Brian Kennedy: Trung Quốc đã tính toán sai với Luật An ninh Hong Kong
Giữa đại dịch viêm phổi Vũ Hán, tại sao Trung Quốc lại chọn thời điểm này để thúc đẩy luật an ninh quốc gia Hong Kong? Có phải Bắc Kinh đang cố gắng gửi một thông điệp đến Mỹ và thế giới rằng một cuộc đối đầu nghiêm trọng hơn đang đến gần? Và làm thế nào Mỹ có thể gây áp lực thực sự đối với chế độ Trung Quốc?
NTDVN trân trọng giới thiệu bài phỏng vấn với Ngài Brian Kennedy trong Chương trình Các nhà lãnh đạo tư tưởng Mỹ của tờ Epoch Times. Ngài Brian Kennedy là Chủ tịch Ủy ban về Nguy cơ hiện tại: Trung Quốc, Chủ tịch Nhóm Chiến lược Hoa Kỳ, và thành viên cao cấp cũng như cựu Chủ tịch của Viện Claremont.
Phóng viên Jan Jekielek: Brian Kennedy, thật tuyệt khi ông quay lại với chương trình Các nhà lãnh đạo tư tưởng Mỹ.
Brian Kennedy: Thật tuyệt khi lại được gặp anh, Jan. Tôi luôn rất vui khi tham gia Chương trình.
Jekielek: Brian, ông là người đứng đầu Ủy ban về Nguy cơ hiện tại: Trung Quốc. Chúng ta có một số lượng lớn những điều cần nói hôm nay. Mỗi ngày, thật tuyệt vời đối với tôi khi có thể làm việc với vô vàn tin tức liên quan đến Trung Quốc. Tất nhiên, gần đây nhất, tại Hong Kong, việc thông qua dự thảo luật an ninh quốc gia, thực chất chúng ta hiểu là dự thảo luật an ninh quốc gia đã được thông qua một cách rất hình thức, và dĩ nhiên, phản ứng của Hoa Kỳ, đó là Bộ trưởng Pompeo nói rằng Hong Kong không còn là đặc khu có quyền tự trị. Tất cả điều này có nghĩa là gì, Brian?
Kennedy: Chà, đó là một vấn đề rất đáng lo ngại mà Hoa Kỳ và người dân Hong Kong đang phải đối mặt hiện nay. Chúng ta đang ở giữa một đại dịch lấy đi sinh mạng của 100.000 người Mỹ. Đây là một thời gian chưa từng có trong lịch sử nước Mỹ. Ở giữa tất cả những điều đó, nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa (PRC), Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), quyết định tiếp tục đàn áp Hong Kong và thực hiện việc đó theo cách táo bạo, và dường như đối với tôi, nó được thiết kế để khiêu khích Hoa Kỳ. Việc này chỉ có thể đẩy hai nước ra xa hơn.
…Hoa Kỳ, theo Bộ trưởng Pompeo, phải xác định rằng Hong Kong không có quyền tự trị cao vì các quyết định, chính sách ở Hong Kong đang được thực thi bởi ĐCSTQ, đặc biệt là với dự luật này, luật an ninh quốc gia, Trung Quốc sẽ dùng nó để kết thúc hiệu quả bất kỳ loại bất đồng chính trị nào tại Hong Kong. Khi chúng ta phải tuyên bố rằng họ không còn tự trị nữa, khi đó chúng ta đã kích hoạt một cơ chế khiến Hoa Kỳ có khoảng cách với Hong Kong và kết quả biến Hong Kong thành một phần của ĐCSTQ. Bằng cách này, Mỹ chuẩn bị ra chính sách trừng phạt tài chính lên Hong Kong và Trung Quốc. Đây chỉ là vấn đề thời gian.
Chúng ta muốn làm điều đó theo cách không làm tổn thương người dân Hong Kong, nhưng cách chúng ta làm rõ ràng đã gửi cho ĐCSTQ thông điệp rằng Hong Kong sẽ bị đối xử giống như cách mà chúng ta đối xử với chế độ lừa đảo của họ, và rằng Trung Quốc sẽ không thể lợi dụng các đặc quyền mà Hong Kong từng có như một nền kinh tế riêng biệt, độc lập với Bắc Kinh. Đây là diễn biến đáng tiếc nhưng thú vị. Vì Trung Quốc đã khiêu khích, theo một cách nào đó, thực sự đóng cửa Hong Kong với Mỹ. Tất nhiên, chúng ta lấy làm tiếc phải thực thi chính sách này. Những người dân Hong Kong không còn được nước Mỹ đối xử như trước kia vì hiện nay họ khoác chiếc áo ‘tự trị’ nhưng trên thực tế họ không còn là ‘tự trị’ nữa.
Jekielek: Vì vậy, Brian, Ủy ban về Nguy cơ hiện tại: Trung Quốc đã công bố một tuyên bố về một số biện pháp mà Hoa Kỳ có thể đáp trả với Hong Kong. Các biện pháp này được cho rằng sẽ tác động tới “lợi ích vật chất” của Trung Quốc. Ông có thể chia sẻ với chúng tôi về điều này không?
Kennedy: Chà, tôi nghĩ cách rõ ràng nhất là hiện nay Trung Quốc và tất cả các doanh nghiệp thuộc sở hữu nhà nước của nó được phép đến thị trường vốn Hoa Kỳ để gọi vốn. Ủy ban chúng tôi đang đề xuất lên chính phủ Mỹ phương án hủy đăng ký niêm yết của những công ty đó và không cho phép chúng được giao dịch trên thị trường chứng khoán Hoa Kỳ. Một số có mặt trên thị trường chứng khoán chính của Hoa Kỳ, một số được liệt kê là cổ phiếu loại A được giao dịch trên các quỹ ETF.
Đây là huyết mạch thực sự chảy từ các nhà đầu tư Mỹ đến các doanh nghiệp nhà nước Trung Quốc. Đây là những doanh nghiệp nhà nước núp bóng dưới tên các công ty tư nhân, như Alibaba và những công ty tương tự. Có nhiều công ty không tốt như Hikvision, công ty đó phải chịu trách nhiệm cho một số hệ thống camera giám sát kiểm soát các trại lao động đang cầm tù người Duy Ngô Nhĩ ở Tân Cương.
Việc một tập đoàn Trung Quốc có thể đến Phố Wall, niêm yết cổ phiếu của họ và huy động vốn ở Hoa Kỳ là một mối quan ngại lớn, và đó là một sự lợi dụng miễn phí của Trung Quốc đối với Mỹ mà chúng ta cần phải ngăn chặn. Với tôi, chính quyền sớm hành động ngày nào, tốt hơn cho nước Mỹ ngày đó. Tôi nghĩ rằng chính quyền Tổng thống Trump đã nhìn thấy nhược điểm của việc các nhân viên liên bang Hoa Kỳ đầu tư vào các tài khoản như vậy. Chúng ta hãy thực hiện bước tiếp theo và đảm bảo rằng các tập đoàn Trung Quốc không được hưởng lợi ích từ thị trường chứng khoán Mỹ, đặc biệt là khi có sự miễn trừ trong đó, cho phép họ không phải thực hiện và tuân thủ nguyên tắc kiểm toán toàn bộ – trong khi bất kỳ người Mỹ nào hoặc công ty Mỹ nào cũng phải làm.
Dưới thời chính quyền Obama và Biden, doanh nghiệp Trung Quốc thực sự được hưởng ưu đãi khi có thể đến thị trường vốn của Mỹ mà không phải thực hiện kiểm toán. Có một thỏa thuận đặc biệt, cho phép họ không phải thực hiện kiểm toán và đến đây để huy động vốn và giúp các công ty của họ phát triển với cái giá mà chính chúng ta phải trả là không thể bảo vệ các nhà đầu tư Mỹ. Một trong các việc mà Ủy ban chúng tôi đang theo đuổi và thúc đẩy là chấm dứt quyền lợi vô lý này của Trung Quốc tại Mỹ.
Thứ nhất, tại sao chúng ta lại muốn mang lại lợi ích cho các tập đoàn Trung Quốc theo cách này? Thứ hai, chúng ta muốn bảo vệ các nhà đầu tư Hoa Kỳ, những người gần như sẽ không xem xét kỹ các rủi ro đến từ lỗ hổng như vậy. Các nhà đầu tư Mỹ bị đánh lừa rằng tất cả các doanh nghiệp của Trung Quốc – nếu được huy động vốn trên thị trường vốn của Hoa Kỳ – thì cũng sẽ được giám sát và tuân thủ các chuẩn mực của Hoa Kỳ, cũng tốt như các doanh nghiệp của Hoa Kỳ. Do vậy, sự thực phi lý này phải kết thúc.
Jekielek: Chà, điều tôi thấy rất hấp dẫn về toàn bộ tình huống này là nó gần giống như họ đang ép buộc Hoa Kỳ, nói thẳng ra, là thế giới tự do phải đứng về một phía ở đây. Có rất nhiều người có thể có lợi ích tài chính, ví dụ, trong những gì ông vừa mô tả [về lỗ hổng tài chính của Mỹ với doanh nghiệp Trung Quốc]. Nhưng với sự gia tăng vũ lực gần đây lên Hong Kong, với rất nhiều hoạt động khác, mà tôi hy vọng chúng ta sẽ thảo luận hôm nay trong cuộc nói chuyện của chúng ta, như sự xâm lấn Biển Đông và sau đó v.v., những người ấy thậm chí còn rất khó để mà tranh luận nữa. Nó gần giống như ĐCSTQ đang nói, “mọi người, hãy chọn một bên”. Ông nghĩ sao?
Kennedy: Đó là một câu hỏi rất hay, rất sâu sắc, bởi vì nó rất khiêu khích, phải không? Trong bối cảnh này, họ tiếp tục gia tăng áp lực lên Hong Kong. Họ có cần phải làm điều này ngay bây giờ không, khi mà biết rằng Hoa Kỳ sẽ phải phản ứng lại? Bộ trưởng Pompeo và Tổng thống không hành động một cách tùy tiện. Theo luật của Mỹ, tại Đạo luật Chính sách Hoa Kỳ-Hong Kong, Mỹ cần phải tuyên bố rằng liệu Hong Kong có thực sự là tự trị hay không. Trung Quốc buộc Mỹ phải thể hiện chính kiến, chúng ta buộc phải nói rằng không còn quyền tự trị ở Hong Kong nữa.
Tôi lo lắng rằng Trung Quốc đang buộc Mỹ phải tham gia vào một cuộc chiến gay gắt hơn cả chiến tranh lạnh. Trung Quốc không chỉ đe dọa vi phạm các công ước, luật pháp quốc tế, họ thực sự dẫm chân lên nó, và họ buộc Mỹ phải hành động. Mỹ nghĩ rằng Mỹ có mối quan hệ tốt với Trung Quốc ngay cả khi tồn tại nhiều bất đồng giữa hai nước. Nhưng hiện Mỹ đã ở ranh giới buộc phải hành động khi Trung Quốc không chỉ đơn giản tuyên bố rằng sẽ không chỉ ngồi yên mà còn bắt đầu hành động khiêu khích hơn. Bởi vì tại sao Trung Quốc lại làm như vậy với Hong Kong trừ phi Trung Quốc muốn gửi thông điệp tới người dân Hong Kong rằng Trung Quốc sẵn sàng leo thang bạo lực, đây có phải là một tín hiệu?
Tôi cho rằng đó là một tín hiệu. Đối với người dân Hong Kong, tín hiệu này có nghĩa nếu họ không phản kháng họ sẽ phải tuân theo nguyên tắc thống trị của Trung Quốc. Đối với Mỹ, tín hiệu này cho thấy Trung Quốc sẽ không lắng nghe những gì chúng ta nói về vấn đề Hong Kong. Họ sẽ làm những gì họ cho là đúng. Họ sẽ làm những gì mà họ nghĩ là vì lợi ích của họ. Và vì vậy Mỹ cần xem xét vấn đề Hong Kong một cách nghiêm túc. Tôi cho rằng một cuộc đối đầu nghiêm trọng có thể sẽ sắp diễn ra ở đây.
Jekielek: Trước khi tôi hỏi câu hỏi đáng sợ tiếp theo, bây giờ tôi muốn biết những tác động của cuộc chiến thương mại Mỹ-Trung là gì?
Kennedy: Chà, như anh biết đấy, Phó Thủ tướng Trung Quốc nói rằng ông khuyến khích Mỹ tiếp tục các mối quan hệ thương mại với Bắc Kinh. Mặc dù Mỹ thấy sự thù địch này, Mỹ phải tiếp tục các quan hệ thương mại. Tôi nghĩ, tình hình thực tế cho thấy Trung Quốc muốn tuân thủ Giai đoạn 1 của thỏa thuận thương mại nếu có thể, nhưng họ cũng biết rằng nếu họ không muốn, họ sẽ không làm. Tổng thống Trump có thể khuyến khích họ và họ có thể tiếp tục điều đó, nhưng có vẻ như… họ có thể có hoặc không. Rất khó để xem liệu họ có thể nhập khẩu đủ hàng từ Mỹ để bù vào những gì chúng ta đã mất trong sáu tháng đầu năm nay hay không.
Nhưng tôi nghĩ vấn đề thương mại lớn hơn thực sự vẫn là cho tới nay, Hoa Kỳ nhập khẩu rất nhiều thuốc từ Trung Quốc, do đó, ngay cả khi có cuộc đối đầu với Hong Kong, chúng ta không thể đơn giản cấm tất cả hàng hóa xuất khẩu từ Trung Quốc sang Hoa Kỳ. Chúng ta sẽ không cấm vận hàng hóa Trung Quốc đến Hoa Kỳ khi 80-90% nguyên liệu dược phẩm đang dùng và dược phẩm của chúng ta đến từ Trung Quốc. Chính quyền Mỹ cần tiếp tục cân nhắc điều này.
Chúng ta đã không hoàn toàn tìm ra và thực hiện các bước cần thiết hoặc thực hiện chúng đầy đủ để thực sự tách rời khỏi Trung Quốc như kỳ vọng. Và vì vậy, trong ngắn hạn, chúng ta sẽ phải tiếp tục mối quan hệ kinh tế trong khi chúng ta xây dựng lại cơ sở công nghiệp của mình và đảm bảo rằng chúng ta có thể độc lập, tách khỏi Trung Quốc.
Jekielek: Brian, tôi đã từng mời Rosemary Gibson tham gia vào chương trình này một thời gian trước đây [thảo luận về điều này]… nghĩ tiếp về câu hỏi mà ông vừa mô tả rất hay, chúng tôi biết rằng … đang có các hành động được thực hiện để hồi hương [nhiều nhà máy, doanh nghiệp tại Trung Quốc], hãy gọi đó là hồi hương một cách hữu nghị, một số hoạt động sản xuất dược phẩm, đây dường như là lợi thế khá mà ĐCSTQ đang có trong tay?
Kennedy: Vâng, vâng. Những người Trung Quốc rất có chiến lược trong cách họ vận hành. Họ luôn tính toán khi nói đến giao dịch kinh doanh và giao dịch chính trị của họ. Và vì vậy, họ thấy ở Hoa Kỳ – một quốc gia chi hơn 30% GDP của chúng ta cho chăm sóc sức khỏe, và theo thời gian, họ đã quyết định khai thác điều đó. Một con đường chiến lược quan trọng, về cơ bản, Trung Quốc muốn trở thành trung tâm sản xuất toàn cầu về dược phẩm và thuốc. Tôi có thể nói rằng, rất dễ hiểu khi họ quyết định trở nên có ảnh hưởng đối với việc sử dụng thuốc.
Rosemary Gibson, một thành viên của Ủy ban về Nguy cơ hiện tại: Trung Quốc, đã viết rất hay về việc Mỹ cần thiết phải đưa hoạt động sản xuất dược phẩm từ Trung Quốc trở lại nước Mỹ, bởi vì đơn giản là Mỹ không thể chịu đựng được khi mà quá nhiều cơ sở sản xuất dược phẩm Mỹ đóng tại một đất nước đang có nhiều địch ý với Mỹ. Nếu nó được sản xuất ở Anh hoặc Pháp hoặc Đức hoặc Canada hoặc Mexico hoặc một đất nước hữu hảo nào khác thì còn được. Nhưng ngành dược phẩm của Mỹ lại đang bị Trung Quốc nắm trong tay, một quốc gia công khai tuyên bố về chiến tranh không giới hạn chống lại Hoa Kỳ. Ý tưởng Mỹ sẽ để dược phẩm được sản xuất ở Trung Quốc là rất điên rồ. Đây là một ví dụ về loại sự cố chiến lược mà các nhà lãnh đạo của chúng ta đã lường trước, và tôi nghĩ rằng Tổng thống Trump giờ đã biết về điều này và đang cố gắng khắc phục nó. Ông chỉ có thể làm điều đó sớm còn hơn là để muộn sau này.
Jekielek: Brian này, tôi vừa chợt nhớ ra một câu mà một trong những cái loa tuyên truyền của ĐCSTQ từng công bố, không lâu trước đây khi Hoa Kỳ đang phải chịu đựng coronavirus, câu đó đại ý nói rằng nước Mỹ sẽ có thể bị chết chìm trong một “biển coronavirus” nếu Trung Quốc giữ lại các loại dược phẩm. Họ đã gợi ý điều này. Tôi nghĩ rằng thật khó mà tin nổi rằng họ lại có thể làm việc như thế.
Kennedy: Rất khiêu khích, phải không?… Tất nhiên, mọi người đều đang chỉ trích cách chính phủ phản ứng với virus, nhưng nếu anh nhìn vào sự bùng phát ban đầu của nó, mọi người trên khắp thế giới đã thấy những điều này vào tháng 12 và tháng 1. Có những câu chuyện về virus phát tán ra từ Vũ Hán, và nó rất kịch tính. Anh đã thấy những người trong bộ đồ bảo hộ cá nhân đang khử trùng đường phố, những câu chuyện về phong tỏa ở Vũ Hán và việc cửa nhà của người dân bị hàn cứng lại.
Các nhà hoạch định chính sách Mỹ không biết chuyện gì đang xảy ra. Trong thời gian này, CDC, CDC của chúng ta, đã yêu cầu được vào Vũ Hán để xem những gì đang xảy ra, và chúng ta đã không được cho phép. Chúng ta đã không được cho phép cho đến tận ngày hôm nay… Tôi nghĩ rằng nhận xét đó đã đến từ Thời báo Hoàn cầu [thực sự là Tân Hoa Xã], đó là một cơ quan của ĐCSTQ [cũng như Tân Hoa Xã]. Chúng ta đã bị đe dọa với “một biển coronavirus hùng mạnh”.
Chà, ý tôi là, sự kết hợp của tất cả những điều đó sẽ khiến các nhà hoạch định chính sách Hoa Kỳ quan tâm đến mức họ tự hỏi, phải chăng chúng ta đang ở trong một dạng chiến tranh sinh học với Trung Quốc? Trung Quốc làm những việc rất khiêu khích này và họ đe dọa chúng ta vì họ kiểm soát việc sản xuất dược phẩm của chúng ta. Sự kết hợp của tất cả những điều đó đã khiến chính phủ Hoa Kỳ đưa ra quan điểm rằng chúng ta đang ở một tình huống rất quan trọng và nghiêm túc.
Thế giới mà chúng ta thấy ngày hôm nay vẫn đang cố gắng tìm hiểu xem tất cả những điều này có nghĩa là gì. Và đó có lẽ là mối quan tâm lớn đối với cả người dân Hoa Kỳ và đối với các nhà hoạch định chính sách Hoa Kỳ, bởi vì ĐCSTQ thực sự đang làm hết sức mình để khiến cho Hoa Kỳ mất cân bằng. Nước Mỹ đã cố gắng buộc ĐCSTQ phải chịu trách nhiệm cho tất cả các hành vi kinh tế tồi tệ của họ trong 20 năm qua, và vì vậy không có gì bất ngờ khi vào năm thứ tư của Tổng thống Trump, chúng ta đã có sự bùng phát virus đột ngột này, tiếp theo là những bài phát biểu rất khiêu khích của ĐCSTQ.
Và chúng ta đang trải qua một giai đoạn chưa từng có trong lịch sử kinh tế. Đó là điều mà mọi người nên coi là nghiêm túc, và tôi hoan nghênh Epoch Times vì tất cả những gì mà các bạn đã làm về vấn đề này. Tôi nghĩ rằng thông tin về virus và tác động của nó đến Trung Quốc và Hoa Kỳ trên kênh truyền thông của các bạn rất là tuyệt. Rất có trách nhiệm, rất nhiều thông tin, và tôi chỉ muốn cảm ơn các bạn vì tất cả những gì các bạn đang làm, bởi vì tôi nghĩ rằng đó là điều mà mọi người nên xem.
Jekielek: Chà, Brian, tôi rất trân trọng điều ông vừa nói. Thật tuyệt vời khi được nghe nhận xét của ông, bởi vì chúng tôi cũng đang bị tấn công về những bài tin tương tự theo nhiều cách khác nhau và ở nhiều quốc gia khác nhau. Nhưng chúng tôi sẽ tiếp tục tiến bước và cố gắng để có được thông tin mới nhất, quan trọng nhất khi chúng xuất hiện.
Một điều mà ông từng viết vừa xuất hiện trong tâm trí tôi, thêm một chút về những gì ông vừa nói. Đây là một tuyên bố khiêu khích về phần ông, nhưng tôi nghĩ rằng nó khá là hợp lý. Ông đã nói rất hay, Trung Quốc cộng sản là một quốc gia đã chủ ý giết chết hàng chục triệu người dân của chính họ trong lịch sử gần đây.
Trong tuyên bố về Hong Kong, ông đã đề cập rằng một việc mà chúng ta nên làm là ngăn chặn “diệt chủng nội tạng”. Tôi cho rằng ông đang nói về vụ giết người hàng tỷ đô la cho ngành công nghiệp ghép tạng dưới sự bảo trợ của ĐCSTQ mà vẫn đang tiếp diễn cho đến tận ngày nay. Tôi nghĩ rằng thậm chí đã có một ca ghép phổi [gần đây] đã được thực hiện trông giống như nó phải là từ hệ thống chính xác đó dựa trên nhiều yếu tố. Vì vậy … về cơ bản, ông cho rằng, ĐCSTQ có thể sẽ nói, “chúng ta sẽ chịu một số thiệt hại kéo theo ở đây, nhưng nếu chúng ta thực sự có thể gây thiệt hại cho thế giới tự do hoặc Hoa Kỳ, thì hãy làm như vậy”. Tôi không biết ý ông có phải là vậy không. Đó là những gì tôi thấy. Xin hãy cho tôi biết suy nghĩ của ông?
Kennedy: Chà, nhìn xa hơn về những gì ĐCSTQ đang làm, chúng ta biết rằng họ sẵn sàng giết người dân của chính họ khi họ muốn đạt được mục tiêu chính trị của mình. Nếu họ sẵn sàng giết người dân của mình, vậy họ sẽ làm gì với những người dân từ các quốc gia khác? Và vì vậy, giờ đây, lần đầu tiên sau 30, 40 năm, ĐCSTQ đã đang bị buộc phải chịu trách nhiệm vì tất cả những hành vi xấu xa của họ, vì những hành xử kinh tế tồi tệ của họ, vì vấn đề nhân quyền, và cả trách nhiệm cho đợt bùng phát virus xảy ra ở Vũ Hán, họ đã để cho nó lan ra khắp thế giới.
Liệu có phải nó đơn giản chỉ là một tai nạn… ? Ngay cả khi sự xuất hiện của ổ dịch là vô tình, nhưng việc để nó lan rộng ra khắp thế giới thì không. Những quan chức cấp cao nhất của chính phủ đã đưa ra quyết định chiến lược cho việc để con virus tiến vào Hoa Kỳ. Tôi tin rằng họ đã làm như vậy với toan tính rằng nó sẽ thiết lập lại chính trường Mỹ. Thứ nhất, nó sẽ gây ra một cuộc khủng hoảng kinh tế to lớn nếu chúng ta phải đóng cửa chính phủ.
Và họ đã không cung cấp cho chúng ta thông tin để chúng ta có thể đưa ra những đánh giá chính xác về dịch bệnh, phải không? Họ không nói cho chúng ta biết chuyện gì đang xảy ra ở Vũ Hán. Chúng ta đã yêu cầu trình tự bộ gen của virus. Tôi tin rằng cái đầu tiên họ đưa cho chúng ta là sai, và rất nhiều xét nghiệm ban đầu của chúng ta đã sai. Điều đó đã xảy ra, đây là nguyên nhân khiến Hoa Kỳ đã phải đối diện với sự bùng phát khó kiểm soát của đại dịch, như chúng ta biết, cả nước phải dừng mọi hoạt động. Có phải là trong tính toán của mình, ĐCSTQ tin rằng điều đó sẽ gây ra một cuộc khủng hoảng kinh tế và chính trị ở Mỹ?
Bây giờ, nếu Tổng thống Trump có thể vượt qua chuyện này, ông ấy nhất định sẽ vượt qua. Nhưng nếu anh là ĐCSTQ, và anh có thể cài cắm một cái gì đó vào chính trị Hoa Kỳ, nơi anh có thể đẩy vị tổng thống rất nổi tiếng này ngã khỏi vị trí, và đặt quyền lực vào tay ai đó mà có lợi cho quan điểm của anh, tức là Joe Biden, hoặc có thể là bất kỳ ứng viên đảng Dân chủ nào khác, nếu anh có thể làm điều đó, thì những tính toán vừa qua là không tồi.
Nếu anh là ĐCSTQ, anh có muốn một thế giới nơi mà Hoa Kỳ sẽ đặt nước Mỹ lên hàng đầu, nơi mà quan điểm của những người theo chủ nghĩa toàn cầu hóa, vốn rất nổi bật trong nhiều năm qua, không còn nổi bật nữa, nơi mọi người đang đặt hạnh phúc của người dân Mỹ lên trước hết? ĐCSTQ có muốn một thế giới như vậy không? Câu trả lời dứt khoát là không. Họ không muốn điều đó. Họ muốn một thế giới nơi chủ nghĩa toàn cầu hóa chiếm ưu thế, nơi họ là nhà lãnh đạo của thế giới đó, cho dù họ làm điều đó thông qua sức mạnh kinh tế hay thông qua sự đe dọa. Điều duy nhất cản đường họ là Donald Trump.
Anh có thể làm gì để thay đổi phương trình đó? Tôi cho rằng virus này, hoặc ít nhất là cách họ đã xử lý nó trong năm tháng qua, theo quan điểm của họ, là một cách rất hiệu quả để tạo ra sự không chắc chắn lớn trong chính trị của chúng ta. Chúng ta không biết chính trị của mình trông như thế nào nữa. Chúng ta đang nói về sự mất cân bằng thư tín [với việc bỏ phiếu qua thư]. Tiềm năng gian lận là rất lớn. Chúng ta không biết mọi người đang nghĩ gì về chính trị theo cách họ từng làm.
… Tất nhiên, điều này cũng có thể phản tác dụng đối với ĐCSTQ. Người Mỹ có thể rất khó chịu vì điều này và quyết định bỏ phiếu cho Trump với số lượng khổng lồ, trong trường hợp đó nếu anh là ĐCSTQ, anh lại chẳng mất gì cả. Nhưng nếu anh có thể thoát khỏi Trump, đó thực sự là điều anh muốn. Chúng ta không biết điều gì sẽ xảy ra. Những người quan tâm đến tự do nên quan tâm đến cách chúng ta giữ gìn nền tự do của Mỹ. Nhưng tôi nghĩ rằng đây là một mối đe dọa thực sự cho tự do của chúng ta, cách sống của chúng ta, cách chúng ta nghĩ về những điều này. Đó không phải là một tai nạn. Phần đó của nó đã cho thấy không phải là một tai nạn.
Jekielek: Rất nhiều giả định của ông đưa ra có khả năng thành sự thật. Tôi vẫn muốn thảo luận một chút về cách tiếp cận của ông với Hong Kong, nhưng tôi muốn đề cập vấn này [trước]. Ông đã đề cập đến Joe Biden. Chắc chắn ông ấy có … trong chính quyền trước đây, ông ấy đã làm việc theo cách tích cực hơn nhiều với sự lãnh đạo của ĐCSTQ, v.v.
Nhưng gần đây ông ấy đã xuất hiện rất nhiều và nói rất mạnh về Trung Quốc. Chúng ta đang thấy bà Nancy Pelosi, Chủ tịch Hạ viện, về cơ bản, đang lên án tình hình ở Hong Kong. Và có một điều mới đối với tôi, và tôi nghĩ rằng nó khá quan trọng, đó là việc Liên minh Dân chủ Chó Xanh (Blue Dog Coalition of the Democrats) này về cơ bản đang kêu gọi một cuộc điều tra về nguồn gốc của đại dịch, đó là điều mà chúng ta không nghe thấy nhiều từ phía Dân chủ cho tới gần đây. Vì vậy, dường như đối với tôi, một sự đồng thuận đến từ lưỡng đảng về việc đối xử nghiêm túc với ĐCSTQ đang tăng lên.
Ông Kennedy: Đúng vậy, nên có. Đây không phải là một vấn đề của đảng Dân chủ hay Cộng hòa. Điều này nên là lưỡng đảng. Khi nói đến an ninh quốc gia của chúng ta, chúng ta không cần phải đứng về bên nào. Tôi hy vọng các nghị viên Dân chủ sẽ tham gia với cùng với các nghị viên Cộng hòa để thực sự trừng phạt ĐCSTQ vì tất cả những điều tồi tệ mà họ đã làm. Có Đạo luật Magnitsky; có tất cả các bước mà Quốc hội có thể thực hiện để đảm bảo rằng ĐCSTQ và các tập đoàn của nó nói chung không được hưởng một chút lợi nào từ việc này, và trên thực tế, bị trừng phạt vì những việc họ đang làm.
Chính trị Hoa Kỳ đã từng chứng kiến việc nghị viên Dân chủ và Cộng hòa đã đứng cùng nhau về vấn đề an ninh quốc gia. Nhưng tôi có thể nói là theo cách lưỡng đảng, rằng rất thường xuyên các nghị viên Dân chủ đã nhìn nhận vấn đề theo một cách khác trong 30 năm qua. Đảng Dân chủ đã để sự sai trái xấu xa của Trung Quốc trôi qua, bởi vì họ đặt lợi ích của lợi nhuận và thương mại với Trung Quốc lên trước lợi ích của người dân Mỹ, điều này cũng dễ hiểu thôi. Hy vọng là sẽ có một sự đồng thuận của lưỡng đảng – chúng ta phải đoàn kết để bảo vệ Hoa Kỳ khỏi ĐCSTQ, và chúng ta phải làm những điều này trong nội bộ, đảm bảo rằng chúng ta mạnh về kinh tế, và chúng ta có thể tuyển dụng người của chúng ta và sản xuất hàng hóa chiến lược ở đây tại Hoa Kỳ.
Nếu điều đó thành hiện thực, đó sẽ là một điều tốt. Một lần nữa, đó là một phần mà tôi nói ĐCSTQ có thể đã tính toán sai. Tôi tin rằng với hành vi này, Trung Quốc đã hy vọng bắt nạt chúng ta hoặc làm mất tinh thần chúng ta. Nhưng điều chúng ta học được qua năm tháng đó là người dân Mỹ không dễ bị mất tinh thần, rằng khi anh đẩy họ, họ sẽ đẩy lại, và rằng công nhân Mỹ là công nhân làm việc hiệu quả nhất trên thế giới, [và] rằng doanh nhân người Mỹ là vô song. Chúng ta là những người sáng tạo nhất hành tinh. Trong phạm vi mà chúng ta có thể giải phóng động lực kinh tế của Hoa Kỳ, đó sẽ là một điều tốt cho chúng ta và không phải là điều tốt cho những quốc gia muốn có chế độ độc tài và một hệ thống toàn trị, như ĐCSTQ.
Jekielek: Hãy nói về sự độc đáo đó. Điều đó thực sự đưa tôi trở lại một câu hỏi như đã có về Hong Kong, đó là một trong những điều tôi nhận thấy ông có ở đây vì một lời khuyên về điều này – và đây không phải là điều đang được nói đến gần đây; nó đã có trong quá khứ – xây dựng hoặc tăng cường các sáng kiến để phá vỡ tường lửa [của Trung Quốc]. Tại Epoch Times, chúng tôi hợp tác với Hiệp hội Tự do Internet Toàn cầu để cơ bản giúp đọc Epoch Times ở Trung Quốc. Đây là một nhóm làm việc rất hiệu quả trong ít nhất 15 năm qua hoặc đại loại như thế. Bây giờ, tại sao ông lại chọn thời điểm này để nói về việc phá vỡ tường lửa?
Kennedy: Chà, tôi nghĩ một phần đó là sự thừa nhận rằng còn có những người tốt ở Trung Quốc, những người khi được biết sự thật về những gì đang diễn ra trên thế giới, sẽ chọn làm điều đúng đắn và cuối cùng thoát khỏi ĐCSTQ. Thoát khỏi tường lửa là một cuộc bỏ phiếu cho tự do cho người dân Trung Quốc. Ngày nay, họ không có tự do đó và họ không thể truy cập vào các tác phẩm hay của thế giới tự do – theo cách mà chúng ta đã từng nghĩ rằng nhất định sẽ xảy ra theo thời gian.
Ý tôi là,… tôi cảm thấy mình đã già rồi, nhưng tôi có thể nhớ những cuộc trò chuyện 30 năm trước, khi mọi người nói về Trung Quốc cộng sản, và họ nói: “Chà, bạn biết đó, họ đang hiện đại hóa về kinh tế, nhưng liệu họ có hiện đại hóa về chính trị không?” Bởi vì đó đã là niềm hy vọng lớn, phải không? Anh hiện đại hóa về kinh tế, anh có tự do kinh tế, và sau đó anh có tự do chính trị và mối quan hệ sẽ tốt đẹp với một đất nước hơn một tỷ dân.
Lúc nào cũng vậy, các nhà bình luận bảo thủ sẽ giơ một đĩa mềm, và họ đã ném nó lên bàn và họ nói, “Thấy đĩa mềm đó không?” Mọi người thậm chí không biết đĩa mềm là gì nữa, nhưng những đĩa mềm đó sẽ có đủ loại thông tin. Người dân Trung Quốc sẽ thấy thông tin đó, họ có thể hiểu được tự do, họ có thể hiểu những gì đang xảy ra trên thế giới, họ có thể hiểu bản chất tồi tệ của ĐCSTQ, và cuối cùng họ sẽ thúc đẩy và yêu cầu tự do chính trị.
Chà, sau 30 năm trong những cuộc trò chuyện kiểu này, họ không có tự do chính trị, vì họ thực sự không có quyền truy cập vào chính thông tin mà chúng ta nghĩ sẽ có phổ biến ở khắp Trung Quốc, mà anh sẽ không thể nào kiểm soát được điều này. Nhưng tất nhiên, chúng ta đã thấy gì? Rằng ĐCSTQ là bậc thầy trong việc kiểm soát thông tin, phổ biến tất cả các loại thông tin sai lệch và đảm bảo rằng sự thật không được đến từ phần còn lại của thế giới.
Người dân Trung Quốc sẽ có thể truy cập vào những thông tin tốt nhất. Loại bỏ tường lửa đó sẽ cho phép họ có thể nghe từ Hoa Kỳ, từ Đài Loan, từ Hong Kong, từ người Trung Quốc trên khắp thế giới, những người thực sự biết những gì đang xảy ra, từ người Mỹ, từ những người ở khắp châu Âu tin vào con người tự do, những người muốn giúp đỡ người dân Trung Quốc, và muốn cho nhân dân Trung Quốc loại tự do mà chúng ta được hưởng ở phương Tây.
Jekielek: Brian, trước đó khi chúng ta đang nói chuyện, ông đã đưa ra gợi ý này và một lần nữa, tôi không muốn nói lời của ông, nhưng đây là những gì tôi nhận được, rằng ĐCSTQ có thể sẵn sàng cho chiến tranh thực sự.
Ông Kennedy: Chà, hãy hy vọng là họ không, nhưng người ta không bao giờ biết được. Trong lịch sử các nước trên thế giới, các nước đều có những tính toán sai lầm về chiến lược tổng thể. Chúng ta đã thấy những gì họ đã làm với coronavirus. Một trong những lập luận tôi đã đưa ra đó là, ở đây chúng ta đang ở giữa những cuộc đàm phán thương mại rất nhạy cảm, và đã có sự thúc đẩy ở Hoa Kỳ về việc thay đổi chủ nghĩa toàn cầu hóa, thương mại tự do hay là sự tiếp tục hiện trạng, và sau đó là nước Mỹ đầu tiên, giữ Trung Quốc theo cách tiếp cận có trách nhiệm. Điều đó đã xảy ra, và chúng ta đã ký một thỏa thuận thương mại vào tháng Giêng.
Ở giữa tất cả những điều đó, đại dịch virus này xuất hiện. Trung Quốc có thể có lợi nếu thiện chí nói với Hoa Kỳ và thế giới rằng “Điều tồi tệ này đang xảy ra ở Trung Quốc. Sao các bạn không vào đi chứ? Tại sao các bạn không giúp chúng tôi tìm hiểu những gì đang xảy ra ở đây? Chúng ta hãy làm việc cùng nhau như những công dân toàn cầu tốt, bởi vì chắc chắn, điều này sẽ lan sang Hoa Kỳ và phần còn lại của thế giới. Hãy làm việc cùng nhau. Hãy cho thấy rằng chủ nghĩa toàn cầu thực sự có tác dụng và chúng ta hãy cùng nhau khắc phục vấn đề này”.
Thay vào đó, họ chính xác là đã làm điều ngược lại. Họ giữ thông tin. Họ giấu chúng ta điều đó. Họ thực sự đã buộc chúng ta bằng nhiều cách để nước Mỹ bị kẹt trong giai đoạn đóng băng này, mà bản thân nó là một hành động rất khiêu khích, từ chối thông tin cho chúng ta trong đại dịch toàn cầu; cách mà Trung Quốc nói với Hoa Kỳ là: “Chúng tôi sẽ không cư xử như một diễn viên toàn cầu tốt. Chúng tôi sẽ không cư xử như một người đáng tin cậy. Chúng tôi sẽ cư xử như một quốc gia thù địch”. Chẳng phải là Trung Quốc đang bắt nạt Mỹ? Họ muốn dẫn dắt Mỹ đến chiến tranh? Chà, có vẻ như họ đang cố bắt nạt chúng ta. Hy vọng tất cả những việc này không dẫn chúng ta đến chiến tranh.
Khi họ làm những việc này về mặt quân sự, chẳng hạn như xâm nhập vào Ấn Độ, khi họ không còn nói về thống nhất hòa bình với Đài Loan, mà là thống nhất của Đài Loan với đại lục, khi họ nói về nó trong một số loại từ ngữ, họ đang gửi tín hiệu đến cả Đài Loan và Hoa Kỳ rằng họ đang chuẩn bị cho chiến tranh? Bởi vì điều cuối cùng họ muốn làm là khiến chúng ta sợ hãi khi buộc phải thực sự đối diện với một cuộc chiến. Họ thà làm điều này theo cách để đe dọa chúng ta phải lùi xuống. Tôi nghĩ rằng virus được thiết kế để đe dọa chúng ta phải lùi xuống trong các vấn đề kinh tế theo nhiều cách.
Khi Trung Quốc nói về những gì họ đang làm ở Hong Kong hoặc Đài Loan, hoặc họ đang xây dựng quân đội theo cách như vậy, họ đang làm điều đó bởi vì [có thể] họ muốn chuẩn bị cho chiến tranh. Họ đang xây dựng một quân đội hạng nhất và tôi không nghĩ người dân Mỹ hoàn toàn hiểu điều đó. Họ vẫn nghĩ rằng Mỹ là quân đội hùng mạnh nhất thế giới và chúng ta rất giỏi. Nhưng nếu chúng ta phải chiến đấu trong một cuộc chiến ở châu Á, ở Thái Bình Dương, ưu thế này sẽ bị ảnh hưởng và ra đi, đơn giản vì người Trung Quốc có thể triển khai rất nhiều tàu và máy bay chống lại chúng ta. Đây là loại máy bay đầu tiên trên thế giới. Họ có một máy bay chiến đấu thế hệ thứ tư, đang làm tiếp thế hệ thứ năm, còn quân đội được thiết kế để có thể đối đầu với chúng ta. Họ sẽ sử dụng điều đó hoặc trong chiến tranh thực tế hoặc để đe dọa chúng ta.
Bằng cách này hay cách khác, chúng ta [Mỹ] phải chuẩn bị. Bây giờ chúng ta phải xem xét những điều mà Trung Quốc đang nói đang làm một cách nghiêm túc. Khi họ nói về việc thống nhất với Đài Loan, bằng vũ lực nếu cần thiết, thì chúng ta phải tính toán như đối với người dân Mỹ xem chúng ta đã sẵn sàng hay chưa, về việc chúng ta có một quân đội đầy đủ hay không. Bây giờ, tôi sẽ nói rằng tôi nghĩ Tổng thống Trump đã làm rất nhiều để xây dựng lại quân đội Mỹ, và điều đó khá tốt. Nhưng có rất nhiều thứ vẫn cần phải làm. Nói cách khác, người Mỹ chúng ta quan tâm rất nhiều đến sinh mạng của con người. ĐCSTQ thì lại không. Họ sẽ sẵn sàng thí rất nhiều sinh mạng người Trung Quốc nếu điều đó giúp họ đẩy được Hoa Kỳ ra khỏi châu Á. Đó mới là mục tiêu chiến lược của họ. Cho dù họ có thể đạt được mục tiêu chiến lược bây giờ, hoặc 5 năm hoặc 10 năm hoặc 20 năm kể từ bây giờ, bất kể bao lâu Trung Quốc vẫn sẽ theo đuổi mục tiêu đó. Tất cả mọi thứ họ đang làm bây giờ gợi ý rằng đó là một phần trong kế hoạch của họ.
Jekielek: Chà, vậy hãy nói về thực tế ở châu Á. Rõ ràng chúng ta biết, những gì đang xảy ra với Hong Kong, ít nhất là trên bề mặt. Đã có một sự thay đổi thái độ rõ ràng từ phía Đài Loan. Tất nhiên, có nhiều quốc gia khác đóng vai trò quan trọng trong khu vực như Nhật Bản, Malaysia, tôi cũng đang nghĩ đến, Indonesia, Philippines. Ông có ý thức về những gì đang xảy ra trong khu vực, những thay đổi của các quốc gia trong khu vực [với Trung Quốc]?
Kennedy: Chà, tôi nghĩ các quốc gia đó cũng phải đưa ra những đánh giá giống như anh và tôi đang nói ở đây. Họ đang tự hỏi, có phải Trung Quốc đang nổi giận và họ bị bắt nạt? Họ sẽ phải làm gì trước một Trung Quốc hung hăng? Nếu tôi là một nhà hoạch định quân sự ở Nhật Bản, nếu tôi thấy loại máy bay và tàu ngầm và tàu mặt nước mà Trung Quốc đang chế tạo, tôi phải nghiêm túc xem xét điều đó, bởi vì đó là những khả năng quân sự rất nghiêm trọng. Một người phải đơn giản giả định rằng PRC đang làm điều này để thực thi một chiến lược, và họ sẽ không làm điều này một cách nhẹ nhàng, và họ muốn mọi người ở châu Á biết, đặc biệt là Nhật Bản, rằng họ nghiêm túc về những điều mà họ muốn ở đây.
Nếu anh định đối phó với Trung Quốc, tốt nhất anh nên chuẩn bị để có một quân đội có khả năng thách thức họ. Tôi có thể nói với anh, tôi không nghĩ Nhật hay Mỹ sẽ muốn có chiến tranh với Trung Quốc. Bây giờ PRC muốn một cuộc chiến với Mỹ và Nhật Bản và các quốc gia khác ở châu Á? Chúng ta không biết. Và một lần nữa, đây là một phần của việc tạo ra những sai lầm chiến lược dẫn anh đến chiến tranh.
Trong khi đó, Trung Quốc sẽ lợi dụng mọi lợi thế chính trị có thể, và nếu họ có thể đe dọa Hoa Kỳ và đe dọa người dân Mỹ đến mức khiến họ không dám bỏ phiếu cho Donald Trump – vì Donald Trump đại diện đứng lên ủng hộ nước Mỹ – nếu chúng ta cúi đầu bỏ phiếu cho Joe Biden… Đây là tính toán mà ĐCSTQ đang thực hiện, phải không?
Có phải con virus đã có tác động khiến mọi người rời xa Trump? Nếu câu trả lời là không, Mỹ có thể khiêu khích về mặt quân sự không? Điều đó có thể khiến (sự ủng hộ của) mọi người rời từ Trump sang một tổng thống thân thiện hơn với Trung Quốc không? Đây bàn cờ chính trị mà Trung Quốc muốn và có vẻ như đó chính xác là những gì họ đang làm ở đây. Tại sao phải khiêu khích ngay bây giờ? Họ hy vọng đạt được điều gì?
Họ vừa mất bao nhiêu tiền hàng năm từ việc Mỹ cắt hết các đặc quyền dành cho Hong Kong? Việc này đã khiến PRC mất bao nhiêu tiền trong tuần này? Hàng tỷ và hàng tỷ đô la. Trung Quốc đã khiến các nghị viên Đảng Cộng hòa và Đảng Dân chủ đồng thuận chống lại họ. Đây liệu có phải là một sai lầm nữa của ĐCSTQ? Rất có thể ĐCSTQ đã phạm sai lầm lần này, sai lầm với Hồng Kông lần này có thể dẫn đến những sai lầm khác, dù đó là quân sự, kinh tế hay chính trị.
Chúng ta đang bước vào thời kỳ bất ổn lớn, và vì vậy chúng ta phải lưu tâm đến thực tế rằng một quốc gia như Trung Quốc, nơi một sai lầm nhỏ có thể tạo ra vấn đề lớn. Tôi nghĩ rằng chúng ta đã thấy tình huống con virus. Hy vọng rằng, chúng ta sẽ không thấy tình huống dẫn đến chiến tranh, nhưng có vẻ khó tránh, và điều đó thật đáng tiếc. Tôi nghĩ rằng người dân Mỹ cần phải liên lạc với các nhà lãnh đạo chính trị của họ, những người hy vọng có thể, theo cách thức lưỡng đảng, kìm hãm Trung Quốc để đảm bảo, đảm bảo rằng chúng ta sẽ đưa sản xuất trở lại Hoa Kỳ, rằng chúng ta đang xây dựng một quân đội có thể bảo vệ chúng ta, điều đó có thể ngăn cản Trung Quốc nghĩ rằng những loại mưu mô này có thể có tác dụng. Trong mọi cuộc khủng hoảng, luôn có cơ hội. Hy vọng người dân Mỹ thức tỉnh và hiểu rằng chúng ta không thể bị đẩy vào bước đường cùng của chiến tranh và chúng ta phải làm việc cùng nhau với tinh thần Mỹ để đảm bảo rằng chúng ta mạnh mẽ và được bảo vệ.
Jekielek: Vì vậy, Brian, một vài điểm thuận lợi tôi muốn đề cập đến trước khi chúng ta kết thúc. Một trong số đó là Hoa Kỳ, giả sử, đang bị xem như ở giai đoạn thoái trào trên sân khấu thế giới. Mỹ chắc chắn tách chính mình ra khỏi các quan hệ đa phương nhất định, hoặc tham gia vào các quan hệ đa phương nhưng theo cách của Mỹ. Tuy nhiên, tôi đang xem bình luận, đặc biệt là với những động thái gần đây về Hong Kong, rằng Hoa Kỳ đang giữ vai trò lãnh đạo trên toàn cầu… Ông nhìn nhận như thế nào về việc Hoa Kỳ đang tăng cường vai trò lãnh đạo trên toàn cầu trong bối cảnh này?
Kennedy: Vâng, đó là một câu hỏi rất hay. Nhiều tổ chức quốc tế bị chi phối bởi các quốc gia không có quyền, các tổ chức này trở thành một phần của quốc gia đó [chứ không phải của thế giới]. Khi anh thấy các quốc gia như Cuba và Trung Quốc tham gia các ủy ban nhân quyền và lãnh đạo các ủy ban nhân quyền hàng đầu tại Liên Hợp Quốc, điều đó khiến anh tin rằng có điều gì đó không ổn và chắc chắn là các tổ chức quốc tế đó không đáng tham gia.
Anh thấy Tổng thống đã rất chỉ trích Tổ chức Y tế Thế giới về việc nó đã góp phần vào việc che đậy thông tin virus corona Vũ Hán có thể lây lan từ người sang người. Trong khi đây là một tổ chức y tế thế giới được thiết kế để thực hiện các bước phòng ngừa cho loại tình huống này, và thay vào đó anh thấy họ làm việc với ĐCSTQ để đảm bảo giúp Trung Quốc che đậy sự thật. Tôi nghĩ, một cách rất hợp lý, Hoa Kỳ đang xem xét những chuyện này.
Bộ trưởng Pompeo đã xem xét kỹ vai trò của Mỹ trong các tổ chức này và tôi nghĩ đó là một điều rất lành mạnh. Trước đây, chúng ta chỉ đi cùng nhau vì chúng ta không muốn làm rung chuyển con thuyền. Tổng thống Trump và chính quyền của ông sẵn sàng khuấy động con thuyền. Đó là một điều rất tốt. Anh đã thấy ngay chính quyền này có thể thể hiện được bao nhiêu năng lực lãnh đạo khi xử lý vấn đề Hong Kong. Đó là một bước tiến lớn khi kêu gọi Hong Kong cần phải được mô tả là không còn có thể tự quản như một đặc khu kinh tế tự trị nữa, và thực tế là chính quyền chúng ta đã làm điều đó và Bộ trưởng Pompeo đã tuyên bố trước Quốc hội, tôi nghĩ đó là một vấn đề lớn.
Các chính quyền khác sẽ nhìn và gần như để nó qua đi rồi quét nó vào dưới tấm thảm hoặc chỉ xem nhẹ luật an ninh quốc gia là gì. Chính quyền Mỹ đã đứng lên bảo vệ người dân Hong Kong theo những cách như đã làm, tôi có thể nói rằng, có thể dự đoán được một cách hoàn hảo, bởi vì khi anh muốn đề xuất một đạo luật thực sự chấm dứt bất đồng chính trị, thì anh đang nói với người dân Hong Kong và thế giới “Chúng tôi không quan tâm anh nghĩ gì. Chúng tôi sẽ làm những gì chúng tôi muốn làm, đó là củng cố sự quyền lực của Đảng cộng sản đối với người dân Trung Quốc, và người dân Hong Kong” và chúng ta, Hoa Kỳ, chính là hy vọng chứ không phải là người dân Đài Loan.
Nhưng tôi sẽ nói, Jan, rằng chúng ta đang bước vào giai đoạn mà quan hệ với Trung Quốc đang trở nên rất nguy hiểm, Trung Quốc đang làm những điều có thể cho thấy rằng họ không còn quan tâm đến việc cùng sống hòa bình, hay bất cứ cụm từ gì mà các giáo sư về quan hệ quốc tế muốn gán cho những điều này, rằng họ đang bước vào thời kỳ khi mà họ muốn trở nên khiêu khích và quả quyết. Họ muốn đẩy chúng ta ra khỏi sân khấu quốc tế và họ muốn xem chúng ta sẽ phản ứng như thế nào. Họ muốn xem… chúng ta sẽ bảo vệ Đài Loan không? Chúng ta sẽ bảo vệ Nhật Bản không? Chúng ta sẽ bảo vệ lợi ích của chúng ta ở châu Á không? Chúng ta sẽ tự bảo vệ mình chứ? Chúng ta sẽ đưa sản xuất quay trở lại Hoa Kỳ không? Chúng ta sẽ làm tất cả những điều mà Tổng thống Trump đã mô tả và những điều rất cần thiết cho sự sống còn của quốc gia chúng ta hay không ?
Jekielek: Brian, lời cuối nào?
Kennedy: Chà, tôi muốn cảm ơn anh vì đã cho tôi tham gia chương trình một lần nữa. Tôi nghĩ đây là những cuộc trò chuyện thực sự quan trọng mà tôi hy vọng người dân Hoa Kỳ và tất cả những người đọc Epoch Times và những người dân trong thế giới tự do có thể tham gia, bởi vì bây giờ là lúc cần đưa ra quyết định về việc liệu chúng ta có bảo vệ Hoa Kỳ và thế giới tự do, hay chúng ta sẽ ngồi yên và để cho ĐCSTQ thao túng mọi sự.
Tôi có thể nói rằng, với tư cách là một người Mỹ thường xuyên nói chuyện với nhiều người dân Mỹ, rằng đó sẽ rất tồi cho ĐCSTQ khi nó tiếp tục đi theo con đường này, bởi vì người dân Mỹ vẫn rất tin tưởng vào sự tự do và sẵn sàng đấu tranh và chết cho sự tự do đó, bởi vì chúng ta biết rằng có những điều còn quan trọng hơn tiền bạc và quyền lực, và đó là sống như những người đàn ông và phụ nữ tự do trong một nền cộng hòa lập hiến. Trong phạm vi mà chúng ta luôn có thể bảo vệ, thế giới sẽ là một nơi tốt đẹp hơn.
Jekielek: Brian Kennedy, thật vui khi có ông tham gia chương trình.
Tâm Minh