Audrey Hepburn – Một nhân cách hiếm có của màn ảnh Hollywood
“Đó là một nàng công chúa nhưng lại không được sống trong truyện cổ tích.” Bertrand Meyer – Stabley
Audrey Hepburn chào đời ngày 04/05/1929 vào lúc 3 giờ sáng ở Brussels (Bỉ). Mẹ của bà là Nữ nam tước Ella thuộc dòng dõi quý tộc Van Heemstra ở Hà Lan. Cha bà là Joseph Hepburn-Ruston, một người Anh nhưng lại mang quốc tịch Áo. Mẹ Audrey kết hôn với cha Audrey sau khi đã ly hôn người chồng thứ nhất và có 2 người con trai. Còn cha bà sau khi kết thúc cuộc hôn nhân đầy bão tố với Cornelia Bisschop đã lựa chọn đi bước nữa với mẹ bà.
Tuy nhiên, sự kết hợp này trong con mắt của tầng lớp thượng lưu là một sự “kết hợp đáng tiếc và sai lầm giữa tầng lớp quý tộc và giới tư bản”. Joseph được đánh giá là một người đàn ông cao ráo, tự tin, và sang trọng nhưng mang nhân cách phức tạp. Ông từng bị cho nghỉ việc vì quá nhiều chuyện ám muội xung quanh, nói dối về sơ yếu lý lịch của mình cùng tài khoa trương về khả năng, vị thế của bản thân.
Sinh trưởng trong một hoàn cảnh phức tạp như vậy, lại mang một cơ thể ốm yếu, gầy gò, Audrey không thừa hưởng cho mình sự mạnh mẽ kiểu Hà Lan hay tính cách tự tin của một nhà quý tộc. Tuổi thơ và những biến cố trong cuộc đời thời niên thiếu có ảnh hưởng sâu sắc đến con người và sự nghiệp của Audrey.
Từ tuổi thơ êm đềm đến chiến tranh khốc liệt
Audrey trải qua những năm tháng đầu đời êm đềm dưới sự chăm sóc sát sao của những vú em và người đứng đầu gia đình. Đầu những năm 30, gia đình bà thường xuyên di chuyển giữa Brussels và Hà Lan. Căn nhà của gia đình bà ở Velp, gần Arnhem (Hà Lan) luôn tràn ngập tiếng cười và niềm vui. Đó là những năm tháng vô cùng quý báu của Audrey. Vũ trụ nhỏ ở miền quê cho phép bà vùi mặt vào những cánh hoa hồng, ngồi thơ thẩn ở sảnh nhà, nô đùa hàng giờ không biết mệt mỏi, bơi lội trên sông, đi xe đạp, khám phá thế giới động vật và thỏa niềm đam mê với cây cối, hoa cỏ.
Đó là một tuổi thơ tự do nhưng cô độc, thiếu thốn tình yêu và sự trìu mến. Mẹ bà là một người luôn chất chứa nhiều tình cảm nhưng lại không biết cách để bộc lộ chúng ra ngoài, còn bà luôn mong đợi một cái ôm từ mẹ. Vì thế, những năm tháng sau này, Audrey luôn tìm kiếm và mơ ước về một tình yêu đủ lớn.
Quãng thời gian đen tối xuất hiện trong cuộc đời Audrey khi cha bà dần thể hiện quan điểm chính trị cực đoan. Ông ủng hộ Hitler và chủ nghĩa phát xít, trong khi mẹ bà, nam tước Ella, là người gốc Do Thái. Thêm vào đó, sự tiêu xài phung phí và không biết quản việc kinh doanh gia đình của cha Audrey khiến nhiều bất động sản của gia tộc Van Heemstra “bốc hơi”, ông thậm chí còn ngoại tình. Chính vì những mâu thuẫn sâu sắc về giai cấp này mà ông ngoại Audrey buộc bà Ella phải ly hôn trong im lặng với Joseph. Sau khi hoàn tất thủ tục ly hôn vào năm 1938, Joseph cha Audrey mặc dù giành được quyền thăm nuôi con gái nhưng ông ta chưa bao giờ thực hiện điều này.
Từ năm 1935 đến 1939, Audrey liên tục di chuyển giữa Hà Lan và trường học ở Anh. Với thể chất mong manh, tính cách nhút nhát hay lo lắng, việc phải thích nghi với những kỷ luật hà khắc của trường học khiến Audrey phải chịu nhiều áp lực. Bà có niềm đam mê duy nhất là âm nhạc và khiêu vũ.
Biến cố quan trọng nhất trong cuộc đời nữ diễn viên là khi chiến tranh thế giới thứ II nổ ra, phát xít Đức đánh chiếm Anh, hai mẹ con Audrey phải di chuyển về Arnhem, Hà Lan. Khi chúng đánh chiếm Hà Lan, bà phải trải qua quãng thời gian kinh hoàng của bạo lực và sự tước đoạt quyền con người. Bà không được phép nói ra bất kỳ một từ tiếng Anh nào. Cuộc sống quý tộc không còn nữa, thay vào đó là những bộ mặt khủng bố của quân phát xít và những ngày thiếu ăn thiếu mặc, bom đạn có thể dội xuống bất cứ lúc nào.
Nhưng tinh thần Hà Lan không cho phép họ khuất phục trước kẻ thù, Audrey tham gia vào đội liên lạc thanh thiếu niên, bí mật đưa tin cho những người tham gia cách mạng Hà Lan thời đó. Và trong một lần khi đang đeo chiếc cặp chứa tài liệu, Audrey đã bị quân phát xít bắt. Thật may mắn, với trí thông minh của mình bà đã trốn thoát, nhưng bà phải nằm trong một chiếc hầm suốt gần 1 tháng trong tình cảnh không ăn không uống, thiếu ánh sáng mặt trời. Điều này lý giải sức khoẻ và thể chất suy yếu của bà sau này. Nhưng bù lại, Audrey rèn luyện cho mình một ý chí sắt thép, kiên định trước khó khăn, một tinh thần không chịu lùi bước và bỏ cuộc.
Với sự giúp sức của Hoa Kỳ, tự do đã trao trả cho Hà Lan vào 05/05/1945. Lúc đó, Audrey tròn 16 tuổi, cao 1m7 và nặng 40 kg. Vì khoảng thời gian khốn khó trước đó, mà khi ăn nhiều bột mì, bơ, và bột yến mạch, cơ thể bà cũng không thể thích nghi và đổ bệnh. Sống sót qua giai đoạn chiến tranh, nhưng Audrey không có trải nghiệm như một thiếu niên bình thường khác. Thời thơ ấu chính là những trang bị tốt đẹp duy nhất để Audrey bước vào một chương mới trong cuộc đời.
Một sự nghiệp rực rỡ
Audrey đã trở thành một huyền thoại của Hollywood, được bình chọn là người phụ nữ mặc đẹp nhất, là siêu sao với mức cát-xê khủng hàng top và những dấu ấn về thương hiệu riêng. Bà là người phụ nữ truyền cảm hứng về phong cách thời trang và phong cách sống. Từ lúc quyết định bỏ múa ballet để theo đuổi Nghệ thuật thứ 7, con đường sự nghiệp của Audrey khởi sắc qua từng vai diễn. Đỉnh điểm đánh dấu cho thành công vang dội của bà là bộ phim Roman Holiday, Breakfast at Tiffany’s, My Fair Lady, Sabrina…
Thành công này đến từ đâu? Trước hết phải kể đến tinh thần kỷ luật và sức chịu đựng bền bỉ của Audrey, được rèn giũa trong trường học ở Anh và cuộc chiến tranh thảm khốc. Dù tài năng, xinh đẹp, nhưng bà luôn tỏ ra khiêm nhường và chấp hành mọi yêu cầu, luật lệ của đoàn làm phim cũng như rạp hát. Bà luôn tập trung, nghiêm túc trong từng vai diễn, tỉ mỉ luyện tập đến khi nào đạo diễn hài lòng. Audrey không kiêu ngạo, bà luôn khiêm tốn và chịu khó học hỏi. Audrey nói rằng, trước mỗi lần tham gia một bộ phim, bà cảm thấy rất căng thẳng và hồi hộp. Cảm giác căng thẳng này đến từ thái độ tận tâm với nghề và mong ước cống hiến những gì hay nhất cho khán giả. Điều này không thay đổi, cho dù bà có là một diễn viên nhạc kịch vô danh hay đến khi trở thành ngôi sao bậc nhất thế giới.
