Chiến dịch bôi nhọ của giới truyền thông ‘Thức tỉnh’ chống lại bà Sidney Powell
Bà Sidney Powell là một cựu công tố viên liên bang và là nhà phê bình hàng đầu trong cuộc bầu cử tổng thống năm 2020. Truyền thông dòng chính gần đây đã truyền đi hai thông điệp về bà Powell. Các thông điệp này minh họa cách các ký giả “thức tỉnh” đã tấn công một người của công chúng không được họ ưa thích.
Thông điệp đầu tiên họ đưa ra là bà Powell đã thừa nhận rằng không một người có lý trí nào lại tin vào các khiếu kiện của bà về việc máy kiểm phiếu đã bị thao túng. Thông điệp thứ hai là bà nghĩ rằng Tổng thống Joe Biden sẽ bị buộc phải nhường ghế cho ông Donald Trump.
Những thông điệp này đã bóp méo nghiêm trọng lập trường của bà Powell theo hướng hạ thấp và loại bỏ bà ấy.
Tôi chưa bao giờ gặp bà Powell trước đây và cũng không có một thái độ cụ thể nào đối với bà ấy, dù là tích cực hay tiêu cực. Những ký giả chuyên nghiệp cần phải đối xử công bằng với tất cả mọi người. Bằng cách không đối xử công bằng với bà Powell, những ký giả này đang công kích chính tính chuyên nghiệp trong báo giới của họ.
Bà Powell là nạn nhân của kỹ thuật “bóp méo và bôi đen”. Những ký giả vô trách nhiệm dùng kỹ thuật bóp méo và bôi đen này để tạo nên hình ảnh cực đoan, kỳ quặc hay tệ hại cho những nhân vật đáng ngưỡng mộ — thường là người của phái truyền thống. Cá nhân tôi đã quen với cách làm này, bởi vì trong thời gian tôi hoạt động chính trị (pdf), các tờ báo thiên tả thường xuyên dùng cách đó để hạ bệ tôi.
Và cách kỹ thuật đó diễn ra là như thế này:
Giả sử Thượng nghị sĩ John Doe công bố một chính sách cải tổ sâu rộng. Chủ đề là làm thế nào để cải thiện hệ giáo dục K-12, và ông Doe đã đưa ra sáu cách thức cải cách khác nhau.
Một ký giả có trách nhiệm khi đưa tin về bài diễn văn sẽ cẩn trọng tóm tắt cả sáu nội dung cải cách này. Ký giả cần phải viết toàn bộ câu chuyện để độc giả có thể hiểu được như là họ đang nghe bài diễn văn của ông Doe vậy. Để bổ sung bối cảnh [của bài báo], người viết có thể ghi nhận thêm các phản ứng từ các chuyên gia về giáo dục, những người ngoài cuộc, hay từ một số đối thủ chính trị của ông Doe.
Nhưng một ký giả vô trách nhiệm, có thái độ thù địch với ông Doe có thể chỉ tập trung vào một trong sáu cải cách, bóp méo nó để tạo một hình tượng xấu cho ông Doe, và lờ đi toàn bộ năm [nội dung] cải cách còn lại. Đây chính là kỹ thuật bóp méo và bôi đen.
Thêm nữa, một số ký giả thậm chí tăng thêm “độc tính” bằng cách trình bày các phiên bản đã bị bóp méo này để thu thập bình luận từ những người khác, từ đó nhận được các phản hồi bất lợi nằm trong tính toán của họ.
Và đây là cách mà giới truyền thông đã làm với bà Powell:
Bà Powell đã chỉ trích mạnh mẽ các máy kiểm phiếu của hệ thống kiểm phiếu Dominion. Công ty này đã đáp lại bà bằng cách khiếu kiện về tội vu khống. Các luật sư của bà đã yêu cầu tòa án bác bỏ vụ kiện của Dominion.
Các luật sư của bà Powell đã củng cố yêu cầu trên bằng một Bản ghi nhớ pháp lý dài 86 trang (pdf) — một loại văn bản về tóm tắt pháp lý. Văn bản này trình bày toàn bộ lý lẽ tại sao tòa án cần bác bỏ khiếu kiện của Dominion.
Lý lẽ là một kỹ thuật tranh biện pháp lý được sử dụng để bào chữa trong các vụ kiện về vu khống. Lập luận nêu ra là một cá nhân không phải chịu trách nhiệm cho việc thể hiện quan điểm của mình. Luật sư của bà Powell lập luận rằng bà Powell chỉ thể hiện quan điểm của bà về máy kiểm phiếu Dominion và rằng những máy kiểm phiếu đó đã bị thao túng để thay đổi kết quả của cuộc bầu cử tổng thống năm 2020. Bản ghi nhớ cũng khẳng định thêm rằng vì bà ấy đang đại diện cho chiến dịch [tranh cử] của ông Trump trong một môi trường chính trị đảng phái, những thính giả có lý trí hiểu rằng bà chỉ thể hiện quan điểm của bà mà thôi.
Thậm chí khi bản ghi nhớ đặc biệt khẳng định rằng bà Powell đã và đang tin tưởng rằng quan điểm của bà ấy là chính xác, thì truyền thông dòng chính đã xuyên tạc những lập luận pháp lý này thành một lời thừa nhận cá nhân của bà Powell rằng các tuyên bố trước đây của bà là sai.
Thêm vào đó, giới truyền thông đã hoàn toàn bôi đen đi tất cả những lập luận bào chữa khác trong bản ghi nhớ.
Giới truyền thông chủ lưu đã sử dụng kỹ thuật bóp méo và bôi đen tương tự trong việc “báo cáo” lại những nhận định gần đây nhất về cuộc bầu cử tổng thống năm 2020 của bà Powell.
Vào hôm 29/05, bà Powell đã được mời phỏng vấn trên sân khấu của một hội nghị chính trị. Buổi phỏng vấn rất dài và có rất nhiều tài liệu pháp lý mà các ký giả có thể thấy rất đáng giá để đưa tin. Tuy nhiên giới truyền thông đã làm mờ đi tất cả ngoại trừ duy nhất một chi tiết, và họ đã xuyên tạc chi tiết này.
Trang bìa của Newsweek là một điển hình. Họ viết một đoạn như sau:
“‘Ông ấy chỉ đơn giản là có thể được phục chức,’ bà Powell đã nói về ông Trump trong buổi phỏng vấn. Đám đông la ó để đáp lại tuyên bố vô căn cứ của bà ấy. ‘Và ông Biden được yêu cầu rời khỏi Toà Bạch Ốc,’ vị luật sư này tiếp tục với nụ cười nhếch mép.”
Đoạn viết này đã tạo nên hình tượng của bà Powell như thể bà là một kẻ có dã tâm — với nụ cười nhếch mép — và kỳ dị — bởi vì bà ấy nghĩ ông Biden sẽ bị buộc rời khỏi văn phòng và ông Trump sẽ thay thế ông ta.
Nhưng đoạn video, với phân đoạn liên quan bắt đầu từ thời điểm 1:04:35, đã cho chúng ta thấy một điều rất khác. Đoạn video đã cho thấy nụ cười với khán giả thay vì cười nhếch mép, và đồng thời cũng cho chúng ta thấy bối cảnh đã được giới truyền thông cánh tả cắt bỏ.
Bà Powell đã trả lời cho một câu hỏi giả định. Người dẫn chương trình đã hỏi rằng “Chà, bà Sidney, bà hãy cho khán giả và chúng tôi cơ hội để mơ mộng một chút”. Người dẫn chương trình đưa ra một kịch bản rất khó xảy ra rằng tất cả các tiểu bang chiến địa thay đổi kết quả kiểm phiếu đã được xác nhận. Ông ấy nói tiếp: “Hãy để chúng ta mơ mộng một chút. Ông Trump được công bố là người thắng cuộc. Vậy điều gì sẽ xảy ra?”
Bà Powell không đối đáp lại với những việc đã và có thể xảy ra. Người điều phối chương trình đã đưa ra một tình huống giả định và đã hỏi về sự suy đoán của bà.
Những người lý trí sẽ hiểu được rằng kịch bản giả định mà người điều phối đặt ra là rất khó xảy ra. Sẽ cần có một cuộc kiểm toán về kết quả bầu cử và sự đảo ngược kết quả ở tất cả các tiểu bang chiến địa, những phiếu bầu mới bởi những đại cử tri tổng thống, kiểm lại phiếu của quốc hội đối với Cử tri đoàn, và công bố của Quốc hội rằng ông Trump là người thắng cuộc. Như người điều phối chương trình đã nói hai lần một cách chính xác rằng điều này là “một giấc mơ”.
Bà Powell là một luật sư, và tất cả các luật sư đã quá quen thuộc với những kịch bản giả định và không thể xảy ra. Những “giả định” của các giáo sư, như cách họ được gọi, chính là trụ cột chính trong những trường luật. Những giảng viên luật đã phải xoay vòng các kịch bản để buộc sinh viên xem xét và đáp trả lại với những tình huống có thể thay đổi trên thực tế.
Khi đối diện với câu hỏi này, bà Powell đã hành động bằng sự chuyên nghiệp cao nhất của mình. Ban đầu, bà ấy đã cảnh báo rằng đây là một “lĩnh vực chưa có tiền lệ”. Sau đó bà đã cho biết rằng đã có những vụ kiện trước đó mà tòa án đã đảo ngược kết quả bầu cử và chỉ định người mới được công nhận thua cuộc phải chuyển giao văn phòng cho người mới được công nhận thắng cuộc. Trong trường hợp này, như bà Powell quan sát, người chiến thắng sẽ làm việc chỉ kể từ thời điểm bắt đầu; không tính quãng “thời gian đã mất”. Câu trả lời của bà thể hiện những hiểu biết của bà về việc tòa án sử dụng những quyền lực nhất định — được gọi là quyền lực công bằng — để vạch ra những quy định cho việc chưa có tiền lệ trước đó.
Sau đó bà ấy cũng lưu ý rằng quyết định của tòa án trước đó đã không liên quan đến cuộc bầu cử tổng thống. Tuy nhiên, bà đã áp dụng những nguyên tắc căn bản của tòa đối với cuộc bầu cử tổng thống.
Từ những nguyên tắc này, bà Powell đã kết luận, tòa án sẽ có thể buộc ông Biden chuyên giao văn phòng cho Trump, và không tính quãng thời gian đã trôi qua, như các vụ kiện về đảo ngược các cuộc bầu cử gian lận khác.
Ai đó có thể không đồng ý với bà Powell từ góc độ pháp luật, nhưng câu trả lời của bà xứng đáng được báo cáo đầy đủ.
Không hài lòng với việc hạ bệ ban đầu của họ đối với bà Powell, giới truyền thông gian lận đã trình bày những phiên bản không rõ bối cảnh ấy cho rất nhiều luật gia, những người này ngây thơ đưa ra ý kiến tiêu cực như được dự đoán.
Việc bà Sidney Powell bị bôi nhọ là một ví dụ điển hình cho lý do vì sao tôi đã áp dụng những nguyên tắc sau đây từ nhiều năm về trước:
Đầu tiên, không bao giờ thừa nhận những báo cáo của giới truyền thông về các thủ tục của tòa án là chân thực. Các ký giả thường phớt lờ [kiến thức] pháp luật. Và thậm chí khi họ không biết, họ vẫn có kế hoạch riêng. Hãy luôn tự đọc những văn bản của tòa án.
Thứ hai, những học giả không bao giờ bình luận về một sự kiện chỉ căn cứ trên một bài báo của ký giả. Hãy luôn luôn nghiên cứu những sự việc phía sau trước khi đưa ra ý kiến.
Cuối cùng, hãy thận trọng trước những tuyên bố của giới truyền thông, những thứ mà họ đã đầu tư rất nhiều. Với trường hợp của cuộc bầu cử năm 2020, hầu hết giới truyền thông quốc gia đã chấp nhận một câu chuyện “không thành vấn đề” một cách vội vàng và không điều tra trước. Sự khăng khăng cố chấp của họ về cách truyền đạt thông tin dưới bộ mặt nghi ngờ hợp lý là một lý do để chúng ta đặt câu hỏi.
Tác giả Rob Natelson, một người có chuyên môn về báo chí, ông là giáo sư luật đã nghỉ hưu và là chuyên gia cao cấp về luật hiến pháp tại Học viện Độc lập. Trong suốt những năm 1990, ông đã dành chiến thắng trong rất nhiều chiến dịch bầu cử của tiểu bang, vào năm 2000, ông đã đứng thứ hai trong cuộc bầu chọn năm ứng cử viên sơ bộ cho chức thống đốc bang Montana. Ông là tác giả của cuốn sách “The Original Constitution: What It Actually Said and Meant” (tái bản lần thứ ba, năm 2014).
Quan điểm trong bài viết này là của tác giả và không nhất thiết phản ánh quan điểm của The Epoch Times.
Thiên Minh biên dịch
Quý vị tham khảo bài gốc tại the Epoch Times
Xem thêm: