Chiến tranh kinh tế sinh học và sự dối trá của Trung Cộng đã giết hại hàng triệu người
Trung Cộng vì để che giấu virus corona mà đưa ra chiến dịch thông tin lừa dối có thể gọi là sự dối trá lớn nhất năm 2020. Cho dù dùng tiêu chuẩn gì để đo lường, nhất là bằng chứng về số lượng người chết, thì sự dối trá của Trung Cộng có hậu quả rất nghiêm trọng, lực sát thương rất lớn.
Phân tích dưới đây được tổng kết từ mấy ngày cuối của tháng 12 năm 2019 đến cuối tháng 1 năm 2020. Trong thời gian Tổng thống Mỹ Donald Trump đóng cửa đường hàng không Mỹ-Trung, lãnh đạo Trung Cộng đã làm những gì và áp dụng những hành động gì:
- Lãnh đạo Trung Cộng, hoặc các thư ký và cơ quan cảnh sát trong sự kinh hoàng bối rối, đã đối xử một cách tàn khốc và giám sát chặt chẽ các bác sĩ và nhân viên nghiên cứu, bởi vì những người này nhận thấy căn bệnh này sẽ uy hiếp đến tính mạng con người và họ cố gắng gửi cảnh báo cho các cơ quan y tế của Trung Quốc và các nơi trên thế giới.
- Khi các chuyên gia y học dũng cảm vì thực hiện chức trách bác sĩ của mình mà phải ngồi tù, thì chính quyền độc tài lại phát động chiến dịch bưng bít thông tin, chỉ thị chính quyền cấp dưới và các kênh truyền thông đã bị khống chế phủ nhận tình hình dịch bệnh.
- Trong khi đồng thời biên tạo lời dối trá động trời, kẻ độc tài Trung Cộng một mặt sử dụng tường lửa chặn thông tin internet, mặt khác để du khách Trung Quốc (đặc biệt trong thời gian mọi người nghỉ Tết Nguyên đán Trung Quốc) ung dung đưa dịch bệnh truyền ra khắp nơi trên thế giới, dù cho khu vực đó có nhiều hay ít khách du lịch, nhưng đều là nơi có người sinh sống.
Những quyết định và hành động này xuất phát từ mưu đồ huỷ diệt nhân loại, hay là do sự vô năng thông thường của kẻ độc tài? Đây không phải là vấn đề chí mạng then chốt. Xin nhắc nhở độc giả như sau: Tôi vốn định viết là “Vấn đề chiến lược” chứ không phải “Vấn đề chí mạng”, từ trước đến nay ý thức đến “Vấn đề chiến lược” là cách nói uyển chuyển vòng vo.
Vấn đề chí mạng: Chiến tranh kinh tế sinh học đầu tiên là nhắm vào sinh mạng của mỗi người, tiếp sau là túi tiền, như vậy thì dù bạn có thể giữ được mạng sống, thì vấn đề thực phẩm và sức khỏe ở đất nước bạn cũng sẽ bị tấn công nặng nề.
Đầu tháng 1, chính quyền chuyên chế Trung Cộng đối mặt với một vấn đề chiến lược như sau: một trận bệnh dịch trong nước sẽ gây tổn hại nền kinh tế. Trên thực tế, sự chuyên chế tàn khốc của Trung Cộng dựa trên thành công về kinh tế để xoa dịu sự bất mãn của người dân, họ đã biết vượt tường lửa như thế nào, nhờ đó cũng biết năm 1989 chính Trung Cộng đã ra lệnh tiến hành thảm sát tại Quảng trường Thiên An Môn, sát hại hơn 2,000 người dân Trung Quốc. Sự thành công về kinh tế, nói một cách khác, chỉ là một chút ân huệ nhỏ, ví như xe ô tô điện cỡ nhỏ và điện thoại di động.
Vậy thì, chính quyền độc tài đã làm gì? Chúng quyết định xuất khẩu dịch bệnh ra nước ngoài.
Chính quyền độc tài lạnh lùng phân tích: Bệnh dịch sẽ phá hỏng chiến lược xưng bá toàn cầu của Trung Cộng. Trên thực tế, Trung Cộng không thể để nền kinh tế của mình đơn độc gánh chịu sự tấn công của virus, đẩy dịch bệnh ra bên ngoài sẽ làm chậm lại sự phát triển của nền kinh tế thị trường tự do và nền kinh tế mang ý thức hình thái đấu tranh của đối thủ. Chỗ tốt là: điều này sẽ gieo mầm sự bất mãn của xã hội, nhất là Hoa Kỳ, nơi mà tự do được xem là một thứ quyền lợi.
Chính quyền chuyên chế Trung Cộng đã giấu diếm quyết định tàn khốc của mình là đưa dịch bệnh lây nhiễm toàn cầu, sử dụng các tổ chức chính trị, kinh tế, học thuật và tình báo hiện có trên phạm vi toàn cầu, nhanh chóng phát động một chiến dịch tuyên truyền và đánh lạc hướng dư luận.
Chính quyền chuyên chế Trung Cộng quyết định phát động một cuộc chiến tranh kinh tế sinh học đối với nhân loại trên phạm vi toàn thế giới.
Mọi người chú ý (bởi vì những nhà phê bình bị mua chuộc và những kẻ công kích ác ý sẽ không làm như vậy), tôi hoàn toàn không cho rằng loại virus này là một loại vũ khí sinh học phù hợp với định nghĩa của quân sự và y học, rằng đó là cuộc tấn công nhắm vào động thực vật. Tôi muốn nói rằng, lãnh đạo Trung Cộng đã cho phép virus lan truyền ra ngoài Trung Quốc, điều này khiến mỗi quốc gia đều phải chịu đựng hậu quả về y tế, kinh tế và xã hội do dịch bệnh này mang tới.
Loại trừ người dân Trung Quốc và nền kinh tế của nó thì quyết định này đồng nghĩa với việc phát động cuộc chiến tranh sinh học kinh tế với tất cả các quốc gia và nền kinh tế khác, nó không chỉ nhắm vào những quốc gia giàu có, mà còn nhắm vào những quốc gia nghèo đáng thương.
Vào thời điểm virus Trung Cộng đang hoành hành tại các quốc gia Châu Phi phía Nam sa mạc Sahara, 4 tuần trước đó, tổ chức của Liên Hợp Quốc đã phát đi cảnh báo về tình hình nạn đói ở Nam Sudan. Dịch bệnh đã cản trở việc vận chuyển thực phẩm cứu trợ cho Nam Sudan. Vì vậy có thể nói, chiến tranh kinh tế sinh học của Trung Cộng đã giết chết những người nghèo nhất trong những người nghèo. Các kênh truyền thông giả dối đã né tránh sự thật này, bỏ qua sự liên quan giữa virus Trung Cộng với nạn đói.
Có lẽ sự né tránh này không hoàn toàn là vô ý. Các tổ chức chịu ảnh hưởng của Trung Cộng, đặc biệt là giới học thuật và kênh truyền thông, đã góp phần đổ thêm dầu vào lửa cho sự lừa dối động trời năm 2020 này. Nghị sĩ Quốc hội Bang California Hoa Kỳ Eric Swalwell của Đảng Dân chủ rõ ràng là một chính khách bị Trung Cộng mua chuộc.
Bước vào đầu năm 2021, Trung Cộng vẫn tiếp tục duy trì hành vi che giấu này. Toà án Trung Cộng vừa mới xử phạt án tù đối với phóng viên công dân Trương Triển (Bài viết về dịch bệnh Vũ Hán), do phóng viên này dám nói ra sự thật về sự dối trá năm 2020 của Trung Cộng.
Tác giả Austin Bay là Thượng tá quân dự bị của Lục quân Hoa Kỳ (đã nghỉ hưu), là phóng viên trang chuyên đề tổng hợp, là giảng viên chiến lược và lý luận chiến lược Phân hiệu Austin Đại học Texas. Bài viết mới nhất của ông là “Rượu Cocktail từ địa ngục: Năm bóng ma chiến tranh của thế kỷ 21” (Cocktails from Hell: Five Wars Shaping the 21st Century).
Bài viết chỉ là quan điểm cá nhân của tác giả, không phải là phản ánh quan điểm của The Epoch Times.
Austin Bay, Cao Tĩnh
Thu Sinh biên dịch
Xem thêm: