4 từ đã thay đổi vĩnh viễn cuộc sống của tôi
Lời nói của chúng ta có sức mạnh khiến ai đó rơi vào tuyệt vọng hoặc kéo họ ra khỏi vực thẳm của vô vọng.
Bạn có thể nghĩ đến một khoảnh khắc khi mà lời nói của ai đó tác động mạnh mẽ đến cuộc sống của bạn không? Có thể khoảnh khắc này đến từ cha mẹ, một giáo viên hoặc một người cố vấn. Có thể nó đến từ một bác sĩ, một huấn luyện viên hoặc một người bạn. Dù tốt hay xấu thì lời nói có thể có tác động rất lớn đến cách chúng ta sống cuộc sống của mình.
Lời nói có thể làm cho tinh thần của ai đó tốt hơn hoặc tệ đi. Nó có rất nhiều sức mạnh và tầm ảnh hưởng, nhiều hơn là những gì chúng ta thường vẫn thường nhìn nhận. Cách bạn chọn sử dụng siêu năng lực này có thể tạo ra sự khác biệt sâu sắc trong thế giới của người khác. Tôi đã học được điều này một cách trực tiếp.
Bài học này đã đến với tôi vào đêm thứ tư trong lần ở tại đơn vị chăm sóc đặc biệt (ICU) đầy bất ngờ của tôi. Bốn ngày trước đó, tôi chỉ là một cầu thủ bóng đá năm đầu đại học 18 tuổi bình thường, khoẻ mạnh – cho đến khi tôi thực hiện một cú cản bóng khiến tôi bị liệt từ cổ trở xuống.
Sau khi được phẫu thuật cấp cứu, bác sĩ tiên lượng rằng tôi chỉ có 3% khả năng có thể cử động các bộ phận từ cổ trở xuống. Hãy để tôi nói rõ hơn, không phải 3% khả năng tôi có thể đi bộ trở lại mà là 3% khả năng tôi có thể cử động cơ thể. Cuộc sống của tôi đã thay đổi mãi mãi.
Tôi gần như không ngủ được. Đầu óc tôi chỉ còn lại những suy nghĩ và nỗi sợ hãi. Gần như mỗi đêm, tôi đã nằm khóc cho đến khi lịm dần đi.
Vào lúc 2 giờ sáng của đêm thứ tư, tôi nằm thao thức trên chiếc băng-ca ở bệnh viện.
Không phải tôi tỉnh táo chỉ vì lo lắng thôi đâu; cứ sau hai giờ, một bác sĩ hoặc y tá vào phòng tôi để đảm bảo rằng các dấu hiệu sinh tồn của tôi vẫn ổn. Thông thường, sự tương tác của họ với tôi luôn diễn ra thường xuyên và mang tính chất lâm sàng. Nhưng vào đêm hôm ấy, một bác sĩ bước vào phòng và bà đã làm một điều khác biệt.
Bà quỳ gối xuống bên cạnh giường của tôi và nói, “Chris, hãy nhìn vào mắt tôi.” Bây giờ nghĩ lại, tôi nhớ là giọng bà ấy lúc đó có chút hung hăng.
Giọng bà ấy thẳng thừng và uy nghi. Bà ấy trông giống một nhân vật trong một bộ phim cổ trang phương Tây hơn là một người phụ nữ mảnh khảnh ở độ tuổi 60 với mái tóc ngắn màu đỏ và đeo kính đang khụy gối bên cạnh tôi.
Chúng tôi nhìn thẳng vào mắt của nhau và bà ấy nói, “Tên tôi là Georgia. Tôi đến từ Wyoming. Anh có biết ai từ Wyoming không? ”
Tôi trả lời với bà ấy là tôi không biết và tự hỏi bản thân mình, “Cuộc nói chuyện này rồi sẽ đi đến đâu đây?” Bà ấy tiếp tục: “Chà, những người từ Wyoming không biết nói dối. Tôi ở đây để nói với cháu rằng — Cháu sẽ chiến thắng.”
Bà ấy đã nói những lời này với rất nhiều niềm tin, tôi không thể không bắt đầu khóc. Cho đến thời điểm này, tôi đã tự hỏi mình rằng liệu tất cả thời gian và nỗ lực mà tôi bỏ ra để phục hồi có bao giờ được đền đáp hay không.
Tiến sĩ Georgia không nói, “Cháu CÓ THỂ chiến thắng,” Bà ấy nói với tôi, “Cháu SẼ chiến thắng.” Trong khoảnh khắc đó, mọi tế bào trong con người tôi đều tin tưởng Tiến sĩ Georgia, và ngay lập tức niềm tin của tôi được phục hồi. Một ngày sau, khi tôi bắt đầu vật lý trị liệu, tôi cứ nghe thấy những lời của bà ấy vang lên trong đầu: “Chris, Cháu sẽ chiến thắng!”
Ngày qua ngày, tôi càng lúc càng trở nên mạnh mẽ hơn. Tiến sĩ Georgia đã giúp tôi nhận ra sức ảnh hưởng từ lời nói của một người.
5 tuần nữa lại nhanh chóng trôi qua: Mặc dù thời gian nằm viện của tôi còn lâu mới kết thúc, nhưng tại thời điểm này, tôi hoàn toàn vững tin vào quyết tâm của mình. Tôi đã nằm trên giường và mơ về một ngày nào đó tôi có thể cử động chân và đi lại được. Tôi thực hiện những ước mơ này bằng cách cố gắng tập luyện chăm chỉ nhất có thể trong mỗi buổi trị liệu vật lý và trị liệu hoạt động.
Tôi nhận định rằng mình cần phải cố gắng nhiều hơn nữa, vì vậy tôi đã yêu cầu các nhà trị liệu vật lý và trị liệu hoạt động của mình viết ra các bài tập để tôi tập thêm ngoài thời gian trị liệu theo lịch trình. Tôi liên tục nhắc nhở bản thân, “Tương lai của mình sẽ do chính những gì mình làm ngày hôm nay quyết định.” Vài ngày sau, vào đúng ngày Lễ Tạ ơn, với người thân quây quần bên cạnh mình, đã có một điều kỳ diệu xảy ra.
Tôi đã ngọ nguậy được ngón chân cái bên trái của mình.
Chỉ một tuần trước đó, có một bác sĩ đã nói rằng tôi sẽ không bao giờ có thể cử động chân được nữa. Nhưng bây giờ, ngay tại thời điểm này, tôi đã chứng minh được là ông ấy sai rồi. Và ngón chân cái bên trái cử động chỉ mới là bước khởi đầu. Trong vài năm tiếp theo, tôi dần dần có được sức mạnh ở khắp chân. Cuối cùng, tôi đã có thể bước đi chậm trên sân khấu của buổi lễ tốt nghiệp của mình. Vài năm sau, tôi đã có đủ sức để dắt tay cô dâu của tôi, Emily, đi lên giữa hai hàng ghế trong nhà thờ.
Vì bốn từ nhỏ bé đó— “Cháu sẽ chiến thắng!” —Tôi đã không từ bỏ. Và năm tuần sau, tôi đã có thể đánh bại chẩn đoán bệnh của bác sĩ dành cho mình.
Bạn nghĩ Tiến sĩ Georgia có nghĩ là lời nói của bà sẽ tác động đến tôi như thế nào không?
Khi bản thân ta nhận ra rằng lời nói của mình có sức mạnh để gây tổn thương hoặc là chữa lành, thì ta đã đánh thức khả năng truyền cảm hứng cho người khác từ chính mình . Bởi vì sự thật là, tất cả chúng ta đều có sức mạnh giống như thứ mà Tiến sĩ Georgia có. Bà đã chọn cách sử dụng sức mạnh đó để truyền cảm hứng cho tôi, và vì điều đó, cuộc đời tôi đã thay đổi mãi mãi.
Kể từ khi tôi nghe những lời động viên đầy cảm hứng đó, tôi đã cam kết trở thành một “Dr. Georgia” cho tất cả những người tôi gặp trong đời. Cam kết này là lý do tôi trở thành một diễn giả truyền động lực, đó là lý do tôi trở thành tác giả để chia sẻ câu chuyện của mình với thế giới, đó là lý do tôi bắt đầu một tổ chức phi lợi nhuận và đó là lý do tôi cam kết dưỡng dục và nhận nuôi những đứa trẻ có hoàn cảnh khó khăn.
Ngày hôm nay tôi muốn thử thách bạn. Tôi thách bạn trở thành Tiến sĩ Georgia cho những người khác. Lời nói của chúng ta có sức mạnh gây tổn thương hoặc chữa lành, và mọi người đang chiến đấu trong một trận chiến cho dù chúng ta có thể nhìn thấy nó hay không.
Tất cả chúng ta đều biết đến một người nào đó trong cuộc sống của mình đang cần được truyền cảm hứng. Vì vậy, lần tới khi bạn tương tác với họ, hãy thử thay thế một câu bị động “Bạn có thể chiến thắng” bằng một câu nhấn mạnh như “Bạn SẼ chiến thắng!”
Ngọc Anh biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times