Đối với một số người tị nạn Ukraine, chiến tranh tái hiện những gì xảy ra năm 2014
LVIV, Ukraine – Gần tám năm trước, Slovyansk, một thành phố nhỏ ở miền đông Ukraine, là thành phố đầu tiên bị quân ly khai thân Nga đánh chiếm.
Bà Svetlana Isakova, 42 tuổi, đã không chạy khỏi thành phố này vào thời điểm đó, mà gửi cô con gái của bà đến một nơi an toàn. Sau nhiều ngày giao tranh và pháo kích, quân đội Ukraine đã chiếm lại được thành phố này vào ngày 05/07/2014. Quân ly khai đã chạy đến Donetsk.
Sau khi Nga xâm lược Ukraine vào cuối tháng trước, tiếng nổ đầu tiên mà bà Isakova nghe thấy đã khiến những ký ức đau thương của năm 2014 ùa về, thời điểm mà bà phải sống một tuần trong hầm trú bom.
Lần này, bà Isakova đã đi lánh nạn, dẫn theo cô con gái, cậu con trai, và ba đứa cháu. Hai người phụ nữ và bốn trẻ em đã tìm thấy một tài xế taxi sẵn sàng đón họ khi có cảnh báo không kích. Họ đi trong hai ngày và đến ga xe lửa Lviv vào cuối hôm 23/03.
“Đó chỉ là để giữ an toàn cho lũ trẻ,” bà Isakova nói với The Epoch Times vào ngày hôm sau (24/03). “Lần trước, một bệnh viện nhi nơi chúng tôi sống đã bị nổ tung.”
Con gái của bà Isakova, cô Alina Katonskaya, 21 tuổi, đã tương đối an toàn khi cuộc giao tranh này diễn ra vào năm 2014, nhưng cô vẫn nhớ mình đã khóc khi nghe những lời đồn đại — điều sau đó đã trở thành thông tin sai sự thật — rằng thành phố Slovyansk đã bị tiêu diệt hoàn toàn do kết quả của một cuộc giao tranh.
Ba đứa con của cô Katonskaya, bé Maximillian, 5 tuổi, bé Maria, 3 tuổi, và bé Denis, 6 tháng, chơi với đồ chơi trên các tấm nệm dành cho các bà mẹ có con nhỏ trong sảnh đợi ở ga xe lửa Lviv hôm 24/03. Khi các tình nguyện viên đến với khay bánh quy và kẹo vào đêm họ đến đây, bọn trẻ đã lấy những gì chúng có thể lấy mỗi khi chúng được cho.
“Bọn trẻ cứ ăn mãi. Chúng đã rất đói,” bà Isakova nói.
Cô Katonskaya không muốn rời thành phố Slovyansk, nhưng cô cho biết những người ở đó đang sống trong tình trạng hoảng loạn và lo lắng. Cô đã từ bỏ việc đi đến hầm tránh bom khi tiếng còi báo động không kích vang lên. Nơi trú ẩn quá xa và thường đã hết chỗ trống trước khi cô có thể chuẩn bị cho ba đứa trẻ cùng đi.
Bà Isakova đã thuyết phục được cô con gái rời khỏi Slovyansk, nhưng không phải Ukraine.
“Nơi đây là nhà của chúng tôi. Làm sao chúng tôi có thể rời đi được chứ?” cô Katonskaya nói.
Năm 2014, khoảng 40% cư dân của Slovyansk đã di tản khỏi thành phố này sau khi nơi đây bị quân ly khai thân Nga chiếm giữ. Một cuộc khủng hoảng người tị nạn với quy mô lớn hơn đã xảy ra sau cuộc xâm lược của Nga vào năm 2022. Theo báo cáo của Liên Hiệp Quốc, cứ bốn người Ukraine thì có một người — khoảng 10 triệu người — đã rời bỏ nhà cửa kể từ hôm 24/02/2022.
Nhiều người tị nạn chọn đi đến Lviv. Khu vực phía tây này hiện là nơi sinh sống của 450,000 người đã di tản khỏi miền trung và miền đông Ukraine, theo thống đốc khu vực này. Những người khác đã đi xa hơn về phía tây hoặc băng qua biên giới.
Em gái của bà Isakova đã di tản từ Slovyansk đến Kharkiv vào năm 2014. Lần này, bà đã di tản từ Kharkiv đến Đức.
“Giờ đây bà ấy gọi điện thoại cho tôi trong nước mắt. Bà ấy không thể học được tiếng Đức và muốn về nhà,” bà Isakova nói. “Mọi thứ mà bà ấy đã làm việc để đạt được trong tám năm qua, bà ấy đều bỏ lại hết. Bà ấy đã mất đi hai căn nhà trong vòng tám năm.”
Bà Isakova và cô Katonskaya không chắc họ sẽ đi đâu tiếp theo. Lviv đang quá tải với những người tị nạn, vì vậy họ đang cân nhắc đến một thành phố khác. Cả hai mẹ con đều xúc động và bất ngờ trước sự giúp đỡ của các tình nguyện viên tại ga xe lửa này.
“Tôi rất lo lắng, nhưng chàng trai trẻ này đã đến gặp tôi và hỏi liệu mình có thể làm gì để giúp không,” bà Isakova nói. “Mọi người đều rất tử tế ở đây.”
Anh Ivan đã đưa tin cho The Epoch Times về nhiều chủ đề khác nhau kể từ năm 2011.
Thanh Tâm biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times
Xem thêm: