Cả ông nữa sao, McCarthy?
Nếu đại thi hào William Shakespeare còn sống, ông ấy có thể cân nhắc viết một tác phẩm kinh điển khác về việc Lãnh đạo Thiểu số Hạ viện Kevin McCarthy (Cộng Hòa-California) đã đâm sau lưng Tổng thống đương thời Donald Trump như thế nào.
Cho đến lúc này, tôi chắc chắn rằng hầu như tất cả độc giả đều đã xem hoặc nghe cuộc đối thoại giữa Dân biểu Liz Cheney (Cộng Hòa-Wyoming) và ông McCarthy được ghi lại hôm 10/01/2021, và được những bằng hữu của chúng tôi đưa tin lần đầu tiên trên tờ The New York Times.
Tất nhiên, đây cũng là tờ báo đã phớt lờ bản tin về chiếc máy điện toán xách tay của ông Hunter Biden trên tờ New York Post trong suốt hơn một năm. Như tất cả chúng ta, họ thừa biết rằng câu chuyện này là chính xác và rất có thể còn tệ hơn nếu “ông lớn” bị lôi kéo vào việc này – có khả năng điều này dễ dàng xảy ra trong tương lai.
Tuy nhiên, trong trường hợp này, họ có được sự hậu thuẫn từ bà Rachel Maddow của MSNBC, người rất vui khi được phục hồi danh tiếng của mình sau hai năm liên tiếp nói dối về sự thông đồng giữa Trump và Nga. Bà Maddow đã nhận được băng ghi âm cuộc trò chuyện đó.
Ông McCarthy nói với bà Cheney: “Tôi đang nghiêm túc nghĩ đến việc nói chuyện [về việc từ chức] với [ông Trump] vào tối nay.”
Khi trả lời về các sự kiện của hôm 06/01/2021 xảy ra bốn ngày trước đó, ông ta cũng nói với bà Cheney: “Chúng tôi biết [nghị quyết đàn hặc] sẽ được Hạ viện thông qua. Tôi nghĩ có khả năng nó thậm chí cũng sẽ được Thượng viện thông qua, ngay cả khi ông ấy đã rời đi. Tôi không muốn tham gia vào bất kỳ cuộc trò chuyện nào về việc ông Pence ân xá [ông Trump]. Cuộc thảo luận duy nhất mà tôi sẽ có với ông ấy là tôi nghĩ nghị quyết này sẽ được thông qua, và tôi khuyên ông ấy nên từ chức.”
“Ý tôi là, đó sẽ là ý kiến của tôi, nhưng tôi không nghĩ ông ấy sẽ đồng ý. Nhưng tôi không biết nữa.”
Trớ trêu thay, điều này đang được tiết lộ giữa một đống các câu hỏi về nguồn gốc của những sự kiện thực sự xảy ra hôm 06/01 — cụ thể là ai thực sự chịu trách nhiệm về chúng. Hãng thông tấn Revolver cho biết có khả năng rằng rất nhiều đặc vụ chính phủ dính líu tới vụ việc này là những chủ mưu (điều này bị lu mờ vì có rất nhiều đặc vụ tương tự đã bị sa thải trong vụ bắt cóc giả định thống đốc Michigan, kết quả là những người được cho là thủ phạm được tuyên bố vô tội).
Nhiều video và hình ảnh đã xuất hiện cho thấy những người biểu tình hôm 06/01 được cảnh sát mở cửa để họ vào Điện Capitol một cách tự do, mọi người đều cười vui vẻ. Và, cuối cùng, tại sao rất nhiều người đã bị giam giữ khắc nghiệt trong thời gian rất lâu vì những tội nhẹ, mà họ không hoặc có thể đã được thực hiện, trong khi viên cảnh sát Capitol đã bắn tử vong cô Ashli Babbitt vẫn không bị trừng phạt?
Tất cả điều này làm tôi nhớ đến bài hát cũ “một cuộc tình lãng mạn không có nụ hôn”. Đây là một cuộc nổi dậy ôn hòa không có súng. Ai đó nên đánh thức ông Muammar Ghaddafi; ông ấy sẽ thấy thích thú vì điều đó.
Những bản tin xuất phát từ vụ việc này chứa đầy những lời nhắc nhở gây khó chịu về sự xấu xí của nền chính trị Hoa Kỳ, thậm chí với cả phó lãnh đạo thiểu số của Đảng Cộng Hòa Steve Scalise ở Louisiana cũng bị hoen ố. (Có ai đó không phải là một Thành viên Đảng Cộng Hòa chỉ trên danh nghĩa (RINO) không?)
Điều đó đưa tôi đến với bà Cheney, người là đầu dây bên kia của cuộc điện đàm và là nữ hoàng của những thành viên RINO. Nhiều năm trước khi phỏng vấn cha bà cho hãng thông tấn PJTV hiện đã không còn tồn tại, tôi đã gặp và thích bà ấy. Tôi cũng biết em gái Mary của bà ấy, một người đồng tính nữ có một cuộc hôn nhân đồng tính, người mà bà Liz đã “ném xuống gầm xe buýt” khi tranh cử cho vị trí dân biểu từ tiểu bang Wyoming, nghĩ rằng sở thích tính dục (rất có thể là sai lầm) của em gái bà ấy sẽ ảnh hưởng tiêu cực đến nỗ lực ứng cử của bà.
Kiểu động cơ chính trị cá nhân đáng sợ này xâm nhập vào chính gia đình của bà ấy — nhiều năm sau đó bà đã công khai tuyên bố rằng những quan điểm quá khứ là sai lầm — khiến tôi không thích Liz và đặt câu hỏi về bất cứ điều gì bà ấy làm trong tương lai, không gì khác hơn những hoạt động hôm 06/01 của bà. Đối với tôi, bà và ủy ban của bà ấy không hơn gì một cuộc thập tự chinh đối với nền dân chủ Mỹ, được củng cố bởi một Bộ Tư pháp phản động đang bận rộn với việc xúi giục chủ nghĩa khủng bố nội bộ vốn không hề tồn tại.
Nhưng việc đó dẫn chúng ta tới đâu với một Đảng Cộng Hòa sẵn sàng nắm quyền nhưng dường như đang rối loạn?
Chúng ta đang ở thời điểm với lạm phát phi mã, một thị trường chứng khoán lao dốc, chiến tranh bất tận ở Âu Châu, một Đảng Dân Chủ “thức tỉnh” đã đi quá xa về phía tả mà ông JFK (John F. Kennedy) sẽ không thể nhận ra, và một tổng thống thực sự mất trí đến mức nước Mỹ có thể phát triển thành một quốc gia thuộc Thế giới Thứ ba, khiến cả thế giới rơi vào sự hỗn loạn.
Ông Donald Trump hay khoe rằng ông có thể dễ dàng “hành động” như tổng thống nếu ông muốn. Ngay cả khi ông ấy đã mãn nhiệm, với một tuyên bố chính đáng rằng ông ấy không nên rời vị trí của mình, hơn bao giờ hết, đây là lúc để ông ấy áp dụng lập trường đó. Chúng ta rất cần điều này.
Đây là thời điểm để ông ấy, để tất cả mọi người, hành động để đưa đất nước xích lại gần nhau hơn, chứ không chỉ khích lệ những người hâm mộ đã ủng hộ ông ấy. Các cuộc vận động tranh cử của ông ấy rất vui nhưng ông cần phải làm nhiều hơn nữa. Thế giới này quá ảm đạm rồi.
Điều này không có nghĩa là bài diễn văn của ông ở Ohio hôm 23/04 không tuyệt vời. Bài diễn văn đó rất hay. Và đã có một khoảnh khắc tuyệt vời, một màn bất ngờ rõ ràng là tự phát.
Trong khi ông ấy đang ca ngợi bộ phim của ông Dinesh D’Souza về gian lận bầu cử, bộ phim mang tên “2000 Mules” sắp được công chiếu, ánh đèn đỏ (báo hiệu máy quay đang hoạt động) đã tắt trên hai máy quay tin tức. Ông Trump đã chỉ thẳng vào hai chiếc máy quay đó.
Đó là sự trấn áp tin tức ngay trước mắt chúng ta. Ông gọi đó là “chủ nghĩa cộng sản”. Ông ấy đã đúng.
Quan điểm trong bài viết này là của tác giả và không nhất thiết phản ánh quan điểm của The Epoch Times.
Ông Roger L. Simon là một tiểu thuyết gia từng đạt giải thưởng, nhà biên kịch được đề cử giải Oscar, người đồng sáng lập PJMedia, và hiện là biên tập viên chính cho The Epoch Times. Những cuốn sách gần đây nhất của ông là tiểu thuyết viễn tưởng “The GOAT” (“Con DÊ”) và sách phi hư cấu “I Know Best: How Moral Narcissism Is Destroying Our Republic, If It Hasn’t Already” (“Tôi Biết Rõ Nhất: Sự Ích Kỷ về Đạo Đức Đang Phá Hủy Nền Cộng Hòa của Chúng Ta Như Thế Nào, Nếu Điều Đó còn Chưa Xảy Ra”). Quý vị có thể tìm thấy ông ấy trên GETTR và Parler @rogerlsimon.
Nhật Thăng biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times
Xem thêm: