Ba điểm khiến các hãng truyền thông lớn của Hoa Kỳ giống truyền thông cộng sản
Vào ngày Lễ Tạ Ơn, Tổng thống (TT) Donald Trump đã tổ chức một cuộc họp báo và giới truyền thông không ngừng gây sức ép với ông bằng những câu hỏi về việc liệu ông có rời Tòa Bạch Ốc hay không, trên thực tế, là họ liên tục kêu gọi ông nhượng bộ. Cảnh tượng khiến tôi nhớ đến cách mạng văn hóa ở Trung Quốc và cách các phương tiện truyền thông tấn công Lưu Thiếu Kỳ.
Lưu được Trung Cộng bổ nhiệm làm chủ tịch nước từ năm 1959 đến năm 1968, đã bị giới truyền thông tấn công cả ngày lẫn đêm sau khi lãnh đạo cộng sản quyết định loại bỏ ông. Chỉ trong vòng vài ngày, ông đã bị loại bỏ. Bị ngược đãi, ông chết lặng lẽ mà không hề được thông báo cho gia đình. Tại lò hỏa táng, thi thể của ông là thi thể vô danh và các công nhân không biết đây là một cựu quan chức cấp cao. Các cuộc diễu hành ăn mừng sự thất bại của ông đã được tổ chức trên toàn quốc.
Khi tôi lớn lên ở Trung Quốc, truyền thông được điều hành bởi chế độ cộng sản là nguồn thông tin duy nhất mà chúng tôi tiếp xúc. Chúng tôi được cho biết chỉ có Đảng Cộng Sản mới có thể chăm lo cho người dân. Chỉ có chủ nghĩa xã hội mới là con đường đúng đắn cho nhân loại, và là con đường duy nhất mang đến cho chúng ta một cuộc sống hạnh phúc.
Khi tôi lớn lên, di cư sang Mỹ và sống một cuộc sống mới, đọc nhiều hơn và đi du lịch nhiều hơn, tôi bắt đầu hiểu ra truyền thông cộng sản giống như thuốc độc. Nó đầu độc tâm trí và gây bệnh cho toàn xã hội.
Truyền thông cộng sản không phải để cung cấp tin tức. Đó là một cỗ máy mà cộng sản tạo ra để nói dối. Nó được tạo ra để che giấu sự thật và sử dụng những lời dối trá để kiểm soát người dân. Nó không phải những lời nói dối nhỏ nhặt. Nó là cỗ máy dối trá có tính hệ thống, dẫn dắt toàn bộ xã hội tin vào những điều giả dối của nó.
Bằng cách thúc đẩy một lý thuyết, một cách diễn giải vấn đề, và một hệ tư tưởng với mục đích phá huỷ bản tính và truyền thống nhân loại, và hủy hoại các di sản văn hóa, nó có thể tẩy não toàn bộ một quốc gia đến mức độ không còn tiêu chuẩn đúng sai. Nó thực sự thiết lập một tiêu chuẩn ngược lại: điều ác là đúng, và điều tốt là sai.
Truyền thông cộng sản không nhằm mục đích tăng cường sự hiểu biết lẫn nhau. Nó gieo rắc chia rẽ và tạo ra hận thù. Cộng sản hủy hoại xã hội nhân loại bằng cách dồn người dân vào những nhóm đối lập, tạo ra hận thù và dẫn dắt mọi người đấu tranh.
Vì sự tuyên truyền của cộng sản, nông dân giết chủ đất, công nhân giết chủ doanh nghiệp, trong từng nhóm nhỏ người dân cũng giết lẫn nhau. Đây là lý do tại sao ở Liên Xô, người Nga giết người Nga, và dưới sự lãnh đạo của Trung Cộng, người Trung Quốc giết người Trung Quốc. Dưới chế độ cộng sản, 80 triệu người Trung Quốc đã thiệt mạng, nhiều hơn tổng số người chết trong hai cuộc chiến tranh thế giới cộng lại.
Tuyên truyền của cộng sản có thể khó bị phát hiện vì nó che giấu ý định xấu xa của nó thông qua các mục tiêu chính trị có vẻ đúng đắn. Cộng sản tuyên bố “phục vụ cộng đồng”, để đạt được “bình đẳng” và “giúp đỡ người nghèo.”
Nghe thật lý tưởng, đó là lý do tại sao nó có hiệu quả trong việc thu hút giới trẻ. Trước khi cộng sản chiếm lấy Trung Quốc, nó tự xưng là “vị cứu tinh” của người dân. Khi đã nắm quyền, các lãnh đạo cộng sản sẽ bận rộn với việc tranh giành quyền lực và tận hưởng cuộc sống tốt nhất. Người giàu trở nên nghèo, và người nghèo trở nên nghèo hơn.
Ở Hoa Kỳ, chúng ta có thể thấy truyền thông của chúng ta hoạt động giống như truyền thông ở các quốc gia cộng sản.
Cũng giống như truyền thông cộng sản tuyên bố là phục vụ xã hội, CNN và New York Times đều tự tô vẽ với những mục đích tốt khi nói rằng chúng ta đang gặp vấn đề nghiêm trọng với nạn phân biệt chủng tộc. Trên thực tế, bằng cách thúc đẩy câu chuyện phân biệt chủng tộc này, truyền thông đang thúc đẩy sự chia rẽ. Không phải ngẫu nhiên mà mùa hè năm nay chúng ta thấy những người trẻ tuổi gây náo loạn và đốt phá ở các thành phố lớn của chúng ta. Họ đã được đào tạo để hận thù, cũng như ở Trung Quốc, những người cộng sản đã đào tạo người dân hận thù.
Nhưng ở Trung Quốc công cụ được sử dụng là đấu tranh giai cấp. Ở Hoa Kỳ, “phân biệt chủng tộc” thành công cụ của các hãng truyền thông lớn, và nó giống như cuộc đấu tranh giai cấp ở Trung Quốc.
Khi đưa tin về Hoa Kỳ, các hãng truyền thông lớn miêu tả Hoa Kỳ là một kẻ xấu xa và nói rằng người dân Hoa Kỳ nên cảm thấy tội lỗi vì quyền lực và sự thịnh vượng của họ so với thế giới. Điều này tương tự như cách truyền thông ở các nước cộng sản kêu gọi người giàu thú nhận tội lỗi của họ.
Các hãng truyền thông lớn đã nói với chúng ta rằng Hoa Kỳ đang suy tàn, đó chính xác là những gì mà tuyên truyền của Liên Xô và của truyền thông của Trung Cộng đã nói. Truyền thông cộng sản đó đã không ngừng kêu gọi Hoa Kỳ, quốc gia đứng đầu thế giới tự do, nhượng bộ.
Vào Lễ Tạ Ơn, chúng ta đã thấy các hãng truyền thông lớn gây áp lực buộc TT Trump phải nhượng bộ. Trên thực tế, họ chưa bao giờ chấp nhận ông Trump là TT hợp pháp.
Ví dụ, theo Trung tâm Nghiên cứu Truyền thông, Từ tháng 3/2020 đến tháng 5/2020, tỉ lệ tin tức tiêu cực về ông Trump của ABC, CBS và NBC là 94%, trong đó, vào tháng 5/2020, tỉ lệ tin tức tiêu cực đạt 99.5%, là mức chưa từng có. Kể từ khi ông Trump đắc cử, Trung tâm Nghiên cứu Truyền thông thường xuyên phát hiện mức độ phát tin tức tiêu cực về ông Trump là từ 90% trở lên.
Sự đồng nhất về quan điểm này là những gì mà người ta thường thấy ở truyền thông cộng sản. Đó là một cuộc tấn công tuyên truyền.
Cũng như các chuẩn mực chính trị mà cộng sản sử dụng, đằng sau sự đồng nhất này là sự quy chụp rằng ông Trump và những người chính nghĩa đơn giản là không có quyền đối với những ý kiến của họ.
Trong cuộc bầu cử năm 2020, hàng trăm ngàn người đã đứng ra vạch trần gian lận, nhưng truyền thông đã không đưa tin về những gì họ nói. Đây là sự kiểm soát có chủ ý — hay sự kiểm duyệt đối với — tiếng nói của người dân.
Các cuộc tấn công không ngừng vào TT Trump, các chuẩn mực chính trị, sự im lặng trước những tố giác – đó là tất cả những đặc điểm nổi bật của báo chí kiểu cộng sản.
Hoa Kỳ đã từng khiến thế giới ghen tị vì tự do và thịnh vượng của mình, và truyền thông Hoa Kỳ cũng được coi là hình mẫu cho tự do báo chí. Truyền thông các nước khác theo dõi truyền thông Hoa Kỳ và tin tưởng họ. Liệu chúng ta vẫn có các hãng truyền thông tự do độc lập chứ? Nếu Hoa Kỳ sụp đổ, thì thế giới tự do cũng sụp đổ. Ai sẽ thắng? Hoa Kỳ hay cộng sản?
Diana Zhang
Tiến sĩ Diana Zhang là một nhà văn ở Hoa Kỳ có kinh nghiệm 20 năm trong việc nghiên cứu về Trung Cộng. Bà sử dụng bút danh để bảo vệ các thành viên gia đình ở Trung Quốc.
Quan điểm được trình bày trong bài viết này là ý kiến của tác giả và không nhất thiết phản ánh quan điểm của The Epoch Times.