Tiếp đó là bản năng thấu hiểu, tinh thần cao thượng và một lối sống tối giản. Quãng thời gian được tiếp xúc với thế giới tự nhiên tự do và lành mạnh mang đến cho Audrey một trái tim bao dung, trong sáng và chân thành. Bà luôn có cái nhìn rộng mở và tò mò về cuộc sống, đó là chất xúc tác thúc đẩy tính cầu thị và yêu thích thử thách bản thân trong sự nghiệp của Audrey. Audrey có trực giác thiên bẩm trong phim ảnh và một tư duy mạch lạc; cộng thêm dòng dõi quý tộc và sự giáo dục nghiêm khắc của mẹ Ella, Audrey bồi dưỡng cho mình một nhân cách và phẩm chất đúng đắn. Lối sống này khiến bà không bao giờ ngủ quên trên chiến thắng, luôn vững vàng trước những cám dỗ của một ngôi sao.
“Cô luôn trung thành với chủ nghĩa tối giản hơn là những bộ trang phục diêm dúa. Cô ấy vẫn là người phụ nữ đẹp nhất thế giới dù chỉ mặc một chiếc quần dài và áo sơ mi trắng. Mọi thứ cô khoác lên người đều trở nên thanh lịch. Không cần bất cứ món trang sức nào, cô ấy vẫn trông giống như một nữ hoàng. Và hương thơm toát ra từ cơ thể cô ấy… Ở người phụ nữ này mọi thứ đã đạt đến sự hoàn hảo. Đôi mắt long lanh, vẻ đẹp dịu ngọt, sự tinh tế của tâm hồn… Cô có thể thiếu một chút trưởng thành, nhưng lại có một cái nhìn lãng mạn về mọi vật – một phẩm chất rất có giá trị nhưng lại thường bị bỏ qua.” – Nhà báo Bertrand Meyer-Stabley.
Một cuộc sống gia đình nhiều đau thương
“Cha nào con nấy”, câu nói này không chỉ nói về việc hai người có đặc điểm nào giống nhau, có lẽ còn ám chỉ người cha có sức ảnh hưởng đến cách con gái nhận thức và đối xử với người khác giới.
Luôn ám ảnh bởi cuộc sống gia đình không hạnh phúc, bị cha bỏ rơi, và chứng kiến sự lạnh lùng của mẹ, Audrey khát khao nhận được một thứ tình yêu lớn lao như cách bà yêu thương người khác. Tuy nhiên, như nhiều người nhận định, sự nghiệp và hôn nhân của Audrey vốn không thể đi cùng nhau. Kết hôn với người chồng thứ nhất Mel Ferrer vào năm 1954, Audrey không được báo giới ủng hộ, họ cho rằng Mel không xứng. Bỏ mặc những lời thị phi, Audrey vẫn luôn dành tình yêu to lớn cho Mel trong suốt 13 năm chung sống. Sau 2 lần sảy thai, cuối cùng bà cũng sinh hạ được một cậu con trai và đặt tên là Sean.
Audrey không phải mẫu phụ nữ không coi trọng tình cảm gia đình, bà rất hiểu giá trị của giáo dục con cái nên sẵn sàng từ chối hợp đồng đóng phim để chăm sóc con, làm một bà nội trợ. Nhưng Mel luôn ám ảnh khi trở thành cái bóng của Audrey. Xung đột nảy sinh theo thời gian, bất đồng về quan điểm và khoảng cách địa lý khi mỗi người đều phải thực hiện những dự án riêng cách nhau đến cả vài đất nước. Cuối cùng, khi không thể hàn gắn những bất hoà, mặc dù Audrey đã chịu đựng tổn thương và vun vén hết sức cho cuộc hôn nhân này, cặp đôi chính thức đệ đơn ra tòa vào năm 1968.
“Tôi không thể nói cho anh biết tôi thất vọng như thế nào. Tôi đã thử mọi thứ. Tôi biết là rất khó để kết hôn với một phụ nữ nổi tiếng thế giới, được công nhận ở mọi nơi, phải chấp nhận đứng ở vị trí thứ hai, trên màn ảnh và trong cuộc sống, như Mel đã phải chịu đựng! Nhưng hãy tin tôi, thực sự là tôi đã luôn đặt sự nghiệp của mình dưới anh ấy.” – Audrey Hepburn chia sẻ với nhà báo Henry Gray.
Bà luôn dằn vặt rằng mình phải chịu một phần trách nhiệm về sự tan vỡ của cuộc hôn nhân. Bà nghĩ mình nợ ông rất nhiều, Mel đã kiên trì và nhẫn nại hướng dẫn sự nghiệp từ khi Audrey mới là một diễn viên trong rạp hát, giúp bà kiếm được số tiền khổng lồ và cho bà một đứa con trai…
Tuy nhiên, số phận đưa đẩy Audrey tái hôn vào năm 1969 với một chàng trai quý tộc Ý, người kém bà 9 tuổi. Với bản chất lãng mạn, hào hoa, bác sĩ tâm lý Andrea Botti quyến rũ Audrey trong lần gặp đầu tiên. Thận trọng với cuộc hôn nhân trước, Audrey ban đầu còn dò xét. Nhưng bởi bà quá cô đơn và cần một chỗ dựa, Audrey bước ra khỏi cái vỏ của mình để hoà hợp lối sống thích đi bar về đêm của Andrea. Bà chuyển từ Thụy Sĩ đến Rome sống cùng chồng và có thêm một đứa con trai Luca. Khoảng thời gian này, Audrey tạm dừng sự nghiệp, chỉ tập trung vào xây dựng hạnh phúc gia đình.
Nhưng biến cố xảy ra khi Rome xuất hiện những thành phần khủng bố. Audrey cùng con trở về điền trang La Paisible (Thuỵ Sĩ) trong khi Andrea vẫn ở Ý. Một lần nữa, khoảng cách và những bất đồng về tính cách lại khiến hôn nhân của Audrey đổ vỡ. Những kẻ săn tin chụp được hình ảnh Andrea ngoại tình và ngày càng trắng trợn. Mặc dù cố bỏ ngoài tai, nhưng rốt cuộc Audrey cũng phải chấp nhận thực tế rằng, Andrea là một người hướng ngoại, thích những buổi tiệc tùng và đám đông, còn bà là một người hướng nội, thích một cuộc sống bình lặng, hòa mình với thiên nhiên. Cuối cùng, bà quyết định chấm dứt cuộc hôn nhân vào năm 1981.
“Audrey có xu hướng rơi vào lưới tình với những người đàn ông không quan tâm đến cô ấy.” – Eli Wallach.
Ngay sau đó, khi đã trạc ngũ tuần, Audrey lại kết hôn một lần nữa với Robert Wolders vào năm 1981. Khác với hai lần đổ vỡ trước, Audrey đã tìm thấy điều mình cần bấy lâu. “Anh ấy rất thoải mái, thanh thản. Anh ấy có sở thích và ý tưởng mạnh mẽ; nhưng giống như tôi, anh ấy thực sự muốn chia sẻ cuộc sống của mình với một người khác và anh ấy sẵn sàng thực hiện những nhượng bộ cần thiết để đạt được sự hài hòa.”
Đối với Mel Ferrer, Audrey đã trở thành một bà nội trợ, chỉ quan tâm tới việc giáo dục con trai nhưng ám ảnh bởi hào quang và sự nghiệp. Với Andrea Dotti, bà đã học được một bài học về sự ảo tưởng và cả nỗi đau. Với Robert Wolders, bà là một người vợ, người mẹ hạnh phúc.
Tâm nguyện lúc cuối đời
Sau khi kết hôn với Robert, Audrey gần như đã bỏ lại cuộc đời diễn viên. Sau này, bà có thử sức thêm 1-2 vai diễn khác, nhưng phim ảnh không còn là đam mê và cuộc đời của Audrey. Bà lui về tận hưởng niềm vui tại điền trang La Paisible ở vùng Tolochenaz (Thụy Sĩ) và chọn cho mình một con đường mới: Đại sứ thiện chí của UNICEF (1988-1992).
“Sự nghiệp của Audrey có thể được chia thành hai chương. Ở phần đầu tiên, cô được nếm trải tất cả những vinh quang mà người ta có thể mơ, và trong phần sau, cô đem trả lại hết thảy những gì cô đã nhận được.” – Leslie Caron.
Vậy là những đứa trẻ nghèo đói Phi Châu, những đứa trẻ gầy trơ xương Somalia đã có bàn tay và tấm lòng thiện lương của Audrey giúp sức.
Một thời gian ngắn sau khi Audrey hoàn thành rất nhiều chuyến công du của mình vào năm 1992, với cơ thể ngày càng yếu ớt, nhưng Audrey vẫn quyết thực hiện một chuyến công du cuối cùng… Bà gặp một cô bé xinh đẹp khoảng 5 đến 6 tuổi đang xếp hàng trong số 600 trẻ mồ côi. Audrey ngồi thụp xuống để vừa với tầm nhìn của cô bé. Cô bé trong ánh mắt toát lên vẻ rụt rè, bước một bước về phía trước, rồi lùi lại, do dự. Đột nhiên, cô bé lao mình vào vòng tay của Audrey và ôm bà. Cái ôm này khiến tất cả sự xót thương trong tim bà với thảm kịch ở Somalia trỗi dậy, và một cách sâu sắc, cả sự trăn trở về số phận của chính bà.
“Vâng tôi đã chiến đấu. Vâng tôi đã có những nỗi buồn. Vâng tôi có vấn đề. Như mọi người. Không hơn, không kém. Nhưng tôi biết, ngay từ khi còn nhỏ, rằng tôi có một ngôi sao trên đầu. Nó luôn bảo vệ tôi. Ngay cả trong những khoảnh khắc khó khăn nhất, nó luôn như thể là cuộc sống đang nháy mắt với tôi. Tôi không phải là người mộ đạo, nhưng tôi tin vào một điều gì đó, có lẽ là sức mạnh của tinh thần con người.”- Audrey Hepburn đúc kết những trải nghiệm và đức tin của mình.
Thật đáng buồn, Audrey sau đó bị chẩn đoán là mắc bệnh ung thư đại tràng ở tuổi 63. Chỉ 3 tháng sau (đầu năm 1993) bà qua đời trong sự tiếc nuối của tất cả mọi người. Audrey trước khi nhắm mắt đã có tâm nguyện trở về vùng quê yên bình Tolochenaz, nơi bà có thể ngắm những bông tuyết mùa đông cuối cùng và tận hưởng sự thanh thản sau cả quãng đời cống hiến.
“Bất chấp sự khắc nghiệt của cuộc sống, Audrey vẫn giữ một niềm tin thời thơ ấu trong mình. Bằng phép màu đó, cô đã dành cả đời mình để cứu rỗi chúng ta. Đó điều khiến cô trở thành một nàng tiên, một pháp sư nhẹ nhàng lấy cảm hứng từ tình yêu và vẻ đẹp.” – Hubert de Givenchy, nhà thiết kế thời trang lừng danh, bạn thân của Audrey Hepburn.
Thiên Cầm
- Tài liệu tham khảo: Cuốn sách “La Veritable Audrey Hepburn” của nhà báo Bertrand Meyer – Stabley.
Xem thêm: