6 biểu hiện cho thấy Trung Cộng ngày càng khủng hoảng trong suốt thế kỷ qua
Đảng Trung Cộng vừa được 100 năm, và đang chuẩn bị ăn mừng trong bối cảnh ‘trông gà hóa cuốc’, trong ngoài nước đều có khó khăn và tứ bề bị vây hãm.
Vào tháng 6 năm 2002, tại làng Chưởng Bố, huyện Bình Đường, tỉnh Quý Châu, người ta đã phát hiện một tảng đá lớn 270 triệu năm tuổi, với sáu ký tự “Trung Quốc cộng sản đảng vong” ở bên trên, trong đó chữ “vong” đặc biệt lớn. Tảng đá này thường được gọi là Tàng Tự Thạch (tức là tảng đá có chữ).
Vào tháng 12/2003, 15 chuyên gia bao gồm Lí Đình Đống, một nhà địa chất học và là viện sĩ của Viện hàn lâm Khoa học Trung Quốc, sau khi khảo sát thực địa đã xác nhận như sau: Không có dấu vết của việc chạm khắc nhân tạo trên Tàng Tự Thạch, nó được hình thành một cách tự nhiên và có thể được coi là một kỳ quan thế giới. Khối “Tàng tự thạch” này chính là lời tiên tri cho kết cục cuối cùng của Trung Cộng. Cho đến hôm nay, năm 2021, một số điểm dẫn đến “Trung Quốc Cộng sản Đảng vong” đã dần xuất hiện.
Thứ nhất, lãnh đạo của Trung Cộng không có người kế nhiệm
Trung Cộng trải qua 100 năm tổng cộng đã có 12 lãnh đạo, đó là Trần Độc Tú, Cù Thu Bạch, Hướng Trung Phát, Bác Cổ, Trương Văn Thiên, Mao Trạch Đông, Hoa Quốc Phong, Hồ Diệu Bang, Triệu Tử Dương, Giang Trạch Dân, Hồ Cẩm Đào và Tập Cận Bình.
Người kế vị đã luôn là vấn đề của Trung Cộng trong suốt 100 năm qua. Sau khi Tập Cận Bình lên nắm quyền, người có thể trở thành người kế nhiệm ông ta là Tôn Chính Đài, Ủy viên Bộ Chính trị Trung Cộng kiêm Bí thư Thành ủy Trùng Khánh, đã bị bắt vì tội tham nhũng trước kỳ Đại hội Trung Cộng lần thứ 19, và sau đó bị kết án tù chung thân. Một người khác có thể kế nhiệm ông ta là Hồ Xuân Hoa, Ủy viên Bộ Chính trị kiêm Phó Thủ tướng Quốc vụ viện, cũng đã không thể trở thành Ủy viên Thường vụ Bộ Chính trị tại Đại hội Trung Cộng lần thứ 19. Kể từ Đại hội Trung Cộng lần thứ 19 về sau, ai sẽ là người kế nhiệm Tập Cận Bình? Không có ứng cử viên rõ ràng nào cả. Vào tháng 3/2021, CNN đưa tin rằng người kế nhiệm Tập Cận Bình chính là bản thân ông Tập.
Sau khi ông Tập trở thành Tổng Bí thư Ban Chấp hành Trung ương tại Đại hội toàn quốc lần thứ 18 của Trung Cộng vào tháng 11/2012, vì để giành lấy và kiểm soát quyền lực tối cao từ tay của cựu độc tài Giang Trạch Dân và “quân sư” Tăng Khánh Hồng của ông ta, ông Tập đã phát động chiến dịch chống tham nhũng. Một mạch cho đến tháng 10/2017, trước kỳ Đại hội Trung Cộng lần thứ 19, ông Tập đã điều tra 440 quan chức cấp cao từ phó tỉnh trở lên và các cán bộ quản lý cấp trung ương khác, đã có không ít người nhảy lầu tự tử, nhảy cầu, uống thuốc độc, treo cổ, hầu hết đều là các quan chức do Giang và Tăng đề bạt trọng dụng.
Sau sự việc này, ông Tập đã đắc tội với nhóm quan chức ở cấp cao nhất nắm giữ chính trị và quân sự của Trung Cộng. Những “lão hổ”, “hổ tử”, “hổ tôn”, “hổ phụ”, “hổ tông” đằng sau các cuộc điều tra đều mang trong lòng thù hận, muốn nhanh chóng loại bỏ ông ta. Vào giữa đêm ngày 4/3/2016, tờ Wujie News đã công bố một bức thư ngỏ “yêu cầu ông Tập từ chức”, có 3 chỗ trong bức thư đề cập đến sự an toàn của cá nhân và gia đình ông Tập.
Trong gần 4 năm kể từ sau Đại hội Trung Cộng lần thứ 19, ông Tập đã luôn phải đối mặt với nguy cơ chính trị là bị “lật đổ”. Ông Tập lo lắng rằng sau khi bị lật đổ, gia đình mình sẽ bị thanh toán, vậy nên trong khi trừng phạt nghiêm khắc những người chống đối, ông ta đã luôn tìm cách để tiếp tục nhiệm kỳ. Đặc biệt là vào năm 2018, Tập Cận Bình đã sửa đổi hiến pháp, loại bỏ điều luật quy định chủ tịch nước không được phục vụ quá hai nhiệm kỳ liên tiếp, ông Tập được cho là muốn nắm quyền cả đời.
Có người nói rằng Tập Cận Bình sẽ là lãnh đạo cuối cùng trong lịch sử của Trung Cộng. Câu này có lẽ cũng có đạo lí.
Thứ hai, các quan chức cấp cao đào tẩu, nội bộ Trung Cộng bị chia năm xẻ bảy
Vào ngày 18/6, ông Tập đã dẫn đầu các quan chức cấp thứ trưởng trở lên ở Bắc Kinh, bao gồm các thành viên của Ủy ban Thường vụ Tổng cục Chính trị, thành viên Cục Chính trị, bí thư của Ban Bí thư Trung ương Đoàn, phó Chủ tịch Đại hội Nhân dân, phó Chủ tịch CPPCC, Ủy viên Quốc vụ, viện trưởng Pháp viện Tối cao, Công tố viên trưởng Viện Kiểm sát Tối cao, Ủy viên Quân ủy Trung ương, cùng đến phòng triển lãm lịch sử của Trung Cộng để tổ chức một hoạt động đặc biệt – ôn lại lời thề gia nhập đảng, và phát thệ “vĩnh viễn không phản đảng”. Hoạt động này thuyết minh cho việc đã có sự “phản đảng” ở trong nội bộ các quan chức cấp cao của Trung Cộng.
Gần đây, nhiều kênh truyền thông ở Hoa Kỳ đưa tin rằng, “các quan chức Trung Cộng với cấp bậc cao nhất trong lịch sử” đã đào tẩu sang Hoa Kỳ. Những quan chức đào tẩu này không chỉ nắm rõ thông tin chi tiết về các hệ thống vũ khí đặc biệt của Trung Cộng, hoạt động của quân đội Trung Cộng tại phòng thí nghiệm virus ở Vũ Hán và nguồn gốc của “virus Trung Cộng” (virus Vũ Hán, virus corona), mà còn bao gồm:
- Nghiên cứu ban đầu về khả năng gây bệnh của vi rút SARS-CoV-2.
- Mô hình dự đoán sự lây lan và tàn phá của COVID-19 đối với Hoa Kỳ và thế giới.
- Thuyết minh chi tiết các tổ chức và chính phủ nào đã tài trợ cho nghiên cứu SARS-CoV-2 và hồ sơ tài chính của các nghiên cứu vũ khí chiến tranh sinh học khác.
