Canada: Đạo luật Khẩn cấp là một nỗ lực tuyệt vọng để biến các tài xế xe tải thành những kẻ phạm pháp
Tôi đang thắc mắc. Nếu như ngay bây giờ quý vị đến ngân hàng để gửi tiền, hoặc là với một số ít người không bị phá sản sau hai năm qua, rút một khoản tiền ra, thì quý vị có phải gọi điện cho bà Chrystia Freeland (Bộ trưởng Tài chính Canada) trước không? Hay sẽ phải gửi bản sao kê giao dịch qua email cho một trong những phụ tá của bà ấy để họ làm việc này?
Sau màn hài kịch của tuần này — tất nhiên, tôi đang đề cập đến phần giới thiệu của Thủ tướng Trudeau về Đạo luật Khẩn cấp — thì câu hỏi trên không còn là một câu hỏi lố bịch nữa. Trong số làn sóng các hành động xuẩn ngốc mà chúng ta đã nghe từ chính phủ thiểu số chiếm 31% do Đảng Tự Do lãnh đạo của chúng ta — tôi đang diễn đạt theo cách khác, nhưng chỉ hơi khác chút thôi — rằng “tiền ngoại quốc”, đặc biệt là tiền của Mỹ, được quyên góp cho cuộc biểu tình của những tài xế xe tải ở Canada đang thúc đẩy một phong trào nhằm “lật đổ” chính phủ.
Và đây không chỉ là một vài lo ngại vụn vặt, mà là một mối đe dọa tức thời đối với sự ổn định của quốc gia chúng ta và sự cai trị của nó. Giờ thì các ngân hàng đang theo lệnh, và phải đề phòng những tài khoản đáng ngờ. Rốt cuộc, nếu 25 USD xuất hiện từ một số nông dân ở Arkansas để ủng hộ một cuộc biểu tình ôn hòa của những người lao động trung thực, cổ cồn xanh, thì điều đó có thể đổ “nền hòa bình, trật tự và chính phủ tốt đẹp” của chúng ta xuống kênh Rideau (ở Ottawa), đồng thời 154 năm Liên minh tươi đẹp của chúng ta cũng đi đến hồi kết.
Bộ trưởng an toàn công cộng của chúng ta đã đổ thêm đường vào ngũ cốc hiệu Snap, Crackle, và Pop của mình. Đây là tuyên bố nghiêm khắc và gây sốt của ông ấy về cuộc biểu tình: “[Có một] nhóm rất nhỏ, có tổ chức được một hệ tư tưởng điều khiển nhằm lật đổ chính phủ thông qua bất kỳ phương tiện nào mà họ có thể muốn sử dụng.”
Ông ấy có nói chuyện với những tài xế đã đi qua đất nước rộng lớn này vào giữa mùa đông không? Có bao giờ ông ấy nghe thấy chính mình đang nói gì không? Hay là tốt hơn nữa, liệu ông ấy có xem đoạn video được chia sẻ rộng rãi về những người biểu tình ở Coutts khi họ kết thúc cuộc biểu tình với việc những người biểu tình và cảnh sát ôm nhau không?
Coutts police honors, greets and hugs truckers who have blocked the US – Canada border for 18 consecutive days. pic.twitter.com/RL4F7l0JBh
— RadioGenoa (@RadioGenoa) February 15, 2022
Việc đó có giống như một đám đông gồm những người theo chủ nghĩa vô chính phủ chống Canada, những người theo chủ nghĩa Lenin, hay những người theo chủ nghĩa Trotsky đang sẵn sàng ném nền dân chủ hợp hiến của chúng ta ra bốn phương trời không? Chết tiệt, cảnh sát và những tài xế xe tải kia là cùng một giuộc, và họ đang trao nhau những cái ôm.
Những cái ôm đấy!!! Lực lượng trật tự, cảnh sát và những người biểu tình, công dân Canada, đang trao nhau những cái ôm thực sự, chân thành. Họ bắt tay nhau. Nở những nụ cười. Mọi người hát vang bài quốc ca.
Theo bất cứ cách nào, điều này có thể phù hợp với mô tả mang tính ảo giác, gây hoang mang của bộ trưởng bộ an toàn công cộng liên bang và những lời khẳng định ngông cuồng của ông về một “nhóm rất nhỏ” sắp “lật đổ chính phủ bằng bất cứ phương tiện nào mà họ có thể muốn sử dụng” không? Những cái ôm ư? Họ có ý định “ôm” cho chính phủ mất quyền lực không? Hay thay vào đó, họ, những kẻ vô lại, sẽ lên kế hoạch “bắt tay” để chiếm quyền lực?
Sự ngớ ngẩn đến mức hoàn toàn ngu ngốc thể hiện trong các tuyên bố của ban lãnh đạo chính phủ Tự Do của chúng ta trong nỗ lực điên cuồng, tuyệt vọng của họ để biến những tài xế xe tải thành những kẻ phạm pháp, thực sự, và nói không ngoa, đã vượt xa bất kỳ điều gì tôi từng chứng kiến.
Cảm ơn những kẻ hèn nhát ở Ottawa — những người không có cả dũng khí lẫn sự lịch thiệp để thậm chí là nói chuyện với những tài xế xe tải này, hoặc thậm chí thể hiện một sự tôn trọng nhỏ nhoi đối với họ — một tình hình mà lẽ ra đã có thể, theo ý kiến của tôi, dễ dàng được xoa dịu và sự hòa giải được tìm thấy đã hoàn toàn biến thành cái gì đó khác.
Ở một phía, và chỉ một phía — của chính phủ Thủ tướng Trudeau — họ đã quá vội vã trong việc ban hành đạo luật cực đoan nhất từng có xưa nay: Đạo luật này, vốn có thể tìm ra nguyên nhân chính đáng trong một cuộc xâm lược, một cuộc tấn công khủng bố tồi tệ nào đó, hoặc một thảm họa thiên nhiên thảm khốc, đã bị một chính phủ cứng đầu, kiêu ngạo lôi ra để sử dụng quyền lực rộng lớn của mình nhằm dập tắt một cuộc biểu tình dân sự.
Nếu tôi tin rằng quá trình suy nghĩ là có thể có ở Ottawa thì tôi sẽ hỏi, “Họ đã nghĩ gì vậy?” Tất nhiên trong chính phủ này họ không nghĩ ngợi gì cả; chủ yếu là họ thăm dò ý kiến hoặc tuyên truyền.
Và nếu kết quả là chính phủ Canada sắp bị “lật đổ” bởi một nhóm tài xế xe tải đường dài — trong số những người hòa nhã nhất mà quý vị từng gặp, và tôi đã gặp nhiều người trong số họ — thì hoặc cuộc thăm dò ý kiến của họ thật hoang đường (theo đúng nghĩa gốc của nó) hoặc sự tuyên truyền của họ đã khiến họ trở nên choáng váng tới mức không thể chữa được.
Kết quả là, trong số rất nhiều hệ quả, Canada hiện đang bị chế giễu trên toàn thế giới. Khi các quy định và các hạn chế COVID khác nhau đang sụp đổ như Humpty Dumpty trong một trận động đất, thì nhà lãnh đạo thức tỉnh của chúng ta đã lôi ra khẩu đại bác Big Bertha của luật pháp Canada.
Có nhiều hơn là yếu tố khinh thường trong sự ngu ngốc của nhóm người này. Và nhiều hơn một chút “làm sao những kiểu tầng lớp thấp hơn này” nghĩ rằng họ có quyền đến và đậu xe gần nơi chúng ta lấy cà phê latte của mình, hoặc nơi chúng ta gặp nhau trong những cuộc tụ tập tại một quán bít tết cao cấp ưa thích để xác định tương lai của họ? Thực ra, hầu hết họ đều là, quý vị có thể tưởng tượng không, “không phải là người đến từ Ontario?”
Cũng như Đạo luật Khẩn cấp là con trai của Đạo luật Biện pháp Chiến tranh, vì vậy không có gì đáng an ủi khi ngài thủ tướng đã viện dẫn đạo luật này lại là con trai của ngài thủ tướng đã viện dẫn Đạo luật Biện pháp Chiến tranh.
Đối với sinh viên ngành văn học, đây là những gì mà nhà thơ William Blake muốn nói về sự “cân xứng đáng sợ”. Nhưng đối với người Canada vào năm 2022 thì chỉ có phần “đáng sợ” mà thôi.
Quan điểm trong bài viết này là của tác giả và không nhất thiết phản ánh quan điểm của The Epoch Times.
Ông Rex Murphy là một tác giả và nhà bình luận, từng là người dẫn chương trình Đài truyền hình CBC và Đài phát thanh CBC.
An Nhiên biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times
Xem thêm: