Các đoạn ghi âm tiết lộ quy trình cách ly bệnh nhân COVID-19 máy móc của bệnh viện
Các luật sư, bác sĩ y tế, cùng người nhà của các nạn nhân COVID-19 đã mô tả và cung cấp các đoạn ghi âm về điều mà quỹ Truth for Health gọi là “hành vi vi phạm nhân quyền khủng khiếp của bệnh viện”, bao gồm từ chối việc truyền dịch tĩnh mạch cho bệnh nhân, từ chối cho gia đình, luật sư, và những người khác tiếp cận bệnh nhân, và việc cho bệnh nhân sử dụng remdesivir bất chấp nguy cơ tổn thương thận và gan do loại thuốc đó gây ra và sự sẵn có của các lựa chọn thay thế có thể là an toàn hơn, chẳng hạn như ivermectin.
Tiến sĩ Elizabeth Lee Vliet, chủ tịch và giám đốc điều hành của quỹ, cho biết trong một cuộc họp báo hôm 27/10 rằng bà đã quan sát thấy, “Các tù nhân trong nhà tù của Mỹ hiện có nhiều quyền hơn so với bệnh nhân COVID trong các bệnh viện ở Mỹ — đó là điều trước giờ chưa từng có.” Theo trang web của mình, sứ mệnh của quỹ từ thiện do các bác sĩ thành lập này là “cung cấp thông tin trung thực, khách quan, chính xác về mặt y khoa, dựa trên nghiên cứu và cập nhật mới nhất về phòng ngừa và điều trị các tình trạng y tế phổ biến, bao gồm COVID-19 và các bệnh truyền nhiễm khác gây ảnh hưởng đến sức khỏe, chất lượng cuộc sống, và tuổi thọ.”
Cô Ali Shultz, giám đốc pháp lý của tổ chức Bác sĩ Tuyến đầu (Frontline Doctors), người có mẹ chồng qua đời vì COVID-19 và cha chồng được cho là bị tổn hại nghiêm trọng khi là một bệnh nhân COVID-19 tại Phòng khám Mayo ở Arizona, cho biết: “‘Tôi đang làm công việc của mình’ chưa bao giờ là một lời biện minh cho tội ác chống lại loài người.”
Cô Shultz nói rằng bất chấp giấy ủy quyền y tế của cô, cô đã bị ngăn không cho tìm hiểu thông tin cơ bản về tình trạng của cha chồng cô, ông Chuck, trong khi ông đang nằm viện.
“Tôi đã thử mọi cách,” cô Shultz nói. “Tôi đã viết mọi lá thư có thể. Tôi đã gửi mọi email có thể để đòi quyền lợi cho họ. Tôi thực sự đã bị còng tay nhân danh luật pháp. Tôi đã bị tấn công nhân danh luật pháp. Tôi đã bị tước quyền truy cập vào hồ sơ sức khỏe của họ, tôi đã bị tước quyền truy cập vào chúng, và tôi đã bị lừa dối. Nhưng điều đó hoàn toàn không là gì so với những gì đã xảy ra với cha Chuck.”
Cô Shultz nói rằng Phòng khám Mayo này đã không truyền cho ông Chuck chút nước hoặc dưỡng chất nào trong sáu ngày, “ngoại trừ một túi nước D5 [dextrose 5%].”
Cô cũng tuyên bố rằng phòng khám này đã bí mật thử nghiệm trên cơ thể ông Chuck với thuốc trị viêm khớp dạng thấp baricitinib. Cô cho biết họ cũng đã cách ly ông hơn ba tuần so với khuyến nghị của Bộ Y tế Công cộng Arizona hoặc Trung tâm Kiểm soát và Phòng ngừa Dịch bệnh (CDC).
Cô Shultz đã phát đoạn ghi âm của một người tự nhận mình là một quản lý bệnh viện; đoạn ghi âm này và các đoạn ghi âm khác của cô Shultz là hợp pháp, vì Arizona là tiểu bang cho phép một bên trong cuộc trò chuyện được ghi âm. Người quản lý tuyên bố rằng lựa chọn không cho ông Chuck được ăn và uống là tiêu chuẩn chăm sóc ở thành phố Phoenix, do lo ngại về việc dị vật lọt vào phổi của ông.
Cô Shultz hỏi trong đoạn ghi âm, “Vâng, tất nhiên, chúng tôi không muốn ông ấy hít phải dị vật vào phổi, nhưng có lẽ ông ấy đã có thể được bổ sung nước qua đường tĩnh mạch — nếu họa hoằn có được bổ sung một chút gì – hoặc, tôi không biết, chỉ là một đánh giá thôi?”
Trong một đoạn ghi âm khác, một nhân viên bệnh viện không rõ danh tính nói, “Đối với việc thăm khám tại bệnh viện của chúng tôi, chúng tôi sẽ không cho phép cô đến thăm ông ấy trong bệnh viện của chúng tôi miễn là ông ấy còn ở đây.”
Đoạn ghi âm thứ ba đề cập đến các cuộc họp trong đó các quản lý của bệnh viện kết luận rằng những bệnh nhân có kết quả xét nghiệm dương tính với COVID-19 sẽ không được phép có người vào thăm.
Cô Shultz nhận xét sau khi phát đoạn ghi âm này, “Họ đang họp và cùng nhau quyết định điều này. Vì vậy, hoặc điều này đang trở thành tiêu chuẩn của ngành chăm sóc, hoặc đây là cùng một mô thức hoạt động, điều này thực sự khiến việc chứng minh có tội về mặt hình sự trở nên dễ dàng hơn.”
Cô hối thúc những người nghe [đoạn ghi âm này] ngăn cản việc cách ly bệnh nhân COVID-19.
“Cứ làm vậy đi – điều này có trong Luật Về Các Quyền Của Bệnh Nhân (Patient Bill of Rights),” cô Shultz nói. “Chỉ vì họ đang dùng từ ‘cách ly’ không có nghĩa là nó làm cho những gì họ đang làm trở nên tốt hơn.”
“Khi một người Mỹ bị cách ly khỏi những người khác, điều này được coi là gì? Bỏ tù bất hợp pháp – tra tấn.”
Cầm một tài liệu mà cô xác định là một báo cáo của cảnh sát về Phòng khám Mayo, cô cho biết trong đó có các tội đại hình về lạm dụng người trưởng thành dễ bị tổn thương, cô Shultz nhấn mạnh rằng các công tố viên có toàn quyền quyết định xem có nên buộc tội các bác sĩ hay không.
Cô cũng nhấn mạnh về một mẫu cho đơn khiếu nại hình sự cá nhân mà các cá nhân có thể đệ trình trực tuyến lên tổng chưởng lý của tiểu bang họ. Cô cho biết mẫu đơn này có thể được truy cập thông qua trang web của Quỹ Truth for Health.
Các diễn giả khác tại cuộc họp báo bao gồm Tiến sĩ Bryan Ardis, người nhấn mạnh những gì ông mô tả là sự nguy hiểm của remdesivir, cũng như bầu không khí e ngại và đối địch chưa từng có đối với các bác sĩ y tế không đồng ý với sự đồng thuận cưỡng chế về việc sử dụng thuốc này.
Ông nói, “Giờ đây họ đang trừng phạt những người muốn hành nghề y và họ đang tiếp tục khen thưởng và cho phép các bác sĩ duy trì giấy phép hành nghề trong bệnh viện nếu những người này chỉ tuân theo quy trình bắt buộc.”
Ông Ardis chỉ ra rằng một thử nghiệm ngẫu nhiên, có đối chứng về remdesivir và các liệu pháp điều trị khác cho Ebola, được xuất bản trên Tạp chí Y học New England và được Tiến sĩ Anthony Fauci, cố vấn y tế chính của tổng thống, tán dương đã thực sự cho thấy sự nguy hiểm của remdesivir, khi các nhà khoa học ngừng sử dụng thuốc trong quá trình nghiên cứu vì nó dẫn đến tỷ lệ tử vong trên 50% — cao hơn bất kỳ loại thuốc nào khác mà họ từng thử nghiệm.
Ông cũng tuyên bố rằng các Trung tâm Dịch vụ Medicare và Medicaid đang “hối lộ các bệnh viện” để chọn remdesivir để được hưởng thêm 20%. Trên thực tế, trang web của CMS đề cập đến một “khoản thanh toán thêm 20%” cho các yêu cầu đòi tiền bảo hiểm có mã chẩn đoán là COVID-19 và điều trị bằng remdesivir hoặc một số loại thuốc khác.
Trong một cuộc phỏng vấn được ghi âm trước với bà Vliet, một diễn giả khác chỉ được gọi là Mary Ann đã nói về tình trạng sa sút và sự qua đời tại bệnh viện Bozeman, Montana của người cha cựu binh Thủy quân lục chiến của cô. Cô cho biết cô đã bị ngăn không cho ở bên cạnh cha mình và nắm tay ông khi ông qua đời, chỉ được phép nhìn ông từ phía sau tấm kính khi ông co giật trên giường, [với] một chiếc mặt nạ che khuất khuôn mặt của ông.
“Có điều gì đó khi bạn có thể ở bên người thân yêu của mình, nói chuyện với họ và nắm tay họ, có một điều gì đó vô cùng mạnh mẽ trong hành động ấy — và có lý do họ không muốn chúng tôi ở trong bệnh viện,” cô Mary Ann nói. “Họ muốn chúng tôi cách xa nhau.”
Ông Thomas Renz, cố vấn pháp lý cho quỹ, chia sẻ điều mà ông gọi là “thống kê gây chấn động nhất mà tôi thấy có lẽ kể từ khi điều này bắt đầu”: Ở Texas, 84.8% những người được thở máy trong 96 giờ liên tục đã qua đời.
The Epoch Times không thể xác minh độc lập thống kê này trước thời điểm phát hành bản tin.
“Đó là một bản án tử hình,” ông Renz nói.
Bà Vliet kết thúc cuộc họp báo bằng cách khuyến nghị bệnh nhân nên điều trị sớm hơn là đợi cho các triệu chứng trở nặng. Bà cũng kêu gọi bệnh nhân suy nghĩ có chiến lược và lập kế hoạch trước nếu họ phải nhập viện.
Bà nói thêm, “Quý vị có quyền từ chối điều trị, quý vị có quyền yêu cầu điều trị, quý vị có quyền có người bênh vực [cho quyền lợi của quý vị] khi quý vị nằm viện. Khi những quyền đó bị từ chối, quyền công dân, quyền con người và quyền hiến định của quý vị đang bị bỏ qua — và quý vị sẽ cần một người bênh vực.”
Phòng khám Mayo đã không phúc đáp yêu cầu bình luận về các cáo buộc của cô Shultz. CMS đã không hồi đáp yêu cầu bình luận về tuyên bố của ông Ardis rằng họ đang hối lộ các bệnh viện để chọn remdesivir.
Ông Nathan Worcester là một phóng viên về môi trường tại The Epoch Times.
Minh Ngọc biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times
Xem thêm: