Đừng bỏ lỡ bản ‘Hướng dẫn Thông tin Chính thức cho Cử tri’ của California (P.1)
Mời quý vị xem Phần 2 của loạt bài gồm hai phần này tại đây.
Hộp thư của quý vị trong khoảng thời gian này sẽ xuất hiện “Hướng dẫn Thông tin Chính thức cho Cử tri” cho cuộc bầu cử sơ bộ ngày 07/06. Nếu không, hãy click vào đây.
Theo bản hướng dẫn nói trên, chỉ những ứng cử viên nào đồng ý tuân theo “các giới hạn chi tiêu tự nguyện” của tiểu bang và mua phần tuyên bố ứng cử trong bản hướng dẫn mới mới được đưa vào danh sách. Đó là lý do tại sao Thống đốc Gavin Newsom không có tên trong bản hướng dẫn. Giới hạn cho văn phòng của ông là 9.7 triệu USD. Ông Newsom sẽ nâng cao chi tiêu lên bội lần của con số đó.
Bản hướng dẫn cũng là cơ hội cuối cùng để xem các ứng cử viên thuộc Đảng Thứ Ba (đảng khác ngoài Đảng Cộng Hòa và Đảng Dân Chủ) và niềm tin của họ cho đến kỳ sơ bộ tiếp theo vào năm 2024. Như tôi đã chỉ ra trong The Epoch Times, hệ thống hai người đứng đầu (hai người nhận được nhiều phiếu bầu nhất sẽ đối đầu nhau trong cuộc tổng tuyển cử) là phản dân chủ vì về căn bản nó loại bỏ các ứng cử viên thuộc Đảng Thứ Ba. Hệ thống này được áp dụng vào năm 2010 theo Dự luật 14, được Thống đốc Arnold Schwarzenegger đưa ra cho một công chúng cử tri cả tin như một trong những bộ phim tệ nhất của ông.
Bản hướng dẫn cũng giải thích một cách hữu ích tại sao có hai cuộc bầu cử cho cùng một vị trí Thượng viện Hoa Kỳ. Cuộc bầu cử thứ nhất dành cho nhiệm kỳ thông thường bắt đầu từ ngày 03/01/2023. Cuộc bầu cử thứ hai “là cuộc bầu cử cho một vị trí đặc biệt bị bỏ trống, vì người giữ chức vụ đương nhiệm [Thượng nghị sĩ Alex Padilla] đang tạm thời lấp đầy chỗ trống này” cho đến ngày 03/01.
Tuyên bố của các ứng viên cũng không thể bao gồm các đoạn văn mới, khiến một vài tuyên bố trong số này trông giống như những câu không dùng liên từ mà giáo viên trung học của quý vị không thích. Sẽ là có lợi hơn cho các ứng viên nếu họ giải quyết vấn đề đó bằng những tuyên bố ngắn gọn. Nhưng ngày nay dường như mọi người đều muốn công việc viết lách của tôi cũng trở nên dài dòng khi viết về chính trị.
Các ứng cử viên Thượng viện Hoa Kỳ
Ông Alex Padilla, thành viên Đảng Dân Chủ. Thượng nghị sĩ đang tại vị này được chỉ định để lấp vào ghế trống khi các cử tri thăng cấp cho Thượng nghị sĩ Kamala Harris lên làm phó tổng thống. Ông viết, “Với việc California phải đối mặt với nhiều tình trạng khẩn cấp do cháy rừng, COVID và cuộc khủng hoảng kép về nhà ở và người vô gia cư, tôi đã đến Thượng viện Hoa Kỳ để đấu tranh cho California.”
Sau đó ông khoe khoang về việc ủng hộ dự luật cứu trợ COVID trị giá 1.2 ngàn tỷ USD của Tổng thống Biden, vốn là nguyên nhân chính gây ra thứ lạm phát mà chúng ta đang phải chịu đựng. Và vấn đề cháy rừng đa phần là một vấn đề của tiểu bang chứ không phải là một vấn đề của liên bang. Cháy rừng là do tiểu bang không làm đường dây điện ngầm, dọn sạch bụi rậm và hạn chế xây nhà ở những khu vực dễ xảy ra hỏa hoạn.
Ông John Thompson Parker, thành viên Đảng Xanh. Tôi thích Đảng Xanh vì các đề nghị của họ cho chúng ta cái nhìn trước về những gì sau này chúng ta có thể mong đợi từ Đảng Dân Chủ. Ông viết, “Chủ nghĩa tư bản cho phép các chủ doanh nghiệp làm trầm trọng thêm cuộc khủng hoảng về sức khỏe, nghèo đói, áp bức, biến đổi khí hậu và chiến tranh nhằm đạt được lợi nhuận. Quyền sở hữu sản xuất và tài chính phải do nhân dân kiểm soát. Chiến dịch tranh cử vào Thượng viện này là về việc xây dựng sự thay đổi mang tính hệ thống theo chủ nghĩa xã hội đó. Hãy bỏ phiếu cho Left Unity Slate.”
Left Unity Slate là một liên minh quan trọng [quý vị] nên biết. Đảng Xanh cùng Đảng Hòa Bình và Tự Do đã hợp nhất trong chiến dịch này, một phần là do hệ thống hai người đứng đầu đang đàn áp các đảng thứ ba mà tôi đã đề cập ở trên. Ngoài ra, họ khá đồng thuận nhau về nhiều vấn đề.
Lưu ý một điều khác: Trong bản hướng dẫn không có ứng cử viên nào đến từ Đảng Tự Do hoặc Đảng Độc Lập Hoa Kỳ, hai đảng theo trường phái chính phủ nhỏ, mặc dù họ vẫn là đảng chính trị đủ điều kiện theo Tổng thư ký Tiểu bang. Hai người đứng đầu lại một lần nữa là Sát Thủ Nền Dân Chủ Hàng Đầu.
Các ứng cử viên thống đốc
Ông Brian Dahle, thành viên Đảng Cộng Hòa. Ông đã được đảng của mình tán thành. Giống như hầu hết các thành viên Đảng Cộng Hòa năm nay, ông nhấn mạnh luật pháp và trật tự. Ông viết, “Tôi sẽ đấu tranh để đảo ngược các chính sách đã thả hàng ngàn tội phạm ra khỏi nhà tù và đưa họ trở lại các khu dân cư của chúng ta một cách ngu ngốc. Hãy tin là tôi sẽ bãi bỏ luật cho phép những tên côn đồ ăn cướp mà không phải chịu trách nhiệm. Tiểu bang đã chi hàng tỷ USD cho người vô gia cư, nhưng vấn đề của California đang tồi tệ hơn bao giờ hết. Hãy trông cậy vào tôi để dọn dẹp đống lộn xộn này.”
Về thuế, một điều lạ là ông đã không cam kết Không Có Thuế Mới, vốn là quy ước cho hầu hết tất cả mọi người trong đảng của ông. Trong bản hướng dẫn, ông viết, “Người dân California trả tiền thuê nhà và thuế khí đốt cao nhất cả nước. Giá điện thuộc hàng cao nhất cả nước. Chi phí sinh hoạt cao ở California tạo ra gánh nặng rất lớn cho những người đang đi làm và những người đã về hưu. Những người trẻ tuổi gần như không thể mua được nhà. Tôi sẽ đấu tranh để làm cho California có giá cả phải chăng cho các gia đình.”
Bà Reinette Senum là một trong 12 ứng viên tranh cử vào văn phòng của toàn tiểu bang được liệt kê là Không Có Thiên Hướng Đảng Phái. Bà đưa ra một số luận điểm tốt về lý do tại sao: “Tôi là người California thế hệ thứ tư và từng hai lần làm thị trưởng và là thành viên hội đồng thành phố của Thành phố Nevada, California, và đã tham gia xây dựng cộng đồng trong gần 20 năm. Tôi đang tranh cử chức thống đốc California mà không có thiên hướng đảng phái nào vì không thể đồng thời phục vụ người dân và đảng phái. Kể từ phán quyết của Tối cao Pháp viện năm 2010 trong vụ Citizens United kiện FEC, các cuộc bầu cử của chúng ta đã thuộc về các nhà tài trợ và tập đoàn lớn.”
Trên thực tế, vấn đề thực sự là quy trình này đã trở nên quá phức tạp do các luật bầu cử đa dạng mà người bình thường không thể thông suốt. Chỉ có các chuyên gia mới có thể. Nhưng đây là một điểm quan trọng cần được tranh luận.
Bà Mariana B. Dawson cũng là người Không Có Thiên Hướng Đảng Phái. Bà thực sự chỉ viết ba từ: “F tất cả các chính trị gia” (“F all politicians”). Bà nên được cho điểm cho sự ngắn gọn.
Các ứng cử viên phó thống đốc
Tôi rất muốn viết, “Ai mà quan tâm chứ?” Nhưng có khả năng ông Newsom có thể được bầu làm tổng thống vào năm 2024, đưa phó thống đốc lên ghế thống đốc.
Bà Eleni Kounalakis, thành viên Đảng Dân Chủ đương nhiệm. Bà viết, “Với tư cách là Phó Thống đốc, tôi là thành viên của cả ba hội đồng quản trị của các trường đại học và cao đẳng công của California. Tôi đã chống lại việc tăng học phí và ủng hộ các sáng kiến nhằm tăng khả năng tiếp cận đại học để các thế hệ tương lai có cơ hội đạt được Giấc mơ California” (cụm từ in nghiêng này được nhấn mạnh trong bản gốc, cũng như ở những nơi khác). Thật tốt khi cho cử tri biết nhiệm vụ của vị trí này. “Với tư cách là Chủ tịch Ủy ban Đất đai Tiểu bang, tôi đã giám sát việc đóng cửa các giếng dầu ngoài khơi California và giúp bảo đảm không có hoạt động khai thác dầu ngoài khơi mới nào.”
Điều đó có nghĩa là bà chịu một phần trách nhiệm về việc giá khí đốt cao ở California. Với việc dầu của Nga bị cấm và Tổng thống Biden đóng cửa đường ống Keystone XL, tôi đoán tất cả chúng ta phải mua những chiếc Tesla mới sản xuất tại Texas.
Ông David Fennell, thành viên Đảng Cộng Hòa. Ông viết, “Là một người California cả đời lớn lên theo Công giáo trong cộng đồng ngư dân và nông dân ở Vịnh Bán Nguyệt, từng thực hiện hơn năm chuyến đi đến toàn bộ 58 quận của California, tôi đau lòng khi chứng kiến những người đồng hương California của chúng ta đã phải chịu đựng nhiều như thế nào trong giai đoạn khó khăn này. Tuy nhiên, tôi cũng đã chứng kiến một tia sáng lạc quan mới đang phát triển trải dài từ các thành phố nội đô đến vùng nông thôn của chúng ta với khao khát cháy bỏng được thay đổi người bảo vệ và ban lãnh đạo mới để hướng California đến cấp độ vĩ đại tiếp theo của chúng ta mà chỉ có thể đạt được với một Phó Thống đốc mới.”
Tôi thích sự nhiệt tình quá mức giống ông Trump của ông Fennell. Ông cũng liệt kê các trách nhiệm của phó thống đốc. Nhưng vấn đề là năm thập niên quản trị tồi sẽ mất nhiều thập niên để khắc phục.
Ông Mohammad Arif, thành viên Đảng Hòa Bình và Tự Do. Ông viết, “Nền kinh tế và chính phủ của California nên phục vụ người lao động, chứ không chỉ phục vụ giới giàu có. Bầu chọn các cho các nhà phát triển giàu có và những người ủng hộ họ mang lại lợi nhuận cho những người giàu có, chứ không phải nhà ở cho những người bình thường. Hòa bình, công lý, nhân quyền. Tôi ủng hộ Left Unity Slate. Nhân dân là sức mạnh.” Một lần nữa, tôi ca ngợi sự ngắn gọn của ông.
Sắp tới: Phần 2
Trong phần hai của bài đánh giá bản Hướng dẫn Cử tri này, tôi sẽ xem xét các phát ngôn của các ứng cử viên cho chức vụ tổng chưởng lý, kiểm soát viên tài chính, giám đốc giáo dục công, và Hội đồng Thuế Vụ (Board of Equalization).
Quan điểm trong bài viết này là của tác giả và không nhất thiết phản ánh quan điểm của The Epoch Times.
Ông John Seiler là một nhà viết bình luận kỳ cựu của California. Ông đã viết các bài xã luận cho nhật báo Orange County Register trong gần 30 năm. Ông là một cựu binh của Lục quân Hoa Kỳ và là cựu tham vụ báo chí của Thượng nghị sĩ Tiểu bang California John Moorlach. Ông viết blog tại johnseiler.substack.com