- Tên của những công dân Hoa Kỳ đã cung cấp thông tin tình báo cho Trung Cộng.
- Tên của điệp viên Trung Cộng đang làm việc hoặc học tại đại học ở Mỹ.
- Cho biết hồ sơ tài chính của các doanh nhân và quan chức chính phủ Mỹ đã nhận tiền từ Trung Cộng.
- Thông tin chi tiết về những cuộc họp giữa các quan chức chính phủ Hoa Kỳ với gián điệp Trung Quốc và các thành viên của Cơ quan An ninh Quốc gia Nga.
- Làm thế nào mà chính quyền Trung Cộng xâm nhập được vào hệ thống liên lạc của CIA, dẫn đến cái chết của hàng chục người Trung Quốc hợp tác với CIA, v.v.
Theo các nguồn tin tiết lộ, có hai quan chức cấp cao của Trung Cộng đã đào thoát sang Hoa Kỳ.
Ngoài việc có quan chức đào thoát ra, tầng lãnh đạo của Trung Cộng còn đã chia năm xẻ bảy: “nòng cốt của thế hệ lãnh đạo thứ hai” Đặng Phác Phương, con trai của Đặng Tiểu Bình; Hồ Đức Bình, con trai của cựu Tổng Bí thư Hồ Diệu Bang; cùng con trai thứ tư và con gái của cựu Tổng Bí thư Triệu Tử Dương; họ đều đang ngày càng suy nghĩ khác biệt với tầng lãnh đạo của Trung Nam Hải. Đã có tin đồn rằng Hồ Hải Phong, con trai của cựu Tổng Bí Thư Hồ Cẩm Đào, cả 5 lần xin thăng chức thứ trưởng đều thất bại. Mao Tân Vũ, cháu trai của Mao Trạch Đông; Lý Tiểu Lâm, con gái của cựu thủ tướng Lý Bằng; Chu Yên Lai, con gái của cựu thủ tướng Chu Dung Cơ; Đặng Nam, con gái của Đặng Tiểu Bình; và Trần Nguyên, con trai của Trần Vân; tất cả đều không được bầu làm thành viên của CPPCC. Nhiều quan chức cấp cao của Ngân hàng Phát triển Trung Quốc mà Trần Nguyên từng điều hành đều đã bị bắt.
Các thành viên trong Thế hệ đỏ thứ hai của Trung Cộng cũng không ngoại lệ. Bạc Hy Lai bị kết án tù chung thân vì tội nhận hối lộ và các tội danh khác. Nhậm Chí Cường bị kết án 18 năm tù vì tội tham nhũng. Lưu Nguyên, con trai của cựu Chủ tịch Lưu Thiếu Kỳ không còn được trọng dụng. Tư lệnh Không quân Mã Hiểu Thiên, Chính ủy Chiến khu Trung ương Ân Phương Long, Chính ủy Hải quân Lưu Hiểu Giang, Chính ủy Quân đoàn pháo binh số hai Trương Hải Dương, và Chính ủy Đại học Quốc phòng Lưu Á Châu vân vân, toàn bộ đều đã nghỉ hưu.
Bà Thái Hà, giáo sư đã nghỉ hưu của Trường Đảng Trung ương Trung Cộng, cùng những người đại diện cho Thế hệ đỏ thứ hai, và Y Khải Uy cùng những người đại diện cho thế hệ đỏ thứ ba, đã công khai giương cao biểu ngữ chống Trung Cộng.
Con cái các quan chức cấp cao của Trung Cộng đã lần lượt di cư ra nước ngoài. Theo cuốn sách Xanh “Báo cáo Di cư Quốc tế của Trung Quốc 2020” được công bố vào ngày 22/12 năm ngoái, vào năm 2019, Trung Quốc có 10.73 triệu người di cư ra nước ngoài. Theo một báo cáo nghiên cứu do Ngân hàng Châu Á công bố gần đây, trong năm 2019, Trung Quốc có tổng cộng 17,000 cá nhân có giá trị tài sản ròng cao đã di cư ra nước ngoài, xếp “số một thế giới”. Tất cả những người này đều đã bán hết cổ phiếu mà họ đang nắm giữ, rồi từ giã Trung Cộng.
Thứ ba, sự vô nhân tính của Trung Cộng đã đến mức không thể che đậy
Ông Cao Trí Thịnh, luật sư nhân quyền nổi tiếng nhất thế giới của Trung Quốc, đã bị Trung Cộng làm cho “biến mất” từ ngày 13/8/2017, cho đến nay đã là 3 năm 10 tháng, không ai hay biết ông có còn sống hay không. Luật sư Cao đã “biến mất” mà không có bất kỳ lý do nào được đưa ra từ phía Trung Cộng.
Vào ngày 15/4, Cảnh Hòa, vợ của luật sư Cao, đã đăng trên Twitter rằng cô nghĩ chồng mình đã thiệt mạng trong khi bị Trung Cộng giam giữ phi pháp. Cô tuyên bố: Nếu Cao Trí Thịnh đã chết, xin hãy trả lại tro cốt vì lý do nhân đạo; nếu anh ấy chưa chết, xin Đại sứ quán Trung Quốc cấp thị thực để cô ấy có thể trở về Trung Quốc và ngồi tù cùng chồng. Như mọi khi, Trung Cộng phớt lờ tin tức này.
Vào ngày 9/1 năm nay, vợ của Dương Mậu Đông (bút danh của Quách Phi Hùng) đã thực hiện một cuộc phẫu thuật mổ bụng tại Hoa Kỳ vì bệnh ung thư ruột kết có di căn ở gan. Theo bệnh viện, cần tiến hành hóa trị trong vòng 24 tuần ngay tập tức, nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Vào ngày 28/1, khi Dương Mậu Đông làm thủ tục tại Sân bay quốc tế Phố Đông-Thượng Hải để đến Hoa Kỳ chăm sóc vợ thì bị Trung Cộng chặn lại, với lý do rằng anh ta có thể “gây nguy hiểm cho an ninh quốc gia”, và không cho phép anh ta xuất cảnh. Dương Mậu Đông đã tuyệt thực ngay tại sân bay, sau đó anh ta đã “biến mất”.
Đường Cát Điền, một luật sư người Trung Quốc, vào ngày 2/6 muốn bay từ Phúc Châu đến Nhật Bản để chăm sóc con gái bị bệnh nặng, tại sân bay Phúc Châu, anh đã bị Trung Cộng cấm xuất cảnh với lý do có thể “gây nguy hiểm cho an ninh quốc gia”.
Vào ngày 1/10/2018, mẹ của Jennifer Zeng, một học viên Pháp Luân Công đang sống ở Mỹ, đã bị chặn lại khi bà muốn xuất cảnh tại Sân bay quốc tế Phố Đông – Thượng Hải. Các quan chức hải quan của Trung Cộng nói rằng hộ chiếu của bà đã bị Sở Công an thành phố Miên Dương, tỉnh Tứ Xuyên vô hiệu từ lâu.
Một công dân Trung Quốc tuân thủ pháp luật, đã 76 tuổi và muốn ra nước ngoài để thăm đứa con gái đã lâu không gặp, đây là chuyện nhân luân chính thường. Đặc biệt là bà đã gần 80 tuổi, cơ thể ngày càng suy yếu, đã sắp không thể đi xa được nữa, bà coi chuyến đi Mỹ lần này là cơ hội cuối cùng để hai mẹ con đoàn tụ. Nhưng Trung Cộng không cho phép điều đó vì con gái bà là một học viên Pháp Luân Công.
Sự thâm hiểm của Trung Cộng nằm ở chỗ: nó đã bí mật làm mất hiệu lực hộ chiếu của bà cách đây rất lâu, nhưng không nói cho bà biết, để bà mua vé máy bay, đi hơn 2,100 km từ Miên Dương đến Thượng Hải với mong chờ được đoàn tụ với con gái, rồi vào giây phút cuối cùng trước khi rời khỏi hải quan, nó nghiền nát hy vọng của bà.
Mạnh Tử, một nhà triết học Trung Quốc cách đây hơn 2,400 năm, đã nói rằng: “Vô trắc ẩn chi tâm, phi nhân dã; Vô tu ố chi tâm, phi nhân dã; Vô từ nhượng chi tâm, phi nhân dã; Vô thị phi chi tâm, phi nhân dã”. (Trái tim không có lòng trắc ẩn, không phải con người. Trái tim không biết xấu hổ, không phải con người. Trái tim không có sự nhường nhịn, không phải con người. Trái tim không có đúng sai, không phải con người)
So sánh với những lời của Mạnh Tử, những người không cho phép người chồng đi chăm sóc vợ bị bệnh nặng, không cho phép người cha đi chăm sóc con gái bị bệnh, không cho phép người mẹ già đến thăm con gái đã lâu không thấy, và các quan chức Trung Cộng khiến luật sư Cao Trí Thịnh “bốc hơi”, những người đó có còn là con người không?
Thứ tư, Trung Cộng dẫn đầu thế giới về tham nhũng
Ngày 29/1, cựu Chủ tịch tập đoàn China Huarong Lại Tiểu Dân bị xử tử vì nhận hối lộ 1.788 tỷ nhân dân tệ, gây chấn động Trung Quốc và nước ngoài.
Chưa đầy một tháng sau, vào ngày 27/2, “Báo Trung Quốc kỷ kiểm giám sát” tiết lộ rằng, Lý Kiến Bình, cựu bí thư Ban công tác Đảng của Khu phát triển kinh tế và công nghệ thành phố Hohhot, Nội Mông, có liên quan đến vụ một án tham nhũng với số tiền hơn 3 tỷ nhân dân tệ, một lần nữa gây chấn động Trung Quốc và thế giới bên ngoài.
Đến ngày 27/3, Từ Trưởng Nguyên, Giám đốc Ủy ban Hành chính khu Kim Châu Tân, thành phố Đại Liên, kiêm Bí thư Ủy ban Công tác Đảng, đã bị phanh phui trong một vụ án tham nhũng khổng lồ liên quan đến hơn 10 tỷ nhân dân tệ, gây rúng động trong và ngoài Trung Quốc.
Theo thống kê sơ bộ của tác giả, kể từ khi Tập Cận Bình bắt đầu chiến dịch chống tham nhũng vào tháng 1/2013, Trung Cộng đã điều tra và trừng phạt 532 quan chức từ cấp phó tỉnh trở lên và các cán bộ quản lý trung ương khác, trong đó có hơn 100 quan chức đã tham nhũng hơn 100 triệu nhân dân tệ. Sự thối nát của Trung Cộng đã lên đến điểm cao nhất trong lịch sử của nhân loại.
Triệu Lạc Tế, hiện là Ủy viên Thường vụ Tổng cục Chính trị kiêm Bí thư Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật Trung ương, là lãnh đạo cao nhất trong tổ chức chống tham nhũng của Trung Cộng. Tuy nhiên, dù làm bí thư tỉnh ủy ở Thanh Hải hay ở Thiểm Tây, thì những người tiền nhiệm và kế nhiệm của ông ta đều là những phần tử tham nhũng nghiêm trọng.
Tô Vinh, bí thư tỉnh Thanh Hải tiền nhiệm của Triệu Lạc Tế, bị kết án chung thân vì nhận hối lộ hơn 110 triệu nhân dân tệ, ngoài ra còn có khối tài sản hơn 80 triệu nhân dân tệ không giải trình được nguồn gốc. Người kế nhiệm Triệu Lạc Tế làm bí thư tỉnh ủy Thiểm Tây là Triệu Chính Vĩnh, lĩnh án tử hình treo vì nhận hối lộ 717 triệu nhân dân tệ. Triệu Lạc Tế còn dính vào một vụ án về quyền khai thác mỏ ở Thiểm Tây, với số tiền liên quan là hàng trăm tỷ nhân dân tệ, chẳng phải Triệu Lạc Tế cũng là phần tử tham nhũng nghiêm trọng hay sao?
Ngày nay, sự tham nhũng của Trung Cộng đã đến giai đoạn cuối của bệnh ung thư, không ai có thể phục hồi nó được nữa.
Thứ năm, không ngừng có những lời kêu gọi Trung Cộng phải chịu trách nhiệm đối với “virus Trung Cộng”
Vào năm 2020, do Trung Cộng che giấu đại dịch, “virus Trung Cộng” (virus Vũ Hán, virus corona) đã lây lan từ Vũ Hán ra toàn thế giới. Đến nay trên thế giới đã có 181 triệu người mắc bệnh và 3.93 triệu người tử vong ở 192 quốc gia. Đây là thảm họa lớn nhất mà Trung Cộng đã gây ra cho toàn nhân loại trong một thế kỷ qua.
Vào ngày 26/5, Tổng thống Hoa Kỳ Biden đã ra lệnh cho các cơ quan tình báo phải đệ trình cho ông một báo cáo về nguồn gốc của “virus Trung Cộng” trong vòng 90 ngày. Vào ngày 6/6, Ngoại trưởng Hoa Kỳ Tony Blinken cho biết trong một cuộc phỏng vấn với giới truyền thông rằng, Hoa Kỳ sẽ buộc Trung Cộng phải chịu trách nhiệm.
Vào ngày 5/6, trong bài phát biểu dài hơn 80 phút của cựu Tổng thống Mỹ Donald Trump tại Đại hội Đảng Cộng hòa, ông đã yêu cầu Trung Cộng phải trả 10 nghìn tỷ USD cho những thiệt hại do đại dịch gây ra, và thúc giục chính phủ Hoa Kỳ áp thuế 100% lên hàng hóa của Trung Quốc.
Kể từ tháng 3 năm ngoái, rất nhiều quốc gia và khu vực trên thế giới bao gồm cả Hoa Kỳ đã lên tiếng kêu gọi Trung Cộng phải có trách nhiệm trong việc giải trình và bồi thường đối với sự lây lan của virus.
Một trong những lý do khiến Trung Cộng thực hiện chính sách “ngoại giao sói chiến”, công kích tứ phía, chụp mũ khắp nơi, là vì lo ngại rằng xã hội quốc tế sẽ bắt Trung Cộng phải chịu trách nhiệm và bồi thường cho đại dịch. Tuy nhiên, với hơn 600,000 người đã tử vong tại Hoa Kỳ, và hơn 3 triệu người đã tử vong trên toàn thế giới, khoản nợ này Trung Cộng muốn bồi thường cũng không bồi thường nổi. Hoa Kỳ và các quốc gia khác trên thế giới chắc chắn sẽ tìm Trung Cộng thanh toán.
Thứ sáu, xu thế chung “Thiên hạ vây Cộng” đã thành hiện thực
Kể từ khi chiến tranh thương mại Trung-Mỹ bùng nổ vào năm 2018, thế giới tự do do Hoa Kỳ lãnh đạo, từ kinh tế, chính trị, quân sự, công nghệ, ngoại giao, Đài Loan, Hồng Kông, Tây Tạng, Tân Cương, nhân quyền và các lĩnh vực khác, việc ngăn chặn Trung Cộng đã được khởi xướng trên mọi phương diện.
Kể từ khi nhậm chức vào ngày 20/1 năm nay, Tổng thống Hoa Kỳ Biden đã thành lập liên minh chống lại Trung Cộng tại một loạt các hội nghị thượng đỉnh như Hoa Kỳ – Nhật Bản, Hoa Kỳ – Hàn Quốc, Hoa Kỳ – Anh, Hoa Kỳ – Nhật Bản – Ấn Độ – Úc, nhóm G7, NATO, Hoa Kỳ – Châu Âu, Hoa Kỳ – Nga vân vân, và đã đạt được những kết quả rõ ràng.
Vấn đề eo biển Đài Loan đã được quốc tế hóa mạnh mẽ; Trung Cộng đã thất bại trong việc trả đũa Úc; Nghị viện Châu Âu đóng băng Hiệp định Đầu tư Trung Quốc – EU với số phiếu áp đảo; Đầu tư của Trung Cộng tại châu Âu vào năm ngoái đạt mức thấp nhất trong 10 năm qua và phải chịu sự giám sát chặt chẽ hơn; Sáu ứng cử viên cho chức thủ tướng Hungary đã gửi thư cho Tập Cận Bình rằng bất kỳ ai đắc cử cũng sẽ đình chỉ hai dự án quy mô lớn của Trung Cộng; Litva đã rút khỏi khuôn khổ hợp tác “17 + 1” (gồm 17 nước Trung và Đông Âu cộng với Trung Quốc) do Trung Cộng khởi xướng.
Slovenia, Croatia, Cộng hòa Séc và Romania đã đình chỉ các cuộc đấu thầu công khai với những công trình nhà máy điện hạt nhân, đường cao tốc, tuyến đường sắt, các thiết bị an toàn và một dự án cảng container có liên quan đến các công ty của Trung Cộng; Tổng thống Romania, ông Klaus Iohannis đã ký dự luật cấm Huawei tham gia phát triển mạng viễn thông 5G tại nước này.
Thủ tướng Ý cho biết sẽ xem xét lại hiệp định “Một vành đai, một con đường”; Tòa án Thụy Điển giữ nguyên lệnh cấm của chính quyền đối với việc bán thiết bị 5G của Huawei; 44 quốc gia do Canada đứng đầu đã đưa ra một tuyên bố tại Liên Hợp Quốc, bày tỏ mối quan ngại nghiêm trọng đối với việc Trung Cộng đàn áp nhân quyền tại Tân Cương, Hồng Kông và Tây Tạng; Ông Siegfried Russwurm, chủ tịch hiệp hội công nghiệp lớn nhất của Đức – BDI, nói rằng khi làm ăn với Trung Quốc (Trung Cộng), không thể tránh khỏi các vấn đề liên quan đến quyền con người.
Kết luận
Mạnh Tử nói: “Phù nhân tất tự vũ, nhiên hậu nhân vũ chi; gia tất tự hủy, nhi hậu nhân hủy chi; quốc tất tự phạt, nhi hậu nhân phạt chi”. (Phàm người tự khinh bỉ mình, về sau mới bị kẻ khác khinh bỉ; Gia đình tự chia rẽ, về sau mới bị kẻ khác hủy hoại; Quốc gia tự đả thương mình, về sau mới bị kẻ khác chinh phạt) Trong một thế kỷ qua, Trung Cộng đã trở thành tai họa lớn nhất đối với tất cả người dân Trung Quốc và người dân trên toàn thế giới, nhưng Trung Cộng lại không có khả năng tự phản tỉnh và cải tạo, Trung Cộng chắc chắn sẽ không dừng lại mà tiếp tục gây họa, càng như vậy sẽ càng mất nhân tâm, đến cuối cùng, rất có thể sẽ tự mình đánh đổ bản thân mình.
Do Cao Nghĩa thực hiện
Xuân Hoàng biên dịch
Tham khảo bản gốc trên Epoch Times Hoa Ngữ
Xem thêm: