Điều tốt nhất mà hầu hết người dân Hoa Kỳ có thể làm để đất nước tốt đẹp hơn
Một số viện nghiên cứu hoặc tổ chức thăm dò ý kiến nên đặt câu hỏi cho 1,000 người Mỹ: Điều tốt nhất mà hầu hết người Mỹ có thể làm để cho đất nước này khá hơn là gì?
Có lẽ, những người bị ảnh hưởng nhiều nhất bởi việc đi học của họ và bởi giới truyền thông sẽ trả lời những câu như: “chống phân biệt chủng tộc” hoặc “tìm cách để giảm bất bình đẳng.” Dù câu trả lời cụ thể là gì, thì hầu hết những người trẻ tuổi – và những người lớn tuổi nghiêng về phía cánh tả – rất có thể sẽ trả lời bằng cách trích dẫn một số hình thức hoạt động.
Kể từ đầu những năm của thập niên 1960 và 70, một cuộc đời có đạo đức được định nghĩa là tham gia vào hoạt động xã hội. Một người muốn đất nước Hoa Kỳ tốt hơn—thực sự, trở thành một người tốt – bằng cách chiến đấu cho chính nghĩa. Sự nghiệp đó [giờ đây] có thể là nữ quyền, chủ nghĩa môi trường luận, chủ nghĩa xã hội, bình đẳng vật chất, bình đẳng chủng tộc, tự do đồng tính luyến ái, hoặc nhà nước phúc lợi – chăm sóc sức khỏe miễn phí, học đại học miễn phí, mầm non miễn phí, nhà trẻ miễn phí, bữa sáng và bữa trưa miễn phí ở trường, thậm chí thu nhập miễn phí.
Thực tại này là một sự đổ vỡ to lớn với quá khứ của người Mỹ. Mặc dù luôn có những lý do để đấu tranh – việc xóa bỏ chế độ nô lệ là to lớn nhất và tốn kém nhất – hầu hết người Mỹ đều không nghĩ rằng điều tốt nhất họ có thể làm với cuộc đời mình là trở thành một nhà hoạt động xã hội. Thật vậy, thuật ngữ “nhà hoạt động xã hội” phần lớn là một sáng tạo của nửa sau thế kỷ 20.
Trong suốt lịch sử Hoa Kỳ cho đến thời kỳ hậu Thế chiến II, nếu quý vị hỏi hầu hết người Mỹ điều gì tạo nên một cuộc sống tốt đẹp, họ sẽ đưa ra bất kỳ hoặc tất cả năm câu trả lời sau:
Số 1: Phát triển tư cách đạo đức.
Số 2: Kết hôn và tạo lập một gia đình tốt.
Số 3. Chăm sóc gia đình, đặc biệt là cha mẹ.
Số 4. Đi nhà thờ (hoặc giáo đường Do Thái).
Số 5. Chăm sóc người nghèo trong cộng đồng, thường bằng cách tham gia một tổ chức như từ thiện của nhà thờ, Kiwanis, Lions, hoặc Rotary Club.
Tôi e rằng nếu hỏi những người trẻ ngày nay, và chắc chắn là bất kỳ ai thuộc cánh tả, quý vị sẽ không nhận được bất kỳ câu trả lời nào trong số năm câu trả lời đó.
Chúng ta hãy sắp xếp chúng theo thứ tự:
Số 1. Phát triển tư cách đạo đức.
Với sự vĩ mô hóa đạo đức, định nghĩa về tư cách đạo đức đã thay đổi. Nó không còn là việc tự vấn bản thân, đánh bại ma tính của người ta, kiểm soát sự ham muốn của con người nữa – nói ngắn gọn là việc chiến đấu với bản tính xấu của một người. Khi mọi người nhìn vào Kinh Thánh để tìm kiếm trí huệ hơn là nhìn vào bụng dạ ngờ nghệch và những người thầy ngớ ngẩn của họ (những người [lại cũng] dựa vào bụng dạ ngờ nghệch của bản thân), họ biết bản chất của con người thiếu sót ra sao, và vì thế họ hiểu rằng sự phát triển tính cách đồng dạng với một cuộc đấu tranh suốt đời với chính bản thân mình. [Ngày nay] không còn quan niệm như thế nữa. Sự phát triển cá nhân giờ đây có nghĩa là phải đấu tranh với một Mỹ quốc còn nhiều khiếm khuyết, chứ không phải là với một bản ngã đầy rẫy thói xấu.
Số 2. Kết hôn và tạo lập một gia đình tốt.
Đó là điều tốt nhất mà đại đa số mọi người có thể làm để tạo nên một thế giới tốt đẹp hơn. Hầu hết sinh viên tốt nghiệp đại học và về căn bản là toàn bộ tầng lớp trí thức đều chế nhạo ý tưởng này. Nếu một nữ sinh viên đại học thông báo trên phương tiện truyền thông xã hội hoặc trong lớp rằng mong muốn lớn nhất của cô ấy là tìm được một nam nhân tốt và lập gia đình, cô ấy sẽ bị coi là thảm hại, bị tẩy não bởi “chế độ gia trưởng.” Mặt khác, nếu cô ấy tuyên bố sẽ cống hiến cuộc đời mình cho sự nghiệp nữ quyền hoặc chống lại sự bất công về sắc tộc, cô ấy sẽ nhận được sự tán thành của hầu hết mọi người.
Tuy nhiên, điều gì có thể tốt cho xã hội hơn là tuyệt đại đa số người dân Mỹ quốc kết hôn và cố gắng nuôi dưỡng [các thế hệ thành] những người tử tế?
Số 3. Chăm sóc gia đình, đặc biệt là cha mẹ.
Đây là một định nghĩa truyền thống khác để có một cuộc sống tốt đẹp. Tuy nhiên, định nghĩa này đã bị phá vỡ bởi ba diễn tiến: thứ nhất, số lượng chưa từng có những người Mỹ chưa lập gia đình (tức là một cặp vợ chồng có con); thứ hai, do nhà nước chăm sóc ngày càng nhiều người hơn—cá nhân các công dân, con cháu, và cha mẹ của họ; và thứ ba, đại dịch bất thành văn của những người trẻ trưởng thành không những không chăm sóc cha mẹ, mà còn loại cha mẹ ra khỏi cuộc sống của họ vì những lý do cá nhân hoặc chính trị.
Số 4. Đi nhà thờ (hoặc giáo đường Do Thái).
Đối với những người có trình độ học vấn cao, những người tin rằng tôn giáo không liên quan đến tính cách, tôi luôn đặt ra hai câu hỏi: Thứ nhất, nếu tôn giáo không liên quan đến hành vi đạo đức, thì tại sao hầu như không có tội phạm bạo lực nào đi nhà thờ thường xuyên? Thứ hai, nếu quý vị đang đi du lịch ở một thành phố xa lạ, lúc đó là nửa đêm, quý vị bị lạc đường, và quý vị thấy một nhóm thanh niên đang đi về phía quý vị, quý vị cảm thấy hay không cảm thấy nhẹ nhõm khi biết rằng họ vừa tham gia một lớp học Kinh Thánh?
Số 5. Tham gia một tổ chức phục vụ cộng đồng
Hầu hết mọi người Mỹ từng có thời gian tham gia một số nhóm làm việc tốt trong cộng đồng của họ. Nam giới tham gia các tổ chức phục vụ cộng đồng. Phụ nữ đã tình nguyện chủ trì toàn bộ các tổ chức thiện nguyện như bệnh viện, trường học, và nhà thờ. Ngày nay có ít hoạt động tình nguyện hơn bất kỳ thời điểm nào trong lịch sử Hoa Kỳ.
Tham gia một cuộc biểu tình sôi động hơn nhiều so với thực hiện bất kỳ điều nào trong số năm điều liệt kê ở trên. Và nó đi kèm với phần thưởng thêm vào là suy nghĩ tốt về bản thân – mà không cần phải làm bất kỳ công việc khó khăn nào đối với tính cách của bản thân.
Tóm lại, đó là nguồn gốc cuộc khủng hoảng hiện hữu hiện nay của chúng ta. Mọi người không hiểu rằng điều tốt nhất họ có thể làm cho xã hội này là hãy sống thật tốt và nuôi dạy những người con tử tế, chứ không phải tham gia vào một phong trào biểu tình.
Tác giả Dennis Prager là người dẫn chương trình và người phụ trách chuyên mục của chương trình radio tổng hợp trên toàn quốc.
Quan điểm trong bài viết này là của tác giả và không nhất thiết phản ánh quan điểm của The Epoch Times.
Do Dennis Prager thực hiện
Thiện Lan biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc tại The Epoch Times
Xem thêm: