Chung Nguyên: Tài sản của giới quyền quý Trung Cộng ở Hồng Kông nhiều cỡ nào?
Gần đây, công ty “Boyu Capital” của cháu trai Giang Trạch Dân là Giang Chí Thành đã chuyển một phần sản nghiệp từ Hồng Kông sang Singapore. Giới bên ngoài nhìn nhận đây là một tín hiệu mới trong cuộc đấu tranh nội bộ của Trung Cộng, gia tộc họ Giang lo lắng về việc bị ông Tập Cận Bình tịch thu ở Hồng Kông, nên chuẩn bị sơ tán trước. Truyền thông nước ngoài một lần nữa trở thành công cụ để nội bộ Trung Cộng đấu đá lẫn nhau, và tài sản của giới quyền quý Trung Cộng ở Hồng Kông lại một lần nữa trở thành tâm điểm.
Trong Hội nghị Bắc Đới Hà năm ngoái (2020), một số gia tộc cấp cao của Trung Cộng bao gồm cả ông Tập Cận Bình, đã bị tiết lộ là có tài sản khổng lồ ở Hồng Kông, hơn nữa thông tin còn được nêu rất chi tiết. Hiện nay, phe Giang, một trong những phe chống lại ông Tập, cũng bị phản công theo cách tương tự. Cuộc đấu tranh quyền lực của Trung Cộng cũng đang tiến dần theo thời gian, và liên quan nhiều với cuộc đấu đá tranh giành quyền kiểm soát lượng vốn và tài sản khổng lồ.
“Boyu Capital” trở thành một trong những cổ đông của Alibaba, gần đây lọt vào tầm ngắm của dư luận, đồng thời tiết lộ một trong những lý do khiến giới tư bản quyền quý Trung Cộng ưu ái Hồng Kông. Một lượng lớn vốn của giới quyền quý Trung Cộng cần được trung chuyển qua Hồng Kông và sau đó gửi sang các nước phương Tây, đặc biệt là Hoa Kỳ, điều này mọi người hẳn đều biết rõ. Đồng thời, giới quyền quý của Trung Cộng cũng cần giữ một lượng lớn vốn ở Hồng Kông, để kiểm soát các hoạt động kinh doanh lớn hơn ở Trung Quốc đại lục, lợi dụng quyền lực để không ngừng kiếm tiền, và sau đó liên tục thông qua Hồng Kông vận chuyển ra nước ngoài. Đây có lẽ không phải là mô thức mà người bình thường có thể hiểu được, nhưng trong giới tinh hoa của Trung Cộng thì ai nấy đều rõ.
Không chỉ vậy, số vốn mà giới siêu giàu Trung Cộng đã chuyển đi từ Hồng Kông sẽ được chuyển trở lại Hồng Kông để tiếp tục vòng tiền dưới danh nghĩa đầu tư nước ngoài. Một phần đáng kể cũng được đầu tư lại vào Trung Quốc đại lục, chỉ có điều với danh nghĩa là vốn đầu tư nước ngoài. “Boyu Capital” có lẽ là một đại diện điển hình kiểu như vậy.
Tất nhiên giới nhà giàu của Trung Cộng sẽ mua một lượng lớn bất động sản ở nước ngoài, và thậm chí trực tiếp gửi tiền mặt vào các ngân hàng Thụy Sĩ, nhưng năng lực kinh doanh của họ ở nước ngoài là cực kỳ hạn chế. Về cơ bản, rất khó có thể lại khiến tiền đẻ ra tiền nhanh chóng, và không chừng còn có thể mất rất nhiều tiền. Nhưng giới quyền quý của Trung Cộng vẫn còn có quyền thế ở Trung Quốc đại lục, thế là một số lượng tiền ở nước ngoài lắc mình biến một cái đã trở thành vốn đầu tư nước ngoài, họ trở về Trung Quốc đại lục để hoạt động và tiếp tục kiếm tiền. Đây là con đường quen thuộc của giới quyền quý Trung Cộng, vì vậy một số lượng lớn những “găng tay trắng” đã ra đời.
Giới quyền lực Trung Cộng có lúc vì để sử dụng những cách thức giống nhau, nên sẽ cùng hợp tác ở mức độ hạn chế; có lúc do chiến lợi phẩm phân chia không đều, họ sẽ ra tay rất nặng, và tất nhiên họ cũng không tránh khỏi bị rơi vào cuộc đấu tranh quyền lực của Trung Cộng.
Ông Tiêu Kiến Hoa bị bắt cóc từ Hồng Kông đưa về Đại lục, không chỉ vì ông chủ thực sự đứng sau ông, mà chủ yếu là do ông tham gia vào kế hoạch gây thảm họa thị trường chứng khoán Trung Quốc 2015 theo lệnh của ông chủ. Sau đó dẫn đến sự việc có liên quan tới ông Mã Kiện, cựu Thứ trưởng Bộ An ninh Quốc gia Trung Cộng, rồi lại kéo theo liên quan tới ông Tăng Khánh Hồng, cựu Ủy viên Thường vụ Bộ Chính trị Trung Cộng.
Ông Tiêu Kiến Hoa trở thành kẻ hy sinh của cuộc đấu giữa ông Giang và ông Tập, và có lẽ cũng là một trong những lý do khiến ông Tập Cận Bình xuống tay tàn nhẫn ở Hồng Kông. Trong phong trào phản đối dẫn độ về Trung Quốc của Hồng Kông, các phe chống Tập có khả năng đã có một số động thái, khiến ông Tập Cận Bình ở vào thế cưỡi hổ khó xuống, cuối cùng phải rút lại “Luật dẫn độ về Trung Quốc.” Các phe chống Tập hẳn cho rằng “Luật dẫn độ về Trung Quốc” phần nhiều nhắm vào lợi ích của giới quyền quý Trung Cộng tại Hồng Kông, và phe chống Tập nhất định sẽ phản công. Điều này hẳn cũng đã đủ khiến ông Tập quyết định mạnh tay ở Hồng Kông, và nhân tiện, ông không ngần ngại lật đổ “Tuyên bố chung Trung-Anh” và đẩy mạnh “Luật An ninh Quốc gia phiên bản Hồng Kông.” Có lẽ ông Tập cũng muốn lợi dụng xu hướng này để thách thức Hoa Kỳ và phương Tây, nhưng vì ông có những đánh giá sai lầm nghiêm trọng nên đã dẫn đến mối bang giao giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc có bước ngoặt, đi theo hướng tách rời và cắt đứt liên hệ.
Ước tính khối tài sản dưới quyền kiểm soát của ông Tiêu Kiến Hoa ở Tomorrow Holding lên tới 1.2 nghìn tỷ NDT, lại còn bao nhiêu Tiêu Kiến Hoa lớn nhỏ khác, và khống chế trong tay bao nhiêu tài sản ở Trung Quốc đại lục, điều đó không thể không khiến ông Tập Cận Bình lo lắng. Đằng sau những tài sản này, phái chống Tập chiếm bao nhiêu và có thể sẽ gây ra bao nhiêu sóng gió ở Trung Quốc đại lục. Không nghi ngờ gì, nó chắc chắn sẽ trở thành một chiến trường mới cho cuộc đấu đá nội bộ của Trung Cộng.
Bản thân ông Tiêu Kiến Hoa cũng là một nhân vật đặc biệt. Nghe nói trong sự kiện “Lục tứ” 1989, ông là Chủ tịch Hội sinh viên Đại học Bắc Kinh. Đầu tiên ông từng là đại diện cho phía sinh viên, sau đó thay đổi lập trường của mình và hợp tác với nhà trường với mục đích dập tắt các cuộc biểu tình. Ở thời đại như vậy, ông có thể trở thành Chủ tịch Hội sinh viên Đại học Bắc Kinh, ngoài lý lịch thích hợp, thì năng lực toàn diện là không thể thiếu. Sau khi tốt nghiệp, ông bước vào thế giới kinh doanh với sự tài trợ trực tiếp từ Đại học Bắc Kinh và thành lập hàng loạt công ty công nghệ. Tuy nhiên, khối tài sản khổng lồ của ông rõ ràng không phải là dựa vào thị trường để kiếm được, mà là do được giới quyền quý Trung Cộng lựa chọn, ông ta vốn rất giỏi nịnh nọt.
Ông Tiêu Kiến Hoa có quốc tịch Canada và có quyền sinh sống tại Hồng Kông. Việc sống tại Hồng Kông trong một thời gian dài thuận lợi, đã khiến ông trở thành một nhân vật đại diện găng tay trắng, để cho giới quyền quý của Trung Cộng ra vào Hồng Kông, rồi lại quay lại khống chế Trung Quốc đại lục.
Jack Ma có vẻ còn nổi bật hơn cả Tiêu Kiến Hoa, không chỉ huy động được vốn từ thị trường chứng khoán Hoa Kỳ, mà còn có cơ hội gặp gỡ với ông Trump (Donald Trump), nhưng cũng làm đại lý cho vốn đầu tư ở hải ngoại của giới quyền quý Trung Cộng, rồi vốn lại được chuyển trở lại Trung Quốc đại lục để vận hành hoạt động; Có điều bản thân ông ấy đang gặp bế tắc ở Trung Quốc đại lục, hiện đang ở tình trạng nguy hiểm. Ông Tiêu Kiến Hoa có thể không nghĩ ra là chính quyền Trung Cộng phái người đến Hồng Kông để trực tiếp bắt cóc, bây giờ đã có “Luật An ninh Quốc gia phiên bản Hồng Kông,” Trung Cộng có thể trực tiếp bắt người, và “Boyu Capital” thì không thể không tháo chạy.
“Boyu Capital” đã bỏ trốn khỏi Hồng Kông, nhưng không đi xa, và dừng chân ở Singapore. Tất nhiên, nó cũng muốn tiếp tục kiểm soát từ xa tài sản ở Hồng Kông, sau đó sẽ kiểm soát từ xa tài sản ở Trung Quốc đại lục, nếu không thì đã chuyển trực tiếp sang Châu Âu và Hoa Kỳ để được an toàn hơn. Do đó có thể thấy, “Boyu Capital” vẫn có những quyền lợi đáng kể ở Trung Quốc đại lục và không thể vứt bỏ được. Alibaba có thể đã hết vai trò, nhưng rất có thể sẽ có thêm nhiều tiểu Jack Ma vẫn đang đầu quân cho “Boyu Capital.”
Nền kinh tế của Trung Quốc đại lục có bao nhiêu phần là nằm trong tay giới quyền quý của Trung Cộng, và công cụ rửa tiền của giới quyền quý của Trung Cộng ở trình độ nào, thì quý vị đã có thể thấy được. Mô hình kinh tế này thì người dân được hưởng lợi thế nào, và liệu có tương lai không?
Các tài sản của những người khác thuộc giới quyền quý Trung Cộng ở Hồng Kông hẳn cũng không thể ngồi yên một chỗ, cho dù đó là công ty dịch vụ ở Hồng Kông, hay là thị trường chứng khoán, trái phiếu và bất động sản, họ cũng đang tiến thoái lưỡng nan. Trực tiếp đổi ra đồng đô la Mỹ và đồng Euro để tháo chạy, có lẽ không phải chuyện khó. Nhưng giới nhà giàu của Trung Cộng không nỡ để mất sản nghiệp lớn hơn của họ ở Trung Quốc đại lục, con đường trung chuyển qua Hồng Kông nếu như bị đứt rồi, thì tài sản lớn hơn ở Đại lục làm sao mà giữ được, rửa tiền được, và làm thế nào để tiếp tục chuyển ra ngoài?
Ông Tập Cận Bình đang thắt chặt sợi dây hơn nữa, chính là đang cảnh cáo những kẻ có thế lực trong Trung Cộng rằng họ có thể bị lấy đi khối lợi ích khổng lồ bất cứ lúc nào và tính mạng của gia đình họ cũng có thể bị đe dọa bất cứ lúc nào. Để bảo vệ tính mạng và tài sản của mình, nhiều quan chức Trung Cộng không thể không hùa cùng với ông Tập Cận Bình, và không dám chất vấn về những khó khăn bên trong và bên ngoài do một loạt sai lầm ở cấp cao nhất của Trung Cộng gây ra. Nhưng cũng ắt phải có một số người không muốn khoanh tay chờ chết, nên không muốn từ bỏ tranh giành quyền lực, lại càng không muốn vứt bỏ những khoản lợi ích khổng lồ, hoặc có lẽ đang ấp ủ một âm mưu mới.
Ván cờ khốc liệt trong cuộc đấu đá nội bộ của Trung Cộng đang diễn ra. Ngoài vấn đề chính trị, nó còn có thể được phản ánh ở nhiều khía cạnh khác của nền kinh tế và xã hội Trung Quốc Đại lục. Hồng Kông vẫn là tiêu điểm. Sự kiện “Thiên nga đen” và “Tê giác xám” mà ông Tập Cận Bình lo ngại rất có thể là không thể ngăn chặn được.
Do Gao Yi thực hiện
Sương Sương biên dịch
Xem thêm: