Bí ẩn lớn trong vũ trụ: Hiện tượng xuyên thời – không
“Thời gian” có mối quan hệ rất mật thiết đối với mỗi người chúng ta. Con người thường nói rằng “thời gian quý hơn vàng”, nó là thứ không thể cưỡng cầu mà có được.
Từ xưa đến nay, mọi người cũng đều nói rằng: “Thời gian trôi như tên bắn, ngày tháng thoi đưa”, “một tấc thời gian một tấc vàng, tấc vàng khó mua được tấc thời gian”. Chúng ta nhìn không thấy nó, nhưng nó mỗi một giây phút lại khắc in dấu vết sâu đậm trong hành trình sinh mệnh của chúng ta.
Vậy thời gian là gì?
Mọi người thường nói, thời gian tựa nước chảy, một đi không trở lại. Còn có học giả Hoa Kỳ từng đưa ra kiến giải mới nói rằng: Thời gian không hề thúc đẩy thứ gì tiến về phía trước, bên trong thời gian tất cả đều là tồn tại vĩnh hằng, và quá khứ, hiện tại, tương lai cùng đồng thời tồn tại ở trong các thời không khác nhau.
Nếu là như vậy, có một số sự việc gọi là “sự kiện xuyên thời không’ chẳng phải rất dễ để giải thích?
1. Xuất hiện người du hành vượt thời gian trong điện ảnh năm 1928
Năm 1928, trong bộ phim “Rạp xiếp” (The Circus), diễn viên hài kịch trứ danh Chaplin đã có một màn diễn khiến dư luận bấy giờ thảo luận sôi nổi.
Trong màn diễn này có một người phụ nữ đội mũ, mặc áo khoác dày, tay trái giống như đang cầm một vật gì đó áp vào má, cười cười nói nói không ngừng. Tuy nhiên, bên cạnh cô ấy không có ai khác, nhìn giống như cô ấy đang nói điện thoại.
Năm 1928 đương nhiên chưa có điện thoại, chiếc điện thoại đầu tiên mãi đến năm 1973 mới lần đầu ra mắt. Bởi vậy mới nổi lên rất nhiều giả thuyết liên quan đến việc du hành thời gian.
2. Người mẫu xuyên qua thời không
Vào năm 1941, trong lễ khánh thành một cây cầu ở Canada, người ta chụp được một tấm ảnh không thể tưởng tượng nổi: Xen lẫn trong đám người, có một người đàn ông mặc trang phục rất khác lạ so với trào lưu lúc ấy.
Kỳ thực, cách ăn mặc của người đàn ông này hoàn toàn không phù hợp với năm 1940. Lúc bấy giờ, Thế chiến thứ hai kết thúc, kinh tế phục hồi, đàn ông đều mặc quần áo rất chỉnh tề, cho dù về hưu cũng là âu phục áo sơ mi xắn tay áo lên.
Tuy nhiên, người đàn ông trong tấm ảnh kia lại đeo kính râm che ánh mặt trời, mặc áo sơ mi chữ T, máy ảnh trên tay ông ta cũng không phải kiểu dáng thấy được lúc bấy giờ. Bởi vậy, có người gọi người đàn ông trong tấm ảnh là “người mẫu du hành vượt thời gian”.
3. Điện thoại ẩn hiện vào năm 1960
Năm 1962, vào giây phút Brazli đoạt chức vô địch World Cup, khi cầu thủ xuất sắc nhất Garrincha nâng cao cúp vô địch World Cup, người ta đã nhìn thấy hình ảnh một người cầm điện thoại di động.
Như đã nói, mãi đến năm 1973 trên thế giới mới xuất hiện chiếc điện thoại đầu tiên, nhưng chiếc điện thoại này vẫn còn không chụp ảnh được. Vậy nên, có người phỏng đoán rằng, lúc ấy người cầm smartphone chụp ảnh là người xuyên thời không. Anh ta đã xuyên không đến trận chung kết World Cup năm 1962, đi đến đây để thưởng thức trận bóng chăng?
4. Đường hầm thời gian trên phố Bold
Liverpool là một thành phố cảng cổ xưa nằm ở phía tây nước Anh. Từ năm 2006 trở đi, cư dân sống tại phố Bold ở thành phố này thường xuyên có ảo giác rằng mình đang quay trở lại thập niên 40, 50 của thế kỷ trước. Hiện tượng thần bí này đã liên tiếp xảy ra.
Vào tháng 7 năm 2006, cục cảnh sát Liverpool đã tiếp nhận một cuộc điện thoại, người gọi điện nói rằng nhìn thấy máy bay của Đức quốc xã bay qua bầu trời Liverpool, Đức quốc xã lại đến oanh tạc nước Anh rồi.
Nhân viên nhận tin cho rằng người gọi mắc bệnh tâm thần, nhưng người gọi lại có thể miêu tả chính xác máy bay bay cách mặt đất bao nhiêu mét, và trên máy bay còn có dòng chữ “Heinkel He-111 ” .v.v.
Cảnh sát cử người nhanh chóng chạy đến hiện trường, nhưng không thấy bất kỳ một thứ gì. Họ cho rằng người gọi đã sinh ra ảo giác.
Nhưng sau đó, những chuyện ly kỳ tương tự liên quan tới phố Bold liên tiếp phát sinh. Càng ngày càng có nhiều người cho rằng dãy phố Bold tồn tại một lực lượng thần bí, có thể đưa người ta ra khỏi thế giới hiện thực.
Sự việc này đã thu hút sự chú ý của Jenny Boylan, một phóng viên của tờ New York Times ở Mỹ. Vì mẹ của Jenny lớn lên trên phố Bold, cô muốn xem thử có khả năng tiến vào thời thơ ấu của mẹ mình hay không. Thế là tháng 6 năm 2009, cô dẫn theo bạn trai John đi tìm kiếm thực hư.
Trong nửa tháng, họ đã đi vô số lần trên con đường này, nhưng đều không phát sinh hiện tượng kỳ quái nào. Rồi một ngày khi hai người xảy ra tranh cãi, trong cơn tức giận Jenny đã vung tay bỏ đi trước, còn John bực bội ngồi ở bên đường rất lâu.
Lúc ngẩng đầu lên, anh phát hiện chung quanh mình dường như có gì đó không ổn, không còn thấy những người ăn mặc hiện đại nữa, mà thay vào đó là những người đi đường mặc quần áo cũ kỹ, những chiếc xe cổ cũ nhất chạy ngang qua.
John ý thức được mình đã tiến vào đường hầm thời không, nhưng khi sờ vào ngực thì phát hiện ra chiếc máy ảnh đã bị Jenny mang đi. Anh nhanh chóng đi tới phía trước, nhìn thấy tất cả những cửa hàng quen thuộc đều đã thay đổi.
John bước vào cửa hàng có dòng chữ “Burberry Feminine Products” và muốn mang một thứ gì đó về để làm bằng chứng, nhưng sau khi đi vào, anh phát hiện ra rằng đó là một hiệu sách.
Ngay lúc bước qua ngưỡng cửa, những thứ trước mặt John đã thay đổi và trở lại hình dáng ban đầu. Khi anh quay lại đường phố một lần nữa, thì những người ăn mặc lỗi thời đã biến mất.
Anh kể với Jenny về chuyện này, họ quyết định ở lại và không rời máy ảnh trong 24 giờ, nhưng họ đã không chụp được bất kỳ bức ảnh nào.
Để xác minh xem liệu John có phải đã thực sự “xuyên thời không” hay không, họ đến hỏi hãng Burberry rằng có từng mở một chi nhánh trên phố Bold vào những năm 1950 hay không
Câu trả lời đã đến rất nhanh, hãng thời trang Burberry 112 năm tuổi rất tự hào thông báo rằng vào năm 1951, họ đã đi đầu trong việc mở một cửa hàng bán sản phẩm nữ giới được trang trí sang trọng trên phố Bold.
Đến đây, có thể suy ra rằng phố Bold thực sự có thể có một đường hầm thời không dẫn đến những năm 1950.
Một loạt các hiện tượng siêu nhiên dẫn đến nhiều phỏng đoán khác nhau
Sau đó, người ta đã đưa ra nhiều phỏng đoán khác nhau về hàng loạt hiện tượng siêu nhiên nói trên. Nhiều nhà khoa học cho rằng nguồn gốc của hiện tượng kỳ lạ trên phố Bold là kết quả của việc sử dụng nhiều vật liệu khác nhau như thạch anh ở nhà ga Trung tâm gần đó. Một số phản ứng từ tính mà con người không biết đã khiến phố Bold thường phát sinh hiện tượng quay ngược thời gian. Tuy nhiên, họ không giải thích được những phản ứng của các vật liệu xây dựng cũ phức tạp ấy làm thế nào có thể gây ra hiện tượng đảo ngược thời gian này.
Do đó, bí ẩn vẫn chưa được hé lộ, và người dân trên con phố này vẫn hy vọng các nhà khoa học trên thế giới có thể tìm ra cơ sở kết luận thuyết phục hơn càng sớm càng tốt.
Einstein nói: “Mọi người nghĩ rằng sự khác biệt giữa quá khứ, hiện tại và tương lai chỉ là một ảo ảnh dai dẳng. Thời gian không chỉ là những gì chúng ta thấy, nó không chỉ trôi theo một hướng, mà là hiện tại, quá khứ và tương lai tồn tại đồng thời”.
Nếu đúng như vậy thì phải chăng thời gian chỉ là cảm giác của con người, nó có phải là một thứ tồn tại khách quan hay không?
Brian Greene, một nhà vật lý lý thuyết, đồng thời là giáo sư vật lý và toán học tại Đại học Columbia, đã có một bài thuyết giảng với tựa đề “Ảo giác về thời gian: Quá khứ, hiện tại và tương lai cùng tồn tại”. Trong đó chỉ ra một cách sinh động những hiểu lầm của con người về thời gian.
Bài thuyết giảng chỉ ra rằng toàn bộ vũ trụ giống như một ổ bánh mì lớn. Mỗi điểm thời gian tồn tại một cách độc lập và đồng thời giống như những lát bánh mì trong ổ bánh mì. Quá khứ không biến mất, tương lai đã hiện hữu ở đâu đó. Toàn bộ vũ trụ là một kết cấu thông tin lập thể thời không ba chiều (Holigram). Những thông tin khác nhau tồn tại trong mỗi thời gian và không gian đều đang đồng thời tồn tại trong vũ trụ.
Sử dụng nguyên lý vật lý hiện đại này để suy đoán, thì phải chăng một đời hoặc nhiều đời của một cá nhân đã tồn tại từ rất lâu về trước trong vũ trụ? Và những người có công năng túc mệnh thông, có thể là họ đã nhìn thấy những cảnh tượng đã tồn tại từ trước trong vũ trụ thông qua công năng của mình.
Khi Einstein được các phóng viên phỏng vấn vào những năm cuối đời, họ hỏi ông rốt cục điểm tận cùng của khoa học là gì, ông đã chỉ vào một tách cà phê và hỏi phóng viên tại sao lại có tách cà phê này trên bàn? Phóng viên trả lời rằng là ông đặt nó trên bàn. Sau đó Einstein nói rằng: Những thứ nhỏ như tách cà phê và các vật dụng khác vẫn cần một ai đó dùng sức mạnh để sắp xếp, vậy hãy nghĩ xem có bao nhiêu hành tinh trong vũ trụ, mỗi hành tinh đang vận hành một cách có trật tự, đây là sức mạnh của ai?! Tôi nghĩ đây có lẽ là Thần.
Vì vậy, trong những năm cuối đời, Einstein đã đưa ra một kết luận đáng kinh ngạc: “Tận cùng của Khoa là Thần học. Sau khi một nhà khoa học leo lên một ngọn núi cao, anh ta phát hiện rằng nhà Thần học đã ngồi ở đó”.
Tổ chế tác Truyền thuyết tiểu vũ trụ
Lý Hạo biên tập
Toan Đinh biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ Epoch Times Hoa ngữ
Xem thêm: