Các chuyên gia chỉ trích việc TT Biden thay đổi chính sách đối với Cuba và Venezuela
Một chuyên gia cho biết việc theo đuổi với sự thèm khát dầu thô của Caracas theo sau cuộc tấn công ‘tàn bạo’ của thực tế chính trị vào chính sách năng lượng
Một cuộc thảo luận được tổ chức bởi Quỹ Di sản (The Heritage Foundation) đã đặt ra câu hỏi về những hành động gần đây của Tổng thống (TT) Hoa Kỳ Joe Biden nhằm giảm bớt các hạn chế đối với Cuba và Venezuela — bao gồm cả các hành động của ông nhằm tăng cường sản lượng dầu của Venezuela.
Hôm 31/05, người dẫn chương trình Mike Gonzalez cho biết: “Vào thời điểm chính phủ ông Biden đang hạn chế năng lượng trong nước, thì ông ấy cũng đang bật đèn xanh cho nhà độc tài [Venezuela] [Nicolás] Maduro.”
Ông Gonzalez là thành viên cao cấp của Angeles Arredondo thuộc Quỹ Di sản.
Hôm 16/05, Tòa Bạch Ốc đã công bố một loạt chính sách mới đối với Cuba. Các hành động này có thể đánh dấu sự nối lại một xu hướng dưới thời chính phủ ông Obama mà cựu Tổng thống Donald Trump đã từng đảo ngược.
Ông Biden đã tiến hành khôi phục một chương trình đoàn tụ gia đình, loại bỏ giới hạn chuyển tiền 1,000 USD, và tiếp tục “du lịch giáo dục” đến đảo quốc này.
Theo một quan chức chính phủ cao cấp ẩn danh, cách tiếp cận du lịch mới này sẽ bao gồm việc “cho phép một cách cụ thể các chuyến bay thương mại và thuê chuyến đến các địa điểm ngoài thủ đô Havana.”
Hoa Kỳ cũng đã cho phép ông John Kavulich, người tự cho mình là công dân của cả Hoa Kỳ và Canada, đầu tư vào một công ty Cuba — có thể là khoản đầu tư trực tiếp đầu tiên kể từ năm 1960.
Tờ Miami Herald đưa tin rằng thỏa thuận giữa ông Kavulich và doanh nghiệp Cuba, mà ông giấu tên, đã được ông Robert Muse, một luật sư của Hoa Thịnh Đốn, đàm phán.
Ông Muse cũng đại diện cho công ty nghiên cứu phe đối lập Fusion GPS trong phản hồi của họ trước một cuộc điều tra của cựu Chủ tịch Ủy ban Tình báo Hạ viện Devin Nunes.
Hôm 17/05, một ngày sau khi công bố các chính sách mềm mỏng hơn đối với Cuba, chính phủ ông Biden tuyên bố rằng họ sẽ nới lỏng một số biện pháp trừng phạt đối với Venezuela. Họ cũng sẽ cho phép công ty dầu khí Hoa Kỳ Chevron đàm phán với công ty dầu khí quốc doanh của Venezuela, PDVAS.
Hành động này đã diễn ra sau khi các quan chức cao cấp của Hoa Kỳ đến thăm Venezuela hồi đầu tháng Ba.
Cuộc xâm lược của Nga đối với Ukraine đã thúc đẩy nỗ lực tạo ra sự chia cắt giữa Caracas và Moscow, cũng như thay thế dầu của Nga bằng dầu khí từ chế độ độc tài xã hội chủ nghĩa Nam Mỹ này.
Ông Jose Cardenas, một cựu quan chức cao cấp tại Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ, cho rằng đã có một “ý thức hệ nhất quán ngầm” trong các hành động của chính phủ ông Biden đối với cả Cuba và Venezuela — một nhận thức có thể được củng cố bởi mối liên hệ đôi khi rạn nứt của họ với ông Jair Bolsonaro, tổng thống bảo thủ của một đồng minh hàng đầu của Hoa Kỳ, Brazil.
Ông Bolsonaro gần đây đã tuyên bố rằng ông Biden đã làm mất mặt ông ấy tại cuộc họp G20 hồi năm ngoái.
Ông Cardenas đã lưu ý rằng sản lượng dầu của Venezuela đã giảm rất nhiều trong những năm gần đây, và đặt nghi vấn về sự khôn ngoan của của Hoa Kỳ khi đưa ra các đề nghị với chế độ đó.
Bà Victoria Coates, chuyên gia ưu tú nghiên cứu chiến lược về an ninh với Hội đồng Chính sách Ngoại giao Hoa Kỳ, cũng đưa ra một quan điểm tương tự.
“Họ [chính phủ Biden] nghĩ rằng nguồn cung cấp dầu thô Venezuela viển vông này bằng cách nào đó sẽ cứu vãn cơ hội của họ vào tháng 11 tới. Điều đó là sai lầm,” bà Coates, người từng phục vụ trong Hội đồng An ninh Quốc gia và Bộ Năng lượng dưới thời ông Trump, cho biết.
“Những gì chúng ta đã chứng kiến diễn ra trong suốt 18 tháng qua là một chính sách năng lượng đã bị thực tế chính trị tấn công một cách tàn nhẫn, với việc giá khí đốt, dầu diesel, và khí đốt tự nhiên cao đỉnh điểm.”
Ông Cardenas và cô Carrie Filipetti, một người khác trong chính phủ ông Trump, đã nhấn mạnh rằng chính quyền Cuba đã tăng cường đàn áp những người bất đồng chính kiến trong những tháng gần đây, sau các cuộc biểu tình chống chính phủ vào mùa hè năm 2021.
Cô Filipetti, người hiện đang liên kết với Liên minh Vandenberg, cho biết: “Đặc biệt là tại thời điểm mà Nga đang can dự, mà chúng ta hiện giờ lại đang mở rộng vòng tay với người Cuba vào đúng thời điểm mà chế độ này có thể sẽ phải gánh chịu nhiều hơn nữa là điều hoàn toàn điên rồ đối với tôi.”
Cô và các tham luận viên khác cho biết khu vực Mỹ Latinh đã trở thành điểm nóng của một cuộc cạnh tranh giữa các Đại Cường quốc liên quan đến Nga, Trung Quốc, và ở một mức độ thấp hơn là Iran.
Cô Filipetti cũng đã đặt vấn đề với việc sử dụng từ “di cư” thay vì nhập cư khi mô tả dòng người ồ ạt từ Venezuela, Cuba, và các quốc gia khác đến Hoa Kỳ.
“Tôi nghĩ rằng đó là một từ kỳ lạ khi được sử dụng,” cô nói. “Đây là những người đến Hoa Kỳ với ý định nhập cư và sinh sống tại đây. Tôi nghĩ rằng điều quan trọng là chúng ta phải sử dụng ngôn ngữ về sự nhập cư, bởi vì họ không chỉ đang cố gắng đến đây thôi đâu.”
“Nếu quý vị muốn giải quyết những nguyên nhân gốc rễ của việc nhập cư, thì việc giải quyết các chế độ độc tài trong khu vực này là chiến lược số 1 của quý vị để thực hiện điều đó.”
Cô Filipetti đã viện dẫn chuyến bay của khoảng 6 triệu người từ Venezuela trong những năm gần đây liên quan đến quan điểm của cô.
Các quan chức Bộ Ngoại giao đã không phúc đáp yêu cầu bình luận vào thời điểm phát hành bài báo này.
Ông Nathan Worcester là một phóng viên môi trường tại The Epoch Times. Quý vị có thể liên lạc với ông tại [email protected] hoặc theo dõi ông trên Twitter @nnworcester.