Cung đường xe đạp khám phá lịch sử Hoa Kỳ
Một chuyến đi ngắn đến Đường Mòn Thủ Phủ Tiểu Bang Virginia. Một cung đường đạp xe 52 dặm để khám phá lịch sử của đất nước.
Những người yêu thích đạp xe có thể trải nghiệm một cung đường lát đá được thiết lập để kết nối một trong số những thủ phủ đậm chất lịch sử nhất của miền Nam đến với khu thuộc địa được bảo tồn lâu đời nhất của đất nước Hoa Kỳ.
Cô Mary Waller, đến từ thành phố Columbia, tiểu bang South Carolina, đã đạp xe qua rất nhiều nơi trong suốt hơn 50 năm tuổi đời của mình. Từ nhiều nơi ở tiểu bang Florida đến Bermuda và Minnesota, cô Waller tìm kiếm những cung đường dài để có thể thỏa mãn thú vui đạp xe trên chiếc xe đạp địa hình của mình. Thật ra, thói quen mỗi buổi chiều Chủ Nhật (nếu thời tiết thuận lợi) của cô là đạp xe tại các đoạn đường của Công Viên Bờ Sông và Kênh Columbia bên Sông Broad. Vì vậy, khi biết về Đường Mòn Thủ Phủ Tiểu Bang Virginia, cô đã lên kế hoạch cho việc đạp xe tại đây. Thực hiện hành trình vào tháng 04/2021, Mary Waller đã được tận hưởng cả những điều mong đợi lẫn những thứ bất ngờ.
Đường Mòn Thủ Phủ Virgin (The Virginia Capital Trail) hoàn thành vào năm 2015, là một cung đường dài 51.7 dặm, phù hợp cho nhiều mục đích sử dụng, được lát đá hoàn chỉnh và băng ngang qua bốn khu vực pháp lý gồm: Thành phố Richmond, Quận Henrico, Quận Charles City, và Quận James City. Người đạp xe có thể kết thúc hành trình của mình tại điểm cuối chính thức của Đường Mòn: khu dân cư Jamestown có từ thế kỷ thứ 17. Họ có thể để xe đạp của mình tại đây và dành chút thời gian tham quan một địa điểm lịch sử nổi tiếng này. Hoặc là, một lựa chọn khác là tiếp tục đạp xe thêm 15 dặm nữa theo Colonial Parkway – một cung đường tuyệt đẹp và tĩnh lặng chạy bên cạnh Sông James và kết thúc tại thành phố Williamsburg. Tại đây có dịch vụ của hãng tàu lửa Amtrak đưa cả người và xe đạp quay trở về thành phố Richmond.
Tuy nhiên, trước khi đón tàu quay về Richmond, các bạn cũng có thể nên đạp xe vòng quanh để tham quan địa điểm lịch sử sống động nổi tiếng là Thuộc Địa Williamsburg, được thành lập vào năm 1699 như là thủ phủ của Thuộc Địa Virginia. Thị trấn này được đặt tên để vinh danh Vua William III của Nước Anh; nơi này được xem là một trong những thành phố đầu tiên được quy hoạch của đất nước Hoa Kỳ đồng thời là nơi có trường đại học lâu đời thứ hai của quốc gia, Trường William và Mary. Kể từ đầu những năm 1900, Williamsburg đã được bảo tồn như là một điển hình về cuộc sống thịnh vượng thời thuộc địa, với nhiều hiệu sách, lò rèn, thợ thủ công và quán rượu, cũng như nhân vật trình diễn mặc những bộ trang phục thời kỳ thuộc địa, nhiều người trong số họ mô tả cuộc sống thật của những cư dân cũ của thị trấn, vui vẻ trò chuyện với du khách bằng lối ngữ pháp chính xác của thời xưa khi họ nói về các công việc hàng ngày của họ.
Những người đam mê đạp xe có thể tận hưởng toàn bộ 23 dặm chiều dài của Colonial Parkway tuyệt đẹp, bắt đầu từ Jamestown đến Yorktown, nơi đã diễn ra trận chiến vĩ đại cuối cùng của cuộc Chiến Tranh Cách Mạng – cũng là nơi mà vào ngày 19 Tháng Mười, 1781, Tướng Charles Cornwallis của Đế Quốc Anh đã đầu hàng đội quân 8000 người của mình trước Tướng George Washington.
Dọc theo con Đường Mòn Thủ Phủ Virginia đều là những cột mốc lịch sử, cũng như là quang cảnh đồng quê của các nông trại và những đồn điền được duy trì cho đến ngày nay. Thực tế, trên tuyến đường này, có đến hơn 40 cột mốc mô tả lịch sử đến 400 năm về tất cả các khía cạnh như chính trị, xã hội, quân đội và kinh tế. Về cơ bản, con đường mòn này lưu giữ sự tồn tại của cuộc Chiến Tranh Cách Mạng và cuộc Nội Chiến. Thêm nữa, nằm gần Con Đường Mòn này là nhà cũ của một số nhân vật lịch sử nổi tiếng như là Tổng Thống John Tyler, William Henry Harrison, và Benjamin Harrison.
Trong khi đó có khá nhiều nơi chỉ nằm ngay bên ngoài thành phố Richmond cung cấp các trạm dừng chân để ăn uống, nghỉ ngơi và mua đồ tiếp tế, dọc theo tuyến Đường Mòn này hầu như là các vùng nông thôn và rừng cây. Tuy nhiên, người đạp xe có thể tải về một bản đồ từ Tổ Chức Đường Mòn Thủ Phủ Virginia và lên kế hoạch cho việc dừng chân của mình tại một số địa điểm hấp dẫn như là Vườn Nho Upper Shirley, nơi mà dân đạp xe có thể tận hưởng một bữa ăn ngon cùng với cơ hội nếm thử các loại rượu vang lâu đời của Âu châu trong khi vừa được chiêm ngưỡng một khu đất tươi tốt xanh mướt và rộng đến 16 mẫu anh. Công Viên Bờ Sông Chickahominy, là một nơi rất xứng đáng để ghé qua và nhìn ngắm cận cảnh Sông James; Và với Spoke + Art người đạp xe có thể đến để mua nước uống cũng như bơm lại bánh xe, cũng như có thể mua một số quà lưu niệm và vài món thức ăn nhẹ.
“Tôi đã không hề lường trước được về sự đa dạng của cảnh quang nơi đây, ví dụ như rất nhiều nông trại khổng lồ, và được nhìn thấy rất nhiều đầm lầy.” Cô Waller nói. “Thêm nữa, chúng tôi đạp xe dọc theo Sông Chickahominy và Sông James – cả hai đều vô cùng tuyệt đẹp”
Điểm Dừng Chân
Một địa điểm nổi bật với cô Waller là ở khoảng giữa đoạn đường, là một đêm nghỉ ngơi lại tại Đồn Điền North Bend ở thành phố Charles, tiểu bang Virginia. Dọc theo tuyến Đường Mòn này có khá nhiều nhà trọ để ngủ qua đêm và có phục vụ bữa sáng. North Bend, được xây dựng trong khoảng năm 1801, cũng là một trong số đó. Nơi đây đem đến cho du khách một trải nghiệm được quay ngược thời gian để ở trong một đồn điền được bảo tồn rất tốt, hoàn thiện với những món đồ cổ có từ thế kỷ 18 và 19, bao gồm cả chiếc bàn làm việc mà vị Tướng Philip Sheridan của Liên Minh đã làm việc trong khi đồn trú tại nhà trong suốt cuộc Nội Chiến.
Một lựa chọn khác nữa là Đồn Điền Edgewood B&B [B&B: Khách sạn chỉ cung cấp Giường ngủ và Bữa Sáng]. Được xây dựng vào năm 1849, nơi đây đã từng là một phần của Đồn Điền Berkeley, là quê nhà tổ tiên của Tổng Thống Benjamin Harrison, người đã ký Bản Tuyên Ngôn Độc Lập, cũng như con trai của ông và cháu chắt của ông, cũng là Tổng Thống Hoa Kỳ William Henry Harrison và Benjamin Harrison. Và, vào ngày 15 Tháng Sáu, 1862, Đại Tướng J.E.B. Stuart của Quân Đội Liên Minh Miền Nam đã ghé qua Đồn Điền Edgewood thưởng thức cà phê trong khi đang trên đường đến thành phố Richmond để cảnh báo cho Tướng Robert E Lee về sức mạnh của Quân Đội Liên Minh.
Chủ nhân của Đồn Điền North Bend, Cô Ridgely Copland (còn được gọi là “Nanny”), cho phép dân đạp xe mang xe đạp của họ đến tận lối ra vào rộng lớn của ngôi nhà. Cô ấy thết đãi du khách câu chuyện về bề dày lịch sử phong phú của đồn điền này, gồm cả việc bản thân cô cũng là hậu duệ của cuộc hôn nhân của Edmund Rufin, người đã nổ phát súng đầu tiên của Cuộc Nội Chiến tại Pháo Đài Sumter vào năm 1881, và của vị tổng thống thứ chín là William Henry Harrison. Các chiến hào do quân Liên Minh đào vẫn còn đang được bảo tồn tại đồn điền.
Để tìm một bữa tối trong khoảng giữa hành trình, cô Waller đã tấp xe vào một cửa hàng địa phương được xây dựng vào năm 1872, đã từng được biết đến với tên gọi Cửa Hàng The Nance-Major, nằm đối diện với tòa nhà Tòa Án Charles City có từ khoảng năm 1750. Trong khi cửa hàng tổng hợp cung cấp các loại thực phẩm khô, đồ tạp hóa, sản phẩm nông nghiệp, cũng như các loại công cụ trong rất nhiều năm cho người dân của một địa phương chủ yếu là phát triển kinh tế nông nghiệp, vào năm 2009, cửa hàng đã được cải tạo và trở thành Nhà Hàng Cul’s Courthouse. Bên cạnh việc thưởng thức các món đặc sản miền Nam được phục vụ theo yêu cầu, cô Waller tình cờ được dùng bữa tối vào đúng một trong số những đêm đố vui hàng tuần của nhà hàng Cul’s này.
Vào ngày hôm sau đó ở Jamestown, cô Waller đã dừng chân lại tại Billsburg Brewery để thưởng thức một ly bia chua và một phần bánh mì sandwich, trước khi bắt tay vào hành trình từ Cao tốc Colonial dọc theo Sông James, băng qua bên dưới các cây cầu hình cổng vòm được xây bằng gạch, và cuối cùng là thẳng tiến đến tận Williamsburg. “Tôi đã không hề sẵn sàng để kết thúc hành trình này khi mà Đường Mòn Thủ Phủ Virginia sắp kết thúc”, cô Waller nói. Cô đã mua một chiếc vé tàu lửa để quay về nơi cô đã đỗ xe ở thành phố Richmond từ thị trấn Williamsburg. Có một sự lựa chọn khác dành cho những người đạp xe nào không muốn quay đầu lại trên cùng tuyến Đường Mòn này, đó là mua một chiếc vé để lên tuyến xe buýt GRTC Pulse.
Cô Waller cho biết rằng cô yêu thích Colonial Parkway cũng nhiều như Đường Mòn Thủ Phủ Virginia vậy. Tuyến đường công viên này được hoàn thành vào năm 1957, được dựng lên để dành cho những người yêu thích xe đạp và xe mô tô tận hưởng những khung cảnh rộng mở của dòng Sông James và các cảnh quan xung quanh. Tốc độ tối đa quy định trên con đường công viên này là 45 dặm/giờ, do đó, mặc dù thiết kế Đường Mòn lát đá kết thúc ở Jamestown, thì những người đạp xe vẫn có thể tận hưởng khung cảnh hai bên đường mà không cần phải lo sợ về những tài xế lái xe với tốc độ cao, thêm nữa là con đường công viên này hiếm khi bị kẹt xe.
“Chúng tôi [Cô Waller và những người đồng hành trên chuyến đi] tận dụng thời gian của chuyến đi này để dừng lại và chụp rất nhiều hình ảnh đẹp tuyệt vời của Sông James,” Cô Waller nói, “Rất hiếm khi có xe hơi nào vượt qua chúng tôi trên Colonial Parkway này”.
Những Thách Thức Cơ Bản
Một số kênh truyền thông xã hội của Đường Mòn Thủ Phủ Virginia có cung cấp một số phản hồi và lưu ý của những cá nhân đã hoàn thành việc đạp xe trên tuyến đường này. Việc kết thúc hành trình giữa đường chủ yếu là vì người đạp xe mang theo không đủ nước uống và chất điện giải, đặc biệt là vào những ngày nắng nóng.
“Thủ thách lớn nhất là ở vào giai đoạn 12 dặm đầu tiên”, Cô Waller nói, “bởi vì đoạn đường này có nhiều đồi núi và rất ít bóng râm. Chỉ là mới tháng Tư, nhưng nhiệt độ tăng cao thẳng đứng vào ngày mà chúng tôi bắt đầu. Chúng tôi đã dừng lại và mua một số chai nước Gatorades bởi vì chúng tôi chắc chắn mình sẽ cần nguồn năng lượng thúc đẩy này để có thể tiếp tục hành trình.”
Người đạp xe nên có kế hoạch để mang đầy đủ vật dụng cần thiết cho một ngày gồm cả: thức ăn nhẹ, điện thoại, sạc pin di động, kính chống nắng, và dụng cụ bơm lốp xe. Lúc cô Waller dừng lại giữa đường để nghỉ qua đêm và tiếp tục vào sáng hôm sau, cô ấy cũng mang theo một số quần áo để thay và một vài dụng cụ vệ sinh cá nhân cơ bản.
Tổng hợp tất cả lại, cô Waller cho biết rằng việc hoàn thành 74 dặm đường bằng xe đạp trong hai ngày đã truyền cho cô “một cảm giác thành tựu to lớn”… tôi sẽ thực hiện việc này lần nữa, và có thể là tôi sẽ thử đạp ngược lại từ Williamsburg hoặc Jamestown đến Richmond vào lần tới, chỉ để cảm nhận nó theo một cách khác.”
Bài báo này đã được đăng trên tạp chí American Essence
Deena C. Bouknight là ký giả / nhà văn 30 năm kinh nghiệm. Cô làm việc từ ngôi nhà tranh của cô ở vùng núi Western North Carolina và đã cống hiến nhiều bài báo về văn hóa ẩm thực, du lịch, con người , và rất nhiều điều khác nhau của các địa phương, vùng miền, quốc gia và cả trên quốc tế. Cô đã viết 3 quyển tiểu thuyết, trong đó có một cuốn tiểu thuyết lịch sử duy nhất về trận động đất tồi tệ nhất ở Bờ Đông. Trang thông tin cá nhân của cô là DeenaBouknightWriting.com