Các nhà đầu tư ngoại quốc đào thoát khi thị trường Trung Quốc suy yếu
Chiêu bài cũ không còn hấp dẫn vốn ngoại quốc
Các nhà đầu tư ngoại quốc tiếp tục giảm nắm giữ trái phiếu Trung Quốc trong tháng Năm trong tháng thứ tư liên tiếp. Chính sách tiền tệ khác biệt giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc, cũng như sự suy yếu căn bản của nền kinh tế, đã khiến các nhà đầu tư ngoại quốc ngày càng rời xa Trung Quốc.
Và không giống như các giai đoạn bán tháo của Trung Quốc trong hơn một thập niên qua, các nhà đầu tư ngoại quốc cho rằng các khoản đầu tư của Trung Quốc không còn hấp dẫn hơn sau khi điều chỉnh theo rủi ro so với các thị trường phát triển.
Trái phiếu bằng đồng nhân dân tệ của Trung Quốc tiếp tục bị giảm giá theo dữ liệu chính thức từ Công ty TNHH Lưu ký & Thanh toán Trung ương Trung Quốc. Dòng tiền ra cũng đã ảnh hưởng tới đồng nhân dân tệ, chạm mức giá trị tương đối thấp nhất trong gần hai năm. Kể từ tháng Sáu năm ngoái, đồng nhân dân tệ đã mất giá 3.5% so với USD.
Trong 10 năm qua, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã thu hút các nhà đầu tư ngoại quốc bằng cách dần mở cửa thị trường tài chính rất to lớn cho các nhà đầu tư ngoại quốc. Biện pháp này một phần để bù đắp dòng vốn ra bên ngoài; Các công ty và hộ gia đình Trung Quốc đã gửi tiền ra ngoại quốc để mua các tài sản ngoại quốc như địa ốc và đầu tư kinh doanh.
Các nhà đầu tư toàn cầu đã rất vui giúp đỡ. Làm ngơ trước chế độ độc tài toàn trị và sự vi phạm nhân quyền của Trung Quốc, các nhà đầu tư ngoại quốc đã gửi sang Trung Quốc tiền vốn để đầu tư vào tài sản tiền tệ cũng như thành lập các doanh nghiệp tại địa phương để chiếm lĩnh thị trường Trung Quốc. Trong một số thời điểm, thị trường Trung Quốc đã tạo ra một số sự đa dạng hóa do trái phiếu Trung Quốc cung cấp lợi suất cao hơn trong thời kỳ lợi suất trái phiếu gần bằng 0 ở phương Tây.
Theo nhiều cách, các nhà đầu tư ngoại quốc đã ở đó để cứu trợ thị trường Trung Quốc hết lần này đến lần khác trong thập niên qua.
Nhưng mọi thứ đã nhanh chóng thay đổi. Các nhà đầu tư ngoại quốc đang bỏ đi rất nhiều và có rất ít sự tiếc nuối ngay trước mắt.
Được thúc đẩy bởi chính sách ngày càng khác biệt của ngân hàng trung ương, các trái phiếu kho bạc Hoa Kỳ hiện cung cấp lợi tức cao hơn so với các trái phiếu chính phủ Trung Quốc của họ. Nền kinh tế Trung Quốc, bị ảnh hưởng bởi sự ngừng hoạt động do COVID, đang ở trong tình trạng tồi tệ nhất trong nhiều thập niên với niềm tin của người tiêu dùng và doanh nghiệp bị sụt giảm. Và cuối cùng, sự ủng hộ không khoan nhượng của Trung Quốc đối với Nga trong cuộc xâm lược Ukraine đã làm tăng rủi ro địa chính trị đối với các doanh nghiệp hoạt động tại Trung Quốc. Liệu Trung Quốc có âm mưu thôn tính Đài Loan trong tương lai gần? Đó là một câu hỏi mà các công ty đầu tư vào Trung Quốc phải suy ngẫm.
Có một số dấu hiệu cho thấy tình trạng bán tháo đang giảm bớt, đặc biệt là trên thị trường chứng khoán Trung Quốc. Nhưng trong môi trường kinh tế này, nơi mà các yếu tố căn bản vẫn chưa ổn định và chỉ là vấn đề thời gian cho đến khi lệnh phong tỏa COVID tiếp theo được ban hành, các nhà đầu tư bi quan rằng tương lai gần sẽ có những hậu quả khác nhau.
Một số ngành báo động
Cũng giống như Bắc Kinh và Thượng Hải bắt đầu nổi lên sau các đợt phong tỏa COVID ngột ngạt, các điểm nóng kinh tế phía Nam là Thâm Quyến và Ma Cao có thể đang phải đối mặt với những hạn chế tê liệt.
Trung tâm công nghệ của Thâm Quyến đã phong tỏa một số khu vực lân cận và các quan chức đang tiến hành thử nghiệm hàng loạt. Gần đó, tại trung tâm cờ bạc Á Châu là Macau, một đợt bùng phát virus đang đe dọa các công ty chơi game hoạt động trong thành phố.
Tờ Financial Times báo cáo rằng tổng doanh thu từ trò chơi ở Ma Cao trong tháng Năm là 413 triệu USD, giảm 90% so với mức trước đại dịch.
SJM Holdings, đại công ty trò chơi game do ông trùm cờ bạc Stanley Ho thành lập, đã chứng kiến giá cổ phiếu và trái phiếu của mình sụt giảm khi Fitch Ratings giảm 2 bậc xếp hạng tín dụng không bảo đảm cao cấp của công ty này xuống BB- vào tháng Sáu. Cổ phiếu của các công ty trò chơi khác như Sands China Ltd. và Wynn Macau Ltd. cũng đã giảm trong thời gian gần đây.
Tất nhiên, trái phiếu của các nhà phát triển địa ốc Trung Quốc tiếp tục được giao dịch thấp hơn nhiều so với mệnh giá. Nhưng gần đây cũng có dấu hiệu lây lan ra ngoài các lĩnh vực thông thường. Ví dụ, trái phiếu ra ngoại quốc của tập đoàn Fosun International của Trung Quốc bị lỗ nặng vào tháng Sáu, một dấu hiệu cho thấy các công ty mắc nợ cao khác cũng có thể gặp khó khăn. Fosun, chủ sở hữu của khu nghỉ mát Club Med, có các công ty con trong lĩnh vực nghỉ dưỡng, du lịch, và giải trí và có thể đốt tiền mặt nếu tình trạng phong tỏa liên quan đến COVID vẫn tiếp diễn và chi tiêu của người tiêu dùng tiếp tục suy yếu.
Thu hút các nhà đầu tư ngoại quốc
Các nhà quản lý Bắc Kinh đang hy vọng một chương trình mới sẽ giúp đảo ngược các xu hướng gần đây trong dòng vốn ngoại quốc.
Ngân hàng Nhân dân Trung Quốc thông báo rằng các nhà đầu tư tổ chức ngoại quốc đủ điều kiện (QFII), bao gồm các ngân hàng ngoại quốc dồi dào tài chính, quỹ tài sản có chủ quyền,và quỹ hưu trí, sẽ được phép đầu tư vào thị trường chứng khoán trong nước.
Bắt đầu từ hôm 30/06, thị trường hối đoái Trung Quốc sẽ cấp cho các nhà đầu tư tổ chức ngoại quốc quyền truy cập vào một số chứng khoán không có sẵn trên thị trường liên ngân hàng, bao gồm các công cụ rủi ro hơn như chứng khoán bảo đảm bằng tài sản và các công cụ phái sinh, ngoài trái phiếu. Cần lưu ý rằng thị trường chứng khoán do Ủy ban Điều tiết Chứng khoán Trung Quốc (CSRC) quản lý trong khi thị trường liên ngân hàng (mà QFII đã có quyền truy cập từ năm 2016) là do PBoC giám sát.
Nhưng liệu biện pháp này sẽ có hiệu quả? Một số nhà quản lý quỹ can đảm nhất định có thiên hướng đầu tư rủi ro có thể chớp lấy cơ hội này. Nhưng đối về xu hướng chủ đạo, chính sách COVID của Trung Quốc và những đám mây đen phía trên nền kinh tế cùng với lợi suất thu nhập cố định tương đối cao hơn ở Hoa Kỳ, thị trường Trung Quốc đơn giản là không còn mấy hấp dẫn lắm.
Quan điểm trong bài viết này là của tác giả và không nhất thiết phản ánh quan điểm của The Epoch Times.
Tác giả Fan Yu là một chuyên gia trong lĩnh vực tài chính và kinh tế và đã đóng góp các phân tích về nền kinh tế Trung Quốc từ năm 2015.