Chính sách ‘thức tỉnh’ của hãng hàng không đe dọa đến sự an toàn của những chuyến bay
Các hoạt động tuyển dụng được thúc đẩy bởi sự đa dạng là ‘một công thức dẫn đến thảm họa’
Hãng hàng không Southwest Airlines đang nhận được nhiều lời khen ngợi vì những nỗ lực “đa dạng, công bằng, và hòa nhập” (DEI), dịch vụ khách hàng từng đạt giải thưởng, và doanh thu hàng quý phá kỷ lục.
Đằng sau hậu trường của bức tranh đầy màu hồng đó, những vấn đề nhức nhối đang gây khó khăn cho hãng Southwest, vốn được gọi là “hãng hàng không của Tình Yêu Thương” vì có logo hình trái tim và một nền văn hóa doanh nghiệp thấm đẫm “Quy tắc Vàng,” đối đãi với người khác y như cách mà hãng muốn được đối đãi.
Nhưng tám nhân viên hiện tại của hãng Southwest, bao gồm ba nhân viên thuộc nhóm thiểu số, nói với The Epoch Times rằng các chính sách DEI “thức tỉnh, và tả khuynh”, như đang được thực thi, đã làm hoen ố chuẩn tắc Quy tắc Vàng quý báu, phá vỡ lực lượng lao động từng gắn kết một thời, và cuối cùng có thể khiến an toàn chuyến bay gặp rủi ro.
Các nhân viên cho biết, đối mặt tình trạng thiếu hụt nhân sự liên quan đến đại dịch và áp lực bổ sung những người thuộc nhóm thiểu số, công ty này đã thay đổi cách thức tuyển dụng, đào tạo, và kỷ luật nhân viên — chủ yếu để mang lại lợi ích cho những người mới được tuyển dụng có kỹ năng kém hơn đại diện cho cầu vồng đa dạng (“diversity rainbow”).
Một nữ tiếp viên hàng không gốc Tây Ban Nha của hãng Southwest nói: ‘Họ đang gây nguy hiểm cho sự an toàn nhân danh chủng tộc, bản dạng giới, và sở thích tính dục … Họ đang mạo hiểm sinh mạng của mọi người vì các nghị trình.”
Southwest, một trong những hãng hàng không lớn nhất Mỹ quốc, đã không hồi đáp các tin nhắn đề nghị bình luận.
Các vấn đề tương tự đã lan rộng trong toàn ngành, theo 10 nhân viên hàng không đồng ý phỏng vấn. Bốn người là phi công và sáu người là tiếp viên hàng không; hầu hết đều có 20 năm kinh nghiệm trở lên. Tất cả bọn họ, kể cả hai phi công của hãng hàng không American Airlines, đã nói chuyện với điều kiện ẩn danh để bảo vệ công việc của mình.
Mặc dù không ai nghĩ rằng các chính sách này đang gây ra một mối đe dọa trước mắt về việc một chiếc phi cơ rơi khỏi bầu trời vào ngày mai, nhưng tất cả những người được phỏng vấn đều đồng ý rằng mỗi khi một tiêu chuẩn bị hạ thấp, hoặc một nhân viên kém trình độ hơn được tuyển dụng, thì nguy cơ xảy ra sai sót nào đó khủng khiếp lại tăng thêm một hoặc hai cấp độ. Trong một ngành công nghiệp phụ thuộc vào sự hợp nhất gần như thần kỳ của con người, máy móc, và máy điện toán, thậm chí chỉ một chút sai lệch cũng có thể dẫn đến thảm họa.
Tuy nhiên, một số nhân viên lo lắng về điều có thể xảy ra nếu các xu hướng hiện tại tiếp tục gây căng thẳng và khiến các chuyên gia an toàn mất tập trung. Một tiếp viên hàng không nói: “Đó là một công thức dẫn đến thảm họa. Tôi chỉ hy vọng mình không có mặt tại nơi làm việc khi điều đó xảy ra.”
Tâm lý chúng-ta-chống-lại-họ
Các nhân viên cho biết, trong khi thúc đẩy sự đa dạng nghe có vẻ là một ý tưởng tuyệt vời, thì các chính sách hòa nhập đã thực sự trở nên bài xích tại hãng hàng không Southwest. Sự đối xử khác biệt đã chia cấp bậc của họ thành hai phe riêng biệt: những người có các đặc điểm cá nhân, xã hội, hoặc chính trị “được mong muốn” hoặc “được ủng hộ” — và những người không có những đặc điểm này.
Những người thuộc nhóm thiểu số hoặc những người có quan điểm chính trị thiên tả, bản dạng giới đa dạng, và các xu hướng tính dục khác biệt dường như có quyền hạn rộng rãi. “Tầng lớp được bảo vệ” này được phép bẻ cong hoặc phá vỡ các quy tắc, và những người mới được tuyển dụng thuộc các phân loại này có thể được cấp thêm các cơ hội vượt qua các bài kiểm tra kỹ năng bắt buộc, các nhân viên cho biết.
Đồng thời, những nhân viên kỳ cựu — đặc biệt là những người da trắng, có xu hướng thích người khác giới, và thuộc phái bảo tồn truyền thống — nhận thấy mình đang trong tình thế khó khăn đối với hầu hết mọi thứ, kể cả việc đưa ra một tuyên bố cá nhân về niềm tin tôn giáo hoặc chính trị, các nhân viên của hãng Southwest cho biết. Ngay cả những người thuộc nhóm thiểu số cũng có thể được chuyển sang nhóm mục tiêu này nếu họ tán thành niềm tin cá nhân đi ngược lại với những nghị trình mà công ty ủng hộ.
Một tiếp viên hàng không giàu kinh nghiệm cho biết: “Có hai bộ tiêu chuẩn: một cho chúng tôi và một cho họ.”
Một trong những đồng nghiệp của cô cho biết: “Công ty này đang cố gắng loại bỏ bất kỳ ai không đồng tình với nghị trình của họ. Những năm gần đây, tất cả những ai lên tiếng phản đối họ, họ đều muốn người đó ra đi.” Nữ tiếp viên hàng không này cho biết cô không gặp vấn đề gì trong công việc cho đến khi cô đăng về niềm tin Cơ Đốc giáo của mình lên trang Facebook cá nhân, cùng với sự ủng hộ của cô dành cho cựu Tổng thống Donald Trump. Một đồng nghiệp đã báo cáo các bài đăng đó cho hãng Southwest, và nữ tiếp viên hàng không này cho biết kể từ đó cô đã phải đối mặt với những hậu quả.
Cô và những người khác nói rằng việc những người thuộc phái bảo tồn truyền thống trở thành mục tiêu là điều phổ biến — và họ chỉ ra trường hợp sa thải được biết đến rộng rãi gần đây của nữ tiếp viên hàng không hãng Southwest Charlene Carter như một ví dụ điển hình.
‘Các vụ ám toán có mục tiêu’ đối với những người thuộc phái bảo tồn truyền thống
Tháng trước (07/2022), một bồi thẩm đoàn liên bang ở tiểu bang Texas đã quyết định để cô Carter được nhận hơn 5 triệu USD sau khi phát hiện rằng hãng Southwest đã chấm dứt hợp đồng với cô một cách sai trái và nghiệp đoàn của cô không tuân thủ nghĩa vụ đại diện cho cô. Công ty đã sa thải cô Carter sau khi cô bày tỏ những quan điểm ủng hộ sự sống của mình với một lãnh đạo nghiệp đoàn qua mạng xã hội và phản đối việc vận động cho ủng hộ phá thai của nghiệp đoàn này.
Đơn kiện của cô Carter cho biết công ty đã ủng hộ hoạt động chính trị của nghiệp đoàn bằng cách dàn xếp việc thay ca làm việc cho các thành viên nghiệp đoàn để họ có thể tham gia vào Cuộc Tuần Hành của Phụ Nữ ở thủ đô Hoa Thịnh Đốn hồi tháng 01/2017. Những người tuần hành này đã phản đối lễ nhậm chức của cựu Tổng thống Trump; một trong những nhà tài trợ chính cho sự kiện này là tổ chức Planned Parenthood. Hãng Southwest cũng thể hiện “tình đoàn kết” với những người biểu tình đó bằng cách để các khoang phi cơ của mình ngập tràn trong ánh đèn hồng trên một số chuyến bay đến Hoa Thịnh Đốn, theo đơn kiện của cô Carter.
Các tài liệu trong vụ kiện này tiết lộ rằng một số quan chức nghiệp đoàn và các nhà hoạt động chính trị đã chọn ra những nhân viên bất đồng chính kiến của hãng Southwest cho “các vụ ám toán có mục tiêu”, có nghĩa là họ sẽ cố gắng khiến công ty này sa thải những người đó, sử dụng chính sách truyền thông xã hội của công ty như một vũ khí.
Trong một cuộc phỏng vấn với The Epoch Times hôm 08/08, cô Carter, sống gần Denver, Colorado, cho biết cô không thể tin được rằng một số lãnh đạo của Nghiệp đoàn Nhân viên Vận tải Mỹ Địa phương 556, những người đã giúp dàn xếp vụ sa thải cô, vẫn đang làm việc cho hãng Southwest.
Cô Carter cũng đã xác thực mối lo ngại của các đồng nghiệp về sự đối xử khác biệt dành cho những nhân viên nào dám phản đối các nghị trình cánh tả. “Tôi nghĩ có rất nhiều vụ kiện giống như vụ kiện của tôi,” cô nói. Các nhân viên bị sa thải khỏi hãng Southwest và các hãng hàng không khác đã liên tục liên lạc với cô Carter để được giúp đỡ sau khi biết về phán quyết ngày 14/07 trong vụ kiện của cô.
Cô Carter đã trải qua 5 năm tranh tụng tại tòa án; cô cho rằng mình là một trong những nạn nhân đầu tiên của sự xói mòn trong văn hóa doanh nghiệp độc đáo của hãng Southwest, điều mà cô đã chứng kiến trong giai đoạn sau của quá trình hơn 20 năm làm việc tại hãng hàng không này.
“Tất cả chúng tôi đều yêu thích công việc của mình; tất cả chúng tôi đều quý mến nhau — Co-Heart (đồng nghiệp thân mến) của tôi, đó là cách xưng hô giữa chúng tôi,” cô Carter nói, chỉ ra rằng mã chứng khoán của hãng hàng không này là LUV, tức nơi thành lập của công ty tại phi trường Love Field, tiểu bang Texas.
Thay đổi văn hóa doanh nghiệp
Nhưng triết lý và lãnh đạo của công ty đã thay đổi. Cô Carter cho hay, các đồng nghiệp cũ của cô nói với cô rằng văn hóa hiện tại là một kiểu văn hóa mà mọi người bị sa thải tùy ý, và họ được khuyến khích gửi các khiếu nại chống lại nhau vì những lời được cho là mang tính xúc phạm, chẳng hạn như không sử dụng “đại từ ưa thích” của một người nhằm khẳng định một bản dạng giới thay thế [của người đó].
Một tiếp viên hàng không hiện tại cho biết các nhân viên phải đối mặt với những cáo buộc như vậy sẽ bị xem là có tội, và họ có nguy cơ bị đình chỉ hoặc bị cho thôi việc. “Đó là cách chúng tôi bị đối xử hiện giờ,” cô nói.
Cô Carter nói: “Thật nực cười.” Cô đã ngạc nhiên khi biết rằng những chiếc huy hiệu cài áo có ghi các đại từ ưa thích đang được cung cấp cho nhân viên.
Một tiếp viên hàng không cùng hãng nói rằng những ưu tiên của công ty đã bị đặt sai vị trí.
“Chúng tôi từng tập trung vào việc tuyển dụng ‘những người giỏi nhất trong số những người giỏi nhất,’” cô nói. “Vậy tại sao giờ đây chúng tôi cảm thấy ở hãng hàng không Southwest rằng chúng tôi phải sử dụng các đại từ phù hợp và chúng tôi phải chiều theo tâm lý thể hiện bản dạng giới của một ai đó?”
Hiệu ứng DEI
Những nhân viên được phỏng vấn cho rằng các chính sách DEI đã gieo mầm sự chia rẽ. Trớ trêu thay, trước khi DEI được thực thi, “mọi người chưa bao giờ bị phân loại,” một tiếp viên hàng không nói. “Tôi thấy điều đó gây nhiều chia rẽ,” cô chia sẻ, “vì bây giờ mọi người đều bị phân loại, phân chia theo chủng tộc, giới tính, xu hướng tính dục, … bất cứ điều gì.”
“Điều này là sai lầm — hoàn toàn sai lầm,” cô nói.
Phần DEI trong báo cáo thường niên của công ty này cho biết, “Hãng hàng không Southwest công nhận, tôn trọng, và trân quý sự khác biệt. … Tại Southwest, DEI đã và luôn là một phần trong DNA của chúng tôi.”
Cả bốn hãng hàng không lớn — và nhiều công ty Mỹ khác — đều tiết lộ công khai thông tin liên quan đến DEI, chẳng hạn như dữ liệu về tuyển dụng người thuộc nhóm thiểu số và cấu trúc chủng tộc trong lực lượng lao động của họ.
“Mọi hãng hàng không đều đang cố gắng thúc đẩy việc tuyển dụng người thuộc nhóm thiểu số vì họ muốn ‘chứng tỏ rằng họ quan tâm,’” nhà phân tích hàng không Jay Ratliff cho biết. “Họ được hỏi, ‘Có bao nhiêu phụ nữ trong hàng ngũ phi công của quý vị? … Có bao nhiêu phi công da màu?’”
Ông Ratliff nói rằng nếu các chỉ số về tính đa dạng của một hãng hàng không có vẻ thấp so với các đối thủ cạnh tranh, thì danh tiếng và lợi nhuận của công ty đó có thể bị ảnh hưởng.
Ông cho biết điều đó không nhất thiết là công bằng vì rất ít người có đủ khả năng, sở thích, và phương tiện tài chính để đủ điều kiện trở thành một phi công của một hãng hàng không thương mại. Các phi công cho biết, tích lũy 1,500 giờ bay với một hướng dẫn viên theo yêu cầu của FAA có thể tốn 75,000 USD hoặc hơn thế.
Năm ngoái (2021), hãng hàng không United Airlines đã công bố mục tiêu của mình: đào tạo 5,000 phi công mới vào năm 2030 tại trường bay mới của hãng, với “ít nhất một nửa trong số đó là phụ nữ hoặc người da màu.” Trong một báo cáo, hãng hàng không này cho biết lớp tân binh đầu tiên đã “vượt mục tiêu đó”, với 80% trong số 30 sinh viên phù hợp với sự phân loại đó.
Vì nam giới da trắng chiếm khoảng một phần ba dân số Mỹ, nên một phi công của hãng Southwest nói rằng việc tạo ra một lớp học với 80% là người thuộc nhóm thiểu số và phụ nữ dường như gợi ý về “việc tuyển dụng theo quy chế đặc biệt DEI cực đoan.”
Các hệ thống chấm điểm thúc đẩy sự đa dạng
Dữ liệu DEI đóng một vai trò quan trọng trong điểm ESG — xếp hạng về hiệu suất “môi trường, xã hội, và quản trị” của một công ty. Đó là một cách phức tạp — và gây tranh cãi — để đánh giá các công ty nào được xem là “các công dân doanh nghiệp tốt.”
Hầu hết các nhân viên hãng hàng không được phỏng vấn tin rằng việc theo đuổi điểm số ESG là động lực cho các quy chế về nhân sự của công ty, bao gồm việc bỏ qua các ứng viên nam có trình độ tốt, trong khi rốt ráo đi tuyển dụng các ứng viên nữ và các ứng viên ít kinh nghiệm hơn là người thuộc nhóm thiểu số.
Càng ngày, điểm số ESG càng có thể giúp xác định xem một công ty đang chìm hay nổi. Điểm ESG tốt có thể thu hút các nhà đầu tư, các hợp đồng chính phủ, và lãi suất cho vay ưu đãi — những lợi ích đặc biệt quan trọng đối với ngành hàng không, trong đó các công ty có nguy cơ bị mất các hợp đồng hậu hĩnh của Bộ Quốc phòng Hoa Kỳ, hơn nữa chi phí cao ngất ngưởng cho thiết bị và nhân sự đã khiến tỷ suất lợi nhuận bị thu hẹp hết mức.
Các chỉ số xếp hạng ESG đã tồn tại dưới một số hình thức trong nhiều thập niên, nhưng chúng hầu như không ghi dấu ấn trên các tìm kiếm trên internet cho đến vài tháng trước đây, trong bối cảnh chính phủ Tổng thống Biden tiếp tục thúc đẩy các doanh nghiệp giải quyết các mối quan tâm về môi trường và đưa ra các chính sách “xanh”, vốn chiếm tỷ trọng rất lớn trong điểm số ESG và chỉ số DEI.
Gần đây, Thống đốc tiểu bang Florida Ron DeSantis đã công bố ý định chống lại ESG, gọi hệ thống này là “tận dụng sức mạnh của doanh nghiệp để áp đặt một nghị trình ý thức hệ lên xã hội.”
Refinitiv, một công ty xây dựng điểm số ESG, cho biết quá trình tính toán xếp hạng của họ bắt đầu bằng việc thu thập hơn 630 thông số ESG từ các tiết lộ công khai của mỗi công ty. Các công ty đánh giá ESG khác có hệ thống đánh giá riêng của họ, có nghĩa là kết quả có thể khác nhau tùy thuộc vào phương pháp đánh giá nào đang được sử dụng. Những người ủng hộ ESG hiện đang làm việc để chuẩn hóa cách tính các điểm số này.
Một số nhân viên hàng không cho biết nếu điểm số ESG và các chương trình DEI bị bãi bỏ, thì sẽ có lợi cho công ty của họ, cho ngành công nghiệp của họ, và cho toàn xã hội nói chung.
Một phi công của hãng Southwest có vài chục năm kinh nghiệm cho biết những biện pháp như vậy tạo ra những phức tạp không cần thiết và không có tác dụng tích cực đối với sứ mệnh cốt lõi của hãng hàng không này.
“Tại sao chúng ta cần có các chương trình DEI? Tại sao chúng ta cần ESG? Nhiều người thậm chí không biết những thứ này tồn tại,” ông nói. “Hành khách chỉ muốn những người như tôi đưa họ, và hành lý của họ, đến cùng một nơi cùng một lúc, một cách an toàn … DEI và ESG không làm gì để hỗ trợ điều đó — không hề.”
“Tôi cần các chương trình DEI và điểm số ESG này bị bỏ lại phía sau phi cơ như nhiên liệu phản lực mà chúng tôi đốt cháy.”
Người không phải là phi công lại đi tuyển dụng phi công
Báo cáo hàng năm của hãng Southwest cho biết họ đã “cải tiến và phát triển các phương thức tuyển dụng để hỗ trợ các mục tiêu đa dạng.”
Những thay đổi đó đang gây khó khăn cho các nhân viên được phỏng vấn và cho nghiệp đoàn phi công. Trong một bức thư gửi các thành viên vào tháng trước (07/2022), Hiệp hội Phi công Southwest Airlines đã cho thấy rằng, lần đầu tiên trong lịch sử 51 năm của hãng, một người không phải là phi công lại đảm trách việc tuyển dụng phi công. “Phi công trưởng của hệ thống” từng chịu trách nhiệm cho việc tuyển dụng này. Chủ tịch hiệp hội Casey Murray viết cho các thành viên nghiệp đoàn: “Chúng ta chỉ còn một bước nữa” là có thể tuyển dụng các phi công dựa trên những đánh giá đơn thuần về lý lịch của họ. Bức thư này cho biết hãng Southwest có khoảng 9,600 phi công.
Những người được phỏng vấn của hãng Southwest cho biết, việc đưa một người không phải là phi công lên đảm trách việc tuyển dụng phi công rất có thể sẽ ảnh hưởng đến chất lượng của những phi công đang được tuyển. Các phi công cho biết những người thiếu kiến thức cụ thể về công việc chuyên môn này sẽ gặp khó khăn trong việc phân biệt đâu là người phù hợp với công việc và đâu là người không đạt yêu cầu. Một trong những phi công được phỏng vấn nói rằng viên phi công trưởng đã nói với anh ta rằng: “Bộ phận đa dạng có một tiếng nói rất mạnh mẽ trong việc ai sẽ được tuyển.”
Bức thư của nghiệp đoàn cho biết, hãng Southwest muốn thuê hơn 2,000 phi công trong năm tới, điều này đặt ra câu hỏi về việc liệu những nhân viên mới đó có được yêu cầu đáp ứng các tiêu chuẩn cao từ trước tới giờ của hãng Southwest hay không. “Trong toàn bộ ngành hàng không thương mại, các nhà tuyển dụng tranh nhau để có được nguồn phi công đủ tiêu chuẩn vốn đang ngày càng thu hẹp,” nhưng hãng Southwest có thể gặp bất lợi khi cạnh tranh để có được những phi công đó. Ông Murray cho biết các cuộc đàm phán hợp đồng với các phi công của hãng Southwest đang bị chậm lại so với tiến độ của các nghiệp đoàn phi công của các hãng hàng không khác.
“Phi công là nguồn nhiên liệu cho hãng hàng không Southwest Airlines hoạt động và hiện tại, nguồn cung cấp nhiên liệu ấy của Southwest đang cạn kiệt. Thời gian ngày càng trở nên cấp bách, và các lựa chọn đang ngày càng hữu hạn,” ông Murray viết.
Tìm kiếm những phi công giỏi nhất (không phải da trắng)?
Các phi công hiện tại cũng nói rằng họ biết các quyết định tuyển dụng đang được thúc đẩy bởi một hệ thống chấm điểm công việc của ứng viên; nhưng họ không chắc hệ thống này đã tồn tại được bao lâu, hoạt động như thế nào, hoặc liệu nó có đề cao nhóm thiểu số một cách không công bằng hay không. Công ty này kiểm soát tất cả các thông tin đó.
Tuy nhiên, các nhân viên cảm thấy tin tưởng vào bằng chứng dựa trên quan sát cá nhân cho thấy rằng hệ thống tính điểm, cùng với các hoạt động tuyển dụng khác, có thể tạo ra một hình thức phân biệt đối xử đối với nam giới, đặc biệt là những người đàn ông da trắng xuất thân từ quân đội — những ứng viên từng được săn đón trước đây. ‘Chúng tôi có thể sai, nhưng tôi không nghĩ là chúng tôi sai,” một phi công có kinh nghiệm quân ngũ cho biết.
Viên phi công đó cho biết anh nghĩ rằng đại đa số các đồng nghiệp của anh đã nghe những lời kể về sự phân biệt đối xử tiềm ẩn tương tự như sau:
Khi một cựu phi công quân đội có năng lực tốt nộp đơn xin việc, hãng Southwest không bao giờ liên lạc với anh đó để phỏng vấn. Nhưng người nộp đơn kia được biết rằng một phụ nữ đã được tuyển làm phi công, mặc dù có kinh nghiệm bằng một nửa kinh nghiệm của anh trong ngành hàng không.
Hơn nữa, người đàn ông có kinh nghiệm làm cơ trưởng trong khi người phụ nữ kia chỉ là cơ phó, người ngồi cạnh cơ trưởng trong buồng lái. “Đó là một thế giới hoàn toàn khác” khi một người chuyển sang ghế cơ trưởng, vị phi công này nói.
“Chúng tôi đang loại bỏ rất nhiều người có năng lực tốt hơn chỉ vì họ có sắc tộc hay bản dạng giới không phù hợp. Đó là điều đáng quan tâm. Chúng tôi đang không đặt những người tốt nhất lên ưu tiên hàng đầu,“ ông nói. “Chúng tôi nắm giữ sinh mạng của mọi người trong tay chúng tôi. Điều đó tương tự như với các bác sĩ. Nếu quý vị đi khám bệnh, thì quý vị muốn đến gặp vị bác sĩ tốt nhất có thể.”
Một phi công của hãng American Airlines có vài chục năm kinh nghiệm cho biết ông ít băn khoăn hơn so với một số người được phỏng vấn ở hãng Southwest vốn lo lắng về hệ quả của việc giảm các tiêu chuẩn do nhu cầu tuyển dụng đa dạng ngày càng được chú trọng. Tuy nhiên, viên phi công đó cho biết ông cũng sẽ rất lo ngại nếu các tiêu chuẩn bị hạ thấp “đến mức mọi người không tự tin để bay nữa.”
Một viên phi công thứ hai của hãng American Airlines cho biết ông đã quan sát thấy “việc đào tạo không toàn diện như trước đây,” ông nói. “Nhưng những người mới bắt đầu công việc đang bay cùng với những người có năng lực tột bậc để lái phi cơ — vì vậy những sai lầm có thể được che đậy.”
Ông cho rằng các tiêu chuẩn bị giảm đi cuối cùng có thể gây ra rắc rối nếu việc tập trung cao độ vào sự đa dạng cứ tiếp diễn: “Nếu quý vị đang tìm kiếm một lực lượng lao động đa dạng chứ không phải là một lực lượng lao động có năng lực, thì quý vị sẽ gặp rắc rối. … Quý vị chưa chứng kiến bất kỳ tai nạn nào do ‘sự đa dạng’, nhưng nguy cơ đó là có.”
Cả 11 người được phỏng vấn cho câu chuyện này, trong đó có cựu tiếp viên hàng không Carter cho biết chúng ta không nên coi những đặc điểm cá nhân như giới tính và chủng tộc là vấn đề.
“Từ cửa buồng lái trở đi, nam nữ thuộc mọi sắc tộc đều mong muốn cùng một điều — và đó là một chuyến bay an toàn,” một trong những phi công của hãng American Airlines cho biết. “Họ không quan tâm ai ngồi bên cạnh họ, miễn là họ có thể hoàn thành công việc.”
Không chỉ là những người phục vụ thức ăn
Hầu hết các hành khách đi phi cơ đều nghĩ về tiếp viên hàng không như những đại sứ hiếu khách, những người giúp họ thoải mái với đồ uống, thức ăn nhẹ, mền, và gối. Nhưng mục đích chính của họ là hỗ trợ trong trường hợp khẩn cấp hiếm hoi xảy ra trên chuyến bay.
Sáu tiếp viên hàng không của hãng Southwest, cùng với cô Carter, nói rằng họ cảm thấy khả năng thực hiện các nhiệm vụ quan trọng của mình bị giảm đi do môi trường mà họ đang làm việc hiện nay — và những người mới tuyển dụng dường như ít được trang bị để gánh vác những trách nhiệm đó.
“Họ vừa biến nơi đây thành một môi trường làm việc thù địch. Hãng Southwest đã làm theo cách đó, và các tiếp viên hàng không e ngại thực hiện công việc của họ,” một tiếp viên hàng không nói. “Nhưng quý vị phải nở một nụ cười trên khuôn mặt của mình và vờ như mọi thứ đều tuyệt vời.”
Các tiếp viên hàng không mô tả cảm giác như thể một kẻ phản bội luôn sẵn sàng lao vào, tố giác bất kỳ hành động hoặc tuyên bố nào không phù hợp với hệ tư tưởng của công ty. Họ đang phải tuân theo các tiêu chuẩn nghiêm ngặt về ứng xử và đồng phục trong khi “không gian” được mở rộng cho những người thuộc các tầng lớp được bảo vệ, chẳng hạn như một phụ nữ thuộc nhóm thiểu số được phép đeo khuyên mũi — điều vốn đã khiến cho một phụ nữ da trắng gặp rắc rối — và một nam tiếp viên hàng không tự mô tả bản thân thuộc giới tính “phi nhị nguyên” — tức không hoàn toàn là nam cũng không hoàn toàn là nữ — được phép mặc váy có vẻ ngắn hơn quy định cho phép.
Các tiếp viên hàng không cho biết, nhân viên thuộc giới tính “phi nhị nguyên” này dường như đang lợi dụng vị trí của anh ta tại hãng hàng không này như một nền tảng cho hoạt động LGBTQ và quảng bá bản thân, thay vì tập trung vào việc mang lại lợi ích cho công ty hoặc khách hàng của công ty. Họ đã chia sẻ ảnh chụp màn hình các bài đăng trên mạng xã hội của nhân viên thuộc thuộc giới tính “phi nhị nguyên” này. Một trong số đó là bức ảnh tự chụp của người đàn ông râu ria này khi đang tạo dáng trong bộ đồng phục của hãng Southwest, với lời bình luận, “Bộ váy này trông đẹp hơn khi khoác lên người tôi so với khi mặc trên thân hầu hết các cô gái.”
Các tiếp viên cho biết nhân viên đó không còn làm việc cho hãng Southwest nữa. Tuy nhiên, họ nói họ có biết một vài nhân viên đã phải đối mặt với hình thức kỷ luật vì đã gọi nhân viên thuộc giới tính “phi nhị nguyên” đó là “anh ấy” trong một nhóm Facebook chỉ dành cho các thành viên là tiếp viên hàng không.
Cách hành xử khiến các tiếp viên hàng không bối rối
Một tiếp viên hàng không nhận thấy rằng công ty đang đưa ra các quyết định tuyển dụng sai lệch, không công bằng, và tạo ra một mức độ phi lý khó có thể chấp nhận được. Cô biết những người quen biết nhân viên của hãng Southwest và có bằng đại học — vượt quá yêu cầu giáo dục cấp trung học đối với tiếp viên hàng không — “và họ không được tuyển dụng, nhưng chúng tôi có anh chàng này, với bộ ria mép, trong một chiếc váy, khiến tất cả chúng tôi bối rối bởi vì công ty muốn tranh luận về đại từ nhân xưng dành cho anh ấy.”
Danh hiệu một tiếp viên hàng không từng được coi là danh giá và đẳng cấp; hãng Southwest từng được coi như “Ngọn núi Rushmore” (“Mount Rushmore”), một đỉnh cao dành cho các tiếp viên hàng không vốn cảm thấy rất tự hào khi được tuyển dụng vào.
“Giờ đây, niềm tự hào đó không phải là về thương hiệu của Southwest Airlines nữa,” một tiếp viên hàng không nói. “Đó là về việc tôi có thể trở nên khác biệt như thế nào khi là một nhân viên của Southwest Airlines — kiểu như ‘Tất cả mọi người cần tôi hơn tôi cần quý vị.’”
Nhận thức của công chúng về vai trò này đã giảm đi, không chỉ đối với hãng Southwest mà còn trên toàn ngành. Các tiếp viên hàng không cho biết, các hãng hàng không đang cung cấp những ngoại lệ dựa trên sự đa dạng cho những người không muốn có vẻ ngoài chuyên nghiệp hoặc hành xử chuyên nghiệp.
Việc các tiếp viên hàng không cư xử theo cách nào đó khiến đồng nghiệp của họ bối rối vốn dĩ từng là chuyện bất thường. Hiện nay, khá nhiều nhân viên mới được đánh giá cao vì sự đa dạng của họ lại “khá liều lĩnh,” một tiếp viên hàng không cho biết. “Họ trở nên rất bạo dạn; họ cảm thấy họ có thể không vướng vào rắc rối khi hành xử như vậy bởi vì họ đang thuộc về một tầng lớp được bảo vệ.”
Tuy nhiên, hãng Southwest đã phải sa thải những nhân viên hành xử quá phận, trong đó có một một tiếp viên hàng không thuộc nhóm thiểu số gạ gẫm tình dục trong một video trên mạng xã hội và một người khác tự quay video cô ta đang nhảy lắc mông. Trong cả hai trường hợp, các video được cung cấp cho The Epoch Times cho thấy các nhân viên này mặc đồng phục của hãng Southwest.
Hành vi như vậy khiến các tiếp viên hàng không cảm thấy ghê người, và những gì họ lo ngại không chỉ là hình thức bên ngoài. “Nếu chúng tôi nới lỏng các tiêu chuẩn về ngoại hình và chúng tôi để mọi người hạ thấp các tiêu chuẩn nghề nghiệp của họ, thì rõ ràng là họ không được trang bị để giải quyết bất kỳ vấn đề an toàn nào có thể xảy ra trên phi cơ đó,” một tiếp viên hàng không nói.
“Khi nào thì quý vị mới đề ra giới hạn và thốt lên đủ rồi nghĩa là đủ rồi?”
Thiếu kỹ năng và sự cam kết
Một trong những tiếp viên hàng không bị nhắm đến vì các quan điểm tôn giáo và chính trị cho biết cam kết của cô đối với công việc của mình có thể khái lược trong những lời này: “Tôi sẽ cống hiến sinh mệnh của mình cho hành khách và phi hành đoàn của mình, nếu đó là điều tôi cần làm. Những lời cuối cùng của tôi sẽ là, ‘Nào chúng ta cùng đi thôi,’” cô cho biết, khi nhắc đến những câu nói nổi tiếng từng được một hành khách nói trên một trong những chiếc phi cơ của Hoa Kỳ đã bị cướp vào ngày 11/09/2001.
Cô không thấy mức độ gan dạ đó ở những nhân viên mới được tuyển dụng. “Họ không có tâm lý vững vàng đó,” cô nói. Họ cũng không có chuẩn mực đạo đức giống nhau trong công việc, điều này có thể là do sự khác biệt giữa các thế hệ trẻ tuổi hơn và lớn tuổi hơn.
Vị tiếp viên hàng không lớn tuổi này đã mô tả rằng họ bận rộn từ đầu đến cuối mỗi chuyến bay trong khi nhiều người mới được tuyển dụng có xu hướng chỉ phục vụ một lượt đồ uống, “sau đó họ trở lại phía sau (của phi cơ) và ngồi xuống cho đến khi chuyến bay kết thúc.”
Các nhân viên mới không thể hiện sự thành thạo các kỹ năng mà họ lẽ ra đã phải được đào tạo, hoặc sẵn sàng thực hiện các kỹ năng đó. Một hành khách đang gặp trường hợp khẩn cấp về y tế nhưng tiếp viên đảm trách công việc đó “thậm chí sẽ không ra khỏi khu vực bếp để hỗ trợ,” một tiếp viên hàng không cho biết. Thay vào đó, cô và một đồng nghiệp thứ hai phải chăm sóc vị hành khách ốm yếu này.
Một sự việc như vậy làm dấy lên nỗi sợ hãi lớn nhất của cô: “Ai đó sẽ thiệt mạng. Với tình trạng thiếu sự đào tạo mà chúng ta đang thấy ở các nhân viên mới tuyển dụng đang xuất hiện… sẽ có người không được đào tạo phải đối mặt với một tình huống khẩn cấp.”
Các nhân viên cho biết điều trớ trêu là, vì các vấn đề về hành xử và sự thiếu tận tâm với công việc, nên nhiều nhân viên mới được tuyển dụng theo quy trình sử dụng các tiêu chí “dễ dãi” này đã nghỉ việc hoặc bị cho thôi việc. Đó là lý do tại sao việc hãng Southwest cẩn thận tuyển chọn hơn trong các quyết định tuyển dụng của mình sẽ là hợp lý hơn — và đưa ra những quyết định đó dựa trên trình độ chuyên môn và cam kết hoàn thành tốt công việc của ứng viên, cả hai điều này hiện nay dường như đang thiếu.
Tuyển dụng quá nhiều, quá nhanh?
Một tiếp viên hàng không quen với các quy trình tuyển dụng cho biết cô lo ngại về tốc độ mà số lượng lớn nhân viên mới được tuyển dụng trong những tháng gần đây. Cô nghe nói rằng có tới 10,000 nhân viên đã được bổ sung vào danh sách này, vì vậy hãng hàng không hiện đã đạt đến số lượng nhân viên trước thời đại dịch.
Mối lo ngại của cô: Chưa chắc công ty này đã có đủ năng lực để kiểm tra và đào tạo một số lượng lớn nhân viên như vậy, kể cả tiếp viên hàng không, trong một khoảng thời gian ngắn như thế. Trên thực tế, cô nói rằng điều đó là “không thể về mặt toán học,” dựa trên những quan sát trước đây về tỷ lệ thi trượt của những thực tập sinh mới.
Đối với mỗi lớp học gồm khoảng 50 tiếp viên hàng không, thì có khoảng 15 học viên sẽ “bị loại,” hoặc không vượt qua quá trình kiểm tra nghiêm ngặt, bao gồm thành thạo các bài diễn tập di tản khẩn cấp. Cân nhắc đến yếu tố đó, rất có thể “các tiêu chuẩn sẽ phải được nới lỏng” để cho phép một số lượng lớn nhân viên mới tuyển dụng hoàn thành quy trình một cách nhanh chóng.
Cô cho hay, “Có một tư duy đã thay đổi … có vẻ như họ đang chấp nhận hầu hết mọi ứng viên — đây là một người và đây là một dấu chọn” trên danh sách đa dạng.
Cô bối rối không hiểu tại sao Southwest lại đẩy mạnh việc tuyển dụng nhiều tiếp viên hàng không mới đến vậy. “Chúng tôi chưa có được tất cả chỗ phi cơ mà chúng tôi kỳ vọng sẽ có,” cô nói. “Vậy thì tại sao chúng tôi lại phải thuê tất cả những tiếp viên hàng không này?”
Đào tạo ít khắt khe hơn
Cô nói rằng khóa đào tạo ngày nay “ngắn hơn và đơn giản hơn rất nhiều” so với trước đây.
Cô Carter cho biết cô hiểu rằng các tiếp viên hàng không bây giờ chỉ phải vượt qua một số bài kiểm tra. Trong những năm trước, “mỗi tuần có khoảng ba bài kiểm tra trong vòng sáu tuần,” cô nói. “Tất cả những thông tin này sẽ khiến quý vị bị choáng ngợp.”
Cô cũng nói rằng nếu một thực tập sinh bỏ qua một bài kiểm tra, thì người đó sẽ có một cơ hội để thi lại, “và nếu quý vị vẫn thi trượt, thì quý vị sẽ bị loại.” Giờ đây, cô Carter được cho biết rằng mọi người đang có nhiều cơ hội để thi lại.
Do đó, “Tôi đang nhận được phản hồi từ các tiếp viên rằng những người này không hiểu sự an toàn của chúng ta ở đây gồm những gì.”
Các nhân viên cho biết họ cảm thấy như thể các giá trị cốt lõi và ý thức chung đang giảm dần khi họ được yêu cầu cung cấp một bến đỗ rộng rãi cho những người khẳng định rằng họ là người có giới tính linh hoạt (“gender fluid”), hoặc xác nhận là người sở hữu giới tính không phù hợp với giới tính sinh học của họ.
“Tôi không nói với một phi công rằng tôi hiểu được khi đặt mình vào vị trí một phi công, và tôi sẽ lái phi cơ — bởi vì không có dữ kiện nào ủng hộ cho điều đó,” một tiếp viên hàng không nói.
Mặc dù nhận thấy sự sụt giảm của các tiếp viên thực sự cống hiến cho công việc của họ, nhưng các tiếp viên hàng không nói rằng công ty đang chỉ thị họ về việc chỉ đơn thuần “thông báo” cho hành khách về các hành vi vi phạm các quy tắc an toàn, chứ không phải để thực thi các quy tắc. Điều này hoàn toàn trái ngược với cách đây vài tháng, khi các tiếp viên hàng không được yêu cầu hoạt động như cảnh sát đeo khẩu trang để thực thi hạn chế đại dịch liên bang khi quy định đó vẫn còn hiệu lực.
Có lẽ để đáp lại phản ứng dữ dội của hành khách về việc xem thường lệnh bắt buộc đeo khẩu trang, hãng hàng không Southwest đã chỉ thị các tiếp viên hàng không ít khắt khe hơn với hành khách. “Chúng tôi đang cho phép khách hàng làm theo ý họ, và điều đó gây ra các vấn đề về an toàn,” một tiếp viên hàng không cho biết. Chẳng hạn, mọi người từ chối ngồi yên trong thời gian cất cánh và hạ cánh. Nếu có gì đó không ổn, “thì quý vị sẽ trở thành một viên đạn; quý vị có thể làm tổn thương người khác,” tiếp viên hàng không này nói thêm.
Kết thúc mối tình với hàng không
Một viên phi công lâu năm đã diễn tả niềm đam mê công việc của mình, và than thở rằng công ty này đã hủy hoại niềm đam mê đó như thế nào.
Ngay từ đầu, “Tôi từng có một mối tình với hãng hàng không Southwest Airlines. Hãng có quy mô nhỏ hơn và tinh gọn hơn. Chỉ có ‘xương’ và ‘cơ’, chứ không có ‘mỡ’. Và tôi thích điều đó,” anh nói. “Chúng tôi đã phát triển ngay trước mắt các hãng hàng không American, Delta, và United, bất chấp các chiến thuật của họ … Chúng tôi tiếp tục phát triển và thịnh vượng lên nhờ một mô hình kinh doanh rất đơn giản xoay quanh Quy tắc Vàng.”
Điều đó cho phép công ty trao quyền cho tất cả các nhóm nhân viên để họ có thể đưa ra các quyết định mang lại lợi ích cho cả khách hàng nội bộ lẫn khách hàng bên ngoài. Họ không bị cuốn vào các bộ máy quan liêu.
Anh nói, tuy nhiên công ty này đã thực hiện một bước ngoặt không thể vãn hồi vào năm ngoái khi ủng hộ cho vaccine COVID-19 và các chính sách “thức tỉnh.” Các nhân viên được yêu cầu: “Quý vị phải chích ngừa và quý vị phải chấp nhận những nguyên tắc đa dạng, hòa nhập này mặc dù việc đó đi ngược lại với những nguyên tắc đã đồng hành với quý vị tại công ty này.”
Người phi công kỳ cựu này nói rằng đối với anh thì đó là điểm kết thúc. “Đó là một cuộc ly hôn hoàn tất và toàn diện về văn hóa.”
“Công ty đã phá hủy mối quan hệ tin cậy. Đây không phải là hãng hàng không Southwest Airlines mà tôi từng gia nhập. … Cuộc tình đã kết thúc,” anh nói. “Khi quý vị ưu tiên lợi nhuận và sở thích đặc biệt hơn con người, thì đây là những gì quý vị nhận được.”
Mặc dù công chúng cho rằng nhiều phi công đã mất việc vì các quy định bắt buộc chích vaccine, nhưng các phi công không chắc điều đó là chính xác. Trong trường hợp của hãng Southwest, nhiều nhân viên đã muốn — và được — miễn chích ngừa với lý do tôn giáo hoặc y tế.
Viên phi công này cho biết, tuy công ty vẫn quảng bá Quy tắc Vàng, nhưng chủ yếu đó là những lời sáo rỗng. “Đó là điều đã cho phép hãng Southwest vươn lên tầm vĩ đại. [Nhưng] giờ đây Quy tắc Vàng đã trở nên kém quan trọng hơn. Điều gì được xem trọng hơn? Tôi phải hiểu rằng giới tính của một người có thể nằm trong cán cân linh động, hoặc có thể họ chỉ là một người đàn ông muốn ăn vận như một phụ nữ.”
Anh bực bội với hàm ý rằng “những phi công thủ cựu một cách vô vọng như tôi” cần phải tham gia một khóa đào tạo mới về quấy rối tình dục gồm các vấn đề về LGBTQ. Anh biết được rằng nếu một người trong diện đó tin rằng họ bị nhìn nhận theo cách mà họ cảm thấy khó chịu thì, “Tôi có thể bị viết thư [phàn nàn], và thậm chí tôi không cần phải nói gì hết [để bị viết thư phàn nàn],” anh nói.
Gần đây các tiếp viên hàng không ở Southwest được yêu cầu phải hoàn thành một khóa đào tạo DEI nếu không sẽ bị cho nghỉ phép không hưởng lương. Điều đó thật khó chấp nhận. Các tiếp viên hàng không nói rằng họ đã đối xử với mọi người bình đẳng nhất có thể rồi — theo các giá trị thể hiện trong Quy tắc Vàng và khuôn phép căn bản của con người. “Tôi nói điều này với tư cách là một người thuộc nhóm thiểu số: Tôi không cần phải được dạy về cách đối xử đàng hoàng và tôn trọng với mọi người. Tôi đã làm điều đó cả đời.”
Những phiền nhiễu gây nguy hiểm đến sự an toàn
Viên phi công này cho biết các chương trình nói trên và sự thay đổi văn hóa “thức tỉnh” đang tạo ra những phiền nhiễu rất lớn, tự chúng gây ra một mối đe dọa đối với sự an toàn theo những cách mà hầu hết người ta không bao giờ ngờ đến.
Anh nói: “Mọi người nghĩ rằng hiển nhiên cất cánh thì sẽ hạ cánh thôi. Nhưng tôi có thể nói với quý vị rằng có những trường hợp rất nguy hiểm — thường xuyên xảy ra — sự can thiệp của con người ngăn mọi chuyện trở nên thật sự tệ hại … Và công chúng trên chuyến bay không bao giờ biết điều đó.”
Vì sự an toàn của mọi người, tất cả nhân viên hàng không phải là người kiểm soát được cuộc chơi.
“Chúng tôi cần những người có trình độ cao nhất trong những công việc nhạy cảm về an toàn này. Nhưng mọi chuyện không dừng lại ở cửa buồng lái,” anh nói. Nếu bất kỳ bộ phận nào trong hệ thống gặp trục trặc do có người bị mất tập trung hoặc không phải là người đủ năng lực nhất cho công việc, “nếu quý vị có một viên phi công không đủ tiêu chuẩn thì kết quả cuối cùng đều như nhau: chiếc phi cơ sẽ biến thành một đám cháy ở cuối đường băng và quý vị có 170 người thiệt mạng — và rất nhiều gia đình giận dữ.”
“Nếu quý vị làm rơi một chiếc phi cơ, thì vụ tai nạn đó có khả năng khiến một hãng hàng không ngừng kinh doanh. Khi tôi làm việc thì trách nhiệm đó đè nặng lên tôi. Toàn bộ 170 sinh mạng đó đều nằm trong tâm trí tôi từ khi chúng tôi cất cánh cho đến khi hạ cánh,” anh nói. “Trong tâm trí của tôi, thảm họa đang gần kề.”
Sẵn sàng cho điều tồi tệ nhất
Trước mỗi lần cất cánh, các phi công tự nhắc đi nhắc lại trong đầu về cách họ phản ứng với các tình huống kinh hoàng hiếm gặp, điều này đã thực sự xảy ra: Một nhân viên bảo trì không thực hiện phần việc của mình khiến động cơ rơi khỏi phi cơ. Hoặc động cơ bị nổ. Hoặc một đám cháy bùng lên. Có vô số thứ có thể xảy ra sai sót. Nhưng những sự cố như vậy rất hiếm gặp — nhưng mà một khi chúng xảy ra, thì sự tương tác kỳ diệu giữa con người và công nghệ sẽ đẩy lùi thương vong và thảm họa.
“Đây chính là những điều chúng tôi nghĩ đến,” viên phi công nói. “Và thay vào đó, chúng tôi đã khiến mọi người nghĩ về tình huống đặc biệt của họ và làm thế nào để họ có thể khiến một trong những đồng nghiệp của họ gặp rắc rối? … Khi quý vị phải đối mặt với các định luật vật lý mỗi ngày, thì DEI không có chỗ đứng.”
Trong những trường hợp này, việc cân nhắc một chút về chủng tộc, giới tính, sắc tộc, và tính dục, hoặc bất kỳ đặc điểm nào khác của người ta không còn đáng kể nữa.
“Tôi sẽ đối xử với người đàn ông ăn vận như một phụ nữ đó hệt như cách tôi đối xử với một người phụ nữ ăn mặc giống một phụ nữ, hay một phụ nữ ăn vận như một người đàn ông. Tôi không quan tâm,” viên phi công nói. “Hãy chỉ làm công việc của quý vị. Hãy chăm sóc những hành khách đó. Và sau đó tôi lê cái thân thể mệt nhoài của tôi ra khỏi phi cơ nếu nó đáp xuống đó, bởi vì tôi là người cuối cùng rời khỏi phi cơ.”
Theo một cách nào đó, các quy tắc “mới” không thực sự khiến người phi công này phải bận tâm. Anh nói rằng anh đã đối xử tốt với mọi người. Anh cho biết điều đó sẽ không thay đổi. Anh chỉ không thích vì biết rằng bất cứ lúc nào anh cũng có thể “bị khiếu nại vì tôi đã có ánh nhìn sai lầm về quý vị.”
Là một người đàn ông da trắng, viên phi công này nhận ra mình thuộc diện “nhóm thiểu số mới.”
Anh nói rằng anh phải đi làm mỗi ngày và chứng minh “Tôi không phải là hóa thạch cố chấp, kỳ thị đồng tính, ghét kết hôn, thành kiến giới tính một cách vô vọng như họ nghĩ.”
Và chuyện đó không thành vấn đề với anh.
“Tôi ổn với điều đó. Tôi không bận tâm,” anh nói. “Bởi vì tôi sống chiểu theo Quy tắc Vàng.”
Bà Janice Hisle viết về nhiều chủ đề khác nhau, trong đó nhấn mạnh vào các xu hướng và tin tức về tư pháp hình sự. Trước khi gia nhập The Epoch Times, bà đã làm việc hơn hai mươi năm với tư cách là một phóng viên cho các tờ báo ở tiểu bang Ohio và là tác giả của một số cuốn sách. Tốt nghiệp chương trình báo chí của Đại học Kent State University, bà theo đuổi ngành báo chí “truyền thống” kết hợp với sự hiện đại.