Linda KC Reynolds bắt đầu sự nghiệp nhiếp ảnh trong Không quân Hoa Kỳ. Sau khi phục vụ sáu năm, cô làm việc toàn thời gian cho Northrop Grumman trên máy bay ném bom tàng hình B-2 và hiện đang làm việc tự do cho nhiều công ty hàng không vũ trụ và các nơi khác. Cô thích tự do biểu đạt suy nghĩ của mình, sản xuất âm nhạc và chia sẻ câu chuyện của mọi người.
Linda KC Reynolds
Ngân Hà biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times
Xem thêm: